Lúc này hắn nghĩ lại câu nói lưu truyền trong Thần đạo.
Dưới Thần đạo tất cả chỉ là kiến hôi...
Trong mắt Thần đạo, nếu không xâm phạm lợi ích thiết thân, bao nhiêu tính mạng mất đi cũng không liên quan tới họ.
Cũng như người thường sẽ không vì một con kiến hôi mà thương tâm, Thần đạo cường giả cũng không có khả năng vì người thường tử vong mà cảm thấy phẫn nộ. Vô tình đây là tiêu chuẩn của các lão quái vật Thần đạo sống vài trăm năm.
Hạ Nhất Minh giật mình ớn lạnh, trong đầu hắn không nhịn được nghĩ tới, nếu chứng kiến tình huống này, phản ứng của Ngao Mẫn Hành hay Lưu Mục ra sao?
Có lẽ bọn họ sẽ làm như không thấy.
Chỉ cần người chết không phải môn hạ Ngũ Hành Môn hay Thiên Trì nhất mạch, bọn họ tuyệt đối không có khả năng tìm Tây phương Thần long Tát Ma Đức tính sổ.
Mặc dù Hạ Nhất Minh không muốn thừa nhận điều này nhưng lý trí cho hắn biết, đây mới chính là phản ứng của Thần đạo cường giả. Nếu không trêu chọc tới họ, Thần đạo cường giả sẽ không ra mặt dùm người thường, có chết nhiều hơn cũng thế cả.
Đương nhiên nếu nơi này là cấm địa hai đại môn phái, chỉ sợ Tây phương Thần long Tát Ma Đức cũng không dám tới đây khiêu khích cùng trút giận. Dù sao Tây phương còn có sự tồn tại của Long cốc, Tát Ma Đức khẳng định không muốn trêu chọc cường giả đồng giai báo thù.
Trầm ngâm hồi lâu, trong lòng Hạ Nhất Minh càng thêm buồn bực. Hắn ngẩng đầu nhìn lên, không gian huyệt động như mảnh hắc động đang cắn nuốt hết thảy, khiến trong lòng kẻ khác không khỏi cảm thấy lạnh lẽo.
- Bảo trư.
Hạ Nhất Minh thì thầm nói:
- Ta không muốn trở thành người như vậy.
Bảo trư ngơ ngác nhìn hắn, nhưng bi ai phát hiện, nó căn bản không thể hiểu Hạ Nhất Minh nói gì.
Đặt bảo trư lên lưng Lôi điện, sắc mặt Hạ Nhất Minh ngưng trọng nói:
- Ta muốn bế quan tu luyện. Các ngươi hộ pháp cho ta.
Lôi điện khẽ hí một tiếng, mang theo bảo trư rời khỏi huyệt động.
Bách Linh Bát xoay người, tựa hồ như do dự giây lát, đột nhiên nói:
- Lựa chọn của ngươi rất đúng.
Hạ Nhất Minh giật mình, hắn vốn muốn mở miệng nhưng Bách Linh Bát đã như cơn gió phóng ra ngoài.
Gương mặt lộ ra vẻ kỳ dị, Bách Linh Bát có biểu hiện như vậy mặc dù Hạ Nhất Minh không rõ gã đã khôi phục trí nhớ hay chưa, nhưng không nghi ngờ, gã có biến chuyển tốt, hay chí ít là chuyển biến như Hạ Nhất Minh kỳ vọng.
Sau hồi lâu, Hạ Nhất Minh rốt cuộc cũng thu liễm tinh thần, chậm rãi ngồi xuống.
Huyệt động này mặc dù chưa có người tiến vào nhưng rất khô ráo, ở lại lâu dài là lựa chọn không tồi.
Hạ Nhất Minh vung tay, một chiếc bình ngọc lập tức xuất hiện, bất quá trong chiếc bình này chỉ chứa một giọt chất lỏng.
Khi Hạ Nhất Minh mở nắp bình, theo sau chăm chú quan sát, trái tim hắn nhất thời đập dồn dập.
Không có bất cứ mùi vị gì, dù Hạ Nhất Minh liều mạng hít vào nhưng cũng không cảm nhận được bất cứ mùi vị nào. Trong lòng hắn đột nhiên xuất hiện một tia bất an, bảo trư từng nói qua, trong Thủy Tinh cung nó từng ngửi được Tiên dịch thần dược có mùi rất đặc biệt. Có lẽ đám người Ngao Mẫn Hành không biết trong Thủy Tinh Cung còn có Tiên dịch thần dược tồn tại.
Bất quá trước khi có được thứ kia, Hạ Nhất Minh cũng không thể yên lòng.
Một giọt Tiên dịch thần dược này là lợi thế duy nhất trong tay hắn, nếu sau khi dùng vẫn không thể lĩnh ngộ Lĩnh vực mới chân chính là lãng phí.
Cắn chặt rằng, Hạ Nhất Minh tức giận hừ một tiếng. Nếu như lúc này phục dụng Tiên dịch thần dược vẫn không thể lĩnh ngộ Lĩnh vực lực lượng, hắn chỉ còn cách chờ ba tháng mang theo bảo trư trở lại Thủy Tinh Cung.
Nếu bên trong vẫn còn Thần dược, đương nhiên hắn rất vui mừng, trực tiếp ở bên ngoài Thủy Tinh Cung tu luyện. Nếu nơi đó không còn Thần dược, hi vọng của hắn cũng tan biến, đồng dạng thu liễm tâm tư khổ tu bên ngoài Thủy Tinh Cung.
Dù sao Thủy Tinh Cung ba tháng mở ra một lần, cho dù bản thân hắn bị giữ tại đó cũng sẽ không trễ cái hẹn nửa năm với Ngã Đức Văn.
Trầm tư hồi lâu, trong đầu hắn đã có quyết định, theo sau mở miệng, nuốt giọt Tiên dịch kia vào.
Giờ phút này hắn đã hiểu, nếu bản thân không thể nắm giữ Sí nhiệt lĩnh vực, trận chiến nửa năm sau cùng Ngả Đức Văn đồng dạng không chút lạc quan.
Tuy Lĩnh vực thần khí của Ngả Đức Văn không thể cường đại như Tát Ma Đức, nhưng nếu hắn có thể nắm giữ hoàn toàn lĩnh vực này, Hạ Nhất Minh muốn thắng cũng không dễ dàng.
Bởi thế trước khi quyết chiến, bất luận thế nào hắn cũng phải nắm giữ hoàn toàn lực lượng này.
Chất lỏng sau khi tiến vào miệng, Hạ Nhất Minh vẫn không phát hiện ra mùi vị gì giống như nó chỉ là một giọt nước bình thường. Bất quá giọt nước này nặng hơn bình thường rất nhiều.
Đầu lưỡi của hắn cảm giác sức nặng khó tin từ chất lỏng này, phải biết hắn nuốt vào chỉ là một giọt.
Nếu như không phải khẩu vị của hắn vẫn bình thường, Hạ Nhất Minh còn nghĩ bản thân vừa nuốt vào một giọt huyền thiết.
Phương pháp phục dụng Thần dược, Hạ Nhất Minh đã sớm biết. Trong nhiều cổ tịch có ghi chép, thứ này mặc dù đổ vào miệng nhưng không thể trực tiếp nuốt xuống mà cần lượng nước lớn dung hòa, sau đó mới có thể nuốt xuống.
Hạ Nhất Minh lấy ra ấm nước đã chuẩn bị từ trước, nhanh chóng uống vào một ngụm.
Khi lượng nước này chảy vào miệng, lập tức tiếp xúc cùng Tiên dịch thần được.
Cho dù không tận mắt chứng kiến nhưng bằng năng lực ý niệm Hạ Nhất Minh có thể cảm nhận rõ biến hóa bên trong.
Tiên dịch thần dược khi tiếp xúc cùng lượng nước kia lập tức hòa tan sạch sẽ.
Trong lòng Hạ Nhất Minh lấy làm kỳ lạ, cổ tịch ghi lại quả nhiên không sai. Tiên dịch thần dược chỉ có thể bảo tồn trong bình ngọc, nếu không cẩn thân để nó tiếp xúc với chất lỏng khác, nhất định sẽ tiêu tán không còn.
Sau khi Tiên dịch thần dược hòa tan cùng nước, lúc này Hạ Nhất Minh mới chậm rãi nuốt xuống.
Đây tuyệt đối không phải chuyện tốt đẹp gì, mặc dù Tiên dịch thần dược đã dung hòa cùng nước nhưng cũng bởi thế lượng nước này nặng hơn khá nhiều.
Nếu vừa rồi hắn cảm giác như trong miệng là một giọt huyền thiết thì lúc này như trực tiếp nuốt xuống một mảnh gỗ.
Đây cũng không phải Hạ Nhất Minh lên án Tiên dịch thần dược mà bởi, khi hòa tan trong nước, Tiên dịch thần dược sẽ mất đi một phần dược tính.
Thiên tài địa bảo như vậy nếu không thể phát huy hoàn toàn công dụng, bất cứ người nào dùng không nhịn được phẫn nộ.
Bất quá khi yết hầu run lên, trong lòng Hạ Nhất Minh thầm than không ngừng. Nếu không phải theo đuổi lực lượng cường đại hơn, chỉ sợ không mấy ai có nghị lực cùng can đảm nuốt thứ này vào bụng.
Bụng hắn vẫn bình thường như trước tuyệt không xuất hiện biến hóa khác thường nào. Giống như vừa rồi hắn chỉ nuốt vào một chén cơm mang lại cảm giác no bụng.
Hạ Nhất Minh nhăn mặt, trong cổ tịch mặc dù ghi chép rất nhiều nhưng không nói rõ cảm giác sau khi phục dụng. Chỉ là đánh chết hắn cũng không tin, thứ này không có tác dụng gì.
Hắn tận mắt chứng kiến biến hóa của Ngao Bác Duệ cùng rễ Thần thụ. Chỉ bằng biểu hiện đó, công năng vật này tuyệt không tầm thường.
Do dự trong giây lát, Hạ Nhất Minh rốt cuộc buông lỏng tâm trạng, bình ổn tâm tư.
Nếu đã phục dụng nó, hết thảy cứ để tự nhiên.
Hắn nhắm mắt dưỡng thần, không chú ý tình huống thân thể nữa. Dù sao hắn vẫn tin tưởng, Tiên dịch thần dược không phải độc dược, không độc chết người.
Cũng không biết qua bao lâu, ngay khi tâm trạng Hạ Nhất Minh bình ổn lại một cảm giác ấm áp từ bụng truyền ra.
Nếu như ban đầu xuất hiện tình huống này, Hạ Nhất Minh hiển nhiên mừng rỡ phát cuồng hơn nữa nhanh chóng dẫn dắt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
Nhưng sau thời gian chờ đợi rất lâu, hắn hoàn toàn không để ý tới.
Nhiệt khí trong đan điền cũng không tuôn ra mà giống như sợi tơ, chỉ xuất hiện một chút theo sau dung nhập vào thân thể hắn.
Bởi quá nhỏ bé nên nó không khiến người ta có cảm giác cùng phản ứng quá lớn.
Chỉ là tia nhiệt khí như có như không này sau khi tiến nhập thân thể chậm rãi lan tỏa toàn thân. Nó khiến người ta buông lòng tâm tư, cảm giác tùy thời có thể chìm vào giấc ngủ say.
Hạ Nhất Minh mi mắt đã khép lại tuy vậy vẫn cố mở mắt, hắn muốn nhìn xem cảnh sắc xung quanh có thay đổi hay không.
Bởi lúc này trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện một hình ảnh quỷ dị.
Không phải hắn đang ở trên huyệt động ngoài hoang đảo tu luyện võ đạo mà ở trong không gian hắc ám quỷ dị chưa bao giờ gặp qua.
Ở nơi này, xung quanh hắn là một mảnh hắc ám, tựa hồ ngoại trừ hắn không còn bất cứ vật nào khác.
Đột nhiên trong đầu Hạ Nhất Minh xuất hiện suy nghĩ, hắn phải rời khỏi nơi này.
Bởi thế hắn rất muốn mở mắt chỉ là đột nhiên phát hiện, mí mắt càng lúc càng nặng, giống như trên đó treo vật nào đó khiến nó không thể cử động.
Hạ Nhất Minh lúc này mới hiểu ra, Tiên dịch thần dược đã phát huy tác dụng. Chỉ là hắn nghĩ không ra, khi nó bắt đầu có tác dụng, quyền không chế thân thể cũng không nằm trong tay hắn.
Cho dù tại không gian hắc ám không có bất cứ quang mang nào nhưng Hạ Nhất Minh vẫn cảm nhận được sự tồn tại của thân thể hắn. Bất quá cảm giác này không những không trợ giúp, ngược lại còn khiến hắn vô cùng thống khổ. Nếu trái tim không kiên định, bất luận người nào thà ngất lịm cũng không muốn trải nghiệm cảm nhận này.
Hắn biết rõ thân thể mình, thậm chí cảm nhận được từng chút biến hóa trên đó.
Mỗi một lần hô hấp tất cả bộ vị trên thân thể hắn như tiến hành vận động, truyền lực lượng khắp ngõ ngách cơ thể.
Đây vốn là quá trình tiến hành thăm dò thể chất, khi vận dụng ý niệm cùng chân khí càng có thể quan sát rõ hơn.
Bất quá điều duy nhất khiến Hạ Nhất Minh sợ hãi chính là hắn không thể nắm giữ vị trí chủ đạo trong quá trình này.
Ý niệm Hạ Nhất Minh như người quan sát, căn bản không có năng lực khống chế biến hóa. Ý niệm chân khí biến hóa tùy ý, phù văn ấn ký,...đều trở thành công cụ trong tay kẻ khác.
Điều này với tu luyện giả mà nói kinh khủng ra sao?
Cũng giống như người thường đột nhiên phát hiện ra bản thân mất quyền kiểm soát, thân thể như tê liệt, ngay cả chợp mắt, thậm chí hô hấp cũng không cách nào làm được.
Chỉ là người này không nằm trên giường bệnh mà tự do đi lại, xử lý công việc như bình thường.
Hay giống như trong thân thể đột nhiên xuất hiện một linh hồn khác, hơn nữa linh hồn này nắm quyền khống chế thân thể, hắn chỉ có thể đứng bên quan sát mà không có biện pháp nào. Trong quá trình này hắn còn có thể cảm nhận được tất cả biến hóa trên thân thể, bất luận đau đớn, hưng phấn mong chờ,...đều nhân lên gấp bội.
Quá trình này so với tử vong khổ sở hơn vô số lần, chỉ cần là người tỉnh táo sẽ cảm nhận rõ ràng.
Cho dù tinh thần Hạ Nhất Minh vô cùng kiên định nhưng lúc này không tránh khỏi kinh hoảng, sợ hãi. Thậm chí hắn không mong bản thân mình tỉnh táo một giây phút nào.
Bất quá tinh thần ý niệm của Thần đạo cường giả vô cùng cường đại, sau trải nghiệm ban đầu, rốt cuộc Hạ Nhất Minh cũng bình tĩnh lại.
Bởi hắn tuyệt đối tin tưởng, bản thân phục dụng thiên địa chí bảo, không có khả năng gây hại.
Sau khi tinh thần hắn bình ổn trở lại, thân thể tựa hồ càng biến dị mãnh liệt hơn.
Trong đan điền xuất hiện một cảm giác ấm áp liên tục tràn ra. Cảm giác này khuếch tán khắp thân thể khiến Hạ Nhất Minh vô cùng thư thái.
Chân khí của hắn phảng phất cường đại gấp mười lần, mạnh mẽ truyền đi khắp ngõ ngách thân thể.
Chân khí vô cùng vô tận tràn ngập thân thể, thậm chí tràn ra ngoài.
Nhưng ngay lúc này Hạ Nhất Minh kinh ngạc phát hiện, chân khí bắt đầu câu thông cùng lực lượng bên ngoài.
Đây không phải hấp tụ thiên địa lực lượng mà câu thông với phương thức thần kỳ hắn không thể giải thích. Chân khí câu thông cùng thiên địa lực lượng, hơn nữa dẫn dắt lực lượng này ngưng tụ lại.
Hạ Nhất Minh mơ hồ hiểu được.
Chân khí lúc này đang hấp tụ thiên địa lực lượng.
Chỉ là quá trình này hoàn toàn khác quá trình Thần đạo cường giả hấp tụ thiên địa lực lượng. Chân khí hấp tụ lực lượng nào đó cấu thành lên thiên địa lực lượng.
Hạ Nhất Minh đại chấn, cảm giác mơ hồ tràn ngập trong lòng.
Lĩnh vực, đây chính là lực lượng lĩnh vực bổn nguyên, cũng chính là phương pháp duy nhất tạo ra Lĩnh vực.
Kỳ thực Thần đạo cường giả chân chính, cho dù vừa tiến giai Hư thần cảnh cường giả cũng biết quá trình hình thành Lĩnh vực.
Chẳng qua biết là một chuyện, làm được hay không là chuyện khác.
Cũng như hai người tu luyện Thần toán chi đạo, một người cường đại như Thần Toán Tử, người kia chỉ vừa bắt đầu tu luyện Thần toán thuật.
Thần Toán Tử có thể tính toán ra những chuyện phức tạp nhất, còn người kia khẳng định trăm phần không làm được.
Đây chính là chênh lệch về thiên phú cùng thực lực. Có thể ngộ không thể cầu, nếu không thể ngộ, thần tiên cũng không có biện pháp.
Bất quá Tiên dịch thần dược không hổ danh Thiên hạ đệ nhất thần dược, tác dụng lớn nhất của nó giúp người ta nắm bắt cảm ngộ thần kỳ kia.
Giờ phút này tu vi Hạ Nhất Minh chỉ là Hư thần cảnh, dưới tình huống không thể khống chế thân thể, hắn lại cảm nhận rõ ràng quá trình hình thành Lĩnh vực của Ngụy thần cảnh cường giả.
Kinh nghiệm này đối với Hư thần cảnh cường giả tuyệt đối giá trị liên thành. Đặc biệt với Hư thần cảnh trăm năm chưa từng đột phá mà nói, cho dù Thần khí cũng không giá trị bằng kinh nghiệm này.
Chỉ cần dựa theo kinh nghiệm này cùng kẻ đó không quá ngu ngốc, theo thời gian sẽ hoàn toàn chuyển hóa lực lượng bản thân.
Đây là làm bậy, trên con đường tu luyện võ đạo tuyệt đối là cách làm bậy nhất.
Bất quá để có thể làm bậy như vậy, đa phần Thần đạo cường giả nguyện ý trả giá lớn.
Đột nhiên Hạ Nhất Minh cảm nhận được có chút biến hóa.
Thuộc tính chân khí trong đan điền hắn bắt đầu biến hóa, chúng không ôn hòa như Ngũ hành lực lượng nữa mà xâm lược như Hỏa lực lượng.
Ngũ Hành Hoàn cùng Cửu Long Lô tựa hồ cảm nhận được biến hóa trên thân thể Hạ Nhất Minh, chúng không hẹn mà cùng hành động.
Hạ Nhất Minh âm thầm kêu khổ, khi hắn phục dụng Tiên dịch thần dược không ngờ bỏ quên Lĩnh vực thần khí.
Mặc dù hắn không thể điều khiển Lĩnh vực thần khí nhưng bất luận thế nào nó cũng tồn tại như lực lượng lĩnh vực.
Bởi thế khi thân thể Hạ Nhất Minh đang trải nghiệm quá trình kia, không ngờ lực lượng lĩnh vực dẫn dắt hai kiện Thần khí trong cơ thể.
Phảng phất như vô cùng tự nhiên, hai kiện Thần khí không được ai điều khiển bắt đầu phóng xuất uy năng bản thân, hơn nữa nhanh chóng ngưng tụ Sí nhiệt lĩnh vực trong không gian.
Nếu Hạ Nhất Minh có thể điều khiển thân thể hoặc ý niệm, chuyện này tuyệt đối không thể phát sinh.
Hắn hoàn toàn có thể áp chế chủ phách hai kiện Thần khí này.
Bất quá lúc này quyền không chế thân thể không thuộc ý niệm của hắn mà bởi lực lượng mơ hồ nào đó.
Hắn giống như dùng qua độc phẩm, rơi vào trạng thái nửa mê nửa tỉnh. Mà trong tình huống quỷ dị này, hai kiện thần khí tự động tổ hợp Sí nhiệt lĩnh vực.
Quang mang đỏ tươi nhanh chóng vây quanh thân thể Hạ Nhất Minh.
Mảnh quang mang đỏ tươi này dĩ nhiên chính là Sí nhiệt lĩnh vực. Bất quá Hạ Nhất Minh cảm thấy dở khóc dở cười bởi lúc này hắn không chỉ mất đi quyền khống chế Sí nhiệt lĩnh vực mà ngay năng lực điều khiển Hỏa long cũng không còn.
Chín đầu Hỏa long nhỏ xuất hiện nhanh chóng, chúng hóa thành quang mang đỏ tươi tràn ngập không gian.
Khi cỗ lực lượng này khiến màu sắc xung quanh thay đổi, Hạ Nhất Minh kinh ngạc phát hiện, thân thể hắn bắt đầu điều chỉnh.
Lực lượng thuộc tính trong đan điền bắt đầu chuyển hóa, cũng không phải thay đổi mà chậm rãi thích ứng với Sí nhiệt lĩnh vực.
Hạ Nhất Minh vô cùng kích động, cơ hồ muốn ngửa cổ hét vang. Tinh thần hắn lập tức thu liễm, hơn nữa cảm nhận những biến hóa rất nhỏ này.
Biến hóa này kỳ thực cũng như bản năng. Lúc này Hạ Nhất Minh giống như một đầu linh thú. Bản năng có thể khiến chúng lựa chọn tránh dữ gặp lành, thậm chí tiến thêm một bậc, bản thân có thể biến hóa thích ứng với hoàn cảnh xung quanh.
Tắc kè hoa có thể thay đổi màu sắc thân thể, kiến có thể mang trên mình trọng lượng gấp vài lần thân thể,...Trong tự nhiên có vô số sinh vật nắm giữ Sinh tồn cùng Tiến hóa chi đạo. Đây không phải sự tiến hóa về trí tuệ mà bởi thân thể chúng theo thời gian chậm rãi thay đổi.
Sau khi phục dụng Thiên hạ đệ nhất thần dược, cũng giống như động vật thích ứng hoàn cảnh sinh tồn, Hạ Nhất Minh thích ứng Sí nhiệt lĩnh vực cường đại. Chân khí toàn thân cũng bắt đầu " tiến hóa". Bất quá tốc độ này cũng không tính trên đơn vị vạn năm mà chỉ tính bằng canh giờ.
Phảng phất như rất lâu nhưng cũng phảng phất như mới vừa xảy ra, Sí nhiệt lĩnh vực quanh thân thể Hạ Nhất Minh đã dần ổn định lại.
Bất quá lúc này nó khác biệt hoàn toàn so với trước đây.
Có thể bởi lúc này bản thân hắn có khống chế ổn định, chân khí trong cơ thể cùng Sí nhiệt lĩnh vực bên ngoài đã câu thông lẫn nhau.
Mặc dù chưa thử nghiệm nhưng Hạ Nhất Minh tin tưởng, bản thân hắn khi khôi phục quyền khống chế thân thể, nhất định sẽ thành công nắm giữ Sí nhiệt lĩnh vực.
Tâm trạng hắn hoàn toàn bình ổn. Sau khi trải qua biến hóa to lớn mà khó tin này, tinh thần Hạ Nhất Minh cảm thấy mỏi mệt bất quá càng nhiều hơn sự hương phấn điên cuồng.
Đột nhiên tâm niệm khẽ động, Hạ Nhất Minh cảm nhận được lực lượng bó buộc kia đã tiêu tán. Ý niệm của hắn dần giành lại quyền kiểm soát thân thể.
Mặc dù chỉ là chút biến hóa nhưng Hạ Nhất Minh biết, tác dụng của Tiên dịch thần dược đã suy yếu, thậm chí sắp tiêu trừ. Tinh thần hắn càng thêm phấn chấn, cảm giác hưng phấn điên cuồng áp chế mỏi mệt. Đầu ngón tay hắn khẽ động, chậm rãi bàn tay nắm chặt tạo thành quyền đầu...
Dưới Thần đạo tất cả chỉ là kiến hôi...
Trong mắt Thần đạo, nếu không xâm phạm lợi ích thiết thân, bao nhiêu tính mạng mất đi cũng không liên quan tới họ.
Cũng như người thường sẽ không vì một con kiến hôi mà thương tâm, Thần đạo cường giả cũng không có khả năng vì người thường tử vong mà cảm thấy phẫn nộ. Vô tình đây là tiêu chuẩn của các lão quái vật Thần đạo sống vài trăm năm.
Hạ Nhất Minh giật mình ớn lạnh, trong đầu hắn không nhịn được nghĩ tới, nếu chứng kiến tình huống này, phản ứng của Ngao Mẫn Hành hay Lưu Mục ra sao?
Có lẽ bọn họ sẽ làm như không thấy.
Chỉ cần người chết không phải môn hạ Ngũ Hành Môn hay Thiên Trì nhất mạch, bọn họ tuyệt đối không có khả năng tìm Tây phương Thần long Tát Ma Đức tính sổ.
Mặc dù Hạ Nhất Minh không muốn thừa nhận điều này nhưng lý trí cho hắn biết, đây mới chính là phản ứng của Thần đạo cường giả. Nếu không trêu chọc tới họ, Thần đạo cường giả sẽ không ra mặt dùm người thường, có chết nhiều hơn cũng thế cả.
Đương nhiên nếu nơi này là cấm địa hai đại môn phái, chỉ sợ Tây phương Thần long Tát Ma Đức cũng không dám tới đây khiêu khích cùng trút giận. Dù sao Tây phương còn có sự tồn tại của Long cốc, Tát Ma Đức khẳng định không muốn trêu chọc cường giả đồng giai báo thù.
Trầm ngâm hồi lâu, trong lòng Hạ Nhất Minh càng thêm buồn bực. Hắn ngẩng đầu nhìn lên, không gian huyệt động như mảnh hắc động đang cắn nuốt hết thảy, khiến trong lòng kẻ khác không khỏi cảm thấy lạnh lẽo.
- Bảo trư.
Hạ Nhất Minh thì thầm nói:
- Ta không muốn trở thành người như vậy.
Bảo trư ngơ ngác nhìn hắn, nhưng bi ai phát hiện, nó căn bản không thể hiểu Hạ Nhất Minh nói gì.
Đặt bảo trư lên lưng Lôi điện, sắc mặt Hạ Nhất Minh ngưng trọng nói:
- Ta muốn bế quan tu luyện. Các ngươi hộ pháp cho ta.
Lôi điện khẽ hí một tiếng, mang theo bảo trư rời khỏi huyệt động.
Bách Linh Bát xoay người, tựa hồ như do dự giây lát, đột nhiên nói:
- Lựa chọn của ngươi rất đúng.
Hạ Nhất Minh giật mình, hắn vốn muốn mở miệng nhưng Bách Linh Bát đã như cơn gió phóng ra ngoài.
Gương mặt lộ ra vẻ kỳ dị, Bách Linh Bát có biểu hiện như vậy mặc dù Hạ Nhất Minh không rõ gã đã khôi phục trí nhớ hay chưa, nhưng không nghi ngờ, gã có biến chuyển tốt, hay chí ít là chuyển biến như Hạ Nhất Minh kỳ vọng.
Sau hồi lâu, Hạ Nhất Minh rốt cuộc cũng thu liễm tinh thần, chậm rãi ngồi xuống.
Huyệt động này mặc dù chưa có người tiến vào nhưng rất khô ráo, ở lại lâu dài là lựa chọn không tồi.
Hạ Nhất Minh vung tay, một chiếc bình ngọc lập tức xuất hiện, bất quá trong chiếc bình này chỉ chứa một giọt chất lỏng.
Khi Hạ Nhất Minh mở nắp bình, theo sau chăm chú quan sát, trái tim hắn nhất thời đập dồn dập.
Không có bất cứ mùi vị gì, dù Hạ Nhất Minh liều mạng hít vào nhưng cũng không cảm nhận được bất cứ mùi vị nào. Trong lòng hắn đột nhiên xuất hiện một tia bất an, bảo trư từng nói qua, trong Thủy Tinh cung nó từng ngửi được Tiên dịch thần dược có mùi rất đặc biệt. Có lẽ đám người Ngao Mẫn Hành không biết trong Thủy Tinh Cung còn có Tiên dịch thần dược tồn tại.
Bất quá trước khi có được thứ kia, Hạ Nhất Minh cũng không thể yên lòng.
Một giọt Tiên dịch thần dược này là lợi thế duy nhất trong tay hắn, nếu sau khi dùng vẫn không thể lĩnh ngộ Lĩnh vực mới chân chính là lãng phí.
Cắn chặt rằng, Hạ Nhất Minh tức giận hừ một tiếng. Nếu như lúc này phục dụng Tiên dịch thần dược vẫn không thể lĩnh ngộ Lĩnh vực lực lượng, hắn chỉ còn cách chờ ba tháng mang theo bảo trư trở lại Thủy Tinh Cung.
Nếu bên trong vẫn còn Thần dược, đương nhiên hắn rất vui mừng, trực tiếp ở bên ngoài Thủy Tinh Cung tu luyện. Nếu nơi đó không còn Thần dược, hi vọng của hắn cũng tan biến, đồng dạng thu liễm tâm tư khổ tu bên ngoài Thủy Tinh Cung.
Dù sao Thủy Tinh Cung ba tháng mở ra một lần, cho dù bản thân hắn bị giữ tại đó cũng sẽ không trễ cái hẹn nửa năm với Ngã Đức Văn.
Trầm tư hồi lâu, trong đầu hắn đã có quyết định, theo sau mở miệng, nuốt giọt Tiên dịch kia vào.
Giờ phút này hắn đã hiểu, nếu bản thân không thể nắm giữ Sí nhiệt lĩnh vực, trận chiến nửa năm sau cùng Ngả Đức Văn đồng dạng không chút lạc quan.
Tuy Lĩnh vực thần khí của Ngả Đức Văn không thể cường đại như Tát Ma Đức, nhưng nếu hắn có thể nắm giữ hoàn toàn lĩnh vực này, Hạ Nhất Minh muốn thắng cũng không dễ dàng.
Bởi thế trước khi quyết chiến, bất luận thế nào hắn cũng phải nắm giữ hoàn toàn lực lượng này.
Chất lỏng sau khi tiến vào miệng, Hạ Nhất Minh vẫn không phát hiện ra mùi vị gì giống như nó chỉ là một giọt nước bình thường. Bất quá giọt nước này nặng hơn bình thường rất nhiều.
Đầu lưỡi của hắn cảm giác sức nặng khó tin từ chất lỏng này, phải biết hắn nuốt vào chỉ là một giọt.
Nếu như không phải khẩu vị của hắn vẫn bình thường, Hạ Nhất Minh còn nghĩ bản thân vừa nuốt vào một giọt huyền thiết.
Phương pháp phục dụng Thần dược, Hạ Nhất Minh đã sớm biết. Trong nhiều cổ tịch có ghi chép, thứ này mặc dù đổ vào miệng nhưng không thể trực tiếp nuốt xuống mà cần lượng nước lớn dung hòa, sau đó mới có thể nuốt xuống.
Hạ Nhất Minh lấy ra ấm nước đã chuẩn bị từ trước, nhanh chóng uống vào một ngụm.
Khi lượng nước này chảy vào miệng, lập tức tiếp xúc cùng Tiên dịch thần được.
Cho dù không tận mắt chứng kiến nhưng bằng năng lực ý niệm Hạ Nhất Minh có thể cảm nhận rõ biến hóa bên trong.
Tiên dịch thần dược khi tiếp xúc cùng lượng nước kia lập tức hòa tan sạch sẽ.
Trong lòng Hạ Nhất Minh lấy làm kỳ lạ, cổ tịch ghi lại quả nhiên không sai. Tiên dịch thần dược chỉ có thể bảo tồn trong bình ngọc, nếu không cẩn thân để nó tiếp xúc với chất lỏng khác, nhất định sẽ tiêu tán không còn.
Sau khi Tiên dịch thần dược hòa tan cùng nước, lúc này Hạ Nhất Minh mới chậm rãi nuốt xuống.
Đây tuyệt đối không phải chuyện tốt đẹp gì, mặc dù Tiên dịch thần dược đã dung hòa cùng nước nhưng cũng bởi thế lượng nước này nặng hơn khá nhiều.
Nếu vừa rồi hắn cảm giác như trong miệng là một giọt huyền thiết thì lúc này như trực tiếp nuốt xuống một mảnh gỗ.
Đây cũng không phải Hạ Nhất Minh lên án Tiên dịch thần dược mà bởi, khi hòa tan trong nước, Tiên dịch thần dược sẽ mất đi một phần dược tính.
Thiên tài địa bảo như vậy nếu không thể phát huy hoàn toàn công dụng, bất cứ người nào dùng không nhịn được phẫn nộ.
Bất quá khi yết hầu run lên, trong lòng Hạ Nhất Minh thầm than không ngừng. Nếu không phải theo đuổi lực lượng cường đại hơn, chỉ sợ không mấy ai có nghị lực cùng can đảm nuốt thứ này vào bụng.
Bụng hắn vẫn bình thường như trước tuyệt không xuất hiện biến hóa khác thường nào. Giống như vừa rồi hắn chỉ nuốt vào một chén cơm mang lại cảm giác no bụng.
Hạ Nhất Minh nhăn mặt, trong cổ tịch mặc dù ghi chép rất nhiều nhưng không nói rõ cảm giác sau khi phục dụng. Chỉ là đánh chết hắn cũng không tin, thứ này không có tác dụng gì.
Hắn tận mắt chứng kiến biến hóa của Ngao Bác Duệ cùng rễ Thần thụ. Chỉ bằng biểu hiện đó, công năng vật này tuyệt không tầm thường.
Do dự trong giây lát, Hạ Nhất Minh rốt cuộc buông lỏng tâm trạng, bình ổn tâm tư.
Nếu đã phục dụng nó, hết thảy cứ để tự nhiên.
Hắn nhắm mắt dưỡng thần, không chú ý tình huống thân thể nữa. Dù sao hắn vẫn tin tưởng, Tiên dịch thần dược không phải độc dược, không độc chết người.
Cũng không biết qua bao lâu, ngay khi tâm trạng Hạ Nhất Minh bình ổn lại một cảm giác ấm áp từ bụng truyền ra.
Nếu như ban đầu xuất hiện tình huống này, Hạ Nhất Minh hiển nhiên mừng rỡ phát cuồng hơn nữa nhanh chóng dẫn dắt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
Nhưng sau thời gian chờ đợi rất lâu, hắn hoàn toàn không để ý tới.
Nhiệt khí trong đan điền cũng không tuôn ra mà giống như sợi tơ, chỉ xuất hiện một chút theo sau dung nhập vào thân thể hắn.
Bởi quá nhỏ bé nên nó không khiến người ta có cảm giác cùng phản ứng quá lớn.
Chỉ là tia nhiệt khí như có như không này sau khi tiến nhập thân thể chậm rãi lan tỏa toàn thân. Nó khiến người ta buông lòng tâm tư, cảm giác tùy thời có thể chìm vào giấc ngủ say.
Hạ Nhất Minh mi mắt đã khép lại tuy vậy vẫn cố mở mắt, hắn muốn nhìn xem cảnh sắc xung quanh có thay đổi hay không.
Bởi lúc này trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện một hình ảnh quỷ dị.
Không phải hắn đang ở trên huyệt động ngoài hoang đảo tu luyện võ đạo mà ở trong không gian hắc ám quỷ dị chưa bao giờ gặp qua.
Ở nơi này, xung quanh hắn là một mảnh hắc ám, tựa hồ ngoại trừ hắn không còn bất cứ vật nào khác.
Đột nhiên trong đầu Hạ Nhất Minh xuất hiện suy nghĩ, hắn phải rời khỏi nơi này.
Bởi thế hắn rất muốn mở mắt chỉ là đột nhiên phát hiện, mí mắt càng lúc càng nặng, giống như trên đó treo vật nào đó khiến nó không thể cử động.
Hạ Nhất Minh lúc này mới hiểu ra, Tiên dịch thần dược đã phát huy tác dụng. Chỉ là hắn nghĩ không ra, khi nó bắt đầu có tác dụng, quyền không chế thân thể cũng không nằm trong tay hắn.
Cho dù tại không gian hắc ám không có bất cứ quang mang nào nhưng Hạ Nhất Minh vẫn cảm nhận được sự tồn tại của thân thể hắn. Bất quá cảm giác này không những không trợ giúp, ngược lại còn khiến hắn vô cùng thống khổ. Nếu trái tim không kiên định, bất luận người nào thà ngất lịm cũng không muốn trải nghiệm cảm nhận này.
Hắn biết rõ thân thể mình, thậm chí cảm nhận được từng chút biến hóa trên đó.
Mỗi một lần hô hấp tất cả bộ vị trên thân thể hắn như tiến hành vận động, truyền lực lượng khắp ngõ ngách cơ thể.
Đây vốn là quá trình tiến hành thăm dò thể chất, khi vận dụng ý niệm cùng chân khí càng có thể quan sát rõ hơn.
Bất quá điều duy nhất khiến Hạ Nhất Minh sợ hãi chính là hắn không thể nắm giữ vị trí chủ đạo trong quá trình này.
Ý niệm Hạ Nhất Minh như người quan sát, căn bản không có năng lực khống chế biến hóa. Ý niệm chân khí biến hóa tùy ý, phù văn ấn ký,...đều trở thành công cụ trong tay kẻ khác.
Điều này với tu luyện giả mà nói kinh khủng ra sao?
Cũng giống như người thường đột nhiên phát hiện ra bản thân mất quyền kiểm soát, thân thể như tê liệt, ngay cả chợp mắt, thậm chí hô hấp cũng không cách nào làm được.
Chỉ là người này không nằm trên giường bệnh mà tự do đi lại, xử lý công việc như bình thường.
Hay giống như trong thân thể đột nhiên xuất hiện một linh hồn khác, hơn nữa linh hồn này nắm quyền khống chế thân thể, hắn chỉ có thể đứng bên quan sát mà không có biện pháp nào. Trong quá trình này hắn còn có thể cảm nhận được tất cả biến hóa trên thân thể, bất luận đau đớn, hưng phấn mong chờ,...đều nhân lên gấp bội.
Quá trình này so với tử vong khổ sở hơn vô số lần, chỉ cần là người tỉnh táo sẽ cảm nhận rõ ràng.
Cho dù tinh thần Hạ Nhất Minh vô cùng kiên định nhưng lúc này không tránh khỏi kinh hoảng, sợ hãi. Thậm chí hắn không mong bản thân mình tỉnh táo một giây phút nào.
Bất quá tinh thần ý niệm của Thần đạo cường giả vô cùng cường đại, sau trải nghiệm ban đầu, rốt cuộc Hạ Nhất Minh cũng bình tĩnh lại.
Bởi hắn tuyệt đối tin tưởng, bản thân phục dụng thiên địa chí bảo, không có khả năng gây hại.
Sau khi tinh thần hắn bình ổn trở lại, thân thể tựa hồ càng biến dị mãnh liệt hơn.
Trong đan điền xuất hiện một cảm giác ấm áp liên tục tràn ra. Cảm giác này khuếch tán khắp thân thể khiến Hạ Nhất Minh vô cùng thư thái.
Chân khí của hắn phảng phất cường đại gấp mười lần, mạnh mẽ truyền đi khắp ngõ ngách thân thể.
Chân khí vô cùng vô tận tràn ngập thân thể, thậm chí tràn ra ngoài.
Nhưng ngay lúc này Hạ Nhất Minh kinh ngạc phát hiện, chân khí bắt đầu câu thông cùng lực lượng bên ngoài.
Đây không phải hấp tụ thiên địa lực lượng mà câu thông với phương thức thần kỳ hắn không thể giải thích. Chân khí câu thông cùng thiên địa lực lượng, hơn nữa dẫn dắt lực lượng này ngưng tụ lại.
Hạ Nhất Minh mơ hồ hiểu được.
Chân khí lúc này đang hấp tụ thiên địa lực lượng.
Chỉ là quá trình này hoàn toàn khác quá trình Thần đạo cường giả hấp tụ thiên địa lực lượng. Chân khí hấp tụ lực lượng nào đó cấu thành lên thiên địa lực lượng.
Hạ Nhất Minh đại chấn, cảm giác mơ hồ tràn ngập trong lòng.
Lĩnh vực, đây chính là lực lượng lĩnh vực bổn nguyên, cũng chính là phương pháp duy nhất tạo ra Lĩnh vực.
Kỳ thực Thần đạo cường giả chân chính, cho dù vừa tiến giai Hư thần cảnh cường giả cũng biết quá trình hình thành Lĩnh vực.
Chẳng qua biết là một chuyện, làm được hay không là chuyện khác.
Cũng như hai người tu luyện Thần toán chi đạo, một người cường đại như Thần Toán Tử, người kia chỉ vừa bắt đầu tu luyện Thần toán thuật.
Thần Toán Tử có thể tính toán ra những chuyện phức tạp nhất, còn người kia khẳng định trăm phần không làm được.
Đây chính là chênh lệch về thiên phú cùng thực lực. Có thể ngộ không thể cầu, nếu không thể ngộ, thần tiên cũng không có biện pháp.
Bất quá Tiên dịch thần dược không hổ danh Thiên hạ đệ nhất thần dược, tác dụng lớn nhất của nó giúp người ta nắm bắt cảm ngộ thần kỳ kia.
Giờ phút này tu vi Hạ Nhất Minh chỉ là Hư thần cảnh, dưới tình huống không thể khống chế thân thể, hắn lại cảm nhận rõ ràng quá trình hình thành Lĩnh vực của Ngụy thần cảnh cường giả.
Kinh nghiệm này đối với Hư thần cảnh cường giả tuyệt đối giá trị liên thành. Đặc biệt với Hư thần cảnh trăm năm chưa từng đột phá mà nói, cho dù Thần khí cũng không giá trị bằng kinh nghiệm này.
Chỉ cần dựa theo kinh nghiệm này cùng kẻ đó không quá ngu ngốc, theo thời gian sẽ hoàn toàn chuyển hóa lực lượng bản thân.
Đây là làm bậy, trên con đường tu luyện võ đạo tuyệt đối là cách làm bậy nhất.
Bất quá để có thể làm bậy như vậy, đa phần Thần đạo cường giả nguyện ý trả giá lớn.
Đột nhiên Hạ Nhất Minh cảm nhận được có chút biến hóa.
Thuộc tính chân khí trong đan điền hắn bắt đầu biến hóa, chúng không ôn hòa như Ngũ hành lực lượng nữa mà xâm lược như Hỏa lực lượng.
Ngũ Hành Hoàn cùng Cửu Long Lô tựa hồ cảm nhận được biến hóa trên thân thể Hạ Nhất Minh, chúng không hẹn mà cùng hành động.
Hạ Nhất Minh âm thầm kêu khổ, khi hắn phục dụng Tiên dịch thần dược không ngờ bỏ quên Lĩnh vực thần khí.
Mặc dù hắn không thể điều khiển Lĩnh vực thần khí nhưng bất luận thế nào nó cũng tồn tại như lực lượng lĩnh vực.
Bởi thế khi thân thể Hạ Nhất Minh đang trải nghiệm quá trình kia, không ngờ lực lượng lĩnh vực dẫn dắt hai kiện Thần khí trong cơ thể.
Phảng phất như vô cùng tự nhiên, hai kiện Thần khí không được ai điều khiển bắt đầu phóng xuất uy năng bản thân, hơn nữa nhanh chóng ngưng tụ Sí nhiệt lĩnh vực trong không gian.
Nếu Hạ Nhất Minh có thể điều khiển thân thể hoặc ý niệm, chuyện này tuyệt đối không thể phát sinh.
Hắn hoàn toàn có thể áp chế chủ phách hai kiện Thần khí này.
Bất quá lúc này quyền không chế thân thể không thuộc ý niệm của hắn mà bởi lực lượng mơ hồ nào đó.
Hắn giống như dùng qua độc phẩm, rơi vào trạng thái nửa mê nửa tỉnh. Mà trong tình huống quỷ dị này, hai kiện thần khí tự động tổ hợp Sí nhiệt lĩnh vực.
Quang mang đỏ tươi nhanh chóng vây quanh thân thể Hạ Nhất Minh.
Mảnh quang mang đỏ tươi này dĩ nhiên chính là Sí nhiệt lĩnh vực. Bất quá Hạ Nhất Minh cảm thấy dở khóc dở cười bởi lúc này hắn không chỉ mất đi quyền khống chế Sí nhiệt lĩnh vực mà ngay năng lực điều khiển Hỏa long cũng không còn.
Chín đầu Hỏa long nhỏ xuất hiện nhanh chóng, chúng hóa thành quang mang đỏ tươi tràn ngập không gian.
Khi cỗ lực lượng này khiến màu sắc xung quanh thay đổi, Hạ Nhất Minh kinh ngạc phát hiện, thân thể hắn bắt đầu điều chỉnh.
Lực lượng thuộc tính trong đan điền bắt đầu chuyển hóa, cũng không phải thay đổi mà chậm rãi thích ứng với Sí nhiệt lĩnh vực.
Hạ Nhất Minh vô cùng kích động, cơ hồ muốn ngửa cổ hét vang. Tinh thần hắn lập tức thu liễm, hơn nữa cảm nhận những biến hóa rất nhỏ này.
Biến hóa này kỳ thực cũng như bản năng. Lúc này Hạ Nhất Minh giống như một đầu linh thú. Bản năng có thể khiến chúng lựa chọn tránh dữ gặp lành, thậm chí tiến thêm một bậc, bản thân có thể biến hóa thích ứng với hoàn cảnh xung quanh.
Tắc kè hoa có thể thay đổi màu sắc thân thể, kiến có thể mang trên mình trọng lượng gấp vài lần thân thể,...Trong tự nhiên có vô số sinh vật nắm giữ Sinh tồn cùng Tiến hóa chi đạo. Đây không phải sự tiến hóa về trí tuệ mà bởi thân thể chúng theo thời gian chậm rãi thay đổi.
Sau khi phục dụng Thiên hạ đệ nhất thần dược, cũng giống như động vật thích ứng hoàn cảnh sinh tồn, Hạ Nhất Minh thích ứng Sí nhiệt lĩnh vực cường đại. Chân khí toàn thân cũng bắt đầu " tiến hóa". Bất quá tốc độ này cũng không tính trên đơn vị vạn năm mà chỉ tính bằng canh giờ.
Phảng phất như rất lâu nhưng cũng phảng phất như mới vừa xảy ra, Sí nhiệt lĩnh vực quanh thân thể Hạ Nhất Minh đã dần ổn định lại.
Bất quá lúc này nó khác biệt hoàn toàn so với trước đây.
Có thể bởi lúc này bản thân hắn có khống chế ổn định, chân khí trong cơ thể cùng Sí nhiệt lĩnh vực bên ngoài đã câu thông lẫn nhau.
Mặc dù chưa thử nghiệm nhưng Hạ Nhất Minh tin tưởng, bản thân hắn khi khôi phục quyền khống chế thân thể, nhất định sẽ thành công nắm giữ Sí nhiệt lĩnh vực.
Tâm trạng hắn hoàn toàn bình ổn. Sau khi trải qua biến hóa to lớn mà khó tin này, tinh thần Hạ Nhất Minh cảm thấy mỏi mệt bất quá càng nhiều hơn sự hương phấn điên cuồng.
Đột nhiên tâm niệm khẽ động, Hạ Nhất Minh cảm nhận được lực lượng bó buộc kia đã tiêu tán. Ý niệm của hắn dần giành lại quyền kiểm soát thân thể.
Mặc dù chỉ là chút biến hóa nhưng Hạ Nhất Minh biết, tác dụng của Tiên dịch thần dược đã suy yếu, thậm chí sắp tiêu trừ. Tinh thần hắn càng thêm phấn chấn, cảm giác hưng phấn điên cuồng áp chế mỏi mệt. Đầu ngón tay hắn khẽ động, chậm rãi bàn tay nắm chặt tạo thành quyền đầu...
/1308
|