Vào đêm, gió thổi rừng rậm phập phồng.
Trong sơn cốc, Đỗ Thiếu Phủ khoanh chân mà ngồi, dùng công pháp của Kim Sí Đại Bằng Điểu thổ nạp điều tức, chung quanh quang mang kim sắc bao phủ cả động, cực kì huyền ảo.
Địa Linh hạp, bên cạnh Man Thú sơn mạch, tầng tầng hạp cốc trọng điệp, vách núi đứng vững, mỗi đến sáng sớm cùng chạng vạng, đều sẽ có sương mù dày đặc tràn ngập, khó có thể nhìn vật.
Nghe nói trong Địa Linh hạp, hàng năm còn có Yêu thú lợi hại chiếm cứ, bởi vậy dù là Liệp Yêu Giả cũng không dám dễ dàng đặt chân.
Mà ngoài Địa Linh hạp, lúc này tụ tập không ít người, bất quá lại không có người dám dễ dàng đặt chân tiến vào trong Địa Linh hạp.
Đêm, lạnh lẽo như nước, minh nguyệt treo cao trên trời.
Trong Địa Linh hạp, một cỗ linh khí nồng đậm chấn động lan tỏa ra, làm người ta ngửi cũng tâm thần nhộn nhạo.
Ngoài Địa Linh hạp, trên một tảng đá to lớn, mười mấy thiếu niên thiếu nữ đứng đó, đúng là đệ tử của Huyền Phù Môn.
Chu Tuyết, Quách Minh, Thẩm Ngôn đứng ở giữa, nhìn hơn mười đạo thân ảnh ở trên sườn núi, sắc mặt của Chu Tuyết hơi trầm xuống, khẽ mở miệng nói:
- Người Thiên Xà Tông cũng đến.
- Thẩm Ngôn sư huynh, vài sư đệ của chúng ta bị người Thiên Xà Tông giết, nhất định phải báo thù cho bọn họ.
Quách Minh nhìn Thẩm Ngôn nói.
Thẩm Ngôn nhìn người của Thiên Xà Tông ở xa xa, thần sắc hơi trầm xuống nói:
- Người Thiên Xà Tông và người Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn ở chung một chỗ, hiện tại chúng ta ra tay hoàn toàn chiếm không được tiện nghi gì.
- Thẩm Ngôn, các ngươi đến thật sớm nha.
Có mấy đạo thân ảnh đi tới, mấy thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, thiếu niên mặc hoa phục cùng một thiếu niên áo ngắn cực kì xuất chúng ở trước nhất, sau đó nhảy lên cự thạch, ánh mắt thiếu niên hoa phục càng tham lam nhìn Chu Tuyết.
- Lâm Bá Quang, Vương Nguyên, các ngươi mới đến sao?
Thẩm Ngôn thấy thế, nhất thời tiến lên, nhìn thấy ánh mắt của Lâm Bá Quang nóng hừng hực quan sát Chu Tuyết, trong mắt không vui, nhưng không có biểu lộ ra dấu vết gì.
Thiếu niên hoa phục cũng không để ý đến Thẩm Ngôn, chỉ có thiếu niên áo ngắn nhìn Thẩm Ngôn nói:
- Thẩm Ngôn, dựa theo chúng ta trước đó ước định, Huyền Minh Tông chúng ta cùng Huyền Phù Môn ngươi tạm thời liên thủ đối phó Thiên Xà Tông Lã Khôn, bất quá cuối cùng ai đoạt được Linh Dược, vậy thì bằng bản sự.
- Không thành vấn đề.
Thẩm Ngôn gật đầu.
- Không biết phương danh của vị sư muội này, ta gọi Lâm Bá Quang, có thể nhận thức một chút hay không?
Thanh niên hoa phục đến bên người Chu Tuyết, ánh mắt nhìn chằm chằm nàng, giống như gặp được con mồi.
Chu Tuyết nhìn Lâm Bá Quang một cái, trong mắt lộ ra lạnh lùng nói:
- Các hạ tự trọng.
Dứt lời, ánh mắt nhìn về trong hạp cốc, không để ý tới Lâm Bá Quang nữa.
- Có cá tính, ta thích, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ là nữ nhân của Lâm Bá Quang ta.
Lâm Bá Quang ở kề sát bên tai Chu Tuyết nói, sau đó cười ha ha, ánh mắt cũng nhìn về phía hạp cốc nói:
- Xem ra Linh Dược sắp thành thục, không biết cuối cùng sẽ rơi vào trong tay ai, nghe nói trong Địa Linh hạp này có không ít Yêu thú chiếm cứ, muốn được Linh Dược, sợ là không phải chuyện dễ dàng.
- Huyền Phù Môn chúng ta liên thủ với Huyền Minh Tông, cơ hội tự nhiên sẽ lớn hơn rất nhiều.
Thẩm Ngôn trả lời, ánh mắt nhìn Lâm Bá Quang, không lưu dấu vết hiện lên một tia hàn ý.
Trên sườn núi, Lã Khôn xa xa nhìn đám người Thẩm Ngôn cùng Lâm Bá Quang, thần sắc có chút âm trầm, nhìn trung niên nam tử bên người nói:
- Đại đội trưởng, không thấy tiểu tử giết nhị đội trưởng cùng tam đội trưởng ở cùng một chỗ, nhưng sợ là tiểu tử kia cùng người Huyền Phù Môn thoát không ra quan hệ.
- Lão Nhị lão Tam chết, nhất định sẽ có người phải trả giá lớn, mặc kệ tiểu tử kia cùng Huyền Phù Môn có quan hệ gì hay không, ta cũng sẽ không bỏ qua.
Trong mắt hắn bắn ra hàn ý.
Một đêm trôi qua, khi bình minh phá tan hắc ám, phía chân trời có một luồng ánh rạng đông chiếu rọi đại địa, trong hạp cốc, bỗng dưng có ánh sáng phóng lên cao.
- Oanh!
Ánh sáng mang theo quang mang huyết sắc, ở giữa không trung giống như mặt trời mới mọc lên, thật lâu không tiêu tan, một cỗ linh khí nồng đậm chấn động từ trong hạp cốc nhộn nhạo ra.
- Đây là Linh Dược thượng phẩm thành thục, mau đoạt!
Cơ hồ trong nháy mắt, ngoài hạp cốc bộc phát ra huyền khí chấn động kinh người, từng đạo thân ảnh chạy vội về phía trong hạp cốc, tiếng xé gió phô thiên cái địa vang vọng không ngừng, sáng sớm trong hạp cốc sương mù dày đặc cũng bị chấn tan.
- Linh Dược thành thục, động thủ.
Trong sơn cốc, Đỗ Thiếu Phủ khoanh chân mà ngồi, dùng công pháp của Kim Sí Đại Bằng Điểu thổ nạp điều tức, chung quanh quang mang kim sắc bao phủ cả động, cực kì huyền ảo.
Địa Linh hạp, bên cạnh Man Thú sơn mạch, tầng tầng hạp cốc trọng điệp, vách núi đứng vững, mỗi đến sáng sớm cùng chạng vạng, đều sẽ có sương mù dày đặc tràn ngập, khó có thể nhìn vật.
Nghe nói trong Địa Linh hạp, hàng năm còn có Yêu thú lợi hại chiếm cứ, bởi vậy dù là Liệp Yêu Giả cũng không dám dễ dàng đặt chân.
Mà ngoài Địa Linh hạp, lúc này tụ tập không ít người, bất quá lại không có người dám dễ dàng đặt chân tiến vào trong Địa Linh hạp.
Đêm, lạnh lẽo như nước, minh nguyệt treo cao trên trời.
Trong Địa Linh hạp, một cỗ linh khí nồng đậm chấn động lan tỏa ra, làm người ta ngửi cũng tâm thần nhộn nhạo.
Ngoài Địa Linh hạp, trên một tảng đá to lớn, mười mấy thiếu niên thiếu nữ đứng đó, đúng là đệ tử của Huyền Phù Môn.
Chu Tuyết, Quách Minh, Thẩm Ngôn đứng ở giữa, nhìn hơn mười đạo thân ảnh ở trên sườn núi, sắc mặt của Chu Tuyết hơi trầm xuống, khẽ mở miệng nói:
- Người Thiên Xà Tông cũng đến.
- Thẩm Ngôn sư huynh, vài sư đệ của chúng ta bị người Thiên Xà Tông giết, nhất định phải báo thù cho bọn họ.
Quách Minh nhìn Thẩm Ngôn nói.
Thẩm Ngôn nhìn người của Thiên Xà Tông ở xa xa, thần sắc hơi trầm xuống nói:
- Người Thiên Xà Tông và người Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn ở chung một chỗ, hiện tại chúng ta ra tay hoàn toàn chiếm không được tiện nghi gì.
- Thẩm Ngôn, các ngươi đến thật sớm nha.
Có mấy đạo thân ảnh đi tới, mấy thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, thiếu niên mặc hoa phục cùng một thiếu niên áo ngắn cực kì xuất chúng ở trước nhất, sau đó nhảy lên cự thạch, ánh mắt thiếu niên hoa phục càng tham lam nhìn Chu Tuyết.
- Lâm Bá Quang, Vương Nguyên, các ngươi mới đến sao?
Thẩm Ngôn thấy thế, nhất thời tiến lên, nhìn thấy ánh mắt của Lâm Bá Quang nóng hừng hực quan sát Chu Tuyết, trong mắt không vui, nhưng không có biểu lộ ra dấu vết gì.
Thiếu niên hoa phục cũng không để ý đến Thẩm Ngôn, chỉ có thiếu niên áo ngắn nhìn Thẩm Ngôn nói:
- Thẩm Ngôn, dựa theo chúng ta trước đó ước định, Huyền Minh Tông chúng ta cùng Huyền Phù Môn ngươi tạm thời liên thủ đối phó Thiên Xà Tông Lã Khôn, bất quá cuối cùng ai đoạt được Linh Dược, vậy thì bằng bản sự.
- Không thành vấn đề.
Thẩm Ngôn gật đầu.
- Không biết phương danh của vị sư muội này, ta gọi Lâm Bá Quang, có thể nhận thức một chút hay không?
Thanh niên hoa phục đến bên người Chu Tuyết, ánh mắt nhìn chằm chằm nàng, giống như gặp được con mồi.
Chu Tuyết nhìn Lâm Bá Quang một cái, trong mắt lộ ra lạnh lùng nói:
- Các hạ tự trọng.
Dứt lời, ánh mắt nhìn về trong hạp cốc, không để ý tới Lâm Bá Quang nữa.
- Có cá tính, ta thích, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ là nữ nhân của Lâm Bá Quang ta.
Lâm Bá Quang ở kề sát bên tai Chu Tuyết nói, sau đó cười ha ha, ánh mắt cũng nhìn về phía hạp cốc nói:
- Xem ra Linh Dược sắp thành thục, không biết cuối cùng sẽ rơi vào trong tay ai, nghe nói trong Địa Linh hạp này có không ít Yêu thú chiếm cứ, muốn được Linh Dược, sợ là không phải chuyện dễ dàng.
- Huyền Phù Môn chúng ta liên thủ với Huyền Minh Tông, cơ hội tự nhiên sẽ lớn hơn rất nhiều.
Thẩm Ngôn trả lời, ánh mắt nhìn Lâm Bá Quang, không lưu dấu vết hiện lên một tia hàn ý.
Trên sườn núi, Lã Khôn xa xa nhìn đám người Thẩm Ngôn cùng Lâm Bá Quang, thần sắc có chút âm trầm, nhìn trung niên nam tử bên người nói:
- Đại đội trưởng, không thấy tiểu tử giết nhị đội trưởng cùng tam đội trưởng ở cùng một chỗ, nhưng sợ là tiểu tử kia cùng người Huyền Phù Môn thoát không ra quan hệ.
- Lão Nhị lão Tam chết, nhất định sẽ có người phải trả giá lớn, mặc kệ tiểu tử kia cùng Huyền Phù Môn có quan hệ gì hay không, ta cũng sẽ không bỏ qua.
Trong mắt hắn bắn ra hàn ý.
Một đêm trôi qua, khi bình minh phá tan hắc ám, phía chân trời có một luồng ánh rạng đông chiếu rọi đại địa, trong hạp cốc, bỗng dưng có ánh sáng phóng lên cao.
- Oanh!
Ánh sáng mang theo quang mang huyết sắc, ở giữa không trung giống như mặt trời mới mọc lên, thật lâu không tiêu tan, một cỗ linh khí nồng đậm chấn động từ trong hạp cốc nhộn nhạo ra.
- Đây là Linh Dược thượng phẩm thành thục, mau đoạt!
Cơ hồ trong nháy mắt, ngoài hạp cốc bộc phát ra huyền khí chấn động kinh người, từng đạo thân ảnh chạy vội về phía trong hạp cốc, tiếng xé gió phô thiên cái địa vang vọng không ngừng, sáng sớm trong hạp cốc sương mù dày đặc cũng bị chấn tan.
- Linh Dược thành thục, động thủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com
/80
|