Tôi nhíu mày, nghiêm túc nhìn nữ sinh, sau đó xoay người nói với nam sinh một câu, "Chàng có tình thiếp vô ý, cô ấy không phải đang ghen, chỉ đơn giản là không ưa tôi, tôi khuyên cậu hay là đổi đối tượng thích đi."
Nam sinh sửng sốt, không ngờ đến tôi sẽ trực tiếp nói ra tâm tư của cậu ta. Nữ sinh cũng ngây ra mấy giây, sau khi định thần lại thì ánh mắt hung dữ nhìn tôi, "Cái gì gọi là đổi đối tượng thích? Cô muốn cậu ấy đổi ai? Đổi thành cô sao?"
Tôi nhún vai, "Xem ra người ta thích cô, cô đều không biết à, như vậy giữ người ta cũng không tốt. Cậu ấy đổi thành ai là chuyện của cậu ấy, tôi không nghĩ đến chuyện sẽ đổi thành tôi, tôi có bạn trai, không cần cô lo lắng."
"Cô nói có thì có sao? Sợ là để giữ thể diện mới nói đại thôi, khoác lác ai chả biết." Nữ sinh còn chưa kịp trả lời, học sinh tóc xoăn gợi cảm phía trước quay đầu đáp trả tôi một câu.
Tôi cười cười, "Tôi có phải nói khoác hay không thì liên quan gì đến cô? Ngược lại tôi cũng đến đây học, không phải đến tìm bạn trai."
Tiết học đầu tiên mới bắt đầu mà đã đắc tội với chị đại, tôi thật là không có duyên với nữ sinh. Chỉ là lúc này tôi cũng không để tâm, dù sao thì đắc tội cũng đã đắc tội rồi.
Đúng lúc cho tôi một cái cớ, quay về bất kể ai có hỏi tới, tôi sẽ nói quan hệ với bạn học không tốt, ngày đầu tiên đã cãi cọ đến chẳng muốn học rồi, dù sao chỉ là nhất thời có hứng thú thôi.
Không ai sẽ đi tính toán quá mức với sự nổi hứng chừng ba phút, tôi vẫn chưa có ý định thể hiện ra mặt với Nhạc Trí, tất nhiên sẽ không thể đi chất vấn anh ta. Nhưng cục tức này tôi cũng không chấp nhận vô duyên vô cớ nhận lấy.
"Tôi có thể làm chứng, bạn học nữ không những có bạn trai, mà bọn họ còn rất hạnh phúc. Bạn trai của cô ấy là người có sự nghiệp vững vàng, người có tri thức nho nhã đẹp trai, suýt chút nữa thì đã vượt qua thầy rồi."
Đột nhiên Hà Huy mở miệng giải vây, còn tiện thể nháy mắt, dáng vẻ đùa giỡn khiến học sinh đều cười, lại khiến cho nữ sinh mặt càng khó coi.
Nữ sinh đó mím môi không nói lời nào, bạn nữ xinh đẹp ngọt ngào bên cạnh nghiêng đầu suy nghĩ, dáng vẻ ngây thơ trong sáng mở miệng, "Hà Huy oppa, thầy quen với học sinh mới này sao?"
Hà Huy cười cười, luôn ôn hòa, "Nói bao nhiêu lần rồi, phải kêu là thầy. Nói ra cũng trùng hợp, bạn học này trước đây là đàn em của thầy, các em không thể bắt nạt người ta."
Tôi tựa lưng vào ghế ngồi, bức bối muốn xong ra cửa. Lúc này, tôi một chút cũng không muốn có dính dáng quan hệ gì với Hà Huy, nhưng tôi cũng không thể làm mất mặt anh ta trước mặt mọi người, nói chúng tôi vốn chẳng có quen biết gì.
Nữ sinh trước mặt lại lên tiếng, "Không chỉ là đàn em thôi chứ? Thầy che chở cô ấy như vậy, các người có quan hệ gì không thể nói rõ sao?"
Nói xong quay đầu xuống nhìn tôi, ánh mắt tràn đầy khiêu khích, "Quả nhiên là quen biết, chả trách lại vêch váo như vậy, thật sự khiến chúng tôi ngưỡng mộ đó."
Tôi liếc mắt, chẳng buồn đáp trả cô nàng ôm địch ý không rõ ràng đối với tôi. Thời gian này quả thật tính công kích trở nên nhiều hơn, nhưng tính tình trước đây cũng không thể hoàn toàn bỏ được.
Tôi không dễ dàng nhẫn nhịn khi bị bắt nạt, nhưng lại ôm tính cách không thích gây chuyện. Cho dù về sau thay đổi nhiều, có một số đặc điểm từ đầu đã ăn sâu vào xương máu, tranh cãi với cô ta cũng không đem lại lợi ích gì cho tôi.
Chuyện tổn thất không hề có lợi như vậy, tôi không có hứng thú. Không ngờ thấy tôi không nói gì, ngược lại Hà Huy lại thích thú, "Mượn lời tốt của em, thầy cũng rất thích đó, nhưng đáng tiếc người ta không cho thầy cơ hội."
Nói rồi còn giơ tay ra, dáng vẻ không còn cách nào khác. Nữ sinh bên dưới đều ồ lên, cô gái phía trước lại bắt đầu, "Thật hay giả đây, Hà Huy oppa lại theo đuổi học sinh mới sao?"
Tôi thở dài, trùm cuối đây. Trong phòng học này nữ sinh nhìn ngồi trước mặt tôi nhìn có vẻ đanh đá chanh chua, nữ sinh ngồi bên cạnh tôi thì nhìn có vẻ lạnh lùng ác độc, nhưng chỉ riêng nữ sinh nhìn có vẻ hiền lạnh lại có địch ý với tôi nhiều nhất.
Mỗi lần đều là cô ta khai màn, còn cố giả bộ dáng vẻ ngây thơ trong sáng, thật sự là kiểu con trai thích nhất. Chẳng lẽ có tình ý với Hà Huy nên mới nhằm vào tôi?
Sức hấp dẫn của Hà Huy luôn mạnh mẽ như vậy, lúc đi học tôi cũng nhận được không ít thư từ đe dọa chỉ vì qua lại với anh ta. Chỉ là lúc đó không để ý, sau này ngược lại bị chính anh ta nhìn thấy, căng thẳng đến mấy ngày.
Tôi có chút không nhịn được, lớn tiếng trả lời lại, "Không có, các cậu nghĩ nhiều rồi, không nhìn ra thầy Hà mà các cậu thích chỉ làm nói giỡn để làm dịu bầu không khí sao? Chúng tôi thật sự chỉ là quan hệ năm trên năm dưới thôi, không có gì khác."
Cô gái gợi cảm hừ lạnh, lại mở miệng, "Biết đâu đấy. Nếu chỉ là quan hệ bình thường tại sao đến đây lại giả bộ không quen biết. Tôi thấy căn bản chính là đến ủ mưu đùa giỡn trêu chọc thầy Hà đúng không?"
Cái này đến cả Hà Huy cũng có chút không vui, nghiêm mặt nói, "Bây giờ là thời gian lên lớp, hy vọng các em đừng đùa giỡn, nếu không thầy sẽ nổi giận đó."
Cô gái ngây ra, đứng bật dậy, "Em không có nói đùa, lời em nói đều là thật! Cô ta chính là em gái trà xanh1, thầy đừng để bị cô ta lừa!"
Mặc dù từ trước đến giờ, tôi không tự luyến tới mức cho rằng bản thân thánh thiện hay tốt lành gì, nhưng tôi thật sự không có ý nghĩ quyến rũ Hà Huy. Em gái, vợ người ta là một nhân vật dữ dằn, tôi thật sự rất muốn kết hợp các người với nhau.
Nói gì thì nói, cô nói năng thô lỗ, coi tôi như kẻ thì tôi cũng mặc kệ, nhưng nếu làm thế với vợ anh ta, chắc chắn sẽ bị ‘dạy dỗ’ ra trò. Nghĩ đến đây, tôi nhìn Hà Huy trên bục, trong lòng xuất hiện ác cảm.
"Anh Hà, chẳng lẽ bọn họ không biết chuyện anh có vợ rồi sao?" Tôi thừa nhận là tôi cố ý nói như thế. Những năm qua bởi vì Hà Huy, số lần bị nữ sinh căm ghét không đếm xuể, trong lòng tôi khó tránh có chút giận cá chém thớt với Hà Huy.
Truyện đươc cập nhập trên app mê tình truyện mỗi ngày!
Hà Huy không ngờ tôi lại đột nhiên mở miệng nhằm vào anh ta. Dù sao trong lòng anh ta vẫn luôn có ý nghĩ bảo vệ, che chở tôi. Lúc này anh ta đứng ở đây hoàn toàn sửng sốt, trên gương mặt có chút tổn thương.
Lần này đám nữ sinh bùng nổ, "Cái gì? Thầy kết hôn rồi sao?"
Hà Huy lấy lại tinh thần, có chút ngượng ngùng giải thích, "Đương nhiên rồi, thầy cũng có tuổi rồi, tại sao không kết hôn chứ? Chỉ là các em không hỏi, thầy cũng không nói thôi."
Đa số các nữ sinh đều lộ ra nét mặt thất vọng, tiếc cho nam thần của mình thế mà đã kết hôn rồi, dáng vẻ như trời sập xuống.
Chỉ có cô gái vẫn đang đứng xoay người ánh mắt hung ác nhìn tôi khiến tôi cứ ngỡ rằng bản thân mới chính là vợ của Hà Huy vậy.
Bằng không tại sao cô gái này có dáng vẻ như muốn giết tôi để thay vào đó? Tôi bĩu môi, nhìn cô gái lại quay mặt đi, nói với Hà Huy, "Thầy Hà, thầy bảo vệ cô ta như vậy, cô ta lại khiến thầy khó xử như vậy, thầy còn không rõ sao?"
Nói thật, lúc này đây tôi thật sự rất muốn xông tới phỏng vấn cô gái này một chút, hỏi cô ta xem Hà Huy cần nhìn rõ điều gì ở tôi? Chẳng lẽ nên nhìn rõ nhất không phải là bản thân cô ta hay sao?
Không biết cô gái cứng đầu này còn giữ sự cố chấp của mình sau khi biết vợ của Hà Huy lợi hại thế nào hay không. Không biết từ khi nào, tôi cũng biến thành người ấu trĩ như vậy rồi.
Nam sinh sửng sốt, không ngờ đến tôi sẽ trực tiếp nói ra tâm tư của cậu ta. Nữ sinh cũng ngây ra mấy giây, sau khi định thần lại thì ánh mắt hung dữ nhìn tôi, "Cái gì gọi là đổi đối tượng thích? Cô muốn cậu ấy đổi ai? Đổi thành cô sao?"
Tôi nhún vai, "Xem ra người ta thích cô, cô đều không biết à, như vậy giữ người ta cũng không tốt. Cậu ấy đổi thành ai là chuyện của cậu ấy, tôi không nghĩ đến chuyện sẽ đổi thành tôi, tôi có bạn trai, không cần cô lo lắng."
"Cô nói có thì có sao? Sợ là để giữ thể diện mới nói đại thôi, khoác lác ai chả biết." Nữ sinh còn chưa kịp trả lời, học sinh tóc xoăn gợi cảm phía trước quay đầu đáp trả tôi một câu.
Tôi cười cười, "Tôi có phải nói khoác hay không thì liên quan gì đến cô? Ngược lại tôi cũng đến đây học, không phải đến tìm bạn trai."
Tiết học đầu tiên mới bắt đầu mà đã đắc tội với chị đại, tôi thật là không có duyên với nữ sinh. Chỉ là lúc này tôi cũng không để tâm, dù sao thì đắc tội cũng đã đắc tội rồi.
Đúng lúc cho tôi một cái cớ, quay về bất kể ai có hỏi tới, tôi sẽ nói quan hệ với bạn học không tốt, ngày đầu tiên đã cãi cọ đến chẳng muốn học rồi, dù sao chỉ là nhất thời có hứng thú thôi.
Không ai sẽ đi tính toán quá mức với sự nổi hứng chừng ba phút, tôi vẫn chưa có ý định thể hiện ra mặt với Nhạc Trí, tất nhiên sẽ không thể đi chất vấn anh ta. Nhưng cục tức này tôi cũng không chấp nhận vô duyên vô cớ nhận lấy.
"Tôi có thể làm chứng, bạn học nữ không những có bạn trai, mà bọn họ còn rất hạnh phúc. Bạn trai của cô ấy là người có sự nghiệp vững vàng, người có tri thức nho nhã đẹp trai, suýt chút nữa thì đã vượt qua thầy rồi."
Đột nhiên Hà Huy mở miệng giải vây, còn tiện thể nháy mắt, dáng vẻ đùa giỡn khiến học sinh đều cười, lại khiến cho nữ sinh mặt càng khó coi.
Nữ sinh đó mím môi không nói lời nào, bạn nữ xinh đẹp ngọt ngào bên cạnh nghiêng đầu suy nghĩ, dáng vẻ ngây thơ trong sáng mở miệng, "Hà Huy oppa, thầy quen với học sinh mới này sao?"
Hà Huy cười cười, luôn ôn hòa, "Nói bao nhiêu lần rồi, phải kêu là thầy. Nói ra cũng trùng hợp, bạn học này trước đây là đàn em của thầy, các em không thể bắt nạt người ta."
Tôi tựa lưng vào ghế ngồi, bức bối muốn xong ra cửa. Lúc này, tôi một chút cũng không muốn có dính dáng quan hệ gì với Hà Huy, nhưng tôi cũng không thể làm mất mặt anh ta trước mặt mọi người, nói chúng tôi vốn chẳng có quen biết gì.
Nữ sinh trước mặt lại lên tiếng, "Không chỉ là đàn em thôi chứ? Thầy che chở cô ấy như vậy, các người có quan hệ gì không thể nói rõ sao?"
Nói xong quay đầu xuống nhìn tôi, ánh mắt tràn đầy khiêu khích, "Quả nhiên là quen biết, chả trách lại vêch váo như vậy, thật sự khiến chúng tôi ngưỡng mộ đó."
Tôi liếc mắt, chẳng buồn đáp trả cô nàng ôm địch ý không rõ ràng đối với tôi. Thời gian này quả thật tính công kích trở nên nhiều hơn, nhưng tính tình trước đây cũng không thể hoàn toàn bỏ được.
Tôi không dễ dàng nhẫn nhịn khi bị bắt nạt, nhưng lại ôm tính cách không thích gây chuyện. Cho dù về sau thay đổi nhiều, có một số đặc điểm từ đầu đã ăn sâu vào xương máu, tranh cãi với cô ta cũng không đem lại lợi ích gì cho tôi.
Chuyện tổn thất không hề có lợi như vậy, tôi không có hứng thú. Không ngờ thấy tôi không nói gì, ngược lại Hà Huy lại thích thú, "Mượn lời tốt của em, thầy cũng rất thích đó, nhưng đáng tiếc người ta không cho thầy cơ hội."
Nói rồi còn giơ tay ra, dáng vẻ không còn cách nào khác. Nữ sinh bên dưới đều ồ lên, cô gái phía trước lại bắt đầu, "Thật hay giả đây, Hà Huy oppa lại theo đuổi học sinh mới sao?"
Tôi thở dài, trùm cuối đây. Trong phòng học này nữ sinh nhìn ngồi trước mặt tôi nhìn có vẻ đanh đá chanh chua, nữ sinh ngồi bên cạnh tôi thì nhìn có vẻ lạnh lùng ác độc, nhưng chỉ riêng nữ sinh nhìn có vẻ hiền lạnh lại có địch ý với tôi nhiều nhất.
Mỗi lần đều là cô ta khai màn, còn cố giả bộ dáng vẻ ngây thơ trong sáng, thật sự là kiểu con trai thích nhất. Chẳng lẽ có tình ý với Hà Huy nên mới nhằm vào tôi?
Sức hấp dẫn của Hà Huy luôn mạnh mẽ như vậy, lúc đi học tôi cũng nhận được không ít thư từ đe dọa chỉ vì qua lại với anh ta. Chỉ là lúc đó không để ý, sau này ngược lại bị chính anh ta nhìn thấy, căng thẳng đến mấy ngày.
Tôi có chút không nhịn được, lớn tiếng trả lời lại, "Không có, các cậu nghĩ nhiều rồi, không nhìn ra thầy Hà mà các cậu thích chỉ làm nói giỡn để làm dịu bầu không khí sao? Chúng tôi thật sự chỉ là quan hệ năm trên năm dưới thôi, không có gì khác."
Cô gái gợi cảm hừ lạnh, lại mở miệng, "Biết đâu đấy. Nếu chỉ là quan hệ bình thường tại sao đến đây lại giả bộ không quen biết. Tôi thấy căn bản chính là đến ủ mưu đùa giỡn trêu chọc thầy Hà đúng không?"
Cái này đến cả Hà Huy cũng có chút không vui, nghiêm mặt nói, "Bây giờ là thời gian lên lớp, hy vọng các em đừng đùa giỡn, nếu không thầy sẽ nổi giận đó."
Cô gái ngây ra, đứng bật dậy, "Em không có nói đùa, lời em nói đều là thật! Cô ta chính là em gái trà xanh1, thầy đừng để bị cô ta lừa!"
Mặc dù từ trước đến giờ, tôi không tự luyến tới mức cho rằng bản thân thánh thiện hay tốt lành gì, nhưng tôi thật sự không có ý nghĩ quyến rũ Hà Huy. Em gái, vợ người ta là một nhân vật dữ dằn, tôi thật sự rất muốn kết hợp các người với nhau.
Nói gì thì nói, cô nói năng thô lỗ, coi tôi như kẻ thì tôi cũng mặc kệ, nhưng nếu làm thế với vợ anh ta, chắc chắn sẽ bị ‘dạy dỗ’ ra trò. Nghĩ đến đây, tôi nhìn Hà Huy trên bục, trong lòng xuất hiện ác cảm.
"Anh Hà, chẳng lẽ bọn họ không biết chuyện anh có vợ rồi sao?" Tôi thừa nhận là tôi cố ý nói như thế. Những năm qua bởi vì Hà Huy, số lần bị nữ sinh căm ghét không đếm xuể, trong lòng tôi khó tránh có chút giận cá chém thớt với Hà Huy.
Truyện đươc cập nhập trên app mê tình truyện mỗi ngày!
Hà Huy không ngờ tôi lại đột nhiên mở miệng nhằm vào anh ta. Dù sao trong lòng anh ta vẫn luôn có ý nghĩ bảo vệ, che chở tôi. Lúc này anh ta đứng ở đây hoàn toàn sửng sốt, trên gương mặt có chút tổn thương.
Lần này đám nữ sinh bùng nổ, "Cái gì? Thầy kết hôn rồi sao?"
Hà Huy lấy lại tinh thần, có chút ngượng ngùng giải thích, "Đương nhiên rồi, thầy cũng có tuổi rồi, tại sao không kết hôn chứ? Chỉ là các em không hỏi, thầy cũng không nói thôi."
Đa số các nữ sinh đều lộ ra nét mặt thất vọng, tiếc cho nam thần của mình thế mà đã kết hôn rồi, dáng vẻ như trời sập xuống.
Chỉ có cô gái vẫn đang đứng xoay người ánh mắt hung ác nhìn tôi khiến tôi cứ ngỡ rằng bản thân mới chính là vợ của Hà Huy vậy.
Bằng không tại sao cô gái này có dáng vẻ như muốn giết tôi để thay vào đó? Tôi bĩu môi, nhìn cô gái lại quay mặt đi, nói với Hà Huy, "Thầy Hà, thầy bảo vệ cô ta như vậy, cô ta lại khiến thầy khó xử như vậy, thầy còn không rõ sao?"
Nói thật, lúc này đây tôi thật sự rất muốn xông tới phỏng vấn cô gái này một chút, hỏi cô ta xem Hà Huy cần nhìn rõ điều gì ở tôi? Chẳng lẽ nên nhìn rõ nhất không phải là bản thân cô ta hay sao?
Không biết cô gái cứng đầu này còn giữ sự cố chấp của mình sau khi biết vợ của Hà Huy lợi hại thế nào hay không. Không biết từ khi nào, tôi cũng biến thành người ấu trĩ như vậy rồi.
/422
|