Thẹn! Nếu sớm biết Hạ Nhất Minh tẩu hỏa nhập ma một cách quái thai cũng không sử dụng thần binh, bọn họ đã sử dụng thực lực của tôn giả ngay từ đầu, làm gì phải giằng co với hắn từ đó tới giờ.
Thân hình Kim Chiến Dịch nhoáng lên, xuất hiện ngay trước mặt Hạ Nhất Minh. Hắn giơ ngón tay, điểm tới ngực gã.
Nếu đã có thể giữ được Hạ Nhất Minh thì bước cuối cùng hiển nhiên là chỉ có Kim Chiến Dịch đi làm. Ngoại trừ hắn, bất luận kẻ nào cũng không thích hợp.
Tuy nhiên, ngay lúc ngón tay Kim Chiến Dịch sắp chạm vào ngực Hạ Nhất Minh thì thấy ánh mắt của đối phương vô cùng hung dữ. Sau đó, gã mở miệng cắn vào tay hắn.
Kim Chiến Dịch hoảng sợ vội rụt tay, lui lại vài bước. Một vì tôn giả đường đường chính chính không ngờ lại động mồm cắn người. Động tác đó khiến cho Kim Chiến Dịch càng thêm tin tưởng, Hạ Nhất Minh đã bị mất trí.
Hắn lắc đầu, đang định tiếp tục ra tay thì trên người Hạ Nhất Minh chợt tỏa ra một vầng ánh sáng năm màu. Sau đó, một nguồn năng lượng rất mạnh tỏa ra.
Kim Chiến Dịch thầm kêu không hay. Chuyện mà bọn họ lo lắng nhất đã xảy ra. Mắt thấy Hạ Nhất Minh đang trong tình trạng tuyệt vọng đã bắt đầu sử dụng thần binh.
Sau khi tích súc cơn giận trong cơ thể tới cực điểm, khiến cho Hạ Nhất Minh như rơi vào một ảo giác rất lạ. Loại ảo giác đó khiến cho hắn phải kinh ngạc đồng thời sinh ra một sự say mê. Hắn muốn vĩnh viễn chìm đắm trong cảnh giới đó, không rời đi nữa.
Hắn cũng không biết rằng trong não con người có một vùng được coi như cấm địa. Mà hôm nay, hắn đã chạm tới cái vùng cấm đó.
Sau khi khiến cho tâm trạng đạt tới một mức cao nhất sẽ giống như sử dụng thuốc phiện để tạo ra cảm giác kích thích cho bản thân. Cảm giác đó rất dễ gây nghiện, khiến cho người ta không thể tự chủ được.
Nhưng thực ra nó cũng là một loại hưởng thụ vượt qua tất cả các cách hưởng thụ khác. Hơn nữa, theo cách này có thể quên hết buồn phiền, cảm giác như đã thỏa mãn tất cả nguyện vọng.
Thực sự mà nói thì Hạ Nhất Minh đang ở trong trạng thái đó mà giao thủ với đám người Kim Chiến Dịch. Sở dĩ hắn sử dụng vũ lực đều là xuất phát từ bản năng. Sau khi vũ lực của một người đạt tới một mức nào đó, đồng thời bản năng sử dụng vũ lực của người đó cũng tăng lên tương ứng.
Tất cả mọi chuyện diễn ra, Hạ Nhất Minh chẳng biết gì hết. Nhưng khi thân thể của hắn bị vầng sáng ngũ hành giam giữ. Cảm giác nguy hiểm khiến cho một điểm nào đó trong đầu hắn bừng tỉnh. Nhưng điểm đó vẫn không đủ khiến cho Hạ Nhất Minh thoát ra khỏi trạng thái kỳ diệu này.
Hắn vô thức xuất ra năng lượng của ngũ hành hoàn. Tất cả mọi thứ đều giao hết cho bản năng xử lý.
Vầng sáng giam giữ Hạ Nhất Minh đột nhiên biến mất...
Chúng nó cũng không phải là do Hạ Nhất Minh, mà cứ thế biến mất một cách kỳ lạ.
Kỳ Liên song ma trợn tròn hai mắt. Cho dù đánh chết, bọn họ cũng không thể ngờ nổi cảnh tượng này có thể xảy ra. Cái mà bọn họ sử dụng chính là Bán Nguyệt sạn, cấp độ của nó chỉ thấp hơn thần khí phảng chế một chút mà thôi. Mà thứ bọn họ xuất ra chính là tuyệt học chính tông của Ngũ Hành môn - Ngũ Hành Đại Luân Hồi chi hoa.
Nhưng vào lúc này, vòng sáng ngũ hành của họ lại bị thân thể của Hạ Nhất Minh hấp thu. Bất kỳ ai cũng không thể ngờ được điều đó.
Trong đầu song ma huynh đệ suy nghĩ rất nhanh. Bất chợt, bọn họ liền nhớ tới một việc. Ngay lập tức, nét mặt của họ trở nên vô cùng khó coi. Đại ma rống to, nói:
- Ngũ hành tề tụ. Ngươi đã ngưng tụ được Mộc chi hoa?
Tiếng rống điên cuồng khiến cho đám tôn giả đứng sau cùng biến sắc. Nhưng không có tiếng người nào đáp lại.
Hạ Nhất Minh cầm trong tay ngũ hành hoàn. Ánh sáng ngũ hành lưu chuyển hoàn toàn che lấp quang mang của hai thanh bán nguyệt sạn. Màu đỏ trong mắt hắn càng lúc càng đậm, tỏa ra sát khí giàn dụa.
Đám người Kim Chiến Dịch cùng ngưng thần tĩnh khí, cẩn thận quan sát nhân vật kinh khủng trước mắt.
Hạ Nhất Minh chợt quát một tiếng, thanh âm giống như mãnh thú bị thương tỏa ra trong không trung giống như tiếng sấm.
Cơn giận của hắn tích lũy trong một thời gian dài như thế, lại bị đám người Kim Chiến Dịch chủ động chọc vào nên cuối cùng đã đạt tới điểm bộc phát.
Đám tôn giả đông đạo từ tiếng hét có thể thấy cơn giận của Hạ Nhất Minh sắp tỏa ra, giống như một cơn bão lớn đang chực ập đến. Nhất thời tất cả mọi người đều lấy binh khí tùy thân cầm trong tay, cẩn thận nhìn Hạ Nhất Minh. Biểu hiện của hắn rất quái dị, không thể không đề phòng.
Tuy nhiên, ngay sau đó, bọn họ đã biết Hạ Nhất Minh muốn làm gì. Hắn giơ ngũ hành hoàn lên cao. Năm luồng quang mang của ngũ hành dựng thẳng lên trên đầu, tới hơn trăm trượng.
Tất cả mọi người cùng biến sắc. Sau khi cảm nhận được nguồn năng lượng mạnh mẽ trong không gian, không người nào có thể bình tĩnh mà đứng xem được nữa. Thậm chí, bọn họ còn có chút hối hận tại sao vừa rồi không bỏ đi.
Lúc trước, khi đối mặt với bộ tộc Đồ Đằng, Hạ Nhất Minh đã biến năng lượng của Cửu Long lô thành quang mang của ngũ hành hoàn. Ánh sáng bốc lên trời tới cả trăm trượng. Đối mặt với uy thế như vậy cho dù là có bốn vị đại thánh giả của bộ tộc Đồ Đằng cũng phải choáng váng chứ đừng nói là đám tôn giả đang ở đây.
Hạ Nhất Minh phát ra một tiếng cười điên cuồng. Hắn vung tay lên, ánh sáng ngũ sắc từ trên trời giống như một dòng thác đổ xuống, bao phủ lấy tất cả đám tôn giả. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Nét mặt Kỳ Liên song ma tái mét. Bán Nguyệt sạn của họ nếu kết hợp mặc dù cũng có thể phát ra quang mang ngũ sắc nhưng so với Hạ Nhất Minh thì đúng là một đứa trẻ mà thôi. Cơ bản không thể so sánh.
Trong lòng cả hai thầm nhủ ngũ hành hoàn đúng là thứ tốt. Cái thần khí phảng chế đó không ngờ lại có được uy lực mạnh đến vậy.
Tuy nhiên, bọn họ lại không thể ngờ được vào lúc này bên trong ngũ hành hoàn lại có một cái thần khí thực sự. Mặc dù bây giờ, Hạ Nhất Minh chưa thể điều khiển được nó, nhưng nếu mượn một chút uy lực của nó thì cũng có thể được.
Ánh sáng chói mắt từ trên trời ụp xuống khiến cho người ta không thể tránh né. Mọi người thầm kêu khổ trong lòng, không hề do dự phóng thích ra thần binh của mình, cố gắng chống cự lại vầng sáng đó.
Uy lực vầng sáng của Hạ Nhất Minh hôm nay chẳng hề kém với ánh sáng từ cây phất trần của Thần Toán tử trong trận đánh với Bách Linh Bát lúc trước. Đệ nhất nhân trong đám tôn giả Ngũ Khí Triều Nguyên - Thần Toán tử có thực lực thế nào thì hôm nay những người ở đây có thể cảm giác tương tự.
Một vầng ánh sáng phủ xuống liên miên bất tuyệt, giống như một cái thác nước muốn đè bẹp tất cả mọi người. Nếu như trường hợp này mà diễn ra trước khi vào Sinh Tử giới có lẽ chẳng người nào có thể chịu đựng nổi. Nhưng hành trình vào Sinh Tử giới đều khiến cho mỗi người có một chút lĩnh ngộ riêng.
Đặc biệt là trong vòng hai tháng, sau khi cảm nhận năng lượng bản nguyên, bọn họ đều cố gắng tu luyện, khiến cho cảnh giới của bản thân hoàn toàn được củng cố. Hơn nữa, tu vi của bản thân cũng có sự tăng tiến.
Cũng nhờ nguyên nhân đó nên mới khiến cho bọn họ có thể chịu đựng nổi dưới vầng sáng của ngũ hành.
Ngụy Tông Tân thầm mắng trong lòng. Lúc này, đã hoàn toàn chính thức là giao đấu giữa đám tôn giả, năng lượng thiên địa bị đảo lộn gấp trăm ngàn lần. Nhưng hậu quả của cuộc chiến này chẳng ai có thể chịu nổi.
Trong lòng hắn đang mắng chửi Kỳ Liên song ma thậm tệ. Nếu không phải hai tên đó đề nghị sử dụng thần binh thì cũng chẳng khiến cho mọi người phải rơi vào tình cảnh này.
"Ầm...ầm...ầm"
Quang mang tỏa ra khắp nơi. Toàn bộ các căn phòng bị phá hủy. Bất cứ người nào mà nhìn thấy cảnh này cũng nghĩ là do một con cự thú nào đó phá hủy mới thành như vậy.
Đám người Kim Chiến Dịch liếc mắt nhìn nhau, bọn họ đồng loạt tránh sang một bên.
Hôm nay, Hạ Nhất Minh cầm trong tay ngũ hành hoàn. Uy lực phát ra khiến không một kẻ nào ở đây có thể chống lại. Tất cả mọi người đều nhanh chóng lao ra khỏi vầng sáng đang đổ xuống.
Đây là do bọn họ thấy thần trí của Hạ Nhất Minh không tỉnh táo nên mới sử dụng phương pháp này mà đi. Tuy nhiên, ngay khi bọn họ bắt đầu di chuyển, quang mang trên đầu chợt biến đối. Từng tia sáng bắt đầu chuyển hóa, ngưng tụ lại.
Sắc mặt tất cả mọi người đều thay đổi. Bọn họ có thể cảm nhận được sau khi ánh sáng ngưng tụ lại, uy lực của nó đã tăng lên đến mấy lần.
Lưu quang đầy trời khiến cho mọi người có cảm giác khó có thể chống cự. Mặc dù lưu quang không thể đánh chết ngay được cao thủ cấp bậc tôn giả. Nhưng bất cứ một vị tôn giả nào bị vây dưới chúng cũng đều cảm thấy kinh hãi. Bởi vì số lượng lưu quang vô cùng nhiều, tưởng như không bao giờ hết.
Ngũ hành luân hồi không ngừng sinh sôi. Tính chất đặc biết đó đã được Hạ Nhất Minh sử dụng vô cùng nhuần nhuyễn. Cho dù là Kỳ Liên song ma cùng với Kim Chiến Dịch cũng chẳng tự tin được mãi.
Đương nhiên, vào lúc này thần trí của Hạ Nhất Minh không được tỉnh táo. Nếu mọi người toàn lực liên thủ cũng có thể chém chết hắn ngay tại chỗ. Nhưng hậu quả thì chẳng người nào có thể gánh chịu.
Trong tình hình này, mọi người chỉ còn cách lựa chọn lui bước. Nhưng cách làm của họ lại khiến cho Hạ Nhất Minh phản ứng.
Từng đạo lưu quang dưới sự điều khiển của bản năng nhanh chóng ngưng tự biến thành những luồng sáng, đánh xuống. Tốc độ của luồng sáng cực nhanh, nhanh đến mức độ khó tin. Ngay khi nó vừa di chuyển liền xuất hiện ngay trước mặt một kẻ nào đó.
Người thứ nhất bị luồng sáng tìm được không ngờ lại là Vũ Vô Trần của hoàng thất đại thân.
Vị cường giả trẻ tuổi sau khi thấy Hạ Nhất Minh bị tẩu hỏa nhập ma, trong lòng hết sức vui sướng. Hắn thầm cầu khẩn cho Hạ Nhất Minh đừng có tỉnh táo lại. Bởi vì, sự tồn tại của một con quái vật như hắn sẽ khiến cho cao thủ cùng đẳng cấp cảm giác vô cùng áp lực.
Chỉ có điều, hắn không thể ngờ được, kết quả sau khi mình cầu khẩn lại là một luồng ánh sáng bắn tới.
Thân hình Kim Chiến Dịch nhoáng lên, xuất hiện ngay trước mặt Hạ Nhất Minh. Hắn giơ ngón tay, điểm tới ngực gã.
Nếu đã có thể giữ được Hạ Nhất Minh thì bước cuối cùng hiển nhiên là chỉ có Kim Chiến Dịch đi làm. Ngoại trừ hắn, bất luận kẻ nào cũng không thích hợp.
Tuy nhiên, ngay lúc ngón tay Kim Chiến Dịch sắp chạm vào ngực Hạ Nhất Minh thì thấy ánh mắt của đối phương vô cùng hung dữ. Sau đó, gã mở miệng cắn vào tay hắn.
Kim Chiến Dịch hoảng sợ vội rụt tay, lui lại vài bước. Một vì tôn giả đường đường chính chính không ngờ lại động mồm cắn người. Động tác đó khiến cho Kim Chiến Dịch càng thêm tin tưởng, Hạ Nhất Minh đã bị mất trí.
Hắn lắc đầu, đang định tiếp tục ra tay thì trên người Hạ Nhất Minh chợt tỏa ra một vầng ánh sáng năm màu. Sau đó, một nguồn năng lượng rất mạnh tỏa ra.
Kim Chiến Dịch thầm kêu không hay. Chuyện mà bọn họ lo lắng nhất đã xảy ra. Mắt thấy Hạ Nhất Minh đang trong tình trạng tuyệt vọng đã bắt đầu sử dụng thần binh.
Sau khi tích súc cơn giận trong cơ thể tới cực điểm, khiến cho Hạ Nhất Minh như rơi vào một ảo giác rất lạ. Loại ảo giác đó khiến cho hắn phải kinh ngạc đồng thời sinh ra một sự say mê. Hắn muốn vĩnh viễn chìm đắm trong cảnh giới đó, không rời đi nữa.
Hắn cũng không biết rằng trong não con người có một vùng được coi như cấm địa. Mà hôm nay, hắn đã chạm tới cái vùng cấm đó.
Sau khi khiến cho tâm trạng đạt tới một mức cao nhất sẽ giống như sử dụng thuốc phiện để tạo ra cảm giác kích thích cho bản thân. Cảm giác đó rất dễ gây nghiện, khiến cho người ta không thể tự chủ được.
Nhưng thực ra nó cũng là một loại hưởng thụ vượt qua tất cả các cách hưởng thụ khác. Hơn nữa, theo cách này có thể quên hết buồn phiền, cảm giác như đã thỏa mãn tất cả nguyện vọng.
Thực sự mà nói thì Hạ Nhất Minh đang ở trong trạng thái đó mà giao thủ với đám người Kim Chiến Dịch. Sở dĩ hắn sử dụng vũ lực đều là xuất phát từ bản năng. Sau khi vũ lực của một người đạt tới một mức nào đó, đồng thời bản năng sử dụng vũ lực của người đó cũng tăng lên tương ứng.
Tất cả mọi chuyện diễn ra, Hạ Nhất Minh chẳng biết gì hết. Nhưng khi thân thể của hắn bị vầng sáng ngũ hành giam giữ. Cảm giác nguy hiểm khiến cho một điểm nào đó trong đầu hắn bừng tỉnh. Nhưng điểm đó vẫn không đủ khiến cho Hạ Nhất Minh thoát ra khỏi trạng thái kỳ diệu này.
Hắn vô thức xuất ra năng lượng của ngũ hành hoàn. Tất cả mọi thứ đều giao hết cho bản năng xử lý.
Vầng sáng giam giữ Hạ Nhất Minh đột nhiên biến mất...
Chúng nó cũng không phải là do Hạ Nhất Minh, mà cứ thế biến mất một cách kỳ lạ.
Kỳ Liên song ma trợn tròn hai mắt. Cho dù đánh chết, bọn họ cũng không thể ngờ nổi cảnh tượng này có thể xảy ra. Cái mà bọn họ sử dụng chính là Bán Nguyệt sạn, cấp độ của nó chỉ thấp hơn thần khí phảng chế một chút mà thôi. Mà thứ bọn họ xuất ra chính là tuyệt học chính tông của Ngũ Hành môn - Ngũ Hành Đại Luân Hồi chi hoa.
Nhưng vào lúc này, vòng sáng ngũ hành của họ lại bị thân thể của Hạ Nhất Minh hấp thu. Bất kỳ ai cũng không thể ngờ được điều đó.
Trong đầu song ma huynh đệ suy nghĩ rất nhanh. Bất chợt, bọn họ liền nhớ tới một việc. Ngay lập tức, nét mặt của họ trở nên vô cùng khó coi. Đại ma rống to, nói:
- Ngũ hành tề tụ. Ngươi đã ngưng tụ được Mộc chi hoa?
Tiếng rống điên cuồng khiến cho đám tôn giả đứng sau cùng biến sắc. Nhưng không có tiếng người nào đáp lại.
Hạ Nhất Minh cầm trong tay ngũ hành hoàn. Ánh sáng ngũ hành lưu chuyển hoàn toàn che lấp quang mang của hai thanh bán nguyệt sạn. Màu đỏ trong mắt hắn càng lúc càng đậm, tỏa ra sát khí giàn dụa.
Đám người Kim Chiến Dịch cùng ngưng thần tĩnh khí, cẩn thận quan sát nhân vật kinh khủng trước mắt.
Hạ Nhất Minh chợt quát một tiếng, thanh âm giống như mãnh thú bị thương tỏa ra trong không trung giống như tiếng sấm.
Cơn giận của hắn tích lũy trong một thời gian dài như thế, lại bị đám người Kim Chiến Dịch chủ động chọc vào nên cuối cùng đã đạt tới điểm bộc phát.
Đám tôn giả đông đạo từ tiếng hét có thể thấy cơn giận của Hạ Nhất Minh sắp tỏa ra, giống như một cơn bão lớn đang chực ập đến. Nhất thời tất cả mọi người đều lấy binh khí tùy thân cầm trong tay, cẩn thận nhìn Hạ Nhất Minh. Biểu hiện của hắn rất quái dị, không thể không đề phòng.
Tuy nhiên, ngay sau đó, bọn họ đã biết Hạ Nhất Minh muốn làm gì. Hắn giơ ngũ hành hoàn lên cao. Năm luồng quang mang của ngũ hành dựng thẳng lên trên đầu, tới hơn trăm trượng.
Tất cả mọi người cùng biến sắc. Sau khi cảm nhận được nguồn năng lượng mạnh mẽ trong không gian, không người nào có thể bình tĩnh mà đứng xem được nữa. Thậm chí, bọn họ còn có chút hối hận tại sao vừa rồi không bỏ đi.
Lúc trước, khi đối mặt với bộ tộc Đồ Đằng, Hạ Nhất Minh đã biến năng lượng của Cửu Long lô thành quang mang của ngũ hành hoàn. Ánh sáng bốc lên trời tới cả trăm trượng. Đối mặt với uy thế như vậy cho dù là có bốn vị đại thánh giả của bộ tộc Đồ Đằng cũng phải choáng váng chứ đừng nói là đám tôn giả đang ở đây.
Hạ Nhất Minh phát ra một tiếng cười điên cuồng. Hắn vung tay lên, ánh sáng ngũ sắc từ trên trời giống như một dòng thác đổ xuống, bao phủ lấy tất cả đám tôn giả. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Nét mặt Kỳ Liên song ma tái mét. Bán Nguyệt sạn của họ nếu kết hợp mặc dù cũng có thể phát ra quang mang ngũ sắc nhưng so với Hạ Nhất Minh thì đúng là một đứa trẻ mà thôi. Cơ bản không thể so sánh.
Trong lòng cả hai thầm nhủ ngũ hành hoàn đúng là thứ tốt. Cái thần khí phảng chế đó không ngờ lại có được uy lực mạnh đến vậy.
Tuy nhiên, bọn họ lại không thể ngờ được vào lúc này bên trong ngũ hành hoàn lại có một cái thần khí thực sự. Mặc dù bây giờ, Hạ Nhất Minh chưa thể điều khiển được nó, nhưng nếu mượn một chút uy lực của nó thì cũng có thể được.
Ánh sáng chói mắt từ trên trời ụp xuống khiến cho người ta không thể tránh né. Mọi người thầm kêu khổ trong lòng, không hề do dự phóng thích ra thần binh của mình, cố gắng chống cự lại vầng sáng đó.
Uy lực vầng sáng của Hạ Nhất Minh hôm nay chẳng hề kém với ánh sáng từ cây phất trần của Thần Toán tử trong trận đánh với Bách Linh Bát lúc trước. Đệ nhất nhân trong đám tôn giả Ngũ Khí Triều Nguyên - Thần Toán tử có thực lực thế nào thì hôm nay những người ở đây có thể cảm giác tương tự.
Một vầng ánh sáng phủ xuống liên miên bất tuyệt, giống như một cái thác nước muốn đè bẹp tất cả mọi người. Nếu như trường hợp này mà diễn ra trước khi vào Sinh Tử giới có lẽ chẳng người nào có thể chịu đựng nổi. Nhưng hành trình vào Sinh Tử giới đều khiến cho mỗi người có một chút lĩnh ngộ riêng.
Đặc biệt là trong vòng hai tháng, sau khi cảm nhận năng lượng bản nguyên, bọn họ đều cố gắng tu luyện, khiến cho cảnh giới của bản thân hoàn toàn được củng cố. Hơn nữa, tu vi của bản thân cũng có sự tăng tiến.
Cũng nhờ nguyên nhân đó nên mới khiến cho bọn họ có thể chịu đựng nổi dưới vầng sáng của ngũ hành.
Ngụy Tông Tân thầm mắng trong lòng. Lúc này, đã hoàn toàn chính thức là giao đấu giữa đám tôn giả, năng lượng thiên địa bị đảo lộn gấp trăm ngàn lần. Nhưng hậu quả của cuộc chiến này chẳng ai có thể chịu nổi.
Trong lòng hắn đang mắng chửi Kỳ Liên song ma thậm tệ. Nếu không phải hai tên đó đề nghị sử dụng thần binh thì cũng chẳng khiến cho mọi người phải rơi vào tình cảnh này.
"Ầm...ầm...ầm"
Quang mang tỏa ra khắp nơi. Toàn bộ các căn phòng bị phá hủy. Bất cứ người nào mà nhìn thấy cảnh này cũng nghĩ là do một con cự thú nào đó phá hủy mới thành như vậy.
Đám người Kim Chiến Dịch liếc mắt nhìn nhau, bọn họ đồng loạt tránh sang một bên.
Hôm nay, Hạ Nhất Minh cầm trong tay ngũ hành hoàn. Uy lực phát ra khiến không một kẻ nào ở đây có thể chống lại. Tất cả mọi người đều nhanh chóng lao ra khỏi vầng sáng đang đổ xuống.
Đây là do bọn họ thấy thần trí của Hạ Nhất Minh không tỉnh táo nên mới sử dụng phương pháp này mà đi. Tuy nhiên, ngay khi bọn họ bắt đầu di chuyển, quang mang trên đầu chợt biến đối. Từng tia sáng bắt đầu chuyển hóa, ngưng tụ lại.
Sắc mặt tất cả mọi người đều thay đổi. Bọn họ có thể cảm nhận được sau khi ánh sáng ngưng tụ lại, uy lực của nó đã tăng lên đến mấy lần.
Lưu quang đầy trời khiến cho mọi người có cảm giác khó có thể chống cự. Mặc dù lưu quang không thể đánh chết ngay được cao thủ cấp bậc tôn giả. Nhưng bất cứ một vị tôn giả nào bị vây dưới chúng cũng đều cảm thấy kinh hãi. Bởi vì số lượng lưu quang vô cùng nhiều, tưởng như không bao giờ hết.
Ngũ hành luân hồi không ngừng sinh sôi. Tính chất đặc biết đó đã được Hạ Nhất Minh sử dụng vô cùng nhuần nhuyễn. Cho dù là Kỳ Liên song ma cùng với Kim Chiến Dịch cũng chẳng tự tin được mãi.
Đương nhiên, vào lúc này thần trí của Hạ Nhất Minh không được tỉnh táo. Nếu mọi người toàn lực liên thủ cũng có thể chém chết hắn ngay tại chỗ. Nhưng hậu quả thì chẳng người nào có thể gánh chịu.
Trong tình hình này, mọi người chỉ còn cách lựa chọn lui bước. Nhưng cách làm của họ lại khiến cho Hạ Nhất Minh phản ứng.
Từng đạo lưu quang dưới sự điều khiển của bản năng nhanh chóng ngưng tự biến thành những luồng sáng, đánh xuống. Tốc độ của luồng sáng cực nhanh, nhanh đến mức độ khó tin. Ngay khi nó vừa di chuyển liền xuất hiện ngay trước mặt một kẻ nào đó.
Người thứ nhất bị luồng sáng tìm được không ngờ lại là Vũ Vô Trần của hoàng thất đại thân.
Vị cường giả trẻ tuổi sau khi thấy Hạ Nhất Minh bị tẩu hỏa nhập ma, trong lòng hết sức vui sướng. Hắn thầm cầu khẩn cho Hạ Nhất Minh đừng có tỉnh táo lại. Bởi vì, sự tồn tại của một con quái vật như hắn sẽ khiến cho cao thủ cùng đẳng cấp cảm giác vô cùng áp lực.
Chỉ có điều, hắn không thể ngờ được, kết quả sau khi mình cầu khẩn lại là một luồng ánh sáng bắn tới.
/1308
|