Cát Tạp Mỗ đã sớm tiến tới thánh giai , mà trong cuộc chiến tranh này lại càng tiến cao hơn, một số phương diện không cách nào lý giải và thông suốt toàn bộ, bây giờ rốt cuộc cũng đã thông suốt .
Lai Ân nghe mọi người đàm luận chuyện tình tiến giai do tác dụng của trận chiến, mà ngay cả Lệ Bối Tạp cũng do trận chiến này mà tiến giai lên mười một cấp chiến sĩ và ma pháp sư.
Lai Ân than thở thương tâm muốn chết, ngoại trừ một ít lợi ích từ Phí Lặc và Cáp Địch Tư, cũng chỉ kiếm được một cây hoàng kim trượng và hơn nửa bình Vĩnh Hằng Chi Huyết.
"Lai Ân huấn luyện viên, có quay về Lôi Áo học viện không? Thời gian học viện thi đấu cũng không còn xa nữa." Lệ Bối Tạp cố ý khích lệ Lai Ân.
"Ngươi đã là mười một cấp rồi, nếu ngươi lên đài vậy để ta chịu đòn à." Lai Ân nhìn Lệ Bối Tạp thở phì phì trả lời.
"Vậy Lôi Áo chịu thua à." Lệ Bối Tạp híp mắt, cười xấu xa, nói: "Ngươi nếu có thể dùng thời gian còn lại huấn luyện được một người mười một cấp ma vũ sĩ đó mới là lợi hại."
" Cần gì , bắt cóc ngươi chẳng phải là ổn sao, ha ha, ta quá thông minh mà."
"Ngươi mới chỉ là một lục cấp pháp sư, hắc, nằm mơ à." Lệ Bối Tạp nắm tay vung lên.
Lai Ân không chút hoang mang từ trong giới chỉ xuất ra Phong Ấn Chi Thư, sau đó tùy tiện triệu hồi ra song đầu Viêm Long và một con băng sương Cự Xà mười hai cấp.
Hai thú hoàng xuất hiện bên người Lai Ân, vương bát ( vô sỉ ) khí bạo phát trên người, hắn hăng hái, nói: "Thế nào, thực lực này có thể bắt cóc được ngươi chưa."
"Ngươi đuổi được ta rồi hãy nói." Con mắt Lệ Bối Tạp mang theo tia tiếu ý, sau đó triệu hồi ra Tật Phong Cuồng Lôi Ưng mười một cấp nhanh chóng biến mất trước mặt Lai Ân.
Lệ Bối Tạp chạy như bay, nhưng vẫn không quên quay lại hướng Lai Ân làm mặt quỷ.
Lai Ân ung dung triệu hồi ra thú một sừng. Giống như trong truyền thuyết. Mười hai cấp thú hoàng một sừng xứng đáng là ngựa ngày chạy ngàn dặm. Một đôi cánh trắng tinh rất đẹp phe phẩy.
Lai Ân trèo lên trên lưng thú một sừng. Sau đó ra lệnh cho nó đuổi theo Tật Phong Cuồng Lôi Ưng phía trước.
Thú một sừng chỉ vung nhẹ đôi cánh đã bay ra hơn trăm mét.
Lệ Bối Tạp phía trước nhìn lại liền hoảng sợ. Nhìn chằm chằm vào thú một sừng không khỏi ước ao có được một con sủng vật như vậy.
Tốc độ trên mặt đất của thú một sừng đúng là nhanh nhất trong các loại thú. Rất nhanh đuổi kịp Tật Phong Cuồng Lôi Ưng.
"Thú một sừng của ngươi ở đâu ra vậy?" Lệ Bối Tạp quên cả chạy trốn, tới gần thú một sừng nhẹ nhàng vuốt ve.
"Có người tặng, ha ha thèm muốn cũng vô dụng. Nó là phương tiện để ta chạy trốn đó, nếu không ta cho ngươi một con ma ưng phong ám thuộc tính nhé, tốc độ cũng không chậm."
"Dưới mười một cấp ta không thèm."
"Đó là mười hai cấp thú hoàng. Thú hoàng của bản thiếu gia hện giờ có thể tạo thành một tiểu đội đó." Lai Ân khoe khoang nói, hiện giờ ở trong tay hắn có mười tám con mười hai cấp thú hoàng, tặng người ta một con thì tính là cái gì?
"Được." Lệ Bối Tạp nghe vậy liền nở nụ cười, vỗ tay nói: "Chỉ có điều đừng mơ tưởng ta sẽ thua trong trận thi đấu tại học viện."
"Hắc, không cần nữa, ngươi hiện tại đã là người của ta rồi, tốt nhất là nên nghe lời đi thôi." Lai Ân đắc ý cười.
Lệ Bối Tạp hừ lạnh một tiếng. Không thèm nói .
Lai Ân triệu hồi ra ma ưng, sau đó kêu ma ưng cùng Lệ Bối Tạp thành lập chủ tớ khế ước.
Lệ Bối Tạp vui vẻ thay tọa kỵ mười hai cấp thú hoàng.
Lai Ân thu Tật Phong Cuồng Lôi Ưng của Lệ Bối Tạp , sau này có cơ hội sẽ để nó tiến hóa. Có lẽ tặng người khác cũng được.
Một con thiên mã, một con ma ưng thú hoàng, hai đỉnh cấp ma thú bay qua bầu trời chỉ để lại một đen một trắng hai đạo tuyến ảnh.
Mục đích của hai người là đến đế đô của A Á Lôi- Mặc Tạp Bản, một là muốn đến đó nếm thử rượu, một nguyên nhân khác đó là lão sư của Lệ Bối Tạp một vị phong hệ thánh ma đạo ở đó.
Tốc độ thú hoàng rất nhanh, từ Bắc Cực Băng Nguyên xuất phát không quá nửa ngày đã xuất hiện trên khoảng không đế đô A Á Lôi.
Đột nhiên trên bầu trời Mặc Bản Tạp xuất hiện hai ma thú cấp thú hoàng, quân phòng thủ thành thiếu chút nữa bị dọa chết khiếp.
Đám quân phòng thủ thành hoảng sợ nhìn ma ưng giữa không trung có hắc vụ vờn quanh.
Thú một sừng bên cạnh lại càng hiếm thấy , mà lại còn đang bay, vừa nhìn cũng biết là thú hoàng.
Những thú hoàng chỉ sống ở chỗ sâu trong trong rừng rậm, bình thường sẽ không xuất hiện tại thành thị của đại lục, thực lực của chúng tương đương với thánh ma đạo, nếu mà chọc giận bọn chúng, một tòa thành cũng chỉ trong chớp mắt sẽ bị hủy diệt.
Quân phòng thủ thành đều rõ, bọn họ trước mặt thú hoàng cũng bất quá chỉ là một đám kiến hôi.
Lai Ân và Lệ Bối Tạp cách mặt đất khoảng một km rồi từ từ hạ xuống.
Thủ lĩnh thành phòng quân thấy trên lưng thú hoàng có hai người, hắn suy nghĩ một hồi, sau đó hạ lệnh khẩn cấp phòng ngự, nhưng đợi nửa ngày mà không thấy động tĩnh gì.
Thật lâu sau hắn mới hồi phục lại tinh thần mang người chạy ra ngoài thành, thấy Lai Ân và Lệ Bối Tạp. Hắn lại sửng sốt, mấy thanh niên sở hữu chiến sủng là thú hoàng, hắn có nghĩ vỡ đầu cũng chưa từng nghe ai nói qua.
Chỉ có điều hiện tại không cho phép suy nghĩ nhiều, hắn bước nhanh tới trước mặt hai người cung kính, nói: "Hai vị nên xưng hô như thế nào?"
"Ta là Lai Ân, vị này chính là Lệ Bối Tạp."
"Đệ tử của Tạp Long đại sư- Lệ Bối Tạp tiểu thư?" Quan Thành phòng quân lại suy nghĩ, hắn không nhớ Lệ Bối Tạp có một chiến sủng là thú hoàng, mà ngay cả tọa kỵ của Tạp Long cũng chỉ là một con lôi báo mười một cấp.
Lệ Bối Tạp nhẹ nhàng gật đầu thay câu trả lời.
Đầu lĩnh thành phòng quân thở ra một hơi thở. Thầm nghĩ : tốt rồi không phải là địch nhân. Cũng không phải hai thú hoàng muốn đến phá hủy Mặc Tạp Bản.
Tên đầu lĩnh cung kính hướng Lệ Bối Tạp thi lễ, sau đó chuyển hướng sang Lai Ân. Nói: "Vị tiên sinh này có thể thuần phục thú hoàng, chắc là lai lịch không tầm thường, chẳng biết có thể ta biết một chút thông tin không?"
Lai Ân thấy tên này có thái độ tán thưởng, hắn có chút lâng lâng, không khỏi làm bộ, nói: "Huấn luyện viên ma khí Lôi Áo học viện."
Đây chỉ là danh hiệu nho nhỏ để dọa người thôi, đương nhiên nếu là toàn bộ đám thú hoàng xuất hiện , mà nói mình chính là thủ lĩnh của bọn chúng lại càng dọa người hơn, như vậy phỏng chừng làm cho người của cả đại lục sợ chết khiếp.
"A." Thủ lĩnh thành phòng quân nghe vậy toàn thân run rẩy, thiếu chút nữa té ngã.
Huấn luyện viên ma khí của Lôi Áo học viện đại danh đã truyền ra khắp đại lục, cũng không phải bởi vì bản lĩnh của Lai Ân lớn mà là thế lực sau lưng hắn rất nhiều.
Sau khi Lai Ân bị ngưu đầu nhân bắt, Quang Minh thần điện để tìm kiếm Lai Ân đã phái hơn một vạn Tài Quyết giả đi.
Sau đó đến phiên Thủy Tinh Linh nghe nói Lai Ân bị bắt cũng phái một trăm Thần Tiến Thủ đến trợ giúp Quang Minh thần điện tìm kiếm.
Càng đáng sợ hơn chính là bộ lạc Sư Nhân thuộc thú nhân cũng hướng tới ngưu đầu nhân tuyên chiến, yêu cầu thả Lai Ân ra.
Hai trăm ma khí học sinh của Lôi Áo trong học viện phần lớn có gia thế hiển hách, kết hợp lại phát ra giải thưởng năm tỷ kim tệ nếu tìm được Lai Ân, giết một ngưu đầu nhân được một trăm vạn.
Vì vậy rất nhiều dong binh cùng hợp tác chạy đến Đông Phương bình nguyên.
Mà A Á Lôi đế quốc còn đáng sợ hơn khi công chúa Á Lâm suýt nữa bức phụ hoàng của nàng đến phát điện, nguyên nhân tự nhiên là để phụ thân nàng xuất binh diệt trừ bộ lạc ngưu đầu nhân.
Thủ lĩnh thành phòng quân chưa từng nghĩ tới một vị ma khí huấn luyện viên lại có ảnh hưởng đến nhiều thế lực khổng lồ như thế, người như vậy rất không nên đắc tội, nghĩ tới đây hắn dùng thái độ cung kính nhất để hai người tiến vào thành.
Sau đó tự mình hộ tống hai người tới nơi ở của Tạp Long, ngay sau đó điên cuồng chạy đến hoàng cung, tin tức này nếu để cho bệ hạ và công chúa biết được, vậy chẳng phải mình có thể thăng cấp sao.
Tạp Long nghe nói đồ đệ bị bắt cóc cũng rất sốt ruột, sau lại được lão bằng hữu Cát Tạp Mỗ cung cấp tin tức lúc đó mới yên tĩnh lại, lão biết ngưu đầu nhân lần này có phiền phức lớn rồi.
Lệ Bối Tạp và Lai Ân tới được một lúc, Tạp Long đang làm thực nghiệm, hắn muốn tìm được phối phương luyện kim thuật.
Lệ Bối Tạp sốt ruột đẩy cửa phòng thí nghiệm, Tạp Long đang hết sức chăm chú nhìn cái chai Ri-ga, đột nhiên nghe phịch một tiếng cửa mở, bàn tay run rẩy, lọ thuốc liền rót toàn bộ vào một lọ khác .
Lai Ân đối với tình huống như vậy rất nhạy cảm, vội nhấc chân bỏ chạy, thầm nghĩ : dựa theo kinh nghiệm lúc trước ở pháp sư tháp, không có bạo tạc mới là lạ đó.
Ầm...
Một đạo khói đen đem toàn bộ nóc nhà hất tung lên không trung.
Toàn thân Tạp Long đen kịt từ trong phòng thí nghiệm lao ra, vẻ mặt đau buồn, nói: "Phòng thí nghiệm của ta, phối phương của ta, ta thật vất vả mới tạo ra được đó."
"Lão sư, ta đã trở về." Lệ Bối Tạp cầm lấy tay Tạp Long lay lay.
Tạp Long không còn lòng dạ nào , phun ra một câu, "Hảo đồ đệ, ngươi nếu như không trở về lại tốt hơn đó, tâm huyết hơn nửa tháng của ta toàn bộ đã mất, lại còn phòng thí nghiệm cũng đi tong."
Lệ Bối Tạp bĩu môi, nói."Ôi dào! Phòng thí nghiệm của ngươi cách mấy tháng lại chẳng xảy ra tình hống như vậy, bây giờ chỉ đến sớm hơn một chút thì có sao." Tạp Long thở dài, nhìn Lệ Bối Tạp, nói: "Tiểu nha đầu, nghe nói ngươi bị bắt cóc, ngươi...A... Lệ Bối Tạp, đẳng cấp ma vũ sĩ của ngươi bây giờ là cấp nào rồi."
Tạp Long lúc nói vẻ mặt cổ quái, hắn rõ ràng nhìn không ra đẳng cấp của đồ đệ mình, giải thích duy nhất chính là đồ đệ đã vượt qua thập cấp.
"Mười một cấp ạ." Lệ Bối Tạp trả lời.
" Không có khả năng, lúc này mới được bao lâu , ngươi tại sao có thể tiến giai đến hai cấp, trừ phi..." Tạp Long nhìn về phương bắc, vẻ mặt ngưng trọng, nói: "Ngươi đã ở Bắc Cực Băng Nguyên ?"
Lai Ân nghe mọi người đàm luận chuyện tình tiến giai do tác dụng của trận chiến, mà ngay cả Lệ Bối Tạp cũng do trận chiến này mà tiến giai lên mười một cấp chiến sĩ và ma pháp sư.
Lai Ân than thở thương tâm muốn chết, ngoại trừ một ít lợi ích từ Phí Lặc và Cáp Địch Tư, cũng chỉ kiếm được một cây hoàng kim trượng và hơn nửa bình Vĩnh Hằng Chi Huyết.
"Lai Ân huấn luyện viên, có quay về Lôi Áo học viện không? Thời gian học viện thi đấu cũng không còn xa nữa." Lệ Bối Tạp cố ý khích lệ Lai Ân.
"Ngươi đã là mười một cấp rồi, nếu ngươi lên đài vậy để ta chịu đòn à." Lai Ân nhìn Lệ Bối Tạp thở phì phì trả lời.
"Vậy Lôi Áo chịu thua à." Lệ Bối Tạp híp mắt, cười xấu xa, nói: "Ngươi nếu có thể dùng thời gian còn lại huấn luyện được một người mười một cấp ma vũ sĩ đó mới là lợi hại."
" Cần gì , bắt cóc ngươi chẳng phải là ổn sao, ha ha, ta quá thông minh mà."
"Ngươi mới chỉ là một lục cấp pháp sư, hắc, nằm mơ à." Lệ Bối Tạp nắm tay vung lên.
Lai Ân không chút hoang mang từ trong giới chỉ xuất ra Phong Ấn Chi Thư, sau đó tùy tiện triệu hồi ra song đầu Viêm Long và một con băng sương Cự Xà mười hai cấp.
Hai thú hoàng xuất hiện bên người Lai Ân, vương bát ( vô sỉ ) khí bạo phát trên người, hắn hăng hái, nói: "Thế nào, thực lực này có thể bắt cóc được ngươi chưa."
"Ngươi đuổi được ta rồi hãy nói." Con mắt Lệ Bối Tạp mang theo tia tiếu ý, sau đó triệu hồi ra Tật Phong Cuồng Lôi Ưng mười một cấp nhanh chóng biến mất trước mặt Lai Ân.
Lệ Bối Tạp chạy như bay, nhưng vẫn không quên quay lại hướng Lai Ân làm mặt quỷ.
Lai Ân ung dung triệu hồi ra thú một sừng. Giống như trong truyền thuyết. Mười hai cấp thú hoàng một sừng xứng đáng là ngựa ngày chạy ngàn dặm. Một đôi cánh trắng tinh rất đẹp phe phẩy.
Lai Ân trèo lên trên lưng thú một sừng. Sau đó ra lệnh cho nó đuổi theo Tật Phong Cuồng Lôi Ưng phía trước.
Thú một sừng chỉ vung nhẹ đôi cánh đã bay ra hơn trăm mét.
Lệ Bối Tạp phía trước nhìn lại liền hoảng sợ. Nhìn chằm chằm vào thú một sừng không khỏi ước ao có được một con sủng vật như vậy.
Tốc độ trên mặt đất của thú một sừng đúng là nhanh nhất trong các loại thú. Rất nhanh đuổi kịp Tật Phong Cuồng Lôi Ưng.
"Thú một sừng của ngươi ở đâu ra vậy?" Lệ Bối Tạp quên cả chạy trốn, tới gần thú một sừng nhẹ nhàng vuốt ve.
"Có người tặng, ha ha thèm muốn cũng vô dụng. Nó là phương tiện để ta chạy trốn đó, nếu không ta cho ngươi một con ma ưng phong ám thuộc tính nhé, tốc độ cũng không chậm."
"Dưới mười một cấp ta không thèm."
"Đó là mười hai cấp thú hoàng. Thú hoàng của bản thiếu gia hện giờ có thể tạo thành một tiểu đội đó." Lai Ân khoe khoang nói, hiện giờ ở trong tay hắn có mười tám con mười hai cấp thú hoàng, tặng người ta một con thì tính là cái gì?
"Được." Lệ Bối Tạp nghe vậy liền nở nụ cười, vỗ tay nói: "Chỉ có điều đừng mơ tưởng ta sẽ thua trong trận thi đấu tại học viện."
"Hắc, không cần nữa, ngươi hiện tại đã là người của ta rồi, tốt nhất là nên nghe lời đi thôi." Lai Ân đắc ý cười.
Lệ Bối Tạp hừ lạnh một tiếng. Không thèm nói .
Lai Ân triệu hồi ra ma ưng, sau đó kêu ma ưng cùng Lệ Bối Tạp thành lập chủ tớ khế ước.
Lệ Bối Tạp vui vẻ thay tọa kỵ mười hai cấp thú hoàng.
Lai Ân thu Tật Phong Cuồng Lôi Ưng của Lệ Bối Tạp , sau này có cơ hội sẽ để nó tiến hóa. Có lẽ tặng người khác cũng được.
Một con thiên mã, một con ma ưng thú hoàng, hai đỉnh cấp ma thú bay qua bầu trời chỉ để lại một đen một trắng hai đạo tuyến ảnh.
Mục đích của hai người là đến đế đô của A Á Lôi- Mặc Tạp Bản, một là muốn đến đó nếm thử rượu, một nguyên nhân khác đó là lão sư của Lệ Bối Tạp một vị phong hệ thánh ma đạo ở đó.
Tốc độ thú hoàng rất nhanh, từ Bắc Cực Băng Nguyên xuất phát không quá nửa ngày đã xuất hiện trên khoảng không đế đô A Á Lôi.
Đột nhiên trên bầu trời Mặc Bản Tạp xuất hiện hai ma thú cấp thú hoàng, quân phòng thủ thành thiếu chút nữa bị dọa chết khiếp.
Đám quân phòng thủ thành hoảng sợ nhìn ma ưng giữa không trung có hắc vụ vờn quanh.
Thú một sừng bên cạnh lại càng hiếm thấy , mà lại còn đang bay, vừa nhìn cũng biết là thú hoàng.
Những thú hoàng chỉ sống ở chỗ sâu trong trong rừng rậm, bình thường sẽ không xuất hiện tại thành thị của đại lục, thực lực của chúng tương đương với thánh ma đạo, nếu mà chọc giận bọn chúng, một tòa thành cũng chỉ trong chớp mắt sẽ bị hủy diệt.
Quân phòng thủ thành đều rõ, bọn họ trước mặt thú hoàng cũng bất quá chỉ là một đám kiến hôi.
Lai Ân và Lệ Bối Tạp cách mặt đất khoảng một km rồi từ từ hạ xuống.
Thủ lĩnh thành phòng quân thấy trên lưng thú hoàng có hai người, hắn suy nghĩ một hồi, sau đó hạ lệnh khẩn cấp phòng ngự, nhưng đợi nửa ngày mà không thấy động tĩnh gì.
Thật lâu sau hắn mới hồi phục lại tinh thần mang người chạy ra ngoài thành, thấy Lai Ân và Lệ Bối Tạp. Hắn lại sửng sốt, mấy thanh niên sở hữu chiến sủng là thú hoàng, hắn có nghĩ vỡ đầu cũng chưa từng nghe ai nói qua.
Chỉ có điều hiện tại không cho phép suy nghĩ nhiều, hắn bước nhanh tới trước mặt hai người cung kính, nói: "Hai vị nên xưng hô như thế nào?"
"Ta là Lai Ân, vị này chính là Lệ Bối Tạp."
"Đệ tử của Tạp Long đại sư- Lệ Bối Tạp tiểu thư?" Quan Thành phòng quân lại suy nghĩ, hắn không nhớ Lệ Bối Tạp có một chiến sủng là thú hoàng, mà ngay cả tọa kỵ của Tạp Long cũng chỉ là một con lôi báo mười một cấp.
Lệ Bối Tạp nhẹ nhàng gật đầu thay câu trả lời.
Đầu lĩnh thành phòng quân thở ra một hơi thở. Thầm nghĩ : tốt rồi không phải là địch nhân. Cũng không phải hai thú hoàng muốn đến phá hủy Mặc Tạp Bản.
Tên đầu lĩnh cung kính hướng Lệ Bối Tạp thi lễ, sau đó chuyển hướng sang Lai Ân. Nói: "Vị tiên sinh này có thể thuần phục thú hoàng, chắc là lai lịch không tầm thường, chẳng biết có thể ta biết một chút thông tin không?"
Lai Ân thấy tên này có thái độ tán thưởng, hắn có chút lâng lâng, không khỏi làm bộ, nói: "Huấn luyện viên ma khí Lôi Áo học viện."
Đây chỉ là danh hiệu nho nhỏ để dọa người thôi, đương nhiên nếu là toàn bộ đám thú hoàng xuất hiện , mà nói mình chính là thủ lĩnh của bọn chúng lại càng dọa người hơn, như vậy phỏng chừng làm cho người của cả đại lục sợ chết khiếp.
"A." Thủ lĩnh thành phòng quân nghe vậy toàn thân run rẩy, thiếu chút nữa té ngã.
Huấn luyện viên ma khí của Lôi Áo học viện đại danh đã truyền ra khắp đại lục, cũng không phải bởi vì bản lĩnh của Lai Ân lớn mà là thế lực sau lưng hắn rất nhiều.
Sau khi Lai Ân bị ngưu đầu nhân bắt, Quang Minh thần điện để tìm kiếm Lai Ân đã phái hơn một vạn Tài Quyết giả đi.
Sau đó đến phiên Thủy Tinh Linh nghe nói Lai Ân bị bắt cũng phái một trăm Thần Tiến Thủ đến trợ giúp Quang Minh thần điện tìm kiếm.
Càng đáng sợ hơn chính là bộ lạc Sư Nhân thuộc thú nhân cũng hướng tới ngưu đầu nhân tuyên chiến, yêu cầu thả Lai Ân ra.
Hai trăm ma khí học sinh của Lôi Áo trong học viện phần lớn có gia thế hiển hách, kết hợp lại phát ra giải thưởng năm tỷ kim tệ nếu tìm được Lai Ân, giết một ngưu đầu nhân được một trăm vạn.
Vì vậy rất nhiều dong binh cùng hợp tác chạy đến Đông Phương bình nguyên.
Mà A Á Lôi đế quốc còn đáng sợ hơn khi công chúa Á Lâm suýt nữa bức phụ hoàng của nàng đến phát điện, nguyên nhân tự nhiên là để phụ thân nàng xuất binh diệt trừ bộ lạc ngưu đầu nhân.
Thủ lĩnh thành phòng quân chưa từng nghĩ tới một vị ma khí huấn luyện viên lại có ảnh hưởng đến nhiều thế lực khổng lồ như thế, người như vậy rất không nên đắc tội, nghĩ tới đây hắn dùng thái độ cung kính nhất để hai người tiến vào thành.
Sau đó tự mình hộ tống hai người tới nơi ở của Tạp Long, ngay sau đó điên cuồng chạy đến hoàng cung, tin tức này nếu để cho bệ hạ và công chúa biết được, vậy chẳng phải mình có thể thăng cấp sao.
Tạp Long nghe nói đồ đệ bị bắt cóc cũng rất sốt ruột, sau lại được lão bằng hữu Cát Tạp Mỗ cung cấp tin tức lúc đó mới yên tĩnh lại, lão biết ngưu đầu nhân lần này có phiền phức lớn rồi.
Lệ Bối Tạp và Lai Ân tới được một lúc, Tạp Long đang làm thực nghiệm, hắn muốn tìm được phối phương luyện kim thuật.
Lệ Bối Tạp sốt ruột đẩy cửa phòng thí nghiệm, Tạp Long đang hết sức chăm chú nhìn cái chai Ri-ga, đột nhiên nghe phịch một tiếng cửa mở, bàn tay run rẩy, lọ thuốc liền rót toàn bộ vào một lọ khác .
Lai Ân đối với tình huống như vậy rất nhạy cảm, vội nhấc chân bỏ chạy, thầm nghĩ : dựa theo kinh nghiệm lúc trước ở pháp sư tháp, không có bạo tạc mới là lạ đó.
Ầm...
Một đạo khói đen đem toàn bộ nóc nhà hất tung lên không trung.
Toàn thân Tạp Long đen kịt từ trong phòng thí nghiệm lao ra, vẻ mặt đau buồn, nói: "Phòng thí nghiệm của ta, phối phương của ta, ta thật vất vả mới tạo ra được đó."
"Lão sư, ta đã trở về." Lệ Bối Tạp cầm lấy tay Tạp Long lay lay.
Tạp Long không còn lòng dạ nào , phun ra một câu, "Hảo đồ đệ, ngươi nếu như không trở về lại tốt hơn đó, tâm huyết hơn nửa tháng của ta toàn bộ đã mất, lại còn phòng thí nghiệm cũng đi tong."
Lệ Bối Tạp bĩu môi, nói."Ôi dào! Phòng thí nghiệm của ngươi cách mấy tháng lại chẳng xảy ra tình hống như vậy, bây giờ chỉ đến sớm hơn một chút thì có sao." Tạp Long thở dài, nhìn Lệ Bối Tạp, nói: "Tiểu nha đầu, nghe nói ngươi bị bắt cóc, ngươi...A... Lệ Bối Tạp, đẳng cấp ma vũ sĩ của ngươi bây giờ là cấp nào rồi."
Tạp Long lúc nói vẻ mặt cổ quái, hắn rõ ràng nhìn không ra đẳng cấp của đồ đệ mình, giải thích duy nhất chính là đồ đệ đã vượt qua thập cấp.
"Mười một cấp ạ." Lệ Bối Tạp trả lời.
" Không có khả năng, lúc này mới được bao lâu , ngươi tại sao có thể tiến giai đến hai cấp, trừ phi..." Tạp Long nhìn về phương bắc, vẻ mặt ngưng trọng, nói: "Ngươi đã ở Bắc Cực Băng Nguyên ?"
/225
|