Phía trước Thần Điện phương Tây đột ngột vang lên một tiếng long ngâm thật lớn.
Sau đó, một đầu cự long kinh khủng bay lên không trung, nó dang rộng hai cánh ra sức huy động. Một đạo quang mang chợt từ trên sống lưng cự long lóe lên.
Đây là một người, hai chân hắn đứng vững vàng như núi trên lưng cự long, hai tay giơ lên cao một thanh trường kiếm to lớn, mà tia quang mang đó chính là do cự kiếm phát ra:
- Quang chi kiếm....
Một thanh âm phát ra vang vọng trong khắp thiên địa.
Tia quang mang này chỉ trong thời gian ngắn đã nhanh chóng khuếch tán ra bao phủ cả cự long vào bên trong. Từ xa nhìn lại, cự long giống như mặt trời chói lóa, tản mát ra vô cùng vô tận năng lượng.
Dưới mặt đất, vô số người đăng lẳng lặng quan sát một màn này, trong mắt bọn họ tràn ngập tâm tình cuồng nhiệt.
Đây chính là Quang Minh lực lượng, lực lượng thuộc về Thần Điện truyền thừa, vô luận là giáo hoàng đương nhiên hay là cựu giáo hoàng Lý Áo Ba Đặc đều đưa ánh mắt nghiêm nghị nhìn lên không. Bọn họ tựa hồ như đang chìm đắm trong men say của ánh sáng Quang Minh lực lượng phát ra.
Nhưng mà, ngay lúc này tất cả quang mang đột nhiên biến mất, một cỗ lĩnh vực gần như trong suốt từ trên người cự long phóng thích ra. Hơn nữa trong nháy mắt nó thay thế lĩnh vực Quang Minh tràn ngập trong một khoảng không gian.
Lực lượng lĩnh vực trong nháy mắt được chuyển đổi mà không có bất cứ trở ngại nào, một người một rồng phối hợp với nhau đã đạt tới cảnh giới xuất thần nhập hóa.
Đôi cánh cự long vẫn không ngừng huy vũ như trước, cũng không phải bởi vì vừa rồi phải phóng thích Quang Minh lực lượng mà là hấp thu. Cho nên trong mộ khắc Không Gian lực lượng thay thế Quang Minh lực lượng, cự long và người ở trên lưng đều biến mất tại chỗ.
Khoảng không gian mười trượng đột nhiên xuất hiện một tia rung động, sau đó cự long giống như quỷ mỵ xuất hiện ở giữa không trung.
Cả quá trình xảy ra nhanh tới cực điểm, từ khi Quang Minh lĩnh vực biến mất, Không Gian lĩnh vực khuếch tán, đên cự long hoàn thành thuấn di gần như chỉ trong một cái chớp mắt là đã chấm dứt hết thảy mọi chuyện.
Ngay vào thời khắc cự long xuất hiện, Không Gian lĩnh vực biến mất trong nháy mắt, kèm theo đó là quang mang xuất hiện, sau đó nó phát tán ra một cách nhanh chóng.
Ánh sáng rực rỡ ở trên không bao trùm cả vạn trượng trong nháy mắt, không còn một loại lực lượng có thuộc tính khác xuất hiện ở nơi này, vô số các tiếng ngâm tụng theo đó xé gió vang lên.
Các tín đồ ở bên dưới lập tức quỳ xuống, bọn họ dập đầu bái lại hướng về phía thần thánh long kỵ sĩ khẩn cầu. Thần Điện phương Tây mấy ngàn năm qua chưa từng có long kỵ sĩ xuất hiện.
Tại thời buổi thần đạo biến mất, ngay cả với thế lực to lớn của thần điện cũng chỉ có thể đào tạo ra một ít cao thủ cấp bậc tôn giả, và linh thú đạt tới cảnh giới thánh thú làm thánh thú hộ điện.
Mà hôm nay, thần điện một lần nữa sinh ra long kỵ sĩ cơ hồ chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, hơn nữa lại là thần thánh long kỵ sĩ. Vì vậy, cả thần điện và những người dân ở trên đường bắt đầu trở nên xôn xao. Cự long ở trên không trung huy động hai cánh dần dận hạ xuống. Khi thân hình nó dừng lại trên chiếc sân rộng lớn trước Thần Điện đã khiến cho mặt đất phải rung chuyển.
Bóng người chợt lóe lên, Ngả Đức Văn từ trên lưng cự long bay xuống, vóc người khôi ngô cao lớn của hắn giống như một chiếc lá rụng, nhẹ nhàng hạ xuống như không hề có bất cứ sức nặng nào.
Sau khi hắn chạm đất, người hướng về phía hai vị giáo hoàng cung kính thật sâu nói:
- Hai vị bệ hạ, Ngả Đức Văn đã hoàn thành thí luyện thần thánh long kỵ sĩ.
Giáo hoàng đương nhiệm Liệt Đắc khẽ gật đầu, trên khuôn mặt tái nhợt của hắn xuất hiện một tia hưng phấn tới cực điểm.
Lúc trước, khi Phất Lan Khắc Lâm bị cường giả phương Đông giết ngay tại Thần Điện, làm cho Thần Điện bị ảnh hưởng rất xấu từ nhiều mặt. Trên vùng đất phương Tây, danh vọng của Thần Điện vì chuyện này mà tụt dốc không phanh.
Bất quá, sau khi giáo hoàng tiền nhiệm Lý Áo Ba Đặc trở về thì tình hình dần được vãn hồi. Cho đến lúc này khi thần thánh long kỵ sĩ xuất hiện lại càng khiến cho uy vọng của Thần Điện lại tăng lên tới mức khó tin.
Hắn có thể đoán được, theo danh vọng của thần thánh long kỵ sĩ ngày càng vang xa thì những ảnh hưởng xấu do Phất Lan Khắc Lâm phải bỏ mạng cũng dần bị lãng quên đi. Hơn nữa danh vọng của Thần Điện ngày một lên cao, có thể đạt tới trạng thái đỉnh phong của Thần Điện ngàn năm trước. Liệt Đắc phi thường hài lòng nói:
- Ngả Đức Văn - Thần Thánh Long Kỵ Sĩ các hạ, chúc mừng ngài đã may mắn qua được khó khăn.
Ngả Đức Văn gật đầu thật sâu một cái, hướng về phía Liệt Đắc thi lễ, sau đó hướng sang Lý Áo Ba Đặc ánh mắt tràn ngập những nghi vấn.
Nhưng mà, là cho hắn phải giật mình chính là sắc mặt Lý Áo Ba Đặc lại tương đối ngưng trọng, đôi mắt không chút che dấu những tia ưu sầu.
Ngả Đức Văn giật mình, hắn cẩn thận nói:
- Lý Áo Ba Đặc miện hạ, chẳng lẽ ta cùng với Ai Nhĩ Bá Lạp liên thủ còn không thể chiến thắng Hạ Nhất Minh sao?
Thanh âm của hắn mặc dù không lớn, nhưng cũng không hề ảnh hưởng tới thính giác của cự long.
Hồng long Ai Nhĩ Bá Lạp đưa hai tròng mắt to lớn nhìn về phía Lý Áo Ba Đặc, bất quá nó so với đồng bạn Ngả Đức Văn thì biểu hiện trầm ổn hơn nhiều.
Tính tình của cự long hầu như đều hế sức táo bạo, nhưng khi nhắc tới tên Hạ Nhất Minh, Ai Nhĩ Bá Lạp lại vô cùng tỉnh táo. Bởi vì chính là do người này đánh chết cường giả Ngụy Thần Cảnh - Tát Ma Đức của Long tộc.
Đối với người này, Ai Nhĩ Bá Lạp hận hắn tới thấu xương, nhưng sau khi kế thừa Long Châu nội đan của Tát Ma Đức cùng Long Phách lực lượng, Ai Nhĩ Bá Lạp cũng đồng thời kế thừa một bộ phận trí nhớ của Tát Ma Đức cho nên ấn tượng của hắn đối với Hạ Nhất Minh cực kỳ sâu sắc.
Lý Áo Ba Đặc thở dài một tiếng nói:
- Ngả Đức Văn, ngươi mặc dù đã được truyền thừa của Chân Thần, thực lực hơn xa Hư Thần cảnh. Nhưng Hạ Nhất Minh cũng không phải là một Hư Thần cảnh bình thường. Nguồn: http://truyenyy.com
Ngả Đức Văn chần chờ một chút, hắn chậm rãi nói:
- Miện hạ ta từng ở Động Thiên Phúc Địa gặp hắn một lần, cũng từng thử hắn một chiêu. Thực lực của hắn mặc dù không tồi, nhưng tựa hồ cũng không thể chống đỡ được uy lực của Quang Minh thánh kiếm.
Lý Áo Ba Đặc khẽ lắc đầu nói:
- Nếu như lúc đó ngươi giao thủ với Hạ Nhất Minh, thì bằng vào lĩnh vực của Quang Minh thánh kiếm có thể nắm chắc bảy thành thắng hắn. Nhưng Hạ Nhất Minh hôm nay cũng nắm giữ lực lượng lĩnh vực của thần khí, hơn nữa lĩnh vực lực lượng hắn nắm giữ cũng rất cường đại, lại còn có tuyệt học Ngũ Hành Đại Luân Hồi Chi Hoa của phương Đông....
Hắn dừng lại một chút, bất đắc dĩ nói:
- Lúc này các ngươi và hắn có thực lực sàn sàn ngang nhau, ai có thể giành được chiến thắng cuối cùng thì khó nói trước được.
Ngả Đức Văn nhất thời lâm vào trầm tư, trong lòng hắn lúc này nổi lên một tia hối hận.
Lần trước gặp lại, Hạ Nhất Minh rõ ràng còn chưa nắm giữ bát cứ lực lượng lĩnh vực nào, nhưng chưa tới một năm hắn đã có lĩnh vực không hề kém hơn lĩnh vực của Quang Minh thánh kiếm. Nếu sớm biết như vậy thì lần trước đã không buông tha cho Hạ Nhất Minh. Chỉ là, suy nghĩ này vừa nổi lên trong đầu, trên mặt Ngả Đức Văn đã lộ ra một tia cười khổ.
Để cho hắn đi chiến đấu với Hạ Nhất Minh,
Liệt Khắc liếc mắt nhìn mọi người, hắn đột nhiên nói:
- Lý Áo Ba Đặc miện hạ, Ngả Đức Văn cùng Ai Nhĩ Bá Lạp các hạ đã đạt tới cảnh giới tâm linh tương thông, Quang Minh lực lượng cùng Không Gian lĩnh vực phóng thích ra không gặp bất cứ sự cản trở nào. Với sự phối hợp nhuần nhuyễn như vậy mà cũng không thể chiến thắng được Hạ Nhất Minh cùng thần thú của hắn sao?
Lý Áo Ba Đặc do dự một chút nói:
- Ta không thể xác định, nhưng mà Hạ Nhất Minh có thể giết chết Tát Ma Đức các hạ thì nói như thế cũng không phải là quá đáng.
Ai Nhĩ Bá Lạp thở gấp nặng nề, nó âm trầm nói:
- Lý Áo Ba Đặc các hạ, vô luận Hạ Nhất Minh có cường đại tới mức nào hắn cũng không có khả năng liên tục thừa nhận uy lực của Quang Minh thánh kiếm cùng Không Gian Trảm Sát.
Lý Áo Ba Đặc trầm giọng nói:
- Ai Nhĩ Bá Lạp các hạ, nếu như Không Gian lĩnh vực của ngài cùng với Quang Minh lĩnh vực của Ngả Đức Văn có thể đồng thời phóng thích mà không bị bài xích thì ta tin tưởng thằng lợi cuối cùng sẽ thuộc về các ngươi.
- Đồng thời phóng thích? - Ngả Đức Văn kinh hô thốt lên, cười khổ nói:
- Nếu như cho chúng ta thêm trăm năm thời gian thì còn có thể dung hợp chúng lại khiến cho không bị bài xích. Nhưng bây giờ căn bản không có thời gian nhiều như vậy a.
Lý Áo Ba Đặc không chút để ý tới nói:
- Ta biết rõ khó khăn của các ngươi, nhưng mà nếu như lực lượng lĩnh vực của các ngươi không thể cùng phóng thích thì liệu có thể thắng được kẻ mà ngay cả Tát Ma Đức cũng phải bỏ mạng trong tay hắn không?
Ngả Đức Văn cùng Ai Nhĩ Bá Lạp đều rơi vào trong cảnh trầm tư.
- Ta có biện pháp. - Một đạo thanh âm xa lạ phảng phất như thanh âm của u linh quanh quẩn trong tai bọn họ. Sắc mặt đám người Lý Áo Ba Đặc đều thay đổi, bọn họ đồng thời nhìn quanh bốn phía, đưa ánh mắt sắc như dao dò xét một lần xung quanh chiếc sân rộng.
Nhưng mà, bởi vì giáo hoàng Liệt Đắc đã ra lệnh cho nên trong sân ngoại trừ bọn họ ra thì không còn người nào tồn tại.
Ba người một rồng sau khi đưa ánh mắt nhìn quanh một hồi vẫn không phát hiện ra được chút gì.
Trong lúc nhất thời, cho dù là Ngụy Thần Cảnh cường giả Lý Áo Ba Đặc cũng cảm thấy một cỗ hàn khí lạnh thấu xương từ trong lòng dâng lên. Mặc dù lúc này mặt trời đã lên tới đỉnh đầu nhưng căn bản không thể khiến cho bọn họ cảm thấy ấm áp chút nào.
- Các hạ là ai? Xin hãy ra gặp mặt. - Lý Áo Bá Đặc miễn cưỡng trấn định tinh thần cao giọng nói. Mặc dù hắn không thể phát giác ra được hành tung của người nọ, nhưng hắn tin tưởng đối phương nhất định có thể nghe được giọng nói của hắn.
- Ngả Đắc Văn, nói cho hắn biết ta là ai. - Thanh âm từ sâu trong người Ai Nhĩ Bá Lạp vang lên, cự long nhất thời nhảy dựng lên, thân hình khổng lồ của nó giờ phút này linh hoạt giống như hồ ly. Sau khi nó rời khỏi chỗ, mọi người mới phát hiện ra ở vị trí của nó lúc ban đầu đã xuất hiện thêm một nam tử đeo mặt nạ thần bí. Lý Áo Ba Đặc lập tức tiến lên che chắn cho giáo hoàng Liệt Đắc, đồng thời toàn bột inh thần tiến hành đề phòng đối phương xuất thủ. Cự long sau khi bay lên không trung lập tức há miệng ra, trong miệng nó dần ngưng tụ lại quang mang màu hồng nóng bỏng, nhưng mà đúng lúc này thanh âm của Ngả Đức Văn đột nhiên truyền tới đầu hắn. Sau một lúc chần chờ, Ai Nhĩ Bá Lạ cũng không tiếp tục ý định phun ra Long Tức của mình.
Sau đó, một đầu cự long kinh khủng bay lên không trung, nó dang rộng hai cánh ra sức huy động. Một đạo quang mang chợt từ trên sống lưng cự long lóe lên.
Đây là một người, hai chân hắn đứng vững vàng như núi trên lưng cự long, hai tay giơ lên cao một thanh trường kiếm to lớn, mà tia quang mang đó chính là do cự kiếm phát ra:
- Quang chi kiếm....
Một thanh âm phát ra vang vọng trong khắp thiên địa.
Tia quang mang này chỉ trong thời gian ngắn đã nhanh chóng khuếch tán ra bao phủ cả cự long vào bên trong. Từ xa nhìn lại, cự long giống như mặt trời chói lóa, tản mát ra vô cùng vô tận năng lượng.
Dưới mặt đất, vô số người đăng lẳng lặng quan sát một màn này, trong mắt bọn họ tràn ngập tâm tình cuồng nhiệt.
Đây chính là Quang Minh lực lượng, lực lượng thuộc về Thần Điện truyền thừa, vô luận là giáo hoàng đương nhiên hay là cựu giáo hoàng Lý Áo Ba Đặc đều đưa ánh mắt nghiêm nghị nhìn lên không. Bọn họ tựa hồ như đang chìm đắm trong men say của ánh sáng Quang Minh lực lượng phát ra.
Nhưng mà, ngay lúc này tất cả quang mang đột nhiên biến mất, một cỗ lĩnh vực gần như trong suốt từ trên người cự long phóng thích ra. Hơn nữa trong nháy mắt nó thay thế lĩnh vực Quang Minh tràn ngập trong một khoảng không gian.
Lực lượng lĩnh vực trong nháy mắt được chuyển đổi mà không có bất cứ trở ngại nào, một người một rồng phối hợp với nhau đã đạt tới cảnh giới xuất thần nhập hóa.
Đôi cánh cự long vẫn không ngừng huy vũ như trước, cũng không phải bởi vì vừa rồi phải phóng thích Quang Minh lực lượng mà là hấp thu. Cho nên trong mộ khắc Không Gian lực lượng thay thế Quang Minh lực lượng, cự long và người ở trên lưng đều biến mất tại chỗ.
Khoảng không gian mười trượng đột nhiên xuất hiện một tia rung động, sau đó cự long giống như quỷ mỵ xuất hiện ở giữa không trung.
Cả quá trình xảy ra nhanh tới cực điểm, từ khi Quang Minh lĩnh vực biến mất, Không Gian lĩnh vực khuếch tán, đên cự long hoàn thành thuấn di gần như chỉ trong một cái chớp mắt là đã chấm dứt hết thảy mọi chuyện.
Ngay vào thời khắc cự long xuất hiện, Không Gian lĩnh vực biến mất trong nháy mắt, kèm theo đó là quang mang xuất hiện, sau đó nó phát tán ra một cách nhanh chóng.
Ánh sáng rực rỡ ở trên không bao trùm cả vạn trượng trong nháy mắt, không còn một loại lực lượng có thuộc tính khác xuất hiện ở nơi này, vô số các tiếng ngâm tụng theo đó xé gió vang lên.
Các tín đồ ở bên dưới lập tức quỳ xuống, bọn họ dập đầu bái lại hướng về phía thần thánh long kỵ sĩ khẩn cầu. Thần Điện phương Tây mấy ngàn năm qua chưa từng có long kỵ sĩ xuất hiện.
Tại thời buổi thần đạo biến mất, ngay cả với thế lực to lớn của thần điện cũng chỉ có thể đào tạo ra một ít cao thủ cấp bậc tôn giả, và linh thú đạt tới cảnh giới thánh thú làm thánh thú hộ điện.
Mà hôm nay, thần điện một lần nữa sinh ra long kỵ sĩ cơ hồ chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, hơn nữa lại là thần thánh long kỵ sĩ. Vì vậy, cả thần điện và những người dân ở trên đường bắt đầu trở nên xôn xao. Cự long ở trên không trung huy động hai cánh dần dận hạ xuống. Khi thân hình nó dừng lại trên chiếc sân rộng lớn trước Thần Điện đã khiến cho mặt đất phải rung chuyển.
Bóng người chợt lóe lên, Ngả Đức Văn từ trên lưng cự long bay xuống, vóc người khôi ngô cao lớn của hắn giống như một chiếc lá rụng, nhẹ nhàng hạ xuống như không hề có bất cứ sức nặng nào.
Sau khi hắn chạm đất, người hướng về phía hai vị giáo hoàng cung kính thật sâu nói:
- Hai vị bệ hạ, Ngả Đức Văn đã hoàn thành thí luyện thần thánh long kỵ sĩ.
Giáo hoàng đương nhiệm Liệt Đắc khẽ gật đầu, trên khuôn mặt tái nhợt của hắn xuất hiện một tia hưng phấn tới cực điểm.
Lúc trước, khi Phất Lan Khắc Lâm bị cường giả phương Đông giết ngay tại Thần Điện, làm cho Thần Điện bị ảnh hưởng rất xấu từ nhiều mặt. Trên vùng đất phương Tây, danh vọng của Thần Điện vì chuyện này mà tụt dốc không phanh.
Bất quá, sau khi giáo hoàng tiền nhiệm Lý Áo Ba Đặc trở về thì tình hình dần được vãn hồi. Cho đến lúc này khi thần thánh long kỵ sĩ xuất hiện lại càng khiến cho uy vọng của Thần Điện lại tăng lên tới mức khó tin.
Hắn có thể đoán được, theo danh vọng của thần thánh long kỵ sĩ ngày càng vang xa thì những ảnh hưởng xấu do Phất Lan Khắc Lâm phải bỏ mạng cũng dần bị lãng quên đi. Hơn nữa danh vọng của Thần Điện ngày một lên cao, có thể đạt tới trạng thái đỉnh phong của Thần Điện ngàn năm trước. Liệt Đắc phi thường hài lòng nói:
- Ngả Đức Văn - Thần Thánh Long Kỵ Sĩ các hạ, chúc mừng ngài đã may mắn qua được khó khăn.
Ngả Đức Văn gật đầu thật sâu một cái, hướng về phía Liệt Đắc thi lễ, sau đó hướng sang Lý Áo Ba Đặc ánh mắt tràn ngập những nghi vấn.
Nhưng mà, là cho hắn phải giật mình chính là sắc mặt Lý Áo Ba Đặc lại tương đối ngưng trọng, đôi mắt không chút che dấu những tia ưu sầu.
Ngả Đức Văn giật mình, hắn cẩn thận nói:
- Lý Áo Ba Đặc miện hạ, chẳng lẽ ta cùng với Ai Nhĩ Bá Lạp liên thủ còn không thể chiến thắng Hạ Nhất Minh sao?
Thanh âm của hắn mặc dù không lớn, nhưng cũng không hề ảnh hưởng tới thính giác của cự long.
Hồng long Ai Nhĩ Bá Lạp đưa hai tròng mắt to lớn nhìn về phía Lý Áo Ba Đặc, bất quá nó so với đồng bạn Ngả Đức Văn thì biểu hiện trầm ổn hơn nhiều.
Tính tình của cự long hầu như đều hế sức táo bạo, nhưng khi nhắc tới tên Hạ Nhất Minh, Ai Nhĩ Bá Lạp lại vô cùng tỉnh táo. Bởi vì chính là do người này đánh chết cường giả Ngụy Thần Cảnh - Tát Ma Đức của Long tộc.
Đối với người này, Ai Nhĩ Bá Lạp hận hắn tới thấu xương, nhưng sau khi kế thừa Long Châu nội đan của Tát Ma Đức cùng Long Phách lực lượng, Ai Nhĩ Bá Lạp cũng đồng thời kế thừa một bộ phận trí nhớ của Tát Ma Đức cho nên ấn tượng của hắn đối với Hạ Nhất Minh cực kỳ sâu sắc.
Lý Áo Ba Đặc thở dài một tiếng nói:
- Ngả Đức Văn, ngươi mặc dù đã được truyền thừa của Chân Thần, thực lực hơn xa Hư Thần cảnh. Nhưng Hạ Nhất Minh cũng không phải là một Hư Thần cảnh bình thường. Nguồn: http://truyenyy.com
Ngả Đức Văn chần chờ một chút, hắn chậm rãi nói:
- Miện hạ ta từng ở Động Thiên Phúc Địa gặp hắn một lần, cũng từng thử hắn một chiêu. Thực lực của hắn mặc dù không tồi, nhưng tựa hồ cũng không thể chống đỡ được uy lực của Quang Minh thánh kiếm.
Lý Áo Ba Đặc khẽ lắc đầu nói:
- Nếu như lúc đó ngươi giao thủ với Hạ Nhất Minh, thì bằng vào lĩnh vực của Quang Minh thánh kiếm có thể nắm chắc bảy thành thắng hắn. Nhưng Hạ Nhất Minh hôm nay cũng nắm giữ lực lượng lĩnh vực của thần khí, hơn nữa lĩnh vực lực lượng hắn nắm giữ cũng rất cường đại, lại còn có tuyệt học Ngũ Hành Đại Luân Hồi Chi Hoa của phương Đông....
Hắn dừng lại một chút, bất đắc dĩ nói:
- Lúc này các ngươi và hắn có thực lực sàn sàn ngang nhau, ai có thể giành được chiến thắng cuối cùng thì khó nói trước được.
Ngả Đức Văn nhất thời lâm vào trầm tư, trong lòng hắn lúc này nổi lên một tia hối hận.
Lần trước gặp lại, Hạ Nhất Minh rõ ràng còn chưa nắm giữ bát cứ lực lượng lĩnh vực nào, nhưng chưa tới một năm hắn đã có lĩnh vực không hề kém hơn lĩnh vực của Quang Minh thánh kiếm. Nếu sớm biết như vậy thì lần trước đã không buông tha cho Hạ Nhất Minh. Chỉ là, suy nghĩ này vừa nổi lên trong đầu, trên mặt Ngả Đức Văn đã lộ ra một tia cười khổ.
Để cho hắn đi chiến đấu với Hạ Nhất Minh,
Liệt Khắc liếc mắt nhìn mọi người, hắn đột nhiên nói:
- Lý Áo Ba Đặc miện hạ, Ngả Đức Văn cùng Ai Nhĩ Bá Lạp các hạ đã đạt tới cảnh giới tâm linh tương thông, Quang Minh lực lượng cùng Không Gian lĩnh vực phóng thích ra không gặp bất cứ sự cản trở nào. Với sự phối hợp nhuần nhuyễn như vậy mà cũng không thể chiến thắng được Hạ Nhất Minh cùng thần thú của hắn sao?
Lý Áo Ba Đặc do dự một chút nói:
- Ta không thể xác định, nhưng mà Hạ Nhất Minh có thể giết chết Tát Ma Đức các hạ thì nói như thế cũng không phải là quá đáng.
Ai Nhĩ Bá Lạp thở gấp nặng nề, nó âm trầm nói:
- Lý Áo Ba Đặc các hạ, vô luận Hạ Nhất Minh có cường đại tới mức nào hắn cũng không có khả năng liên tục thừa nhận uy lực của Quang Minh thánh kiếm cùng Không Gian Trảm Sát.
Lý Áo Ba Đặc trầm giọng nói:
- Ai Nhĩ Bá Lạp các hạ, nếu như Không Gian lĩnh vực của ngài cùng với Quang Minh lĩnh vực của Ngả Đức Văn có thể đồng thời phóng thích mà không bị bài xích thì ta tin tưởng thằng lợi cuối cùng sẽ thuộc về các ngươi.
- Đồng thời phóng thích? - Ngả Đức Văn kinh hô thốt lên, cười khổ nói:
- Nếu như cho chúng ta thêm trăm năm thời gian thì còn có thể dung hợp chúng lại khiến cho không bị bài xích. Nhưng bây giờ căn bản không có thời gian nhiều như vậy a.
Lý Áo Ba Đặc không chút để ý tới nói:
- Ta biết rõ khó khăn của các ngươi, nhưng mà nếu như lực lượng lĩnh vực của các ngươi không thể cùng phóng thích thì liệu có thể thắng được kẻ mà ngay cả Tát Ma Đức cũng phải bỏ mạng trong tay hắn không?
Ngả Đức Văn cùng Ai Nhĩ Bá Lạp đều rơi vào trong cảnh trầm tư.
- Ta có biện pháp. - Một đạo thanh âm xa lạ phảng phất như thanh âm của u linh quanh quẩn trong tai bọn họ. Sắc mặt đám người Lý Áo Ba Đặc đều thay đổi, bọn họ đồng thời nhìn quanh bốn phía, đưa ánh mắt sắc như dao dò xét một lần xung quanh chiếc sân rộng.
Nhưng mà, bởi vì giáo hoàng Liệt Đắc đã ra lệnh cho nên trong sân ngoại trừ bọn họ ra thì không còn người nào tồn tại.
Ba người một rồng sau khi đưa ánh mắt nhìn quanh một hồi vẫn không phát hiện ra được chút gì.
Trong lúc nhất thời, cho dù là Ngụy Thần Cảnh cường giả Lý Áo Ba Đặc cũng cảm thấy một cỗ hàn khí lạnh thấu xương từ trong lòng dâng lên. Mặc dù lúc này mặt trời đã lên tới đỉnh đầu nhưng căn bản không thể khiến cho bọn họ cảm thấy ấm áp chút nào.
- Các hạ là ai? Xin hãy ra gặp mặt. - Lý Áo Bá Đặc miễn cưỡng trấn định tinh thần cao giọng nói. Mặc dù hắn không thể phát giác ra được hành tung của người nọ, nhưng hắn tin tưởng đối phương nhất định có thể nghe được giọng nói của hắn.
- Ngả Đắc Văn, nói cho hắn biết ta là ai. - Thanh âm từ sâu trong người Ai Nhĩ Bá Lạp vang lên, cự long nhất thời nhảy dựng lên, thân hình khổng lồ của nó giờ phút này linh hoạt giống như hồ ly. Sau khi nó rời khỏi chỗ, mọi người mới phát hiện ra ở vị trí của nó lúc ban đầu đã xuất hiện thêm một nam tử đeo mặt nạ thần bí. Lý Áo Ba Đặc lập tức tiến lên che chắn cho giáo hoàng Liệt Đắc, đồng thời toàn bột inh thần tiến hành đề phòng đối phương xuất thủ. Cự long sau khi bay lên không trung lập tức há miệng ra, trong miệng nó dần ngưng tụ lại quang mang màu hồng nóng bỏng, nhưng mà đúng lúc này thanh âm của Ngả Đức Văn đột nhiên truyền tới đầu hắn. Sau một lúc chần chờ, Ai Nhĩ Bá Lạ cũng không tiếp tục ý định phun ra Long Tức của mình.
/1308
|