- Ngao ngao!
Ước chừng hơn hai mươi con Cuồng Bạo Lang, ở dưới một con lớn như lão hổ dẫn dắt, trực tiếp công kích ba người, rít gào tận trời, răng nanh trạm trạm.
- Động thủ!
Đỗ Thiếu Phủ, Quách Minh, Chu Tuyết cũng không phải kẻ yếu, sau đó bắt đầu động thủ.
Cầm tặc trước cầm vương, sau khi Đỗ Thiếu Phủ đánh chết hai Cuồng Bạo Lang, trực tiếp đánh về phía Cuồng Bạo Lang đầu lĩnh màu đen.
- Ngao ngao!
Chỉ sau một chiêu giao thủ, Đỗ Thiếu Phủ thúc dục Ba Động Quyền, trực tiếp đẩy lui Cuồng Bạo Lang màu đen, Cuồng Bạo Lang màu đen không biết cảm giác được cái gì, nhìn Đỗ Thiếu Phủ, trong hai mắt sắc bén hung tàn có vẻ sợ hãi, sau đó lập tức bỏ trốn mất dạng.
Điều này làm cho Đỗ Thiếu Phủ kỳ quái, Cuồng Bạo Lang đầu lĩnh kia rõ ràng không phải dễ chọc, còn mạnh hơn đại hán Tiên Thiên cảnh của Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn mà ngày hôm qua mình giết, nếu như mình muốn đánh chết mà nói, không thể không phí một phen tay chân, nhưng không biết vì sao Cuồng Bạo Lang kia dĩ nhiên bỏ trốn mất dạng.
Kế tiếp lại gặp được hai đám Yêu thú tập kích, đều là Đỗ Thiếu Phủ vừa ra tay, đầu lĩnh Yêu thú liền mắt lộ ra sợ hãi, sau đó bỏ trốn mất dạng, căn bản không dám tập kích ba người.
Luân phiên biến hóa, làm cho Quách Minh cùng Chu Tuyết cũng cảm giác được không bình thường, sau khi kinh ngạc tựa hồ muốn từ trong lời nói nhìn ra thân phận của Đỗ Thiếu Phủ, chỉ tiếc tin tức hữu dụng gì cũng không có lộ ra...
- Khó trách Hạc trưởng lão thường xuyên nói với chúng ta nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên, Thiếu Phủ huynh đệ, ngươi thật cường đại, vừa rồi Kim Cương Mãng kia lấy lực lượng xưng danh, sợ là Tiên Thiên Bỉ Ngạn cũng không thể là đối thủ, không nghĩ tới Thiếu Phủ huynh đệ có thể trực tiếp chống lại.
Trong một khe núi, Quách Minh đối với Đỗ Thiếu Phủ càng ngày càng kính nể, ở cùng thế hệ trong Huyền Phù Môn, hắn tuyệt đối xem như bất phàm, bình thường mắt cao hơn đầu, không đặt người bình thường ở trong mắt, nhưng thấy Đỗ Thiếu Phủ, hắn xem như hoàn toàn thêm kiến thức, ngạo khí trên người cũng tiêu giảm không ít.
Đối với Quách Minh nói, Đỗ Thiếu Phủ chỉ tùy ý cười, trong lòng còn đang suy nghĩ vì sao Yêu thú sẽ ở trước mặt mình trực tiếp bỏ trốn mất dạng.
Vào đêm, ba người tiếp tục tìm một sơn cốc ẩn nấp nghỉ ngơi, cũng không thiếu được ăn thịt nướng, lúc này Chu Tuyết không có rụt rè, còn chủ động giúp Đỗ Thiếu Phủ, Quách Minh thì ở bên cạnh nước miếng chảy ròng.
Cuối cùng sau một phen lang thôn hổ yết, ba người đều tự điều tức, sáng sớm hôm sau lại xuất phát.
Kế tiếp ba ngày, quan hệ của ba người cũng thân cận hơn không ít.
Từ trong miệng Quách Minh cùng Chu Tuyết, Đỗ Thiếu Phủ biết không ít chuyện, tỷ như Man Thú sơn mạch vô cùng bát ngát, chung quanh liên tiếp vô số đế quốc, nghe nói cường giả đứng đầu cũng khó đi qua toàn bộ Man Thú sơn mạch.
Sau lưng mỗi một đế quốc, đều có một ít đại sơn môn, tỷ như Huyền Phù Môn, thì có vài đế quốc lớn nhỏ phụ thuộc, một ít hoàng tử công chúa của đế quốc, đều ở trong Huyền Phù Môn tu luyện.
Trong ba ngày, ba người gặp được không ít Yêu thú, nhưng tình huống đều giống nhau, gặp được Đỗ Thiếu Phủ ra tay, Yêu thú trực tiếp chạy tán loạn, căn bản không dám động thủ.
Cũng trong ba ngày này, ba người gặp một ít Liệp Yêu Giả, nhưng không phải người của Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn, những Liệp Yêu Giả kia đều có nhãn lực cao minh, ba thiếu niên nam nữ đều cực kỳ bất phàm, dám đến trong Man Thú sơn mạch, không phải bản sự kinh người, chính là sau lưng có cường giả mang theo đến tôi luyện, tự nhiên sẽ không trêu chọc, đều là gặp thoáng qua, không có cùng xuất hiện gì.
Ba ngày sau, lúc chạng vạng, ba người đang muốn tìm địa phương đặt chân, phía trước đột nhiên có chín thân ảnh xuất hiện, đầu lĩnh mặc khoan bào, nhìn như thiếu niên mười tám mười chín tuổi, thân hình thon dài, khí độ bất phàm.
- Thẩm Ngôn sư huynh.
Nhìn thấy người tới, Chu Tuyết cùng Quách Minh sửng sốt, sau đó đều lộ ra sắc mặt vui mừng, chín người này đúng là đồng môn lúc trước thất lạc, đầu lĩnh Thẩm Ngôn, cũng là nhân vật đầu lĩnh trong hàng đệ tử trẻ tuổi.
- Chu Tuyết sư tỷ, Quách Minh sư huynh.
Vài đệ tử Huyền Phù Môn nhìn thấy Chu Tuyết cùng Quách Minh, đều cao hứng xúm lại, chỉ có Thẩm Ngôn, ánh mắt luôn dừng ở trên người Đỗ Thiếu Phủ, tự nhiên còn nhớ rõ lúc trước Đỗ Thiếu Phủ ra tay với đệ tử Thiên Xà Tông.
- Thẩm Ngôn sư huynh, sao các ngươi ở chỗ này?
Sau khi hàn huyên, Quách Minh nhìn Thẩm Ngôn hỏi.
Ước chừng hơn hai mươi con Cuồng Bạo Lang, ở dưới một con lớn như lão hổ dẫn dắt, trực tiếp công kích ba người, rít gào tận trời, răng nanh trạm trạm.
- Động thủ!
Đỗ Thiếu Phủ, Quách Minh, Chu Tuyết cũng không phải kẻ yếu, sau đó bắt đầu động thủ.
Cầm tặc trước cầm vương, sau khi Đỗ Thiếu Phủ đánh chết hai Cuồng Bạo Lang, trực tiếp đánh về phía Cuồng Bạo Lang đầu lĩnh màu đen.
- Ngao ngao!
Chỉ sau một chiêu giao thủ, Đỗ Thiếu Phủ thúc dục Ba Động Quyền, trực tiếp đẩy lui Cuồng Bạo Lang màu đen, Cuồng Bạo Lang màu đen không biết cảm giác được cái gì, nhìn Đỗ Thiếu Phủ, trong hai mắt sắc bén hung tàn có vẻ sợ hãi, sau đó lập tức bỏ trốn mất dạng.
Điều này làm cho Đỗ Thiếu Phủ kỳ quái, Cuồng Bạo Lang đầu lĩnh kia rõ ràng không phải dễ chọc, còn mạnh hơn đại hán Tiên Thiên cảnh của Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn mà ngày hôm qua mình giết, nếu như mình muốn đánh chết mà nói, không thể không phí một phen tay chân, nhưng không biết vì sao Cuồng Bạo Lang kia dĩ nhiên bỏ trốn mất dạng.
Kế tiếp lại gặp được hai đám Yêu thú tập kích, đều là Đỗ Thiếu Phủ vừa ra tay, đầu lĩnh Yêu thú liền mắt lộ ra sợ hãi, sau đó bỏ trốn mất dạng, căn bản không dám tập kích ba người.
Luân phiên biến hóa, làm cho Quách Minh cùng Chu Tuyết cũng cảm giác được không bình thường, sau khi kinh ngạc tựa hồ muốn từ trong lời nói nhìn ra thân phận của Đỗ Thiếu Phủ, chỉ tiếc tin tức hữu dụng gì cũng không có lộ ra...
- Khó trách Hạc trưởng lão thường xuyên nói với chúng ta nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên, Thiếu Phủ huynh đệ, ngươi thật cường đại, vừa rồi Kim Cương Mãng kia lấy lực lượng xưng danh, sợ là Tiên Thiên Bỉ Ngạn cũng không thể là đối thủ, không nghĩ tới Thiếu Phủ huynh đệ có thể trực tiếp chống lại.
Trong một khe núi, Quách Minh đối với Đỗ Thiếu Phủ càng ngày càng kính nể, ở cùng thế hệ trong Huyền Phù Môn, hắn tuyệt đối xem như bất phàm, bình thường mắt cao hơn đầu, không đặt người bình thường ở trong mắt, nhưng thấy Đỗ Thiếu Phủ, hắn xem như hoàn toàn thêm kiến thức, ngạo khí trên người cũng tiêu giảm không ít.
Đối với Quách Minh nói, Đỗ Thiếu Phủ chỉ tùy ý cười, trong lòng còn đang suy nghĩ vì sao Yêu thú sẽ ở trước mặt mình trực tiếp bỏ trốn mất dạng.
Vào đêm, ba người tiếp tục tìm một sơn cốc ẩn nấp nghỉ ngơi, cũng không thiếu được ăn thịt nướng, lúc này Chu Tuyết không có rụt rè, còn chủ động giúp Đỗ Thiếu Phủ, Quách Minh thì ở bên cạnh nước miếng chảy ròng.
Cuối cùng sau một phen lang thôn hổ yết, ba người đều tự điều tức, sáng sớm hôm sau lại xuất phát.
Kế tiếp ba ngày, quan hệ của ba người cũng thân cận hơn không ít.
Từ trong miệng Quách Minh cùng Chu Tuyết, Đỗ Thiếu Phủ biết không ít chuyện, tỷ như Man Thú sơn mạch vô cùng bát ngát, chung quanh liên tiếp vô số đế quốc, nghe nói cường giả đứng đầu cũng khó đi qua toàn bộ Man Thú sơn mạch.
Sau lưng mỗi một đế quốc, đều có một ít đại sơn môn, tỷ như Huyền Phù Môn, thì có vài đế quốc lớn nhỏ phụ thuộc, một ít hoàng tử công chúa của đế quốc, đều ở trong Huyền Phù Môn tu luyện.
Trong ba ngày, ba người gặp được không ít Yêu thú, nhưng tình huống đều giống nhau, gặp được Đỗ Thiếu Phủ ra tay, Yêu thú trực tiếp chạy tán loạn, căn bản không dám động thủ.
Cũng trong ba ngày này, ba người gặp một ít Liệp Yêu Giả, nhưng không phải người của Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn, những Liệp Yêu Giả kia đều có nhãn lực cao minh, ba thiếu niên nam nữ đều cực kỳ bất phàm, dám đến trong Man Thú sơn mạch, không phải bản sự kinh người, chính là sau lưng có cường giả mang theo đến tôi luyện, tự nhiên sẽ không trêu chọc, đều là gặp thoáng qua, không có cùng xuất hiện gì.
Ba ngày sau, lúc chạng vạng, ba người đang muốn tìm địa phương đặt chân, phía trước đột nhiên có chín thân ảnh xuất hiện, đầu lĩnh mặc khoan bào, nhìn như thiếu niên mười tám mười chín tuổi, thân hình thon dài, khí độ bất phàm.
- Thẩm Ngôn sư huynh.
Nhìn thấy người tới, Chu Tuyết cùng Quách Minh sửng sốt, sau đó đều lộ ra sắc mặt vui mừng, chín người này đúng là đồng môn lúc trước thất lạc, đầu lĩnh Thẩm Ngôn, cũng là nhân vật đầu lĩnh trong hàng đệ tử trẻ tuổi.
- Chu Tuyết sư tỷ, Quách Minh sư huynh.
Vài đệ tử Huyền Phù Môn nhìn thấy Chu Tuyết cùng Quách Minh, đều cao hứng xúm lại, chỉ có Thẩm Ngôn, ánh mắt luôn dừng ở trên người Đỗ Thiếu Phủ, tự nhiên còn nhớ rõ lúc trước Đỗ Thiếu Phủ ra tay với đệ tử Thiên Xà Tông.
- Thẩm Ngôn sư huynh, sao các ngươi ở chỗ này?
Sau khi hàn huyên, Quách Minh nhìn Thẩm Ngôn hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com
/80
|