Một tuần lễ sau.
Hiện tại thân thể Grimm khô gầy, suy yếu, vô lực. Dù chỉ việc ngồi trước bàn thí nghiệm để đọc sách, trên khuôn mặt tái nhợt của hắn cũng không khỏi rịn ra một tầng mồ hôi, trong đôi mắt mang theo tơ máu bất thường, hô hấp khó khăn, dáng vẻ uể oải.
Đối với cảnh này Pell Arnold mắt điếc tai ngơ, lạnh nhạt bảo:
Xem ra nuốt vào bụng xác thực có hiệu quả nhanh hơn lây nhiễm qua đừng hô hấp. Trước đây, thời điểm ta nhiễm Ký Sinh Lymph dưới sự hướng dẫn của thầy ta, phải mất ba tuần mới xuất hiện bệnh trạng như vậy.
Nói xong, quơ quơ bình thuốc màu xanh lục trong tay, sau khi nhìn nước thuốc bốc lên một tia khí tức Sinh mệnh, lão đưa nó cho hắn.
Grimm nhận lấy, nuốt ực một cái, sau đó hắn cảm thấy một luồng năng lượng Sinh Mệnh bắt đầu chạy khắp toàn thân, cảm giác suy yếu cũng giảm bớt.
Lấy ra Thủy Tinh Cầu, sau khi kiểm tra, hắn liền nở nụ cười khổ, điểm thể lực đã rơi xuống 2 rồi sao?
Ở một bên Pell Arnold lắc lắc đầu, cầm ống nghiệm trong tay, dùng tinh thần lực tra xét lượng lớn văn tự tin tức trong quả Thủy Tinh Cầu của mình, dùng giọng không có vấn đề gì bảo:
Nếu là sinh vật ngoài tự nhiên bị lây nhiễm Ký Sinh Lymph, đồng thời không có thủ đoạn trị liệu, trong thời gian mấy tháng suy yếu thì chúng nó chắc chắn phải chết. Bất quá trong phòng thí nghiệm của vu sư, con chỉ cần lẳng lặng chờ là được, không có ai uy hiếp đến tính mạng của con, cứ xem như mình bị một cơn bệnh nặng đi!
Dạ!
Tùy ý đáp lời, một thoáng sau, hắn chậm rãi khép sách lại, với bộ dáng mệt mỏi cực điểm bước lên giường trong góc phòng rồi đi ngủ. Pell Arnold nhìn hắn một chút, tựa hồ đang nhớ lại tình cảnh của mình năm đó; sau khi cảm khái một tiếng, lão lặng lẽ rời khỏi phòng thí nghiệm.
...
Hai tháng sau.
Nằm ở trên giường với trạng thái như sắp chết, thân thể gầy yếu như da bọc xương, hai mắt vô thần, Grimm muốn ngồi dậy tiếp tục thí nghiệm bỏ dỡ trước khi nằm nghỉ, nhưng làm cách nào thì hắn cũng không gượng dậy nổi.
Pell Arnold nhíu mày nói:...(to be continued)
Hiện tại thân thể Grimm khô gầy, suy yếu, vô lực. Dù chỉ việc ngồi trước bàn thí nghiệm để đọc sách, trên khuôn mặt tái nhợt của hắn cũng không khỏi rịn ra một tầng mồ hôi, trong đôi mắt mang theo tơ máu bất thường, hô hấp khó khăn, dáng vẻ uể oải.
Đối với cảnh này Pell Arnold mắt điếc tai ngơ, lạnh nhạt bảo:
Xem ra nuốt vào bụng xác thực có hiệu quả nhanh hơn lây nhiễm qua đừng hô hấp. Trước đây, thời điểm ta nhiễm Ký Sinh Lymph dưới sự hướng dẫn của thầy ta, phải mất ba tuần mới xuất hiện bệnh trạng như vậy.
Nói xong, quơ quơ bình thuốc màu xanh lục trong tay, sau khi nhìn nước thuốc bốc lên một tia khí tức Sinh mệnh, lão đưa nó cho hắn.
Grimm nhận lấy, nuốt ực một cái, sau đó hắn cảm thấy một luồng năng lượng Sinh Mệnh bắt đầu chạy khắp toàn thân, cảm giác suy yếu cũng giảm bớt.
Lấy ra Thủy Tinh Cầu, sau khi kiểm tra, hắn liền nở nụ cười khổ, điểm thể lực đã rơi xuống 2 rồi sao?
Ở một bên Pell Arnold lắc lắc đầu, cầm ống nghiệm trong tay, dùng tinh thần lực tra xét lượng lớn văn tự tin tức trong quả Thủy Tinh Cầu của mình, dùng giọng không có vấn đề gì bảo:
Nếu là sinh vật ngoài tự nhiên bị lây nhiễm Ký Sinh Lymph, đồng thời không có thủ đoạn trị liệu, trong thời gian mấy tháng suy yếu thì chúng nó chắc chắn phải chết. Bất quá trong phòng thí nghiệm của vu sư, con chỉ cần lẳng lặng chờ là được, không có ai uy hiếp đến tính mạng của con, cứ xem như mình bị một cơn bệnh nặng đi!
Dạ!
Tùy ý đáp lời, một thoáng sau, hắn chậm rãi khép sách lại, với bộ dáng mệt mỏi cực điểm bước lên giường trong góc phòng rồi đi ngủ. Pell Arnold nhìn hắn một chút, tựa hồ đang nhớ lại tình cảnh của mình năm đó; sau khi cảm khái một tiếng, lão lặng lẽ rời khỏi phòng thí nghiệm.
...
Hai tháng sau.
Nằm ở trên giường với trạng thái như sắp chết, thân thể gầy yếu như da bọc xương, hai mắt vô thần, Grimm muốn ngồi dậy tiếp tục thí nghiệm bỏ dỡ trước khi nằm nghỉ, nhưng làm cách nào thì hắn cũng không gượng dậy nổi.
Pell Arnold nhíu mày nói:...(to be continued)
/62
|