Mặt trời chậm rãi hiện ra sau dãy núi, ánh sáng bình minh không chút keo kiệt lan tràn trên mặt đắt.
Trong lúc này Cát Ma Phàm Thù rất nhanh đã đáp xuống dãy núi.
Nơi đây chính là Cửu U, là trụ sở Hoàng Tuyền Môn do tự tay lão tạo ra.
Tại phương Đông, mặc dù nó còn xa mới nổi danh bằng Linh Tiêu Bảo Điện, Động Thiên Phúc Địa. Nhưng bất luận ai khi nghe tới nơi này đều không khỏi biến sắc.
Quá trình truy sát Hạ NHất Minh cùng Lôi điện mặc dù không thu được kết quả gì lại tổn thương nhưng lão không hối hận.
Với tu vi võ đạo đạt tới cảnh giới này, muốn tìm một kỳ phùng địch thủ đã là chuyện rất khó. Trên cơ bản Nhân đạo đỉnh cấp cường giả đều độc thân tu luyện, rất khó có cơ hội luận bàn vũ kỹ.
Cho dù là Cát Ma Phàm Thù cũng không thể rỗi việc đi tìm mấy vị cao thủ đồng giai gây sự được. Nếu lão thật sự làm như vậy e rằng sẽ bị cả đám liên thủ đánh giết.
Mà lúc này có thể cùng Long xà trong truyền thuyết đánh một trận, mặc dù lưỡng bại câu thương nhưng cũng rất thỏa mãn.
- Lão tổ tông. Ngài đã về.
- Yến Phi Thành bái kiến Môn chủ đại nhân.
Hai âm thanh đồng thời vang lên, Cát Ma Phàm Thù khẽ gật đầu, nói:
- Vũ gia vì sao đắc tội với người kia?
Yến Phi Thành tiến hai bước, khom người nói:
- Môn chủ đại nhân. Theo tình báo cho biết, Vũ gia lão tổ muốn cướp Ngũ Hành Hoàn trong tay hắn, song phương phát sinh xung đột, cuối cùng Vũ gia thua.
Cát Ma Phàm Thù nghĩ tới đám người Hạ Nhất Minh vừa giao thủ, trong lòng thầm than, tổ hợp bốn kẻ này quả thực cường đại không kém người chỉ dưới Nhân đạo đỉnh cấp. Vũ gia lão tổ không ngờ trêu trọc phải bọn người này, quả thực đi tìm chết. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Hác Huyết cung kính nói:
- Lão tổ tông. Vũ gia lão tổ muốn gặp ngài một lần.
Cát Ma Phàm Thù ngẩn ra, nói:
- Hắn còn chưa chết?
Trong thanh âm tràn ngập vẻ hoài nghi.
Lão mặc dù chưa tiếp xúc qua Vũ gia lão tổ nhưng liếc mắt cũng nhìn ra người này trái tim vỡ nát, cho dù là thần tiên cũng không cách nào cứu lại.
Hác Huyết trên mặt lộ ra vẻ khâm phục, nói:
- Vũ gia lão tổ sau khi bị Lôi điện oanh kích dường như được kích thích tiềm năng nên còn một hơi thở chưa đứt. Bởi thế muốn gặp người lần cuối.
Cát Ma Phàm Thù hai mắt sáng lên, rốt cuộc khẽ gật đầu, nói:
- Đi thôi.
Vũ gia lão tổ dưới tình huống như vậy mà chưa đoạn khí, chỉ bằng điểm này cũng đạt được sự tôn trọng của lão.
Rất nhanh ba người đã đi tới một kiến trúc trong rừng.
Nơi này là một rừng trúc, ánh sáng chói chang chiếu xuống tản ra khí tức vô cùng nhẹ nhàng, không khí tươi mát càng khiến tinh thần vui vẻ thoải mái.
Hác huyết tới trước căn phòng bình tĩnh mở cửa, ba người lần lượt tiến vào.
Trong căn phòng, một người dường như không còn hô hấp đang nằm trên giường, chính là Vũ gia lão tổ.
Bất quá cũng vì mới ngưng luyện thành công Ngũ hành thân thể, nên lúc này bộ dáng của lão hoàn toàn biến thành già nua, tựa hồ thời gian trôi qua gấp trăm ngàn lần trên thân thể lão.
Cát Ma Phàm Thù đi tới bên người lão, đưa một ngón tay điểm vào huyệt mi tâm.
Chân khí tinh thuần tới cực điểm theo đó truyền vào, kích thích năng lượng khổng lồ trong Xá lợi tử của Vũ gia lão tổ.
Mơ hồ, hai mắt nhắm nghiền của Vũ gia lão tổ đột nhiên hiện lên một tia kinh hỉ.
Cát Ma Phàm Thù lãnh đạm nói:
- Tính mạng của ngươi đã hết, còn có thể nói ba câu nữa.
Vũ gia lão tổ chân mày khẽ nhíu, theo sau khôi phục vẻ bình tĩnh.
- Ta đã luyện Ngũ Hành thân thể, có thể làm khối lỗi cho ngươi.
Cát Ma Phàm Thù trên mặt hiên lên vẻ kinh ngạc, hai mắt lóe sáng, nói:
- Ngươi nhất định phải cam tâm tình nguyện. Hơn nữa trước khí thành công cho dù thống khổ cũng không để ý niệm tiêu tán.
Vũ gia lão tổ khẽ chớp mắt, dĩ nhiên không dám nói thừa một câu.
- Ngươi có điều kiện gì, có thể nói.
Cát Ma Phàm Thù lãnh đạm nói.
- Bảo trì bình an Vũ gia.
Trong mắt Vũ gia lão tổ hiện lên một tia hưng phấn.
Cát Ma Phàm Thù nhăn mặt nói:
- Vũ gia các ngươi chết mất hai vị Ngũ khí Tôn giả, Ban Lan Thánh Hổ cũng đã chết, nghe nói Tôn giả cũng mất phân nửa. Nếu còn muốn ổn định ngôi vị Hoàng đế, đó là chuyện không thể. Cho dù lão phu nhận lời, Linh Tiêu Bảo Điện cùng Động Thiên Phúc Địa cũng không có khả năng đáp ứng.
Lão dừng một chút, rất nhanh nói:
- Ta cam đoan với ngươi, sau khi Vũ gia thối lui sẽ không có người làm khó dễ. Nếu ngươi thấy được, chúng ta thành giao, coi như lão phu chưa từng nói qua.
Hác Huyết chân mày khẽ nhướng lên, theo sau lại một lần nữa cúi đầu.
Giờ phút này, Vũ gia lão tổ đã chết tới nơi, Cát Ma Phàm Thù cho dù thuận miệng nhận lời, lão cũng không thể so đo. Nhưng vị Lão tổ tông này quả thực nói thật, tuyệt đối không lừa gạt.
Vũ gia lão tổ ánh mắt nhanh chóng trầm xuống, lão do dự giây lát , rốt cuộc cũng chớp mắt. Ánh mắt lão lúc này tràn ngập bi thương nhưng Cát Ma Phàm Thù làm như không thấy, lão càng lạnh lùng hơn, nói:
- Nói một câu cuối đi. Sau đó lão phu đem ngươi chế luyện khối lỗi.
Vũ gia lão tổ ánh mát sáng lên, đột nhiên nói:
- Hạ Nhất Minh biết Ngưng Huyết Châu tại Quỷ Khốc Lĩnh.
Dứt lời hai mắt lão trợn ngược, hơi thở càng lúc càng mỏng, thân thể run nhè nhẹ.
Hác Huyết chợt ngẩng đầu lên, ánh mắt lộ rõ vẻ nghi hoặc.
Cát Ma Phàm Thù tâm tình không có nửa điểm dao động, lão một chưởng đánh lên trước ngực Vũ gia lão tổ. Chân khí nhanh chóng truyền vào đồng thời lão cao giọng nói:
- Đừng để ý niệm tiêu tán, nếu không tất cả giao ước coi như chưa có.
Yến Phi Thành kéo Hác Huyết mau chóng rời khỏi căn phòng.
Bọn họ đều biết, Cát Ma Phàm Thù sở dĩ nhanh chóng động thủ như vậy cũng là do tình thế bắt buộc.
Vũ gia lão tổ tùy thời có thể đoạn khí mà chết, nhưng để giữ lại một tia ý niệm Hoàng Tuyền Lão tổ buộc lòng phải ra tay.
Dù sao Vũ gia lão tổ cũng là người chỉ dưới Nhân đạo đỉnh cấp, càng hiếm có hơn nữa là lão nắm giữ Ngũ hành thân thể, một khi chế luyện khối lỗi, uy lực cường đại tuyệt đối khó tưởng tượng.
Rời khỏi căn phòng, tinh thân Hác Huyết rõ ràng dao động không ngừng.
Yến Phi Thành than nhẹ một tiếng, nói:
- Hác Huyết. Môn chủ đại nhân nếu đã hành động như vậy khẳng định nắm chắc vài phần, ngươi không cần quá lo lắng.
Hác Huyết cung kính xác nhận bất quá trong lòng vẫn chấn động không thôi.
Hắn không phải lo Hoàng Tuyền Lão tổ thất bại, bởi vì trong đầu hắn vẫn vang lên câu nói cuối cùng kia.
- Hạ Nhất Minh biết Ngưng Huyết Châu tại Quỷ Khốc Lĩnh.
*****
Trong căn phòng, Cát Ma Phàm Thù hai tay huy vũ tạo thành vô số chưởng ảnh, nhẹ nhàng chụp lên, thân thể vũ gia lão tổ.
Mỗi lần đánh tới khiến Vũ gia lão tổ không khỏi thống khổ, nhưng sắc mặt trắng bệch của lão không ngờ lô ra vẻ cao ngạo.
Cát Ma Phàm Thù sắc mặt lạnh lùng bình tĩnh, căn bản không để ý tới biến hóa Vũ gia lão tổ, mà tùy tâm sở dục quán thâu chân khí vào cơ thể lão.
Chậm rãi, hai mắt Vũ gia lão tổ như hồi quang phản chiếu đỏ lên như máu. Mà ngược lại, ánh mát Hoàng Tuyền Lão tổ, lúc này rất nhanh lộ rõ vẻ uể oải, lão giống như vừa cùng Long xà đại chiến mười ngày mười đêm đã lâm vào trang thái sức cùng lực kiệt.
Hít một hơi thật sâu, lão nói:
- Cuối cùng ngươi cũng không thất hứa.
Vung tay lên, một đạo quang mang màu đỏ lóe lên, theo đó một trăm linh tám khối xá lợi tử xuất hiện trước mặt lão.
Nếu như Hạ Nhất Minh thấy được xá lợi tử này khẳng định có thể nhận ra, ba mươi sáu khối chính là Đại xa lợi Tôn giả, bay mươi hai khối còn lại là tiểu xá lợi không biết tới từ nơi nào.
Bất quá có thể thu thập ba mươi sáu khối Đại xá lợi đã là chuyện rất giỏi rồi.
Cho dù lấy thân phận cùng địa vị Cát Ma Phàm Thù, dùng cả đời, đắc tội vô số thế lực mới miễn cưỡng thu thập đủ.
Lúc này trong Xá lợi đột ngột xuất hiện vụ khí màu đỏ, hơn nữa sau một giây đã biến thành Ngưng huyết nhân.
Cát Ma Phàm Thù khẽ điểm, Ngưng huyết nhân lập tức không chút do dự nhào tới cuốn lấy Vũ gia lão tổ.
Một tiếng hừ tức giận trong miệng Vũ gia lão tổ phát ra, ngay cả việc sắp chết cũng không ngan cản thân thể lão cảm nhận đau đớn này.
Loại cảm giác đau đớn mãnh liệt tới khó tin, tuyệt đối không phải nhân loại còn sống có thể chịu được, huống hồ là một lão già sắp chết như lão.
Nếu không phải Cát Ma Phàm Thù vừa truyền toàn bộ lực lượng sinh mệnh vào thân thể lão, e rằng lúc này một chút ý niệm của Vũ gia lão tổ đã tiêu tán hoàn toàn.
Chỉ là lúc này, ý niệm như tùy thời tiêu tán đột ngột mạnh mẽ hẳn lên.
Sau khi Xá lợi tử thành công tiến vào cơ thể Vũ gia lão tổ, chúng giống như đám quỷ hút máu liều mạng cắn nuốt thân thể lão.
Cảm giác bị nuốt sống từ bên trong khiến thân thể lão không ngừng run lên.
Ba mươi sáu khối Đại xá lợi tương liên, chúng bắt đầu cắn nuốt ý niệm Vũ gia lão tổ, tựa hồ như muốn hấp thụ lực lượng tinh thuần đó.
Bất quá dưới sự hành hạ thống khổ như vậy, Vũ gia lão tổ không có ý định buông lỏng, ý niệm cuối cùng vẫn không chịu tiêu tán.
Chỉ là lão ý thức được, nó dần mất đi theo sự hấp thu của Xá lợi.
Tinh thần bắt đầu mơ màng, ánh mắt tựa như thấy được.
Lão ngưng luyện thành công Ngũ hành thân thể, lão có được thần khí Ngũ Hành Hoàn trong tay, lão tiến vào Nhân đạo đỉnh cấp, lão cầm Ngũ Hành Hoàn trong tay đánh khắp thiên hạ không đối thủ…
Vũ gia hoàng triều thống nhất Đông Tây đại lục, trở thành thiên hạ đệ nhất hoàng triều.
Trong lúc này Cát Ma Phàm Thù rất nhanh đã đáp xuống dãy núi.
Nơi đây chính là Cửu U, là trụ sở Hoàng Tuyền Môn do tự tay lão tạo ra.
Tại phương Đông, mặc dù nó còn xa mới nổi danh bằng Linh Tiêu Bảo Điện, Động Thiên Phúc Địa. Nhưng bất luận ai khi nghe tới nơi này đều không khỏi biến sắc.
Quá trình truy sát Hạ NHất Minh cùng Lôi điện mặc dù không thu được kết quả gì lại tổn thương nhưng lão không hối hận.
Với tu vi võ đạo đạt tới cảnh giới này, muốn tìm một kỳ phùng địch thủ đã là chuyện rất khó. Trên cơ bản Nhân đạo đỉnh cấp cường giả đều độc thân tu luyện, rất khó có cơ hội luận bàn vũ kỹ.
Cho dù là Cát Ma Phàm Thù cũng không thể rỗi việc đi tìm mấy vị cao thủ đồng giai gây sự được. Nếu lão thật sự làm như vậy e rằng sẽ bị cả đám liên thủ đánh giết.
Mà lúc này có thể cùng Long xà trong truyền thuyết đánh một trận, mặc dù lưỡng bại câu thương nhưng cũng rất thỏa mãn.
- Lão tổ tông. Ngài đã về.
- Yến Phi Thành bái kiến Môn chủ đại nhân.
Hai âm thanh đồng thời vang lên, Cát Ma Phàm Thù khẽ gật đầu, nói:
- Vũ gia vì sao đắc tội với người kia?
Yến Phi Thành tiến hai bước, khom người nói:
- Môn chủ đại nhân. Theo tình báo cho biết, Vũ gia lão tổ muốn cướp Ngũ Hành Hoàn trong tay hắn, song phương phát sinh xung đột, cuối cùng Vũ gia thua.
Cát Ma Phàm Thù nghĩ tới đám người Hạ Nhất Minh vừa giao thủ, trong lòng thầm than, tổ hợp bốn kẻ này quả thực cường đại không kém người chỉ dưới Nhân đạo đỉnh cấp. Vũ gia lão tổ không ngờ trêu trọc phải bọn người này, quả thực đi tìm chết. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Hác Huyết cung kính nói:
- Lão tổ tông. Vũ gia lão tổ muốn gặp ngài một lần.
Cát Ma Phàm Thù ngẩn ra, nói:
- Hắn còn chưa chết?
Trong thanh âm tràn ngập vẻ hoài nghi.
Lão mặc dù chưa tiếp xúc qua Vũ gia lão tổ nhưng liếc mắt cũng nhìn ra người này trái tim vỡ nát, cho dù là thần tiên cũng không cách nào cứu lại.
Hác Huyết trên mặt lộ ra vẻ khâm phục, nói:
- Vũ gia lão tổ sau khi bị Lôi điện oanh kích dường như được kích thích tiềm năng nên còn một hơi thở chưa đứt. Bởi thế muốn gặp người lần cuối.
Cát Ma Phàm Thù hai mắt sáng lên, rốt cuộc khẽ gật đầu, nói:
- Đi thôi.
Vũ gia lão tổ dưới tình huống như vậy mà chưa đoạn khí, chỉ bằng điểm này cũng đạt được sự tôn trọng của lão.
Rất nhanh ba người đã đi tới một kiến trúc trong rừng.
Nơi này là một rừng trúc, ánh sáng chói chang chiếu xuống tản ra khí tức vô cùng nhẹ nhàng, không khí tươi mát càng khiến tinh thần vui vẻ thoải mái.
Hác huyết tới trước căn phòng bình tĩnh mở cửa, ba người lần lượt tiến vào.
Trong căn phòng, một người dường như không còn hô hấp đang nằm trên giường, chính là Vũ gia lão tổ.
Bất quá cũng vì mới ngưng luyện thành công Ngũ hành thân thể, nên lúc này bộ dáng của lão hoàn toàn biến thành già nua, tựa hồ thời gian trôi qua gấp trăm ngàn lần trên thân thể lão.
Cát Ma Phàm Thù đi tới bên người lão, đưa một ngón tay điểm vào huyệt mi tâm.
Chân khí tinh thuần tới cực điểm theo đó truyền vào, kích thích năng lượng khổng lồ trong Xá lợi tử của Vũ gia lão tổ.
Mơ hồ, hai mắt nhắm nghiền của Vũ gia lão tổ đột nhiên hiện lên một tia kinh hỉ.
Cát Ma Phàm Thù lãnh đạm nói:
- Tính mạng của ngươi đã hết, còn có thể nói ba câu nữa.
Vũ gia lão tổ chân mày khẽ nhíu, theo sau khôi phục vẻ bình tĩnh.
- Ta đã luyện Ngũ Hành thân thể, có thể làm khối lỗi cho ngươi.
Cát Ma Phàm Thù trên mặt hiên lên vẻ kinh ngạc, hai mắt lóe sáng, nói:
- Ngươi nhất định phải cam tâm tình nguyện. Hơn nữa trước khí thành công cho dù thống khổ cũng không để ý niệm tiêu tán.
Vũ gia lão tổ khẽ chớp mắt, dĩ nhiên không dám nói thừa một câu.
- Ngươi có điều kiện gì, có thể nói.
Cát Ma Phàm Thù lãnh đạm nói.
- Bảo trì bình an Vũ gia.
Trong mắt Vũ gia lão tổ hiện lên một tia hưng phấn.
Cát Ma Phàm Thù nhăn mặt nói:
- Vũ gia các ngươi chết mất hai vị Ngũ khí Tôn giả, Ban Lan Thánh Hổ cũng đã chết, nghe nói Tôn giả cũng mất phân nửa. Nếu còn muốn ổn định ngôi vị Hoàng đế, đó là chuyện không thể. Cho dù lão phu nhận lời, Linh Tiêu Bảo Điện cùng Động Thiên Phúc Địa cũng không có khả năng đáp ứng.
Lão dừng một chút, rất nhanh nói:
- Ta cam đoan với ngươi, sau khi Vũ gia thối lui sẽ không có người làm khó dễ. Nếu ngươi thấy được, chúng ta thành giao, coi như lão phu chưa từng nói qua.
Hác Huyết chân mày khẽ nhướng lên, theo sau lại một lần nữa cúi đầu.
Giờ phút này, Vũ gia lão tổ đã chết tới nơi, Cát Ma Phàm Thù cho dù thuận miệng nhận lời, lão cũng không thể so đo. Nhưng vị Lão tổ tông này quả thực nói thật, tuyệt đối không lừa gạt.
Vũ gia lão tổ ánh mắt nhanh chóng trầm xuống, lão do dự giây lát , rốt cuộc cũng chớp mắt. Ánh mắt lão lúc này tràn ngập bi thương nhưng Cát Ma Phàm Thù làm như không thấy, lão càng lạnh lùng hơn, nói:
- Nói một câu cuối đi. Sau đó lão phu đem ngươi chế luyện khối lỗi.
Vũ gia lão tổ ánh mát sáng lên, đột nhiên nói:
- Hạ Nhất Minh biết Ngưng Huyết Châu tại Quỷ Khốc Lĩnh.
Dứt lời hai mắt lão trợn ngược, hơi thở càng lúc càng mỏng, thân thể run nhè nhẹ.
Hác Huyết chợt ngẩng đầu lên, ánh mắt lộ rõ vẻ nghi hoặc.
Cát Ma Phàm Thù tâm tình không có nửa điểm dao động, lão một chưởng đánh lên trước ngực Vũ gia lão tổ. Chân khí nhanh chóng truyền vào đồng thời lão cao giọng nói:
- Đừng để ý niệm tiêu tán, nếu không tất cả giao ước coi như chưa có.
Yến Phi Thành kéo Hác Huyết mau chóng rời khỏi căn phòng.
Bọn họ đều biết, Cát Ma Phàm Thù sở dĩ nhanh chóng động thủ như vậy cũng là do tình thế bắt buộc.
Vũ gia lão tổ tùy thời có thể đoạn khí mà chết, nhưng để giữ lại một tia ý niệm Hoàng Tuyền Lão tổ buộc lòng phải ra tay.
Dù sao Vũ gia lão tổ cũng là người chỉ dưới Nhân đạo đỉnh cấp, càng hiếm có hơn nữa là lão nắm giữ Ngũ hành thân thể, một khi chế luyện khối lỗi, uy lực cường đại tuyệt đối khó tưởng tượng.
Rời khỏi căn phòng, tinh thân Hác Huyết rõ ràng dao động không ngừng.
Yến Phi Thành than nhẹ một tiếng, nói:
- Hác Huyết. Môn chủ đại nhân nếu đã hành động như vậy khẳng định nắm chắc vài phần, ngươi không cần quá lo lắng.
Hác Huyết cung kính xác nhận bất quá trong lòng vẫn chấn động không thôi.
Hắn không phải lo Hoàng Tuyền Lão tổ thất bại, bởi vì trong đầu hắn vẫn vang lên câu nói cuối cùng kia.
- Hạ Nhất Minh biết Ngưng Huyết Châu tại Quỷ Khốc Lĩnh.
*****
Trong căn phòng, Cát Ma Phàm Thù hai tay huy vũ tạo thành vô số chưởng ảnh, nhẹ nhàng chụp lên, thân thể vũ gia lão tổ.
Mỗi lần đánh tới khiến Vũ gia lão tổ không khỏi thống khổ, nhưng sắc mặt trắng bệch của lão không ngờ lô ra vẻ cao ngạo.
Cát Ma Phàm Thù sắc mặt lạnh lùng bình tĩnh, căn bản không để ý tới biến hóa Vũ gia lão tổ, mà tùy tâm sở dục quán thâu chân khí vào cơ thể lão.
Chậm rãi, hai mắt Vũ gia lão tổ như hồi quang phản chiếu đỏ lên như máu. Mà ngược lại, ánh mát Hoàng Tuyền Lão tổ, lúc này rất nhanh lộ rõ vẻ uể oải, lão giống như vừa cùng Long xà đại chiến mười ngày mười đêm đã lâm vào trang thái sức cùng lực kiệt.
Hít một hơi thật sâu, lão nói:
- Cuối cùng ngươi cũng không thất hứa.
Vung tay lên, một đạo quang mang màu đỏ lóe lên, theo đó một trăm linh tám khối xá lợi tử xuất hiện trước mặt lão.
Nếu như Hạ Nhất Minh thấy được xá lợi tử này khẳng định có thể nhận ra, ba mươi sáu khối chính là Đại xa lợi Tôn giả, bay mươi hai khối còn lại là tiểu xá lợi không biết tới từ nơi nào.
Bất quá có thể thu thập ba mươi sáu khối Đại xá lợi đã là chuyện rất giỏi rồi.
Cho dù lấy thân phận cùng địa vị Cát Ma Phàm Thù, dùng cả đời, đắc tội vô số thế lực mới miễn cưỡng thu thập đủ.
Lúc này trong Xá lợi đột ngột xuất hiện vụ khí màu đỏ, hơn nữa sau một giây đã biến thành Ngưng huyết nhân.
Cát Ma Phàm Thù khẽ điểm, Ngưng huyết nhân lập tức không chút do dự nhào tới cuốn lấy Vũ gia lão tổ.
Một tiếng hừ tức giận trong miệng Vũ gia lão tổ phát ra, ngay cả việc sắp chết cũng không ngan cản thân thể lão cảm nhận đau đớn này.
Loại cảm giác đau đớn mãnh liệt tới khó tin, tuyệt đối không phải nhân loại còn sống có thể chịu được, huống hồ là một lão già sắp chết như lão.
Nếu không phải Cát Ma Phàm Thù vừa truyền toàn bộ lực lượng sinh mệnh vào thân thể lão, e rằng lúc này một chút ý niệm của Vũ gia lão tổ đã tiêu tán hoàn toàn.
Chỉ là lúc này, ý niệm như tùy thời tiêu tán đột ngột mạnh mẽ hẳn lên.
Sau khi Xá lợi tử thành công tiến vào cơ thể Vũ gia lão tổ, chúng giống như đám quỷ hút máu liều mạng cắn nuốt thân thể lão.
Cảm giác bị nuốt sống từ bên trong khiến thân thể lão không ngừng run lên.
Ba mươi sáu khối Đại xá lợi tương liên, chúng bắt đầu cắn nuốt ý niệm Vũ gia lão tổ, tựa hồ như muốn hấp thụ lực lượng tinh thuần đó.
Bất quá dưới sự hành hạ thống khổ như vậy, Vũ gia lão tổ không có ý định buông lỏng, ý niệm cuối cùng vẫn không chịu tiêu tán.
Chỉ là lão ý thức được, nó dần mất đi theo sự hấp thu của Xá lợi.
Tinh thần bắt đầu mơ màng, ánh mắt tựa như thấy được.
Lão ngưng luyện thành công Ngũ hành thân thể, lão có được thần khí Ngũ Hành Hoàn trong tay, lão tiến vào Nhân đạo đỉnh cấp, lão cầm Ngũ Hành Hoàn trong tay đánh khắp thiên hạ không đối thủ…
Vũ gia hoàng triều thống nhất Đông Tây đại lục, trở thành thiên hạ đệ nhất hoàng triều.
/1308
|