Bạo Nộ sơ sẩy bị Bất Tử Chiến Sĩ chém một nhát, sau một khắc tinh thần lại khôi phục gấp trăm lần, nổi giận gầm lên một tiếng vung đại kiếm, giống như con trâu điên đột nhiên nhìn về phía Cát Nhĩ Lợi, lớn tiếng nói :"Ta giết chết lão gia hỏa ngươi."
Phỉ Lợi Khắc Tư nhìn bộ dạng Bạo Nộ, huy móng vuốt lên phách tử hai gã Bất Tử Chiến Sĩ cười ha ha, nói :"Thật ngu ngốc khi đem Bạo Nộ chọc giận, để xem lão gia hỏa Cát Nhĩ Lợi kia hối hận ra sao."
"Cùng lắm là chết rồi lại sống lại."
"Nếu như tinh thần hắn cũng chết vậy thì tốt quá."
"Các huynh đệ, một hồi nữa sẽ gặp lại, ta lại chết một lần rồi, điều này thật nghẹn khuất, cũng giống với lần trước, chán quá." Một con song đầu long vừa bị Bất Tử Chiến Sĩ chém chết, lăn một vòng sau đó sống lại.
Lai Ân trên không trung nhìn bọn người kia chết rồi lại khôi phục tinh lực, hắn tức giận kêu to : "Các ngươi, bọn khốn kiếp kia, chế tạo kết giới không cần dùng tiền à, năng lượng kết giới còn phải bổ sung, ta van các ngươi chết ít đi một chút."
Mặt đất, mấy tên đang chiến đấu nhìn Lai Ân ở giữa không trung giơ chân múa tay gào thét, ha ha cười to, làm như không nghe thấy vẫn xông lên tìm chết.
Lai Ân nhìn quang mang hai đại kết giới càng ngày càng yếu, cắn răng nói: "Ta cầu ( trớ chú ) cho các ngươi chết mà không có cách nào sống lại nữa."
Lệ Bối Tạp nghe lời này rất buồn cười, trớ chú đâu phải cứ nói là làm được.
Lai Ân từ không gian giới chỉ móc ra một quả tinh hạch, hai màu đen trắng rõ ràng, đó là khi hắn xuất sơn lấy được từ lão quản gia , trước khi Tại Phí Lặc và Cáp Địch Tư bố trí kết giới hắn mới biết được mai tinh hạch này là sản phẩm chủ yếu cấu thành nên kết giới, một mai hạch tâm phóng ra năng lượng cũng đủ một người đỉnh cấp trong kết giới sống lại chừng mười ngày.
Phí Lặc và Cáp Địch Tư mỗi người cho hắn một quả hạch tâm, để duy trì phong ấn kết giới còn không biết cần bao nhiêu thời gian, cho nên hạch tâm này cũng phải tích kiệm.
Lai Ân cũng đóng góp một quả hạch tâm sau đó xảo trá lừa hai vị thần kiếm chút lợi ích .
Lai Ân kêu cự long bay đến khắp ngõ ngách của chiến trường. Nơi này có một nghìn thiên sứ sáu cánh và một nghìn ác ma. Ở giữa Thiên sứ ác ma ác ma có một lục mang tinh trận. Chính lục mang tinh trận này duy trì sự vận hành của hai đại kết giới. Ngoại trừ Phí Lặc và Cáp Địch Tư. Lai Ân là người duy nhất có thể tiếp cận chỗ này.
Lai Ân đem hạch tâm phóng tới chỗ trung gian của lục mang tinh trận.
Hai đại kết giới bao phủ Bắc Cực Băng Nguyên lại lần nữa sáng lên.
Lai Ân ngồi trên phi long bay trở về khoảng không trên chiến trường.
Chiến tranh vẫn tiếp tục. Chạy ra khỏi cấm ma không gian lại bị chặn bởi Thánh Giả Chi Đô bên ngoài.
Cát Nhĩ Lợi đùng đùng nổi giận.
"Chết tiệt. Chết tiệt, một đám phế vật, bị phong ấn lâu như vậy, các ngươi còn muốn bị phong ấn một lần nữa sao?" Cát Nhĩ Lợi đứng trên tường thành gào thét.
"Cát Nhĩ Lợi, ngươi đi chết cho ta." Bạo Nộ đã vọt đến chân thành, hai chân chụm lại nhảy lên, cự kiếm trong tay bổ về phía Cát Nhĩ Lợi.
Lai Ân lúc này mới chú ý tới chỗ Cát Nhĩ Lợi, đột nhiên thấy dưới chân Cát Nhĩ Lợi giống như rễ quấn lấy tường thành, hắn không khỏi sửng sốt, Ngay sau đó, lớn tiếng nói: "Đúng là luyện kim thuật, đúng là luyện kim thuật. tên Cát Nhĩ Lợi kia thực đã dùng luyện kim thuật để cải tạo thân thể á."
Thanh âm của hắn bị âm thanh chém giết trên chiến trường át đi, nửa câu cũng không truyền ra ngoài được.
" Ác ma ngu xuẩn kia, ngươi cho rằng với khả năng của mình có thể giết được ta sao?" Cát Nhĩ Lợi hừ lạnh một tiếng, một tay giơ lên, cánh tay bỗng hóa thành một thanh trường phủ ( búa dài ), búa dài mười thước, cán búa lại là cánh tay trái của Cát Nhĩ Lợi.
Búa mang theo lợi phong trong nháy mắt đem Bạo Nộ, cả trường kiếm và tấm chắn chém thành hai nửa, khắp bầu trời huyết vũ vẩy đây, đem toàn bộ tường thành nhuộm thành màu đỏ.
Chiến trường thoáng cái yên tĩnh trở lại, tất cả mọi người trừng mắt nhìn chằm chằm cánh tay trái đáng sợ kia của Cát Nhĩ Lợi.
Bất Tử Chiến Sĩ vẫn không dừng lại, gào thét xông đến trận doanh chỉnh tề phía liên quân.
Chờ liên quân phục hồi tinh thần lại, là lúc trận hình đã trở nên hỗn loạn.
Bất Tử Chiến Sĩ như vào chỗ không người, nơi nào đi qua máu chảy thành sông.
Lai Ân sốt ruột từ trên không trung kêu to : "Ổn định, ổn định lại trận hình."
Bạo Nộ sau khi sống lại quả thực không thể tin được chính mình đã là thần cấp trung giai tam cấp lại bị một nhân loại giết, hắn nhìn Cát Nhĩ Lợi, dữ tợn hai mắt biến thành màu đỏ, cũng không quản người xung quanh có bao nhiêu, gầm rú lần thứ hai nhằm phía tường thành lao đến.
Con mắt Cát Nhĩ Lợi cũng đỏ đậm nhìn chằm chằm chiến trường, cuồng tiếu nói : "Thực sự khiến ta bất ngờ đó, bất quá bằng chút tài mọn của ngươi có thể thắng được ta sao? Lần này đánh một trận. Ta muốn hủy diệt hoàn toàn thần ma, ta muốn thống trị toàn bộ đại lục."
Khóe miệng Lai Ân khẽ nhếc lên, thì thào, nói : "Đáng chết chính là luyện kim thuật, ta rốt cuộc biết vì sao luyện kim thuật lại là cấm thuật ài, một người khi dung hợp với luyện kim thuật, cư nhiên có được lực lượng cường đại."
Bạo Nộ lại một lần nữa bị Cát Nhĩ Lợi chém ngã.
Cát Nhĩ Lợi rốt cuộc lại biến thân một lần nữa, một tay biến thành búa, tay kia lại biến dài đến năm thước. Chạm đến bắp đùi. Ngón tay sắc bén như đao, toàn thân lóe lên ánh sáng màu kim loại. Lưng vươn hai cánh do thiết vũ cấu thành, lăng không mà đứng , đột nhiên nhằm phía Lai Ân, rống lên giận giữ , nói: "Đem quyền trượng trả lại cho ta."
Lai Ân vỗ đầu cự long.
Cự long liền vỗ cánh, mang theo Lai Ân nhanh chóng trốn sang một bên.
Oanh...
Long trảo Phỉ Lợi Khắc Tư đem Cát Nhĩ Lợi phách bắn xuống mặt đất, hắc hắc cười nói: "Lão gia này, biến thân rất được, đến đây đi, bản long và ngươi lên sàn."
Phỉ Lợi Khắc Tư vừa dứt lời, cả người nhúng trên mặt đất, giống như đạn pháo đem Cát Nhĩ Lợi vừa mới bò dậy nện xuống sâu mấy chục thước.
"Luyện kim thuật, cái này phiền phức rồi đây." Lai Ân nhíu mày, luyện kim thuật tạo nên mỗi sinh mệnh đều có một hạch tâm, nếu không biết vị trí hạch tâm, Cát Nhĩ Lợi chết vạn lần cũng chỉ là trò chơi lặp đi lặp lại mà thôi.
Lai Ân biết đây là vấn đề rất đáng sợ, Cát Nhĩ Lợi vì sao ở trên chiến trường lộ ra thân thể luyện kim thuật , Lai Ân cũng không rõ nguyên nhân, lần này ngay cả con bài chủ hắn cũng lật lên , chỉ có thể đoán tên này muốn làm một vố được ăn cả ngã về không.
Thân thể Cát Nhĩ Lợi cứng rắn dị thường, lợi trảo của Phỉ Lợi Khắc Tư dù là thủy tinh nguyên thạch phách trên người hắn cũng không lưu lại một điểm vết thương.
Cũng đồng dạng, búa và cương trảo của Cát Nhĩ Lợi cũng chẳng thể lưu lại trên người Phỉ Lợi Khắc Tư một chút thương tích.
Hai đại quái vật vật lộn, người này cũng không thể làm gì được người kia.
Lai Ân lúc này mới có thời gian chú ý đến chiến sủng của mình, đánh đến bây giờ, toàn bộ chiến đã lên tới thập cấp, miễn cưỡng có thể đánh cùng Bất Tử Chiến Sĩ một trận.
Lai Ân chỉ huy chiến sủng vọt tới vùng bên cạnh, bắt đầu bang trợ liên quân chống lại Bất Tử Quân Đoàn, cứ như vậy có thể mau chóng tiến hóa.
Hắc Ám và Quang Minh toàn bộ tế tự cũng đã tham gia trợ chiến, đồng thời lòng như lửa đốt cầu khẩn Quang Minh thần và Minh Thần có thể mau chóng tăng lực thành kết giới.
Bị công kích một trận trận doanh liên quân kinh qua một trận kháng cự, liền ổn định lại sau đó đêm Bất Tử Quân Đoàn bức lui.
Thời gian một ngày đêm đã qua, song phương vẫn ở thế giằng co.
Trong tay Lai Ân giữ ba mai hạch tâm toàn bộ đã dùng hết, nếu còn không được hắn sẽ quay đầu bỏ chạy.
Bắc cực bình nguyên một hồi chiến tranh, bởi vì khắp bầu trời cấm chú ma pháp toát lên những tia sáng mỹ lệ và tiếng nổ rung trời lở đất khiến cho toàn bộ các quốc gia chú ý.
Một tên pháp sư sơ cấp mới nhập môn cũng có thể cảm giác được ma pháp ba động tại Bắc Cực Băng Nguyên .
Cũng không ai nghĩ tới, bởi vì do chiến tranh giữa thần cùng Bất Tử Quân Đoàn, các ma pháp sư trên đại lục cảm ứng được nguyên tố ba động càng thêm rõ ràng, điều đó giúp bọn họ rất nhiều , không ít ma pháp sư đều đột phá bình cảnh, không ít ma pháp sư càng thành công hơn khi tiến giai lên thánh ma đạo.
Có quốc gia còn phái ra gián điệp, cũng có quốc gia phái ra kỵ sĩ tiến đến , thế nhưng đều không nghĩ tới tại Bắc Cực Băng Nguyên đã bị người của Quang Minh thần điện và Hắc Ám Thần Điện chặn lại, kiên quyết không cho tiếp cận.
Các quốc gia cho rằng Quang Minh thần điện và Hắc Ám Thần Điện vì tranh đoạt vật gì đó tại Bắc Cực Băng Nguyên mà đánh nhau, cũng chỉ có hai thế lực lớn mới có thể có lực lượng cường đại dùng cấm chú như chơi đùa như vậy.
Phỉ Lợi Khắc Tư và Cát Nhĩ Lợi ròng rã đánh tròn một tháng, kết quả còn không phân thắng bại, một người là thủy tinh nguyên cấu thành, đúng là quái vật không biết mệt, một người là quái vật luyện kim thuật dung hợp.
Lai Ân có một lần nhìn người khác không có việc gì xông lên phía trước tự sát, hắn trông mà thèm, từ mấy trăm thước trên cao nhảy xuống, kết quả rơi xuống đất trong nháy mắt, cái loại cảm giác này hắn không bao giờ muốn nếm thử lần thứ hai nữa.
khi người ta đánh nhau, hắn lại nằm trên đầu cự long đem lỗ tai bịt lại sau đó ngủ một giấc, nếu gặp nguy hiểm do đạn lạc cự long sẽ tự mình đối phó.
Lai Ân bấm ngón tay tính, một tháng hai mươi bốn ngày, trận này thời gian đã kéo qúa dài, Bắc Cực Băng Nguyên bị gọt thấp đi hơn trăm thước, lại bị máu tươi nhuộm thành từng mảng màu hồng .
"Lai Ân tiên sinh, kết giới đã bố trí hoàn tất, thế nhưng một ngày kết giới chưa khởi động, tất cả mọi người đều bị nhốt trong kết giới chỉ có thể vào không thể ra, cho nên hiện tại cần Lai Ân tiên sinh hỗ trợ."
Lai Ân nhìn chằm chằm bầu trời kết giới tính toán ngày kết giới sụp đổ, Cáp Địch Tư liền xuất hiện ở trước mắt.
"Lúc này làm gì đây?"
"Trước khi liên quân rút lui, chúng ta cần ngươi ngăn chặn công kích Bất Tử Quân Đoàn."
"Ta van ngài, như vậy không bằng ngài trực tiếp đem ta đi chém cho xong, một người như ta sao có thể chống lại công kích của toàn bộ Bất Tử Quân Đoàn chứ?"
"Nếu ngươi không có năng lực , ta sao có thể nói như vậy?" Cáp Địch Tư cười.
"Vậy nói đi, lúc này để ta làm gì?"
"Theo ta đến đây đi."
Lai Ân thu hồi mười tám con ma thú, mắt nhìn toàn bộ bọn chúng đã tiến hóa thành mười hai cấp thú hoàng, kết quả này khiến hắn thoả mãn, quả nhiên chiến tranh cao tầng là biện pháp tốt nhất để ma thú tiến hóa.
Phỉ Lợi Khắc Tư nhìn bộ dạng Bạo Nộ, huy móng vuốt lên phách tử hai gã Bất Tử Chiến Sĩ cười ha ha, nói :"Thật ngu ngốc khi đem Bạo Nộ chọc giận, để xem lão gia hỏa Cát Nhĩ Lợi kia hối hận ra sao."
"Cùng lắm là chết rồi lại sống lại."
"Nếu như tinh thần hắn cũng chết vậy thì tốt quá."
"Các huynh đệ, một hồi nữa sẽ gặp lại, ta lại chết một lần rồi, điều này thật nghẹn khuất, cũng giống với lần trước, chán quá." Một con song đầu long vừa bị Bất Tử Chiến Sĩ chém chết, lăn một vòng sau đó sống lại.
Lai Ân trên không trung nhìn bọn người kia chết rồi lại khôi phục tinh lực, hắn tức giận kêu to : "Các ngươi, bọn khốn kiếp kia, chế tạo kết giới không cần dùng tiền à, năng lượng kết giới còn phải bổ sung, ta van các ngươi chết ít đi một chút."
Mặt đất, mấy tên đang chiến đấu nhìn Lai Ân ở giữa không trung giơ chân múa tay gào thét, ha ha cười to, làm như không nghe thấy vẫn xông lên tìm chết.
Lai Ân nhìn quang mang hai đại kết giới càng ngày càng yếu, cắn răng nói: "Ta cầu ( trớ chú ) cho các ngươi chết mà không có cách nào sống lại nữa."
Lệ Bối Tạp nghe lời này rất buồn cười, trớ chú đâu phải cứ nói là làm được.
Lai Ân từ không gian giới chỉ móc ra một quả tinh hạch, hai màu đen trắng rõ ràng, đó là khi hắn xuất sơn lấy được từ lão quản gia , trước khi Tại Phí Lặc và Cáp Địch Tư bố trí kết giới hắn mới biết được mai tinh hạch này là sản phẩm chủ yếu cấu thành nên kết giới, một mai hạch tâm phóng ra năng lượng cũng đủ một người đỉnh cấp trong kết giới sống lại chừng mười ngày.
Phí Lặc và Cáp Địch Tư mỗi người cho hắn một quả hạch tâm, để duy trì phong ấn kết giới còn không biết cần bao nhiêu thời gian, cho nên hạch tâm này cũng phải tích kiệm.
Lai Ân cũng đóng góp một quả hạch tâm sau đó xảo trá lừa hai vị thần kiếm chút lợi ích .
Lai Ân kêu cự long bay đến khắp ngõ ngách của chiến trường. Nơi này có một nghìn thiên sứ sáu cánh và một nghìn ác ma. Ở giữa Thiên sứ ác ma ác ma có một lục mang tinh trận. Chính lục mang tinh trận này duy trì sự vận hành của hai đại kết giới. Ngoại trừ Phí Lặc và Cáp Địch Tư. Lai Ân là người duy nhất có thể tiếp cận chỗ này.
Lai Ân đem hạch tâm phóng tới chỗ trung gian của lục mang tinh trận.
Hai đại kết giới bao phủ Bắc Cực Băng Nguyên lại lần nữa sáng lên.
Lai Ân ngồi trên phi long bay trở về khoảng không trên chiến trường.
Chiến tranh vẫn tiếp tục. Chạy ra khỏi cấm ma không gian lại bị chặn bởi Thánh Giả Chi Đô bên ngoài.
Cát Nhĩ Lợi đùng đùng nổi giận.
"Chết tiệt. Chết tiệt, một đám phế vật, bị phong ấn lâu như vậy, các ngươi còn muốn bị phong ấn một lần nữa sao?" Cát Nhĩ Lợi đứng trên tường thành gào thét.
"Cát Nhĩ Lợi, ngươi đi chết cho ta." Bạo Nộ đã vọt đến chân thành, hai chân chụm lại nhảy lên, cự kiếm trong tay bổ về phía Cát Nhĩ Lợi.
Lai Ân lúc này mới chú ý tới chỗ Cát Nhĩ Lợi, đột nhiên thấy dưới chân Cát Nhĩ Lợi giống như rễ quấn lấy tường thành, hắn không khỏi sửng sốt, Ngay sau đó, lớn tiếng nói: "Đúng là luyện kim thuật, đúng là luyện kim thuật. tên Cát Nhĩ Lợi kia thực đã dùng luyện kim thuật để cải tạo thân thể á."
Thanh âm của hắn bị âm thanh chém giết trên chiến trường át đi, nửa câu cũng không truyền ra ngoài được.
" Ác ma ngu xuẩn kia, ngươi cho rằng với khả năng của mình có thể giết được ta sao?" Cát Nhĩ Lợi hừ lạnh một tiếng, một tay giơ lên, cánh tay bỗng hóa thành một thanh trường phủ ( búa dài ), búa dài mười thước, cán búa lại là cánh tay trái của Cát Nhĩ Lợi.
Búa mang theo lợi phong trong nháy mắt đem Bạo Nộ, cả trường kiếm và tấm chắn chém thành hai nửa, khắp bầu trời huyết vũ vẩy đây, đem toàn bộ tường thành nhuộm thành màu đỏ.
Chiến trường thoáng cái yên tĩnh trở lại, tất cả mọi người trừng mắt nhìn chằm chằm cánh tay trái đáng sợ kia của Cát Nhĩ Lợi.
Bất Tử Chiến Sĩ vẫn không dừng lại, gào thét xông đến trận doanh chỉnh tề phía liên quân.
Chờ liên quân phục hồi tinh thần lại, là lúc trận hình đã trở nên hỗn loạn.
Bất Tử Chiến Sĩ như vào chỗ không người, nơi nào đi qua máu chảy thành sông.
Lai Ân sốt ruột từ trên không trung kêu to : "Ổn định, ổn định lại trận hình."
Bạo Nộ sau khi sống lại quả thực không thể tin được chính mình đã là thần cấp trung giai tam cấp lại bị một nhân loại giết, hắn nhìn Cát Nhĩ Lợi, dữ tợn hai mắt biến thành màu đỏ, cũng không quản người xung quanh có bao nhiêu, gầm rú lần thứ hai nhằm phía tường thành lao đến.
Con mắt Cát Nhĩ Lợi cũng đỏ đậm nhìn chằm chằm chiến trường, cuồng tiếu nói : "Thực sự khiến ta bất ngờ đó, bất quá bằng chút tài mọn của ngươi có thể thắng được ta sao? Lần này đánh một trận. Ta muốn hủy diệt hoàn toàn thần ma, ta muốn thống trị toàn bộ đại lục."
Khóe miệng Lai Ân khẽ nhếc lên, thì thào, nói : "Đáng chết chính là luyện kim thuật, ta rốt cuộc biết vì sao luyện kim thuật lại là cấm thuật ài, một người khi dung hợp với luyện kim thuật, cư nhiên có được lực lượng cường đại."
Bạo Nộ lại một lần nữa bị Cát Nhĩ Lợi chém ngã.
Cát Nhĩ Lợi rốt cuộc lại biến thân một lần nữa, một tay biến thành búa, tay kia lại biến dài đến năm thước. Chạm đến bắp đùi. Ngón tay sắc bén như đao, toàn thân lóe lên ánh sáng màu kim loại. Lưng vươn hai cánh do thiết vũ cấu thành, lăng không mà đứng , đột nhiên nhằm phía Lai Ân, rống lên giận giữ , nói: "Đem quyền trượng trả lại cho ta."
Lai Ân vỗ đầu cự long.
Cự long liền vỗ cánh, mang theo Lai Ân nhanh chóng trốn sang một bên.
Oanh...
Long trảo Phỉ Lợi Khắc Tư đem Cát Nhĩ Lợi phách bắn xuống mặt đất, hắc hắc cười nói: "Lão gia này, biến thân rất được, đến đây đi, bản long và ngươi lên sàn."
Phỉ Lợi Khắc Tư vừa dứt lời, cả người nhúng trên mặt đất, giống như đạn pháo đem Cát Nhĩ Lợi vừa mới bò dậy nện xuống sâu mấy chục thước.
"Luyện kim thuật, cái này phiền phức rồi đây." Lai Ân nhíu mày, luyện kim thuật tạo nên mỗi sinh mệnh đều có một hạch tâm, nếu không biết vị trí hạch tâm, Cát Nhĩ Lợi chết vạn lần cũng chỉ là trò chơi lặp đi lặp lại mà thôi.
Lai Ân biết đây là vấn đề rất đáng sợ, Cát Nhĩ Lợi vì sao ở trên chiến trường lộ ra thân thể luyện kim thuật , Lai Ân cũng không rõ nguyên nhân, lần này ngay cả con bài chủ hắn cũng lật lên , chỉ có thể đoán tên này muốn làm một vố được ăn cả ngã về không.
Thân thể Cát Nhĩ Lợi cứng rắn dị thường, lợi trảo của Phỉ Lợi Khắc Tư dù là thủy tinh nguyên thạch phách trên người hắn cũng không lưu lại một điểm vết thương.
Cũng đồng dạng, búa và cương trảo của Cát Nhĩ Lợi cũng chẳng thể lưu lại trên người Phỉ Lợi Khắc Tư một chút thương tích.
Hai đại quái vật vật lộn, người này cũng không thể làm gì được người kia.
Lai Ân lúc này mới có thời gian chú ý đến chiến sủng của mình, đánh đến bây giờ, toàn bộ chiến đã lên tới thập cấp, miễn cưỡng có thể đánh cùng Bất Tử Chiến Sĩ một trận.
Lai Ân chỉ huy chiến sủng vọt tới vùng bên cạnh, bắt đầu bang trợ liên quân chống lại Bất Tử Quân Đoàn, cứ như vậy có thể mau chóng tiến hóa.
Hắc Ám và Quang Minh toàn bộ tế tự cũng đã tham gia trợ chiến, đồng thời lòng như lửa đốt cầu khẩn Quang Minh thần và Minh Thần có thể mau chóng tăng lực thành kết giới.
Bị công kích một trận trận doanh liên quân kinh qua một trận kháng cự, liền ổn định lại sau đó đêm Bất Tử Quân Đoàn bức lui.
Thời gian một ngày đêm đã qua, song phương vẫn ở thế giằng co.
Trong tay Lai Ân giữ ba mai hạch tâm toàn bộ đã dùng hết, nếu còn không được hắn sẽ quay đầu bỏ chạy.
Bắc cực bình nguyên một hồi chiến tranh, bởi vì khắp bầu trời cấm chú ma pháp toát lên những tia sáng mỹ lệ và tiếng nổ rung trời lở đất khiến cho toàn bộ các quốc gia chú ý.
Một tên pháp sư sơ cấp mới nhập môn cũng có thể cảm giác được ma pháp ba động tại Bắc Cực Băng Nguyên .
Cũng không ai nghĩ tới, bởi vì do chiến tranh giữa thần cùng Bất Tử Quân Đoàn, các ma pháp sư trên đại lục cảm ứng được nguyên tố ba động càng thêm rõ ràng, điều đó giúp bọn họ rất nhiều , không ít ma pháp sư đều đột phá bình cảnh, không ít ma pháp sư càng thành công hơn khi tiến giai lên thánh ma đạo.
Có quốc gia còn phái ra gián điệp, cũng có quốc gia phái ra kỵ sĩ tiến đến , thế nhưng đều không nghĩ tới tại Bắc Cực Băng Nguyên đã bị người của Quang Minh thần điện và Hắc Ám Thần Điện chặn lại, kiên quyết không cho tiếp cận.
Các quốc gia cho rằng Quang Minh thần điện và Hắc Ám Thần Điện vì tranh đoạt vật gì đó tại Bắc Cực Băng Nguyên mà đánh nhau, cũng chỉ có hai thế lực lớn mới có thể có lực lượng cường đại dùng cấm chú như chơi đùa như vậy.
Phỉ Lợi Khắc Tư và Cát Nhĩ Lợi ròng rã đánh tròn một tháng, kết quả còn không phân thắng bại, một người là thủy tinh nguyên cấu thành, đúng là quái vật không biết mệt, một người là quái vật luyện kim thuật dung hợp.
Lai Ân có một lần nhìn người khác không có việc gì xông lên phía trước tự sát, hắn trông mà thèm, từ mấy trăm thước trên cao nhảy xuống, kết quả rơi xuống đất trong nháy mắt, cái loại cảm giác này hắn không bao giờ muốn nếm thử lần thứ hai nữa.
khi người ta đánh nhau, hắn lại nằm trên đầu cự long đem lỗ tai bịt lại sau đó ngủ một giấc, nếu gặp nguy hiểm do đạn lạc cự long sẽ tự mình đối phó.
Lai Ân bấm ngón tay tính, một tháng hai mươi bốn ngày, trận này thời gian đã kéo qúa dài, Bắc Cực Băng Nguyên bị gọt thấp đi hơn trăm thước, lại bị máu tươi nhuộm thành từng mảng màu hồng .
"Lai Ân tiên sinh, kết giới đã bố trí hoàn tất, thế nhưng một ngày kết giới chưa khởi động, tất cả mọi người đều bị nhốt trong kết giới chỉ có thể vào không thể ra, cho nên hiện tại cần Lai Ân tiên sinh hỗ trợ."
Lai Ân nhìn chằm chằm bầu trời kết giới tính toán ngày kết giới sụp đổ, Cáp Địch Tư liền xuất hiện ở trước mắt.
"Lúc này làm gì đây?"
"Trước khi liên quân rút lui, chúng ta cần ngươi ngăn chặn công kích Bất Tử Quân Đoàn."
"Ta van ngài, như vậy không bằng ngài trực tiếp đem ta đi chém cho xong, một người như ta sao có thể chống lại công kích của toàn bộ Bất Tử Quân Đoàn chứ?"
"Nếu ngươi không có năng lực , ta sao có thể nói như vậy?" Cáp Địch Tư cười.
"Vậy nói đi, lúc này để ta làm gì?"
"Theo ta đến đây đi."
Lai Ân thu hồi mười tám con ma thú, mắt nhìn toàn bộ bọn chúng đã tiến hóa thành mười hai cấp thú hoàng, kết quả này khiến hắn thoả mãn, quả nhiên chiến tranh cao tầng là biện pháp tốt nhất để ma thú tiến hóa.
/225
|