Uy lực cường đại của hai bên lúc này bộc phát hoàn toàn.
Ngả Đức Văn tay cầm Quang minh thánh kiếm, trên mũi kiếm một luồng quang mang lan xuống bao phủ thân thể gã cùng Ái Nhĩ Bá Lạp. Bọn họ giống như vầng thái dương tỏa ra quang mang chói mắt.
Hạ Nhất Minh khóe miệng nhếch lên vẻ giễu cợt, Lôi điện cùng hắn tâm ý tương liên lập tức huy động bốn vó tránh xa.
Phạm vi lĩnh vực rộng tới trăm trượng nhưng trên không trung rộng lớn không chiếm diện tích đáng kể.
Hạ Nhất Minh cỡi Lôi điện thoáng động thân thể đã rời xa phạm vi Lĩnh vực. Ngả Đức Văn hừ lạnh một tiếng, trường kiếm trong tay chỉ thẳng về phía Hạ Nhất Minh.
Trong nháy mắt một đạo quang mang từ Quang minh thánh kiếm đột nhiên bắn thẳng về phía Hạ Nhất Minh.
Nhưng ngay khi mọi người cho rằng Hạ Nhất Minh sẽ xuất Ngũ Hành Hoàn liều mạng đối chọi, hai tròng mắt họ vô thức trợn tròn.
Bởi Hạ Nhất Minh không có ý đối chọi, ngay khi quang mang tới sát, Lôi điện tiếp tục chủ động né tránh.
Hành động này có thể nói vừa không nguy hiểm lại vừa có. Quang minh lực lượng cơ hồ xẹt qua thân thể Hạ Nhất Minh trong gang tấc. Phía xa dưới đám Thần đạo cường giả đang quan chiến sắc mặt khẽ biến.
Nếu chân chính là tốc độ ánh sáng, cho dù tốc độ Lôi điện có nhanh hơn cũng không thể né tránh. Đáng tiếc Ngả Đức Văn phóng thích Quang minh lực lượng, không cách nào so sánh với tốc độ ánh sáng. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Bất quá cho dù vậy biểu hiện của Hạ Nhất Minh cũng khiến mọi người thất kinh.
Đám người Lý Áo Ba Đặc cùng Lô Khắc liếc mắt nhìn nhau, đều thấy trong mắt đối phương vẻ kinh hãi.
Mặc dù Ngả Đức Văn phóng thích Quang minh lực lượng không phải ánh sáng chân chính nhưng đối với bọn họ không khác nhau bao nhiêu.
Đối với lực lượng kia, cho dù đám Ngụy thần cảnh cường giả như Lý Áo Ba Đặc cũng chỉ có thể lựa chọn đối kháng, căn bản không có khả năng tránh né.
- Thần toán chi đạo.
Lô Khắc sắc mặt ngưng trọng, khẽ nói.
Tuy nói Thần điện cùng Nghị viện không vừa mắt lẫn nhau nhưng lúc này Đông Tây chi chiến, bọn họ dĩ nhiên sẽ không gây hấn.
- Không có khả năng.
Trên mặt Lý Áo Ba Đặc đã không còn vẻ tươi cười như trước, ngược lại có vẻ xanh mét:
- Thần toán chi đạo nào có thể tránh né tốc độ Quang minh thánh kiếm? Cho dù Thần Toán Tử lúc trước sống lại cũng không thể.
Lô Khắc gương mặt không khỏi nhăn nhó, bất quá trong lõng không thể không thừa nhận những lời Lý Áo Ba Đặc có đạo lý.
Muốn trong nháy mắt tính toán phương vị công kích của Quang minh thánh kiếm, hơn nữa tránh né chính xác tới vậy, đã vượt xa cực hạn nhân loại. Trừ khi Hạ Nhất Minh không phải nhân loại, nếu không căn bản không thể lý giải điều này. Ngả Đức Văn hừ lạnh, gã cứ thế bổ xuống một kiếm.
Mỗi lần huy vũ một đạo kiếm quang lập tức bắn ra. Nhưng hiển nhiên Hạ Nhất Minh không thèm để ý điều này. Trên mặt hắn trước sau vẫn là vẻ tươi cười trào phúng, Lôi điện vẫn nhàn nhã bước trong hư không.
Biểu hiện của bọn họ không vội vã giống như đang tham dự khánh điển quang trọng, tiết tấu bước chân như nhảy múa trên đao.
Mọi người quan sát trận chiến chưa ai chú ý Bách Linh Bát đang ôm bảo trư phía xa đôi mắt mơ hồ phát sáng.
Gã ôm bảo trư chắn trước mặt, miệng khẽ nói. Trừ bảo trư căn bản không ai nghe được âm thanh gã phát ra.
Lý Áo Ba Đặc cùng Lô Khắc vẫn kiên trì tin tưởng nhân loại không thể tính toán ra phương vị công kích của Quang minh thánh kiếm.
Kỳ thực bọn họ không sai. Năng lực tính toán này đã vượt xa cực hạn nhân loại. Cho dù Thần đạo cường giả bằng bản năng né tránh cũng không cách nào tính toán được. Nhưng vấn đề Ngả Đức Văn xui xẻo gặp phải Bách Linh Bát.
Đụng phải một người không thuộc phạm trù nhân loại, lại phối hợp cùng bạn sinh Thần thú của Hạ Nhất Minh, bởi thế lúc này tất cả mọi người đang được chứng kiến vũ bộ trên đao.
Bất tri bất giác Ngả Đức Văn cùng Ái Nhĩ Bá Lạp trở lên cảnh giác hơn hẳn. Bởi năng lực này của Hạ Nhất Minh đã vượt qua dự tính của họ. Đồng thời khí thế Thần thánh Long kỵ sĩ cũng vì thế mơ hồ có dấu hiệu suy giảm.
Thần đạo chi chiến, nhân tố quyết định thành bại có rất nhiều, trong đó biến hóa khí thế cũng là một.
Chủ động công kích ban đầu nhưng Ngả Đức Văn cùng Ái Nhĩ Bá Lạp không thu được hiệu quả bởi thế khí thế suy giảm. Ngược lại Hạ Nhất Minh cùng Lôi điện khí thế vô tình tăng vọt.
Mặc dù Ngả Đức Văn vẫn như trước huy vũ Quang minh thánh kiếm công kích nhưng gã khiến người ta có cảm giác kiếm lư kỹ cùng, từ đầu tới cuối Hạ Nhất Minh không ra tay nhưng lại dần chiếm thế chủ động tuyệt đối.
Tất cả mọi người đều có cảm giác, khi Hạ Nhất Minh ra tay sẽ là một kích long trời lở đất.
Trên mặt Ngả Đức Văn đột nhiên xuất hiện vẻ cương quyết, gã quát lớn, cự kiếm trong tay đột ngột dừng lại.
Lúc này khí thế trên thân thể gã đột nhiên xuất hiện một khe hở. Hạ Nhất Minh hai mắt ngưng lại, hắn rốt cuộc cũng ra tay. Lôi điện hiểu ý lập tức phóng tới.
Tốc độ Lôi điện phát huy tới cực hạn vượt xa sức tưởng tượng của mọi người. Nó giống như quang mang kéo dài từ hư không tới đỉnh đầu Thần long Ái Nhĩ Bá Lạp.
Khí Ngả Đức Văn thu hồi Quang minh thánh kiếm, Quang minh lĩnh vực đã suy yếu rất nhiều, đối mặt với một kích của Lôi điện, cơ hồ không thể. Bất quá Thần long Ái Nhĩ Bá Lạp hống lên phẫn nộ, nó ngẩng cao đầu thổ tức một đoàn liệt diễm.
Liệt diễm như tới từ núi lửa, nhiệt độ cao có thể hủy diệt tất cả những gì chắn đường.
Đột nhiên Hạ Nhất Minh vung tay, một hỏa lô to lớn không kém thân thể hắn xuất hiện.
Trên hỏa lô này chạm khắc chín đầu Đông phương Thần long hình dạng khác nhau đang giương nanh múa vuốt vô cùng sống động.
Mắt thấy liệt diễm tới gần, miệng hỏa lô đột nhiên xuất hiện hấp lực vô cùng cường đại. Luồng liệt diễm không gì không phá nhất thời bị hỏa lô hấp thu không sót mảy may. Đồng thời chiếc sừng trên đỉnh đầu Lôi điện phát sáng.
Ban đầu khi né tránh nó đã súc tích lực lượng, lúc này tâm niệm vừa động, một đạo lôi điện như cự mãng màu tím lập tức phóng ra. Khi liệt diễm do Ái Nhĩ Bá Lạp thổ tức bị hấp thu hết, đạo lôi điện theo đường ngược lại công kích cái miệng mở lớn của nó.
- Hống...
Ái Nhĩ Bá Lạp hống lên một tiếng bi thảm, đôi Long nhãn trợn tròn. Khi bị lôi điện lực lượng công kích, nó đau đớn tới độ hai tròng mắt cũng muốn rơi ra.
Mặc dù Ái Nhĩ Bá Lạp được Tát Ma Đức truyền thừa nhưng dù sao nó không phải Thần thú Ngụy thần cảnh chân chính.
Khi Ngả Đức Văn thu kiếm bảo hộ thân thể, Hạ Nhất Minh cùng Lôi điện công kích, Ái Nhĩ Bá Lạp rốt cuộc đã hứng chịu thương tổn đầu tiên.
Bất quá chỉ giây lát, Quang minh lực lượng khổng lồ theo thân thể Thần long phóng ra.
Khắp không gian tràn ngập uy áp Quang minh. Đây là lần thứ hai Ngả Đức Văn thúc giục Quang minh thánh kiếm.
Bất quá lúc này gã không dùng lực lượng bản thân công kích mà rất đơn giản, tăng cường uy áp Quang minh lĩnh vực, biến phạm vi trăm trượng chân chính trở thành Quang minh thế giới.
Bốn vó Lôi điện chớp động, giống như vừa rồi nó muốn nhanh chóng rời khỏi phạm vi Lĩnh vực. Bất quá nó đột nhiên ngừng lại bởi hoàn cảnh xung quanh biến hóa kỳ dị. Không gian này như biến thành vũng bùn lầy vững vàng chế trụ bốn vó Lôi điện. Hạ Nhất Minh nhíu mày, ánh mắt xoay chuyển đã thấy rõ.
Ái Nhĩ Bá Lạp mặc dù miệng chảy máu ròng nhưng đôi long trảo chỉ thẳng Hạ Nhất Minh, quang mang không ngừng lóe sáng. Hạ Nhất Minh hiểu ra, bọn hắn không đơn thuần đứng trong phạm vi Quang minh lĩnh vực mà còn có Không gian lĩnh vực trọng điệp.
Ngả Đức Văn yếu thế thu kiếm không phải chỉ muốn dứt bỏ cảm giác yếu thế mà muốn nhất tiễn hạ song điêu.
Gã cố ý dẫn dụ Hạ Nhất Minh cùng Lôi điện vào phạm vi Quang minh lĩnh vực cùng Không gian lĩnh vực điệp trọng.
Được Quang minh lĩnh vực che giấu ngay cả Hạ Nhất Minh cũng không cảm nhận được sự tồn tại của Không gian lĩnh vực. Mặc dù hắn muốn thoát thân nhưng phát hiện đã bị vây khốn trong không gian này.
Lực lượng cấm chế. Quang minh lĩnh vực cùng Không gian lĩnh vực kết hợp uy lực quả nhiên khó lường.
Ngả Đức Văn tay cầm Quang minh thánh kiếm, trên mũi kiếm một luồng quang mang lan xuống bao phủ thân thể gã cùng Ái Nhĩ Bá Lạp. Bọn họ giống như vầng thái dương tỏa ra quang mang chói mắt.
Hạ Nhất Minh khóe miệng nhếch lên vẻ giễu cợt, Lôi điện cùng hắn tâm ý tương liên lập tức huy động bốn vó tránh xa.
Phạm vi lĩnh vực rộng tới trăm trượng nhưng trên không trung rộng lớn không chiếm diện tích đáng kể.
Hạ Nhất Minh cỡi Lôi điện thoáng động thân thể đã rời xa phạm vi Lĩnh vực. Ngả Đức Văn hừ lạnh một tiếng, trường kiếm trong tay chỉ thẳng về phía Hạ Nhất Minh.
Trong nháy mắt một đạo quang mang từ Quang minh thánh kiếm đột nhiên bắn thẳng về phía Hạ Nhất Minh.
Nhưng ngay khi mọi người cho rằng Hạ Nhất Minh sẽ xuất Ngũ Hành Hoàn liều mạng đối chọi, hai tròng mắt họ vô thức trợn tròn.
Bởi Hạ Nhất Minh không có ý đối chọi, ngay khi quang mang tới sát, Lôi điện tiếp tục chủ động né tránh.
Hành động này có thể nói vừa không nguy hiểm lại vừa có. Quang minh lực lượng cơ hồ xẹt qua thân thể Hạ Nhất Minh trong gang tấc. Phía xa dưới đám Thần đạo cường giả đang quan chiến sắc mặt khẽ biến.
Nếu chân chính là tốc độ ánh sáng, cho dù tốc độ Lôi điện có nhanh hơn cũng không thể né tránh. Đáng tiếc Ngả Đức Văn phóng thích Quang minh lực lượng, không cách nào so sánh với tốc độ ánh sáng. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Bất quá cho dù vậy biểu hiện của Hạ Nhất Minh cũng khiến mọi người thất kinh.
Đám người Lý Áo Ba Đặc cùng Lô Khắc liếc mắt nhìn nhau, đều thấy trong mắt đối phương vẻ kinh hãi.
Mặc dù Ngả Đức Văn phóng thích Quang minh lực lượng không phải ánh sáng chân chính nhưng đối với bọn họ không khác nhau bao nhiêu.
Đối với lực lượng kia, cho dù đám Ngụy thần cảnh cường giả như Lý Áo Ba Đặc cũng chỉ có thể lựa chọn đối kháng, căn bản không có khả năng tránh né.
- Thần toán chi đạo.
Lô Khắc sắc mặt ngưng trọng, khẽ nói.
Tuy nói Thần điện cùng Nghị viện không vừa mắt lẫn nhau nhưng lúc này Đông Tây chi chiến, bọn họ dĩ nhiên sẽ không gây hấn.
- Không có khả năng.
Trên mặt Lý Áo Ba Đặc đã không còn vẻ tươi cười như trước, ngược lại có vẻ xanh mét:
- Thần toán chi đạo nào có thể tránh né tốc độ Quang minh thánh kiếm? Cho dù Thần Toán Tử lúc trước sống lại cũng không thể.
Lô Khắc gương mặt không khỏi nhăn nhó, bất quá trong lõng không thể không thừa nhận những lời Lý Áo Ba Đặc có đạo lý.
Muốn trong nháy mắt tính toán phương vị công kích của Quang minh thánh kiếm, hơn nữa tránh né chính xác tới vậy, đã vượt xa cực hạn nhân loại. Trừ khi Hạ Nhất Minh không phải nhân loại, nếu không căn bản không thể lý giải điều này. Ngả Đức Văn hừ lạnh, gã cứ thế bổ xuống một kiếm.
Mỗi lần huy vũ một đạo kiếm quang lập tức bắn ra. Nhưng hiển nhiên Hạ Nhất Minh không thèm để ý điều này. Trên mặt hắn trước sau vẫn là vẻ tươi cười trào phúng, Lôi điện vẫn nhàn nhã bước trong hư không.
Biểu hiện của bọn họ không vội vã giống như đang tham dự khánh điển quang trọng, tiết tấu bước chân như nhảy múa trên đao.
Mọi người quan sát trận chiến chưa ai chú ý Bách Linh Bát đang ôm bảo trư phía xa đôi mắt mơ hồ phát sáng.
Gã ôm bảo trư chắn trước mặt, miệng khẽ nói. Trừ bảo trư căn bản không ai nghe được âm thanh gã phát ra.
Lý Áo Ba Đặc cùng Lô Khắc vẫn kiên trì tin tưởng nhân loại không thể tính toán ra phương vị công kích của Quang minh thánh kiếm.
Kỳ thực bọn họ không sai. Năng lực tính toán này đã vượt xa cực hạn nhân loại. Cho dù Thần đạo cường giả bằng bản năng né tránh cũng không cách nào tính toán được. Nhưng vấn đề Ngả Đức Văn xui xẻo gặp phải Bách Linh Bát.
Đụng phải một người không thuộc phạm trù nhân loại, lại phối hợp cùng bạn sinh Thần thú của Hạ Nhất Minh, bởi thế lúc này tất cả mọi người đang được chứng kiến vũ bộ trên đao.
Bất tri bất giác Ngả Đức Văn cùng Ái Nhĩ Bá Lạp trở lên cảnh giác hơn hẳn. Bởi năng lực này của Hạ Nhất Minh đã vượt qua dự tính của họ. Đồng thời khí thế Thần thánh Long kỵ sĩ cũng vì thế mơ hồ có dấu hiệu suy giảm.
Thần đạo chi chiến, nhân tố quyết định thành bại có rất nhiều, trong đó biến hóa khí thế cũng là một.
Chủ động công kích ban đầu nhưng Ngả Đức Văn cùng Ái Nhĩ Bá Lạp không thu được hiệu quả bởi thế khí thế suy giảm. Ngược lại Hạ Nhất Minh cùng Lôi điện khí thế vô tình tăng vọt.
Mặc dù Ngả Đức Văn vẫn như trước huy vũ Quang minh thánh kiếm công kích nhưng gã khiến người ta có cảm giác kiếm lư kỹ cùng, từ đầu tới cuối Hạ Nhất Minh không ra tay nhưng lại dần chiếm thế chủ động tuyệt đối.
Tất cả mọi người đều có cảm giác, khi Hạ Nhất Minh ra tay sẽ là một kích long trời lở đất.
Trên mặt Ngả Đức Văn đột nhiên xuất hiện vẻ cương quyết, gã quát lớn, cự kiếm trong tay đột ngột dừng lại.
Lúc này khí thế trên thân thể gã đột nhiên xuất hiện một khe hở. Hạ Nhất Minh hai mắt ngưng lại, hắn rốt cuộc cũng ra tay. Lôi điện hiểu ý lập tức phóng tới.
Tốc độ Lôi điện phát huy tới cực hạn vượt xa sức tưởng tượng của mọi người. Nó giống như quang mang kéo dài từ hư không tới đỉnh đầu Thần long Ái Nhĩ Bá Lạp.
Khí Ngả Đức Văn thu hồi Quang minh thánh kiếm, Quang minh lĩnh vực đã suy yếu rất nhiều, đối mặt với một kích của Lôi điện, cơ hồ không thể. Bất quá Thần long Ái Nhĩ Bá Lạp hống lên phẫn nộ, nó ngẩng cao đầu thổ tức một đoàn liệt diễm.
Liệt diễm như tới từ núi lửa, nhiệt độ cao có thể hủy diệt tất cả những gì chắn đường.
Đột nhiên Hạ Nhất Minh vung tay, một hỏa lô to lớn không kém thân thể hắn xuất hiện.
Trên hỏa lô này chạm khắc chín đầu Đông phương Thần long hình dạng khác nhau đang giương nanh múa vuốt vô cùng sống động.
Mắt thấy liệt diễm tới gần, miệng hỏa lô đột nhiên xuất hiện hấp lực vô cùng cường đại. Luồng liệt diễm không gì không phá nhất thời bị hỏa lô hấp thu không sót mảy may. Đồng thời chiếc sừng trên đỉnh đầu Lôi điện phát sáng.
Ban đầu khi né tránh nó đã súc tích lực lượng, lúc này tâm niệm vừa động, một đạo lôi điện như cự mãng màu tím lập tức phóng ra. Khi liệt diễm do Ái Nhĩ Bá Lạp thổ tức bị hấp thu hết, đạo lôi điện theo đường ngược lại công kích cái miệng mở lớn của nó.
- Hống...
Ái Nhĩ Bá Lạp hống lên một tiếng bi thảm, đôi Long nhãn trợn tròn. Khi bị lôi điện lực lượng công kích, nó đau đớn tới độ hai tròng mắt cũng muốn rơi ra.
Mặc dù Ái Nhĩ Bá Lạp được Tát Ma Đức truyền thừa nhưng dù sao nó không phải Thần thú Ngụy thần cảnh chân chính.
Khi Ngả Đức Văn thu kiếm bảo hộ thân thể, Hạ Nhất Minh cùng Lôi điện công kích, Ái Nhĩ Bá Lạp rốt cuộc đã hứng chịu thương tổn đầu tiên.
Bất quá chỉ giây lát, Quang minh lực lượng khổng lồ theo thân thể Thần long phóng ra.
Khắp không gian tràn ngập uy áp Quang minh. Đây là lần thứ hai Ngả Đức Văn thúc giục Quang minh thánh kiếm.
Bất quá lúc này gã không dùng lực lượng bản thân công kích mà rất đơn giản, tăng cường uy áp Quang minh lĩnh vực, biến phạm vi trăm trượng chân chính trở thành Quang minh thế giới.
Bốn vó Lôi điện chớp động, giống như vừa rồi nó muốn nhanh chóng rời khỏi phạm vi Lĩnh vực. Bất quá nó đột nhiên ngừng lại bởi hoàn cảnh xung quanh biến hóa kỳ dị. Không gian này như biến thành vũng bùn lầy vững vàng chế trụ bốn vó Lôi điện. Hạ Nhất Minh nhíu mày, ánh mắt xoay chuyển đã thấy rõ.
Ái Nhĩ Bá Lạp mặc dù miệng chảy máu ròng nhưng đôi long trảo chỉ thẳng Hạ Nhất Minh, quang mang không ngừng lóe sáng. Hạ Nhất Minh hiểu ra, bọn hắn không đơn thuần đứng trong phạm vi Quang minh lĩnh vực mà còn có Không gian lĩnh vực trọng điệp.
Ngả Đức Văn yếu thế thu kiếm không phải chỉ muốn dứt bỏ cảm giác yếu thế mà muốn nhất tiễn hạ song điêu.
Gã cố ý dẫn dụ Hạ Nhất Minh cùng Lôi điện vào phạm vi Quang minh lĩnh vực cùng Không gian lĩnh vực điệp trọng.
Được Quang minh lĩnh vực che giấu ngay cả Hạ Nhất Minh cũng không cảm nhận được sự tồn tại của Không gian lĩnh vực. Mặc dù hắn muốn thoát thân nhưng phát hiện đã bị vây khốn trong không gian này.
Lực lượng cấm chế. Quang minh lĩnh vực cùng Không gian lĩnh vực kết hợp uy lực quả nhiên khó lường.
/1308
|