Vẻ mặt mọi người trong nháy mắt trở lên cổ quái. Ở nơi này đa phần là Thần đạo cường giả, ánh mắt tương đối nhạy bén, chỉ cần liếc nhìn Kỳ Liên Song Ma cũng biết hai người họ nắm giữ khí tức sinh mệnh cường đại. Nhưng thực lực này bất quá chỉ là Tôn giả cảnh giới mà thôi.
Tuy bọn họ là huynh đệ song sinh, năng lực phối hợp hơn xa người thường nhưng nơi này có sáu vị Tân Tôn giả khác.
Bất luận hai người bọn họ phối hợp khoa trương ra sao cũng khó lòng bù đắp chênh lệch thực lực như vậy.
Đương nhiên nếu sáu vị Tôn giả trước đó đã giao chiến lại là chuyện khác.
Lô Khắc khóe miệng khẽ động, trong lòng lão có chút tức giận, sau một lát lão nhếch miệng cười, nói:
- Ngao tiên sinh. Ta xem vẫn nên dựa theo quy củ trước đây tiến hành tỷ thí là hơn.
Ngao Mẫn Hành cười ha hả, nói:
- Lão phu có tự tin với đệ tử bổn môn, chẳng lẽ các vị không có?
Vẻ mặt đám người Bảo Nham Trúc thoáng chút hổ thẹn. Bất quá bọn họ cũng biết sở dĩ Ngao Mẫn Hành làm vậy bởi lão có vài phần nắm chắc. Nếu không quả quyết không thể làm ra chuyện khiến người cười nhạo.
- Hống...
Tây phương Thần long Ái Nhĩ Bá Lạp rống lên như thúc giục điều gì.
Lý Áo Ba Đặc cùng Lô Khắc liếc mắt nhìn nhau, bọn họ không hẹn cùng gật đầu. Hắc ám nghị trưởng nói:
- Nếu Ngao tiên sinh tự tin như vậy, chúng ta cũng không phản đối.
Lão nhìn qua Bảo Nham Trúc cùng Nguyên Quyên mỉm cười, nói:
- Hai vị. Không bằng chúng ta tiến hành giải quyết phiền toái này, sau đó sẽ quyết phân cao thấp.
Ý của lão đương nhiên là để sáu vị Tân Tôn giả giao chiến Kỳ Liên Song Ma, sau đó để họ phân cao thấp. Bảo Nham Trúc cùng Nguyên Quyên trầm ngâm một chút, theo sau gật đầu đáp ứng.
Trong mắt Thần đạo cường giả bọn họ mơ hồ ánh lên vẻ bất mãn. Nếu Ngao Mẫn Hành cuồng vọng tự đại như vậy, để Ngũ Hành Môn trả giá một phen. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Lúc này ngay cả Linh Tiêu Bảo Điện của phương Đông cùng Nam Cương Lưu Ly Đảo cũng có chút không vừa mắt với sự kiêu ngạo của Ngũ Hành Môn.
Ngao Mẫn Hành như đã tính trước, lão nhìn Kỳ Liên Song Ma phất tay. Hai huynh đệ lập tức tiến tới trung tâm, bọn họ ôm quyền vái chào xung quanh.
Mặc dù trong Ngũ Hành Môn cả hai đều là nhân vật không tầm thường nhưng nơi này đông đảo Thần đạo cường giả tập trung, bởi vậy bọn họ vô cùng cẩn thận, không dám bộc lộ chút ngạo khí. Dưới sự đồng ý của tiền bối, sáu vị Tôn giả lập tức đi tới trung tâm. Kể cả Kim Chiến Dịch cùng phụ tử Lệ Giang Phong đối với Kỳ Liên Song Ma cũng không có nhiều hảo cảm.
Phải biết những người tấn giai Tôn giả đều có tự tôn của riêng mình. Mặc dù bọn họ không thể so sánh cùng Hạ Nhất Minh hay chiếm được Chân thần truyền thừa nhưng đều là hạng người ngạo khí. Lúc nay phụng mệnh lấy nhiều địch ít, nếu còn cao hứng ra tay mới là lạ. Kỳ Liên Song Ma cổ tay khẽ đảo lập tức xuất ra hai thanh bán nguyệt sạn.
Đám người Kim Chiến Dịch liếc mắt nhìn nhau, cơ hồ đồng thời lấy ra thần binh lợi khí. Mặc dù bọn họ chưa từng phối hợp cùng nhau nhưng tu vi võ đạo đã tới cảnh giới này, đối với đạo tiến thoái đương nhiên hiểu rõ. Có lẽ không xuất sắc như Kỳ Liên Song Ma nhưng tuyệt đối không cản chân đồng bọn. Hơn nữa nhiều Thần đạo cường giả quan sát như vậy, cho dù muốn che giấu cũng không thể làm được.
Kỳ Liên Song Ma khẽ quát một tiếng, hai chiếc xẻng bán nguyệt đồng thời huy vũ. Trong nháy mắt quang mang kim sắc phóng lên cao, hơn nữa bay thẳng về phía Tây phương Tôn giả Cách Lâm Đốn.
Cách Lâm Đốn quát một tiếng, cổ tay run lên, một cây trường tiên màu đen như độc xà phóng tới, cơ hồ cùng lúc hai người phía sau gã cũng không cam lòng yếu thế.
Một thanh cự kiếm màu vàng theo trường tiến chém tới hai chiếc xẻng trong tay Kỳ Liên Song Ma. Người còn lại cước bộ di động, thân thể trốn sau hai người Cách Lâm Đốn, trong tay nắm giữ một cây cung xanh biếc.
Sau khi nhắm bắn, người này buông tay, theo sau một khỏa cương châu như đạo ngân quang phóng ra. Bất quá cương châu, cự kiếm cùng trường tiên như đánh vào mặt nước ôn nhu.
Sắc mặt ba người Cách Lâm Đốn khẽ biến, vị sử dụng trường cung thì không sao nhưng hai người bọn họ cảm giác vô cùng khó chịu.
Vũ khí của họ như bị lực lượng nào đó dẫn dắt kéo sâu vào bùn lầy không cách nào kiềm hãm.
Từng đợt chân khí cường đại không ngừng tuôn ra, bọn họ muốn thoát khỏi trạng thái này. Nhưng hai chiếc xẻng trong tay Kỳ Liên Song Ma như đám bùn lầy, bất luận ba người công kích mãnh liệt ra sao cũng không tránh khỏi hấp lực kinh khủng mà quỷ dị.
Cũng may vị cao thủ bắn cung bên ngoài không ngừng bắn ra cương châu công kích đám chân khí như bùn lầy, khiến Kỳ Liên Song Ma kiêng kỵ, mới miễn cường duy trì cục diện cân bằng.
Lý Áo Ba Đặc cùng Lô Khắc sắc mặt khó coi, bọn họ mặc dù biết Kỳ Liên Song Ma có ẩn chiêu nhưng không nghĩ hai huynh đệ phối hợp ăn ý tới vậy. Nếu còn tiếp tục dây dưa, ba người Cách Lâm Đốn khẳng định thất bại.
Lô Khắc hừ lạnh một tiếng, nói:
- Tử Tông chủ các hạ. Lưu Tông chủ các hạ. Hai vị có ý đứng ngoài xem náo nhiệt sao?
Tử Lỗ Li cùng Lưu Xương Cử sắc mặt khẽ biến, đồng thời quát lớn.
Kim Chiến Dịch thở dài lắc đầu, cổ tay run lên Long thương đã xuất hiện trong tay. Phụ tử Lệ Giang Phong cũng không ngoại lệ, càng khiến mọi người chú ý chính là Lệ Nhã Tĩnh lấy ra thần khí mô phỏng Cửu Long Lô. Chỉ bằng kiện Thần khí mô phỏng này cũng đủ luận bàn với bất kỳ vị Tôn giả nào.
- Song Ma huynh. Cẩn thận.
Kim Chiến Dịch quát lớn, theo sau Long thương run lên cùng phụ tử Lệ Giang Phong gia nhập trận chiến.
Lệ Nhã Tĩnh cũng giống như vị sử dụng cung tên, lập tức lui ra sau điều khiển Hỏa long. Bất quá vướng víu đám người kia nên căn bản không thể nhúng tay tham gia. Hai vị Tôn giả tham gia khiến trận chiến nhất thời nghiêng về một phía.
Kỳ Liên Song Ma cho dù phối hợp lợi hại hơn cũng không cách nào đồng thời chống lại bốn vị Tôn giả. Càng huống hồ, cương châu không ngừng tìm sơ hở bắn tới, trên không trung Hỏa long không ngừng chăm chú áp trận.
Chỉ trong chốc lát, hai chiếc xẻng đã trở lại bên cạnh họ. Theo sau một luồng quang mang chói sáng thủ hộ quanh người hai huynh đệ.
Đồng thời mỗi lần hai cây Bán nguyệt sạn giao nhau, một luồng Ngũ hành lực nhất thời xuất hiện. Đây chính là Ngũ hành lực lượng, lực lượng cường đại nhất trong thiên địa.
Mỗi khi lực lượng này xuất hiện, đám người Kim Chiến Dịch vô cùng cẩn trọng, không dám tới gần, càng không muốn ngạnh kháng.
Cho dù mạnh bạo như Lệ Giang Phong cùng vị Tôn giả Tây phương sử dụng cự kiếm cũng cảm thấy kiêng kỵ không dám tới gần.
Đông đảo Thần đạo cường giả đã nhìn ra ảo diệu trong đó, Kỳ Liên Song Ma rơi xuống hạ phong, không còn gây áp lực.
Nếu không phải trong tay bọn họ nắm giữ Bán nguyện sạn thần kỳ, mỗi khi phối hợp tương đương một kiện Thần khí, e rằng lúc này đã không thể chống đỡ công kích từ bốn phương tám hướng.
Đương nhiên trong lòng đám người Kim Chiến Dịch cùng Cách Lâm Đốn có khúc mắc bởi thế không thể thoải mái phối hợp. Nhưng nếu cục diện này tiếp tục duy trì, phần thắng sẽ thuộc về bọn họ.
Chỉ là khi ánh mắt đám Thần đạo cường giả nhìn lại Ngao Mẫn Hành, vẫn thấy vị lão nhân này bộ dạng nhàn nhã, tựa hồ không quan tâm tới tình cảnh chật vật của Kỳ Liên Song Ma.
Nhất thời mọi người không khỏi hoài nghi. Chẳng lẽ Ngao Mẫn Hành thật sự không chuẩn bị điều gì, hoặc nói lão cố ý phái Kỳ Liên Song Ma chủ tâm xấu mặt.
Ở trung tâm, áp lực lên Kỳ Liên Song Ma càng lúc càng tăng, Bán nguyện sạn cũng súc áp tới cực hạn. Nhưng đột nhiên hai huynh đệ quát lớn, cả hai đột ngột thay đổi cước bộ, một người xoay ra ngoài, một người xoay vào trong. Bán nguyệt san trong nháy mắt hợp lại, phóng thích quang mang cực đại.
Kiện thần binh này cứ thế biến mất trước mắt mọi người, ngay sau đó từng đạo Ngũ sắc quang mang từ thân thể hai huynh đệ lóe lên.
Cỗ lực lượng này vô cùng cường đại, tựa hồ như thực thể bắn tới mấy vị Tôn giả.
Đám người Kim Chiến Dịch không dám chậm trễ, huy vũ thần binh bắn ngược ra sau. Nhưng khi bọn họ nhìn lại Kỳ Liên Song Ma, tất cả đồng thời trợn mắt cứng lưỡi.
Lúc này Kỳ Liên Song Ma một tay đưa ra nhắm chặt tay đối phương, tay còn lại nắm Bán nguyệt san. Nhưng điều này không quan trọng, chính thức khiến người ta cảm thấy khó tin chính là quang mang quanh thân thể đỡ bọn họ lơ lửng giữa không trung.
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ không thể tin Kỳ Liên Song Ma với tu vi Tôn giả lại có thể phóng thích uy áp Ngũ khí Tôn giả, thi triển năng lực phi hành. Trong giây lát không khí xung quanh trở lên vô cùng ngưng trọng. Bảo Nham Trúc khẽ kinh hô:
- Đồng khí tương liên, Ngũ khí triều nguyên.
Ngao Mẫn Hành cất tiếng cười lớn, trong âm thanh không giấu vẻ đắc ý, nói:
- Bảo huynh hảo nhãn lực. Đúng là đồng khí tương liên.
Lão đảo mắt một vòng, nói:
- Các vị. Lúc này còn cần tỷ thí sao?
Tuy bọn họ là huynh đệ song sinh, năng lực phối hợp hơn xa người thường nhưng nơi này có sáu vị Tân Tôn giả khác.
Bất luận hai người bọn họ phối hợp khoa trương ra sao cũng khó lòng bù đắp chênh lệch thực lực như vậy.
Đương nhiên nếu sáu vị Tôn giả trước đó đã giao chiến lại là chuyện khác.
Lô Khắc khóe miệng khẽ động, trong lòng lão có chút tức giận, sau một lát lão nhếch miệng cười, nói:
- Ngao tiên sinh. Ta xem vẫn nên dựa theo quy củ trước đây tiến hành tỷ thí là hơn.
Ngao Mẫn Hành cười ha hả, nói:
- Lão phu có tự tin với đệ tử bổn môn, chẳng lẽ các vị không có?
Vẻ mặt đám người Bảo Nham Trúc thoáng chút hổ thẹn. Bất quá bọn họ cũng biết sở dĩ Ngao Mẫn Hành làm vậy bởi lão có vài phần nắm chắc. Nếu không quả quyết không thể làm ra chuyện khiến người cười nhạo.
- Hống...
Tây phương Thần long Ái Nhĩ Bá Lạp rống lên như thúc giục điều gì.
Lý Áo Ba Đặc cùng Lô Khắc liếc mắt nhìn nhau, bọn họ không hẹn cùng gật đầu. Hắc ám nghị trưởng nói:
- Nếu Ngao tiên sinh tự tin như vậy, chúng ta cũng không phản đối.
Lão nhìn qua Bảo Nham Trúc cùng Nguyên Quyên mỉm cười, nói:
- Hai vị. Không bằng chúng ta tiến hành giải quyết phiền toái này, sau đó sẽ quyết phân cao thấp.
Ý của lão đương nhiên là để sáu vị Tân Tôn giả giao chiến Kỳ Liên Song Ma, sau đó để họ phân cao thấp. Bảo Nham Trúc cùng Nguyên Quyên trầm ngâm một chút, theo sau gật đầu đáp ứng.
Trong mắt Thần đạo cường giả bọn họ mơ hồ ánh lên vẻ bất mãn. Nếu Ngao Mẫn Hành cuồng vọng tự đại như vậy, để Ngũ Hành Môn trả giá một phen. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Lúc này ngay cả Linh Tiêu Bảo Điện của phương Đông cùng Nam Cương Lưu Ly Đảo cũng có chút không vừa mắt với sự kiêu ngạo của Ngũ Hành Môn.
Ngao Mẫn Hành như đã tính trước, lão nhìn Kỳ Liên Song Ma phất tay. Hai huynh đệ lập tức tiến tới trung tâm, bọn họ ôm quyền vái chào xung quanh.
Mặc dù trong Ngũ Hành Môn cả hai đều là nhân vật không tầm thường nhưng nơi này đông đảo Thần đạo cường giả tập trung, bởi vậy bọn họ vô cùng cẩn thận, không dám bộc lộ chút ngạo khí. Dưới sự đồng ý của tiền bối, sáu vị Tôn giả lập tức đi tới trung tâm. Kể cả Kim Chiến Dịch cùng phụ tử Lệ Giang Phong đối với Kỳ Liên Song Ma cũng không có nhiều hảo cảm.
Phải biết những người tấn giai Tôn giả đều có tự tôn của riêng mình. Mặc dù bọn họ không thể so sánh cùng Hạ Nhất Minh hay chiếm được Chân thần truyền thừa nhưng đều là hạng người ngạo khí. Lúc nay phụng mệnh lấy nhiều địch ít, nếu còn cao hứng ra tay mới là lạ. Kỳ Liên Song Ma cổ tay khẽ đảo lập tức xuất ra hai thanh bán nguyệt sạn.
Đám người Kim Chiến Dịch liếc mắt nhìn nhau, cơ hồ đồng thời lấy ra thần binh lợi khí. Mặc dù bọn họ chưa từng phối hợp cùng nhau nhưng tu vi võ đạo đã tới cảnh giới này, đối với đạo tiến thoái đương nhiên hiểu rõ. Có lẽ không xuất sắc như Kỳ Liên Song Ma nhưng tuyệt đối không cản chân đồng bọn. Hơn nữa nhiều Thần đạo cường giả quan sát như vậy, cho dù muốn che giấu cũng không thể làm được.
Kỳ Liên Song Ma khẽ quát một tiếng, hai chiếc xẻng bán nguyệt đồng thời huy vũ. Trong nháy mắt quang mang kim sắc phóng lên cao, hơn nữa bay thẳng về phía Tây phương Tôn giả Cách Lâm Đốn.
Cách Lâm Đốn quát một tiếng, cổ tay run lên, một cây trường tiên màu đen như độc xà phóng tới, cơ hồ cùng lúc hai người phía sau gã cũng không cam lòng yếu thế.
Một thanh cự kiếm màu vàng theo trường tiến chém tới hai chiếc xẻng trong tay Kỳ Liên Song Ma. Người còn lại cước bộ di động, thân thể trốn sau hai người Cách Lâm Đốn, trong tay nắm giữ một cây cung xanh biếc.
Sau khi nhắm bắn, người này buông tay, theo sau một khỏa cương châu như đạo ngân quang phóng ra. Bất quá cương châu, cự kiếm cùng trường tiên như đánh vào mặt nước ôn nhu.
Sắc mặt ba người Cách Lâm Đốn khẽ biến, vị sử dụng trường cung thì không sao nhưng hai người bọn họ cảm giác vô cùng khó chịu.
Vũ khí của họ như bị lực lượng nào đó dẫn dắt kéo sâu vào bùn lầy không cách nào kiềm hãm.
Từng đợt chân khí cường đại không ngừng tuôn ra, bọn họ muốn thoát khỏi trạng thái này. Nhưng hai chiếc xẻng trong tay Kỳ Liên Song Ma như đám bùn lầy, bất luận ba người công kích mãnh liệt ra sao cũng không tránh khỏi hấp lực kinh khủng mà quỷ dị.
Cũng may vị cao thủ bắn cung bên ngoài không ngừng bắn ra cương châu công kích đám chân khí như bùn lầy, khiến Kỳ Liên Song Ma kiêng kỵ, mới miễn cường duy trì cục diện cân bằng.
Lý Áo Ba Đặc cùng Lô Khắc sắc mặt khó coi, bọn họ mặc dù biết Kỳ Liên Song Ma có ẩn chiêu nhưng không nghĩ hai huynh đệ phối hợp ăn ý tới vậy. Nếu còn tiếp tục dây dưa, ba người Cách Lâm Đốn khẳng định thất bại.
Lô Khắc hừ lạnh một tiếng, nói:
- Tử Tông chủ các hạ. Lưu Tông chủ các hạ. Hai vị có ý đứng ngoài xem náo nhiệt sao?
Tử Lỗ Li cùng Lưu Xương Cử sắc mặt khẽ biến, đồng thời quát lớn.
Kim Chiến Dịch thở dài lắc đầu, cổ tay run lên Long thương đã xuất hiện trong tay. Phụ tử Lệ Giang Phong cũng không ngoại lệ, càng khiến mọi người chú ý chính là Lệ Nhã Tĩnh lấy ra thần khí mô phỏng Cửu Long Lô. Chỉ bằng kiện Thần khí mô phỏng này cũng đủ luận bàn với bất kỳ vị Tôn giả nào.
- Song Ma huynh. Cẩn thận.
Kim Chiến Dịch quát lớn, theo sau Long thương run lên cùng phụ tử Lệ Giang Phong gia nhập trận chiến.
Lệ Nhã Tĩnh cũng giống như vị sử dụng cung tên, lập tức lui ra sau điều khiển Hỏa long. Bất quá vướng víu đám người kia nên căn bản không thể nhúng tay tham gia. Hai vị Tôn giả tham gia khiến trận chiến nhất thời nghiêng về một phía.
Kỳ Liên Song Ma cho dù phối hợp lợi hại hơn cũng không cách nào đồng thời chống lại bốn vị Tôn giả. Càng huống hồ, cương châu không ngừng tìm sơ hở bắn tới, trên không trung Hỏa long không ngừng chăm chú áp trận.
Chỉ trong chốc lát, hai chiếc xẻng đã trở lại bên cạnh họ. Theo sau một luồng quang mang chói sáng thủ hộ quanh người hai huynh đệ.
Đồng thời mỗi lần hai cây Bán nguyệt sạn giao nhau, một luồng Ngũ hành lực nhất thời xuất hiện. Đây chính là Ngũ hành lực lượng, lực lượng cường đại nhất trong thiên địa.
Mỗi khi lực lượng này xuất hiện, đám người Kim Chiến Dịch vô cùng cẩn trọng, không dám tới gần, càng không muốn ngạnh kháng.
Cho dù mạnh bạo như Lệ Giang Phong cùng vị Tôn giả Tây phương sử dụng cự kiếm cũng cảm thấy kiêng kỵ không dám tới gần.
Đông đảo Thần đạo cường giả đã nhìn ra ảo diệu trong đó, Kỳ Liên Song Ma rơi xuống hạ phong, không còn gây áp lực.
Nếu không phải trong tay bọn họ nắm giữ Bán nguyện sạn thần kỳ, mỗi khi phối hợp tương đương một kiện Thần khí, e rằng lúc này đã không thể chống đỡ công kích từ bốn phương tám hướng.
Đương nhiên trong lòng đám người Kim Chiến Dịch cùng Cách Lâm Đốn có khúc mắc bởi thế không thể thoải mái phối hợp. Nhưng nếu cục diện này tiếp tục duy trì, phần thắng sẽ thuộc về bọn họ.
Chỉ là khi ánh mắt đám Thần đạo cường giả nhìn lại Ngao Mẫn Hành, vẫn thấy vị lão nhân này bộ dạng nhàn nhã, tựa hồ không quan tâm tới tình cảnh chật vật của Kỳ Liên Song Ma.
Nhất thời mọi người không khỏi hoài nghi. Chẳng lẽ Ngao Mẫn Hành thật sự không chuẩn bị điều gì, hoặc nói lão cố ý phái Kỳ Liên Song Ma chủ tâm xấu mặt.
Ở trung tâm, áp lực lên Kỳ Liên Song Ma càng lúc càng tăng, Bán nguyện sạn cũng súc áp tới cực hạn. Nhưng đột nhiên hai huynh đệ quát lớn, cả hai đột ngột thay đổi cước bộ, một người xoay ra ngoài, một người xoay vào trong. Bán nguyệt san trong nháy mắt hợp lại, phóng thích quang mang cực đại.
Kiện thần binh này cứ thế biến mất trước mắt mọi người, ngay sau đó từng đạo Ngũ sắc quang mang từ thân thể hai huynh đệ lóe lên.
Cỗ lực lượng này vô cùng cường đại, tựa hồ như thực thể bắn tới mấy vị Tôn giả.
Đám người Kim Chiến Dịch không dám chậm trễ, huy vũ thần binh bắn ngược ra sau. Nhưng khi bọn họ nhìn lại Kỳ Liên Song Ma, tất cả đồng thời trợn mắt cứng lưỡi.
Lúc này Kỳ Liên Song Ma một tay đưa ra nhắm chặt tay đối phương, tay còn lại nắm Bán nguyệt san. Nhưng điều này không quan trọng, chính thức khiến người ta cảm thấy khó tin chính là quang mang quanh thân thể đỡ bọn họ lơ lửng giữa không trung.
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ không thể tin Kỳ Liên Song Ma với tu vi Tôn giả lại có thể phóng thích uy áp Ngũ khí Tôn giả, thi triển năng lực phi hành. Trong giây lát không khí xung quanh trở lên vô cùng ngưng trọng. Bảo Nham Trúc khẽ kinh hô:
- Đồng khí tương liên, Ngũ khí triều nguyên.
Ngao Mẫn Hành cất tiếng cười lớn, trong âm thanh không giấu vẻ đắc ý, nói:
- Bảo huynh hảo nhãn lực. Đúng là đồng khí tương liên.
Lão đảo mắt một vòng, nói:
- Các vị. Lúc này còn cần tỷ thí sao?
/1308
|