- Tốt, tốt, tốt. Đã lâu rồi không có ai dám nói với ta như vậy. Ta sẽ xé đầu ngươi ra khỏi cổ. Dù ngươi có quì xuống liếm giày cho ta cũng không thay đổi được kết cục đâu.
Mã Đại Ngưu tức giận bừng bừng, hai tay hắn nắm lại nện vào nhau. Sau đó hai bàn tay mở ra, chộp lấy hai bên đầu Vũ Tôn kéo mạnh.
Mọi người vội vã nhắm mắt lại, sợ nhìn thấy cảnh máu tanh. Chỉ có số ít người biết Vũ Tôn lợi hại vẫn chăm chú nhìn.
- Hự …
Mã Đại Ngưu vốn nghĩ sẽ dễ dàng nhổ đầu của Vũ Tôn ra không ngờ hắn càng mạnh tay càng thấy đầu của Vũ Tôn như càng gắn chặt thêm không thể bị nhúc nhích. Càng tức giận hắn càng đem toàn bộ sức lực bộc phát ra. Hắn đỏ bừng mặt đem hai bàn tay áp chặt cố gắng lôi lên.
Nhưng mà Vũ Tôn vẫn ngồi yên không chút suy chuyển.
Biết đã chọc phải tảng đá rồi, Mã Đại Ngưu đem hai tay tách ra nhưng hoàn toàn vô lực. Hai tay hắn bị dính chặt vào đầu của Vũ Tôn không thể cử động được.
Đợi mãi không thấy động tĩnh gì, mọi người dần mở mắt ra thì tất cả há hốc miệng.
Mã Đại Ngưu hai tay áp chặt vào đầu tên thiếu niên kia, khuôn mặt hốt hoảng sợ hãi, còn thiếu niên kia điềm nhiên uống trà như không có gì.
Mã Đại Ngưu đường đường là Trúc Cơ cao thủ Hậu kì, vậy mà không thể lay động nổi người tên thiếu niên kia.
Nhìn hắn mới mười lăm, mười sáu tuổi chứ mấy, tại sao lại mạnh đến vậy ???
Đột nhiên tên thiếu niên nhẹ nhàng đưa bàn tay lên, nắm hờ lấy cánh tay phải của Mã Đại Ngưu sau đó bóp nhẹ.
- Rắc … rắc … rắc …
Tiếng xương vỡ nát vang lên rợn người. Mã Đại Ngưu hét lên thảm thiết.
- Rắc …
Tiếp theo là cánh tay trái. Giờ này cả hai cánh tay của Mã Đại Ngưu hoàn toàn bị phế. Có chỗ xương bị vỡ đâm vào thịt lòi cả ra ngoài trông rất kinh tởm.
Vậy mà tên Mã Đại Ngưu này không hề cầu xin một câu nào.
- Hôm nay ta không tệ lắm, tha cho ngươi một mạng. Nếu như lần sau nữa thì đừng mong sống thêm một giây.
Nói xong Vũ Tôn điềm nhiên đứng dậy rời đi, để lại 1 kim tệ tiền trà trên bàn. Mã Đại Ngưu cúi đầu không dám toát ra chút thù hận nào bởi hắn biết hắn mà làm vậy chắc chắn sẽ chết.
Vốn dĩ hắn không muốn gây chuyện nhưng mà mấy ngày nay luôn trong tình trạng căng thẳng khiến hắn có chút khó chịu. Hơn nữa đây lại là bản thể, đường đường là một Võ Hoàng lại bị một tên Trúc cơ dọa dẫm, nếu yên lặng bỏ qua thì còn gì là uy nghiêm của mình.
Cũng may lúc đó hắn đang vui vẻ, nếu không Mã Đại Ngưu giờ này đã là một cái xác khô.
Nhìn lên bầu trời đột nhiên một đạo lưu tinh cực tốc lao đi theo hướng tới Nam Thiên Học Viện, Vũ Tôn khẽ thì thào:
- Đã tới đó, vậy để mạng lại đi.
Nói xong, thân ảnh hắn phiêu linh biến mất.
…
Lúc này, tại Nam Thiên Học Viện đang đón tiếp một người lạ. Không ai khác ngoài một trong số bốn người bọn Tinh Không Hoàng hạ giới.
Đây là một nam tử tà khí âm trầm, khắp người toát ra một sự âm u, lạnh lẽo như ma tu.
Ma Ha Đế Vương.
Hắn đúng như tên gọi, trên thượng giới vốn là một Ma giả tu.
Hắn đã tới Thiên Long Môn, Nhạc Dương Môn, Vô Cực Môn. Cả ba siêu cấp môn phái kia đều ngay lập tức điều động nhân lực tỏa ra khắp nơi tìm kiếm tung tích của Xích Huyết Hoàng mà không dám một câu bất kính.
Trong mắt của Ma Ha, đám tu sĩ Hạ giới không khác gì một con kiến hôi. Hắn chỉ cần thổi một hơi là chết. Vì thế tới đâu hắn cũng trực tiếp ra lệnh, không dài dòng. Nếu có kẻ ngu ngốc nào dám có ý kiến hay khiến hắn khó chịu, vậy thì giết luôn là được.
Sự thật đúng như hắn dự liệu, không có bất kì ai từ già tới trẻ dám nói vô lễ với hắn một câu. Đừng đùa, người ta là Võ Hoàng, ai có gan chống lại. Thậm chí nhiều người còn sợ lấy lòng hắn không được nên đem rất nhiều ưu tú nữ đệ tử lên định để Ma Ha giải khuây.
Các nữ tử kia trong lòng cực kì không muốn, nhưng mà không thể tự quyết định được tương lai nên phải nuốt nước mắt nghe theo phân phó.
May cho bọn họ, nếu như bình thường chắc chắn Ma Ha sẽ không ngại lôi tất cả lên giường phục vụ, hành hạ một đêm nhưng mà lần hạ giới này thời gian không nhiều, hắn không có tâm trí đụng đến nữ sắc.
Tại Vô Cực Môn, Vô Cực Thiên Phong nội tâm đấu đá nhau rất lâu. Cứ định mở miệng khai chuyện Vũ Tôn từng hành hung hắn một hồi thì lại có cái gì đó ngăn ở họng, không cho hắn nói ra. Sự dụ hoặc của Ma Ha hứa hẹn là rất lớn. Vô Cực Thiên Phong đã là Võ Đế Trung kì, thành tựu của hắn cao nhất chỉ có thể là Võ Đế Hậu kì. Ma Ha nói chỉ cần hắn phát hiện tung tích Xích Huyết Hoàng hay Xích Huyết kiếm sẽ giúp hắn đột phá tới Võ Hoàng cảnh.
Nhưng mà tu vi có thể ở hạ giới khốc liệt này đạt thành Võ Đế há là người lỗ mãng. Hắn còn là một con cáo già là đằng khác cho nên cuối cùng vẫn nhịn sự khao khát trong thâm tâm lại để cắn răng giữ nguyên bí mật.
Sau này, quả nhiên hắn luôn tự vỗ ngực tán thưởng bản thân làm rất chính xác. Sự lựa chọn đó của hắn đã cứu hắn và cả Vô Cực Môn một mạng rõ ràng.
…
Nam Thiên Học Viện.
- Tham kiến tôn giá. Không biết Nam Thiên Học Viện nhỏ nhoi có thể giúp gì cho Tôn giá.
Trong văn phòng của Nam Thiên Học Viện lúc này tụ tập đầy đủ các Trưởng Lão từ Võ Thánh cấp trở lên. Viện Trưởng Thiên Cương đứng đầu mọi người cung kính cúi đầu hành lễ với Ma Ha ngồi trên vị trí Viện trưởng lâu nay vẫn là của hắn.
- Các ngươi đã biết chúng ta mục đích hạ giới là gì. Toàn bộ các ngươi lẫn thành viên của học viện ngay lập tức tìm kiếm tin tức của một người tên là Xích Huyết Hoàng. Kẻ nào có thể nói ra tung tích khiến ta hài lòng sẽ có trọng thưởng.
Ma Ha nói rất ngắn gọn. Dường như nhiều lời với đám kiến hôi này khiến hắn cũng khó chịu.
Thiên Cương Viện trưởng âm trầm quay người nhìn các Trưởng Lão một hồi sau đó cố ý đảo qua Hồn Thiên Đế lâu hơn một chút. Mới cách đây mấy tháng, Hồn Thiên Đế đột nhiên tìm được công pháp chính thống của Hồn hoàn giới, giờ phút này lại có kẻ tìm Xích Huyết Hoàng, tức là lão tổ của Hồn hoàn sư trong thiên hạ. Liên kết lại với nhau, ngay lập tức kẻ ngu cũng thấy có chút liên quan. Sao cái Hồn hoàn phân viện đúng năm rực rỡ này lại có chuyện lớn xảy ra thế chứ.
Nhưng mà dĩ nhiên Thiên Cương không hé răng nửa lời. Hồn hoàn phân viện năm nay có nhiều tân sinh ưu tú, đặc biệt là Vũ Tôn cùng Bảo Nhi. Hai bọn chúng là tương lai của học viện, không thể xảy ra chuyện gì.
- Các vị đã nghe tôn giá nói rồi đấy. Mọi người hãy nhanh chóng chia nhau ra tìm kiếm thông tin của kẻ có tên là Xích Huyết Hoàng kia. Ai có tin tức gì nhanh chóng báo cho ta, ta sẽ chuyển lại cho Tôn giá. Mau làm đi.
Thiên Cương trong lòng chỉ muốn nhanh chóng đuổi hết đám Trưởng Lão này đi. Hồn hoàn phân viện mới đạt hạng nhất Tân sinh Đại hội, khiến hai phân viện MA PHÁP cùng VŨ KĨ vô cùng mất mặt, sợ rằng sẽ có Trưởng Lão nhịn không được khai ngay.
Hơn nữa, nguy hiểm nhất là trong đám Trưởng Lão có sự xuất hiện của Độ Kiền. Kẻ mới bị Hồn Thiên Đế hành hung nằm liệt giường cách đây hơn nửa năm.
Quả nhiên điều hắn lo lắng ngay lập tức xảy ra.
- Bẩm Tôn giả, ta có lời xin được hỏi Tôn giả.
Độ Kiền cười lạnh, từ trong đám Trưởng Lão bước ra.
Ma Ha hứng thú nhìn hắn. Đây là kẻ đầu tiên từ khi hắn đi qua Tiểu Tam phái nhất viện dám hỏi hắn một vấn đề.
Nếu là vấn đề chính xác thì thôi, còn vấn đề khiến hắn ngứa tai thì chắc chắn sẽ bẻ cổ Độ Kiền ngay lập tức.
Mã Đại Ngưu tức giận bừng bừng, hai tay hắn nắm lại nện vào nhau. Sau đó hai bàn tay mở ra, chộp lấy hai bên đầu Vũ Tôn kéo mạnh.
Mọi người vội vã nhắm mắt lại, sợ nhìn thấy cảnh máu tanh. Chỉ có số ít người biết Vũ Tôn lợi hại vẫn chăm chú nhìn.
- Hự …
Mã Đại Ngưu vốn nghĩ sẽ dễ dàng nhổ đầu của Vũ Tôn ra không ngờ hắn càng mạnh tay càng thấy đầu của Vũ Tôn như càng gắn chặt thêm không thể bị nhúc nhích. Càng tức giận hắn càng đem toàn bộ sức lực bộc phát ra. Hắn đỏ bừng mặt đem hai bàn tay áp chặt cố gắng lôi lên.
Nhưng mà Vũ Tôn vẫn ngồi yên không chút suy chuyển.
Biết đã chọc phải tảng đá rồi, Mã Đại Ngưu đem hai tay tách ra nhưng hoàn toàn vô lực. Hai tay hắn bị dính chặt vào đầu của Vũ Tôn không thể cử động được.
Đợi mãi không thấy động tĩnh gì, mọi người dần mở mắt ra thì tất cả há hốc miệng.
Mã Đại Ngưu hai tay áp chặt vào đầu tên thiếu niên kia, khuôn mặt hốt hoảng sợ hãi, còn thiếu niên kia điềm nhiên uống trà như không có gì.
Mã Đại Ngưu đường đường là Trúc Cơ cao thủ Hậu kì, vậy mà không thể lay động nổi người tên thiếu niên kia.
Nhìn hắn mới mười lăm, mười sáu tuổi chứ mấy, tại sao lại mạnh đến vậy ???
Đột nhiên tên thiếu niên nhẹ nhàng đưa bàn tay lên, nắm hờ lấy cánh tay phải của Mã Đại Ngưu sau đó bóp nhẹ.
- Rắc … rắc … rắc …
Tiếng xương vỡ nát vang lên rợn người. Mã Đại Ngưu hét lên thảm thiết.
- Rắc …
Tiếp theo là cánh tay trái. Giờ này cả hai cánh tay của Mã Đại Ngưu hoàn toàn bị phế. Có chỗ xương bị vỡ đâm vào thịt lòi cả ra ngoài trông rất kinh tởm.
Vậy mà tên Mã Đại Ngưu này không hề cầu xin một câu nào.
- Hôm nay ta không tệ lắm, tha cho ngươi một mạng. Nếu như lần sau nữa thì đừng mong sống thêm một giây.
Nói xong Vũ Tôn điềm nhiên đứng dậy rời đi, để lại 1 kim tệ tiền trà trên bàn. Mã Đại Ngưu cúi đầu không dám toát ra chút thù hận nào bởi hắn biết hắn mà làm vậy chắc chắn sẽ chết.
Vốn dĩ hắn không muốn gây chuyện nhưng mà mấy ngày nay luôn trong tình trạng căng thẳng khiến hắn có chút khó chịu. Hơn nữa đây lại là bản thể, đường đường là một Võ Hoàng lại bị một tên Trúc cơ dọa dẫm, nếu yên lặng bỏ qua thì còn gì là uy nghiêm của mình.
Cũng may lúc đó hắn đang vui vẻ, nếu không Mã Đại Ngưu giờ này đã là một cái xác khô.
Nhìn lên bầu trời đột nhiên một đạo lưu tinh cực tốc lao đi theo hướng tới Nam Thiên Học Viện, Vũ Tôn khẽ thì thào:
- Đã tới đó, vậy để mạng lại đi.
Nói xong, thân ảnh hắn phiêu linh biến mất.
…
Lúc này, tại Nam Thiên Học Viện đang đón tiếp một người lạ. Không ai khác ngoài một trong số bốn người bọn Tinh Không Hoàng hạ giới.
Đây là một nam tử tà khí âm trầm, khắp người toát ra một sự âm u, lạnh lẽo như ma tu.
Ma Ha Đế Vương.
Hắn đúng như tên gọi, trên thượng giới vốn là một Ma giả tu.
Hắn đã tới Thiên Long Môn, Nhạc Dương Môn, Vô Cực Môn. Cả ba siêu cấp môn phái kia đều ngay lập tức điều động nhân lực tỏa ra khắp nơi tìm kiếm tung tích của Xích Huyết Hoàng mà không dám một câu bất kính.
Trong mắt của Ma Ha, đám tu sĩ Hạ giới không khác gì một con kiến hôi. Hắn chỉ cần thổi một hơi là chết. Vì thế tới đâu hắn cũng trực tiếp ra lệnh, không dài dòng. Nếu có kẻ ngu ngốc nào dám có ý kiến hay khiến hắn khó chịu, vậy thì giết luôn là được.
Sự thật đúng như hắn dự liệu, không có bất kì ai từ già tới trẻ dám nói vô lễ với hắn một câu. Đừng đùa, người ta là Võ Hoàng, ai có gan chống lại. Thậm chí nhiều người còn sợ lấy lòng hắn không được nên đem rất nhiều ưu tú nữ đệ tử lên định để Ma Ha giải khuây.
Các nữ tử kia trong lòng cực kì không muốn, nhưng mà không thể tự quyết định được tương lai nên phải nuốt nước mắt nghe theo phân phó.
May cho bọn họ, nếu như bình thường chắc chắn Ma Ha sẽ không ngại lôi tất cả lên giường phục vụ, hành hạ một đêm nhưng mà lần hạ giới này thời gian không nhiều, hắn không có tâm trí đụng đến nữ sắc.
Tại Vô Cực Môn, Vô Cực Thiên Phong nội tâm đấu đá nhau rất lâu. Cứ định mở miệng khai chuyện Vũ Tôn từng hành hung hắn một hồi thì lại có cái gì đó ngăn ở họng, không cho hắn nói ra. Sự dụ hoặc của Ma Ha hứa hẹn là rất lớn. Vô Cực Thiên Phong đã là Võ Đế Trung kì, thành tựu của hắn cao nhất chỉ có thể là Võ Đế Hậu kì. Ma Ha nói chỉ cần hắn phát hiện tung tích Xích Huyết Hoàng hay Xích Huyết kiếm sẽ giúp hắn đột phá tới Võ Hoàng cảnh.
Nhưng mà tu vi có thể ở hạ giới khốc liệt này đạt thành Võ Đế há là người lỗ mãng. Hắn còn là một con cáo già là đằng khác cho nên cuối cùng vẫn nhịn sự khao khát trong thâm tâm lại để cắn răng giữ nguyên bí mật.
Sau này, quả nhiên hắn luôn tự vỗ ngực tán thưởng bản thân làm rất chính xác. Sự lựa chọn đó của hắn đã cứu hắn và cả Vô Cực Môn một mạng rõ ràng.
…
Nam Thiên Học Viện.
- Tham kiến tôn giá. Không biết Nam Thiên Học Viện nhỏ nhoi có thể giúp gì cho Tôn giá.
Trong văn phòng của Nam Thiên Học Viện lúc này tụ tập đầy đủ các Trưởng Lão từ Võ Thánh cấp trở lên. Viện Trưởng Thiên Cương đứng đầu mọi người cung kính cúi đầu hành lễ với Ma Ha ngồi trên vị trí Viện trưởng lâu nay vẫn là của hắn.
- Các ngươi đã biết chúng ta mục đích hạ giới là gì. Toàn bộ các ngươi lẫn thành viên của học viện ngay lập tức tìm kiếm tin tức của một người tên là Xích Huyết Hoàng. Kẻ nào có thể nói ra tung tích khiến ta hài lòng sẽ có trọng thưởng.
Ma Ha nói rất ngắn gọn. Dường như nhiều lời với đám kiến hôi này khiến hắn cũng khó chịu.
Thiên Cương Viện trưởng âm trầm quay người nhìn các Trưởng Lão một hồi sau đó cố ý đảo qua Hồn Thiên Đế lâu hơn một chút. Mới cách đây mấy tháng, Hồn Thiên Đế đột nhiên tìm được công pháp chính thống của Hồn hoàn giới, giờ phút này lại có kẻ tìm Xích Huyết Hoàng, tức là lão tổ của Hồn hoàn sư trong thiên hạ. Liên kết lại với nhau, ngay lập tức kẻ ngu cũng thấy có chút liên quan. Sao cái Hồn hoàn phân viện đúng năm rực rỡ này lại có chuyện lớn xảy ra thế chứ.
Nhưng mà dĩ nhiên Thiên Cương không hé răng nửa lời. Hồn hoàn phân viện năm nay có nhiều tân sinh ưu tú, đặc biệt là Vũ Tôn cùng Bảo Nhi. Hai bọn chúng là tương lai của học viện, không thể xảy ra chuyện gì.
- Các vị đã nghe tôn giá nói rồi đấy. Mọi người hãy nhanh chóng chia nhau ra tìm kiếm thông tin của kẻ có tên là Xích Huyết Hoàng kia. Ai có tin tức gì nhanh chóng báo cho ta, ta sẽ chuyển lại cho Tôn giá. Mau làm đi.
Thiên Cương trong lòng chỉ muốn nhanh chóng đuổi hết đám Trưởng Lão này đi. Hồn hoàn phân viện mới đạt hạng nhất Tân sinh Đại hội, khiến hai phân viện MA PHÁP cùng VŨ KĨ vô cùng mất mặt, sợ rằng sẽ có Trưởng Lão nhịn không được khai ngay.
Hơn nữa, nguy hiểm nhất là trong đám Trưởng Lão có sự xuất hiện của Độ Kiền. Kẻ mới bị Hồn Thiên Đế hành hung nằm liệt giường cách đây hơn nửa năm.
Quả nhiên điều hắn lo lắng ngay lập tức xảy ra.
- Bẩm Tôn giả, ta có lời xin được hỏi Tôn giả.
Độ Kiền cười lạnh, từ trong đám Trưởng Lão bước ra.
Ma Ha hứng thú nhìn hắn. Đây là kẻ đầu tiên từ khi hắn đi qua Tiểu Tam phái nhất viện dám hỏi hắn một vấn đề.
Nếu là vấn đề chính xác thì thôi, còn vấn đề khiến hắn ngứa tai thì chắc chắn sẽ bẻ cổ Độ Kiền ngay lập tức.
/237
|