- Đỗ Thiếu Phủ, ngươi chống chế, chúng ta là bị ngươi đánh trọng thương?
Đỗ Hạo nhịn không được, đứng dậy chỉ về phía Đỗ Thiếu Phủ quát to.
- Vì sao ta muốn đả thương các ngươi?
Đỗ Thiếu Phủ hỏi.
- Chúng ta mang theo biểu ca của ta đi tìm ngươi đòi máu huyết của Bạo Thạch Yêu Lang cùng Trúc Cơ đan, ngươi không chỉ không cho còn đánh chúng ta bị thương nặng, cuối cùng còn đoạt tài vật trên người chúng ta.
Đỗ Hạo căm tức nhìn Đỗ Thiếu Phủ quát.
- Biểu ca của ngươi tu vi là gì?
Đỗ Thiếu Phủ hỏi.
- Tiên Thiên cảnh.
Đỗ Hạo nghi hoặc, nhưng vẫn lớn tiếng trả lời, trong thanh âm lộ ra kiêu ngạo, có một biểu ca tu vi Tiên Thiên cảnh, còn là đế quốc kỵ sĩ, tự nhiên là chuyện tình đáng giá kiêu ngạo.
- Vậy hiện tại biểu ca của ngươi đâu?
Đỗ Thiếu Phủ hỏi, trong mười mấy người bị thương này, đều là đệ tử Đỗ gia, thanh niên mặc khôi giáp kia lại không thấy ở trong đó.
Đỗ Hạo ngây ngẩn cả người, sau đó cắn răng nói:
- Biểu ca ta bị ngươi đánh trọng thương, tối hôm qua đã suốt đêm rời đi trở về đơn vị.
- Máu huyết của Bạo Thạch Yêu Lang cùng Trúc Cơ đan là ta thắng được, dựa vào cái gì cho các ngươi?
Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ không lưu dấu vết, tiếp tục nói.
- Rắm thí, là ngươi đoạt của chúng ta, là ngươi đoạt máu huyết Bạo Thạch Yêu Lang cùng Trúc Cơ đan của chúng ta.
Đỗ Hạo quát lớn, nào có người chống chế như vậy, ở trước mắt bao người cũng không nhận nợ.
- Không có, ta là thắng được, ta không có đoạt của các ngươi.
Đỗ Thiếu Phủ một mực chắc chắn mình không có đoạt.
- Vô số người nhìn thấy, ngươi chớ có chống chế!
Đỗ Hạo cơ hồ muốn rít gào lên.
- Vậy các ngươi đoạt ta mười năm Huyền tệ cùng đan dược tính thế nào đây?
Đỗ Thiếu Phủ hỏi.
- Đoạt một ít đan dược cùng Huyền tệ của ngươi, cộng lại cũng không bằng một trần trăm máu huyết của Bạo Thạch Yêu Lang cùng Trúc Cơ đan a.
Đỗ Hạo rít gào, giọng nói vừa ra khỏi miệng, nhất thời mới phản ứng lại đây, sắc mặt chỉ một thoáng đại biến.
Trên khuôn mặt của Đỗ Thiếu Phủ hiện ra ý cười, sau đó ánh mắt đảo qua mọi người trong sảnh, cuối cùng nhìn Đỗ Chấn Vũ nói:
- Đại bá, ngươi nghe được a, đám người Đỗ Hạo đoạt Huyền tệ cùng đan dược của ta mười năm, chính mồm thừa nhận, không có giả được. Lúc này đây càng thêm quá mức, mang theo biểu ca của hắn chận đường cướp bóc ta, cuối cùng ngược lại vu cáo ta làm bọn họ bị thương nặng, cướp bóc bọn họ, biểu ca của hắn là Tiên Thiên cảnh, nói ta làm bọn họ bị thương nặng, thử hỏi ta làm sao có thể làm được, xin Đại bá vì ta làm chủ.
- Đỗ Thiếu Phủ, ngươi ngậm máu phun người!
Đỗ Hạo trừng mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ hét lớn, cuối cùng không biết là thương thế quá nặng, hay tức đến khí huyết công tâm, chân chính phun ra một ngụm máu tươi.
- Ngươi tự mình thừa nhận đoạt ta mười năm Huyền tệ cùng đan dược, ta cũng không nói láo nha.
Đỗ Thiếu Phủ nhàn nhạt nói.
- Dù như thế, nhưng ngươi đoạt Trúc Cơ đan cùng máu huyết Bạo Thạch Yêu Lang của chúng ta là sự thật, ngày hôm qua ngươi còn đánh chúng ta bị thương nặng, đoạt tất cả tài vật trên người chúng ta.
Đỗ Hạo quát lớn, đến lúc này, hắn cũng chỉ có thể có cái gì nói cái đó, hắn không tin Đỗ Thiếu Phủ thật sự có thể lấp liếm chuyện này.
Đỗ Hạo nhịn không được, đứng dậy chỉ về phía Đỗ Thiếu Phủ quát to.
- Vì sao ta muốn đả thương các ngươi?
Đỗ Thiếu Phủ hỏi.
- Chúng ta mang theo biểu ca của ta đi tìm ngươi đòi máu huyết của Bạo Thạch Yêu Lang cùng Trúc Cơ đan, ngươi không chỉ không cho còn đánh chúng ta bị thương nặng, cuối cùng còn đoạt tài vật trên người chúng ta.
Đỗ Hạo căm tức nhìn Đỗ Thiếu Phủ quát.
- Biểu ca của ngươi tu vi là gì?
Đỗ Thiếu Phủ hỏi.
- Tiên Thiên cảnh.
Đỗ Hạo nghi hoặc, nhưng vẫn lớn tiếng trả lời, trong thanh âm lộ ra kiêu ngạo, có một biểu ca tu vi Tiên Thiên cảnh, còn là đế quốc kỵ sĩ, tự nhiên là chuyện tình đáng giá kiêu ngạo.
- Vậy hiện tại biểu ca của ngươi đâu?
Đỗ Thiếu Phủ hỏi, trong mười mấy người bị thương này, đều là đệ tử Đỗ gia, thanh niên mặc khôi giáp kia lại không thấy ở trong đó.
Đỗ Hạo ngây ngẩn cả người, sau đó cắn răng nói:
- Biểu ca ta bị ngươi đánh trọng thương, tối hôm qua đã suốt đêm rời đi trở về đơn vị.
- Máu huyết của Bạo Thạch Yêu Lang cùng Trúc Cơ đan là ta thắng được, dựa vào cái gì cho các ngươi?
Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ không lưu dấu vết, tiếp tục nói.
- Rắm thí, là ngươi đoạt của chúng ta, là ngươi đoạt máu huyết Bạo Thạch Yêu Lang cùng Trúc Cơ đan của chúng ta.
Đỗ Hạo quát lớn, nào có người chống chế như vậy, ở trước mắt bao người cũng không nhận nợ.
- Không có, ta là thắng được, ta không có đoạt của các ngươi.
Đỗ Thiếu Phủ một mực chắc chắn mình không có đoạt.
- Vô số người nhìn thấy, ngươi chớ có chống chế!
Đỗ Hạo cơ hồ muốn rít gào lên.
- Vậy các ngươi đoạt ta mười năm Huyền tệ cùng đan dược tính thế nào đây?
Đỗ Thiếu Phủ hỏi.
- Đoạt một ít đan dược cùng Huyền tệ của ngươi, cộng lại cũng không bằng một trần trăm máu huyết của Bạo Thạch Yêu Lang cùng Trúc Cơ đan a.
Đỗ Hạo rít gào, giọng nói vừa ra khỏi miệng, nhất thời mới phản ứng lại đây, sắc mặt chỉ một thoáng đại biến.
Trên khuôn mặt của Đỗ Thiếu Phủ hiện ra ý cười, sau đó ánh mắt đảo qua mọi người trong sảnh, cuối cùng nhìn Đỗ Chấn Vũ nói:
- Đại bá, ngươi nghe được a, đám người Đỗ Hạo đoạt Huyền tệ cùng đan dược của ta mười năm, chính mồm thừa nhận, không có giả được. Lúc này đây càng thêm quá mức, mang theo biểu ca của hắn chận đường cướp bóc ta, cuối cùng ngược lại vu cáo ta làm bọn họ bị thương nặng, cướp bóc bọn họ, biểu ca của hắn là Tiên Thiên cảnh, nói ta làm bọn họ bị thương nặng, thử hỏi ta làm sao có thể làm được, xin Đại bá vì ta làm chủ.
- Đỗ Thiếu Phủ, ngươi ngậm máu phun người!
Đỗ Hạo trừng mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ hét lớn, cuối cùng không biết là thương thế quá nặng, hay tức đến khí huyết công tâm, chân chính phun ra một ngụm máu tươi.
- Ngươi tự mình thừa nhận đoạt ta mười năm Huyền tệ cùng đan dược, ta cũng không nói láo nha.
Đỗ Thiếu Phủ nhàn nhạt nói.
- Dù như thế, nhưng ngươi đoạt Trúc Cơ đan cùng máu huyết Bạo Thạch Yêu Lang của chúng ta là sự thật, ngày hôm qua ngươi còn đánh chúng ta bị thương nặng, đoạt tất cả tài vật trên người chúng ta.
Đỗ Hạo quát lớn, đến lúc này, hắn cũng chỉ có thể có cái gì nói cái đó, hắn không tin Đỗ Thiếu Phủ thật sự có thể lấp liếm chuyện này.
Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com
/80
|