“Nơi này bây giờ đây kiểm tra rất kỹ. Dám đến A Á Lôi đế đô không sợ bị Quang Minh thần tóm à."
"Thì lén tới, không ai phát hiện ra hắn, sau đó hắn tìm đến ta nhờ vả, hy vọng ngươi có thể gặp hắn một lần."
"Hắn không tự mình tìm tới à."
"Ngươi tưởng hắn dám sao? Ngươi ngay cả Minh Thần cũng dám cò kè mặc cả, người ta ngay cả cái chức người hầu của Minh Thần cũng phải vấy vả mới có được thì sao dám tùy ý gặp ngươi chứ?"
"Hắn tìm ta làm gì?"
"Ngươi yêu cầu tài liệu để trao đổi ác ma áo giáp, hắn chỉ mang đến một ít tài liệu và mười con Bạo Phệ Thử còn nhỏ nhưng lại muốn trao đổi một con thú hoàng của ngươi."
"Mười con Bạo Phệ Thử còn nhỏ?" Lai Ân thoáng cái từ trên ghế ngã xuống.
"Đúng, mười con."
"Người đang ở đâu?"
"Bên ngoài kia."
Lai Ân vội vang lao ra ngoài.
Bảo Bá mang theo mười tên đại hán bưu hãn đứng ở đại sảnh. Ngay cả ngồi cũng không dám.
Lai Ân vừa xuất hiện.
Bảo Bá cuống quít mang theo mười tên đại hán quỳ rạp xuống đất. Kinh hoảng nói: "Lai Ân tiên sinh, ta đã quấy rầy ngài rồi. Lần này tiểu nhân đến một là vì cảm kích ngài lúc ở Bắc Cực Băng Nguyên giúp đỡ, nếu không một thân khổ tu của tiểu nhân hóa thành hư ảo rồi. Thứ hai là muốn cùng đại nhân ngài giao dịch một chút."
Lai Ân ra hiệu cho Bảo Bá cùng đám người đứng dậy, nói: "Những lời khách khí không nên nói nhiều, mấy thứ ngươi cầm đến đâu, cầm ra trao đổi xong thì mau đi. Đây là địa bàn của Quang Minh thần điện, các ngươi cũng không nên lưu lại."
Bảo Bá kích động cảm ơn không ngớt, nói: "Lai Ân tiên sinh, ngài vì tiểu nhân mà lo lắng như vậy. Tiểu nhân hiện tại dù có chết cũng cam lòng.
Mười con Bạo Phệ Thử được đặt trong một chiếc lồng sắt nhỏ. Bên cạnh còn có một chiếc hộp vuông. Trong hộp có mấy loại tài liệu đền là thứ Lai Ân đang cần, tuy rằng số lượng không nhiều thế nhưng so với tài liệu của Áo Tư Đinh dùng để trao đổi lúc trước cũng nhiều hơn mấy lần.
Lai Ân tuy rằng biết số lượng như vậy nói nhiều thì cũng không phải, thế nhưng để đổi lấy áo giáp ác ma thì vẫn còn thiếu. Huống chi còn thêm một con ma thú cấp thú hoàng nữa, hắn suy nghĩ một chút, nói: "Ta có thể đổi cho ngươi bảy bộ áo giáp ác ma, một con ma thú cấp thú hoàng, coi như là nể mặt mũi của Cáp Địch Tư vậy."
Toàn thân Bảo Bá run rẩy, bởi vì đối với bọn họ mà nói mấy thứ này quá trọng yếu. Đồng thời hắn cũng không thể nào tin nổi mấy thứ này lại có thể đổi được bảy bộ áo giáp ác ma cùng một con ma thú cấp thú hoàng.
Lai Ân tiếp nhận mấy thứ trên, sau đó nhìn vẻ mặt chờ mong cùng lo lắng của Bảo Bá, hắn thở dài nói: "Để đám người của ngươi lui xuống trước đi."
Trong lòng của Bảo Bá rất căng thẳng, hắn biết truyện này rất trọng yếu, vội vàng làm theo yêu cầu của Lai Ân quát lui mười tên đại hán.
Lai Ân nhìn về phía Lệ Bối Tạp nói: "Lệ Bối Tạp, ngươi không cần đi, thế nhưng cũng không thể đem chuyện hôm nay truyền ra ngoài."
Lệ Bối Tạp nghe Lai Ân nói nàng không cần ra nhất thời cũng cảm giác kích động cùng mừng rỡ. Khóe miệng tràn đầy nụ cười, nhu thuận gật đầu.
Lai Ân nói: "Bảo Bá đại pháp sư, ngươi còn cần gì nữa không? Tuy rằng như vậy ta sẽ bị lỗ một khoản không nhỏ, thế nhưng Minh Thần Cáp Địch Tư và ta coi như là cũng có chút quan hệ, cho nên lần này ngoại lệ ta cấp cho ngươi một chút lợi ích. Bởi vì lần trước lão sư ta là người của Quang Minh thần điện, ta cũng không thể không cho hắn, cho nên lần này ngươi muốn cái gì cứ nói, ta có thể làm hết sức giúp ngưới."
Bảo Bá nghe xong kích động quỳ rạp xuống đất. Hai hàng lệ lã chã nhỏ xuống nói: "Lai Ân tiên sinh cảm tạ ngài, ta đại biểu cho mấy tế tự của Hắc Ám Thần Điện cảm tạ ngài. Ta, chúng ta căn bản là cần hai thú hoàng để cùng Quang Minh thần điện tại chiến trường phương bắc duy trì thế cân bằng, chỉ, chỉ cần một con thú hoàng nữa là ổn rồi."
"Ba con thú hoàng, bảy bộ áo giáp ác ma, tặng kèm một con Cuồng Phong Tật Lôi Ưng mười một cấp. Đối với ta nó cũng không có tác dụng nhiều."
Lai Ân vừa dứt lời, Bảo Bá ngây ngốc đứng lặng một hồi, hơn nửa ngày mới phục hồi tinh thần lại, rối rít tạ ơn.
Trao đổi kết thúc.
Bảo Bá mang theo mấy người nhanh chóng ly khai, ở đây chung quy vẫn là địa bàn của Quang Minh thần, nếu ở lâu sẽ rất phiền phức.
"Nơi đây là địa bàn của Quang Minh thần điện vậy mà ngươi lại dám cùng Hắc Ám Thần Điện giao dịch, ngươi thật đúng là lớn mật!" Lệ Bối Tạp nhìn Lai Ân nói.
Lai Ân bất đắc dĩ nhún vai nói: "Thật ra ta cũng không định giúp bên nào cả, thế nhưng thân bất do kỷ, lão sư ta cùng một tế tự Quang Minh đã cứu ta từ trong bão tuyết. Phần ân tình này không thể không báo. Bọn họ muốn thứ gì ta cũng đáp ứng hết."
Lệ Bối Tạp gật đầu đồng ý.
"Minh Thần Cáp Địch Tư cũng giúp ta không ít, mà hiện tại thuộc hạ của nàng đến tìm, ta không thể không giúp đỡ. Mà nếu không giúp đến khi bọn họ bị Quang Minh thần điện uy hiếp, vậy Cáp Địch Tư không tìm ta liều mạng mới lạ, cho nên ta chỉ có thể làm vậy để lực lượng hai bên cân bằng, tránh xảy ra tranh chấp.
Lệ Bối Tạp không thèm nói nữa, đây quả thật là một chuyện phiền toái.
Một ngày qua đi, Mặc Bản Tạp càng thêm trở nên náo nhiệt.
Đấu giá hội được thiết lập tại một khoảng đất lớn giữa đế đô, vật phẩm dùng để trao đổi vô cùng trân quý, số lượng khổng lồ, Áo Tư Đinh phải phái ra đội quân tinh nhuệ nhất của đế quốc là Kim Giáp Kỵ Sĩ Đoàn để bảo vệ, dùng đám ma thú đã mua của Lai Ân cấu thành nên một tổ hợp, liên tục tuần tra.
Theo như thông báo, ngày đầu tiên khai mạc đồ vật đem ra bán đấu giá là một con dị biến ma thú bát cấp, kết quả khi mới bắt đầu, bát cấp dị biến ma thú lại biến thành cửu cấp, điều này làm cho các phú thương hết sức vui mừng, dám tham gia đấu giá hội lần này cũng toàn là kẻ có tiền, bọn họ đều muốn một con ma thú để bảo hộ, cũng là vì chút sĩ diện bản thân.
Ba mươi sáu con dị biến ma thú, giá khởi điểm là năm tỷ kim tệ một con, mà giá cả lại không ngừng tăng lên.
Tổng cộng số tiền thu được là hai trăm hai mươi sáu ức, trong đó một trăm sáu mươi ức thuộc về Lai Ân.
Số tiền này coi như là ổn rồi, thế nhưng từ trong số tiền kia Lai Ân lại phải lấy ra một trăm ức đưa cho Áo Tư Đinh để mua một trăm cân bí ngân.
Sau khi đem danh sách vật phẩm cần mua đưa cho An Địch, trong túi hắn chỉ còn có hai mươi tỷ.
Đợt đấu giá đầu kết thúc, mọi người nghỉ ngơi ba ngày, thương nhân đến Mặc Bản Tạp vẫn không giảm, càng nhiều thế lực cử đại biểu của mình đến tham gia.
Đợt đấu giá thứ hai người tham gia đều là các đại gia tộc lớn và một số đại biểu của các quốc gia.
Đợt đấu giá hội thư hai và thứ ba vật phẩm đem ra đấu giá đều là đồ quý hiếm nhất, cho nên toàn bộ đại lục cuối cùng chỉ còn lại đại biểu của hai mươi lăm thế gia, đại biểu của bảy quốc gia và ba đại gia tộc có tư cách tham gia.
Bởi vì Lai Ân là chủ sự cho nên mấy vị đại biểu này đều do hắn chọn lựa, mục đích chính là chỉ có những người này mới đủ tiền để trao đổi áo giáp ác ma…Cùng các loại vật phẩm quý giá hi hữu khác.
Mà trận đấu giá hội thứ hai chính là có quan hệ trực tiếp đến tư cách tham gia trận thứ ba...
Các thế lực lớn đều lấy ra không ít đồ tốt để trao đổi.
Đám mười một ma thú chiến sủng đầu tiên của Lai Ân bây giờ chỉ còn lại Tiểu Bạch.
Bởi vì Tạp Long lúc trước đã chiếm hai con Thạch Quy cùng Ma Sư.
Lão sư đem đi một con Viêm Long thú hoàng.
Lệ Bối Tạp lấy một con Ma Ưng.
Quang Minh thần điện mang đi một con Song Đầu Xà băng, hỏa thuộc tính cùng một con Ma Xà tam thuộc tính.
Hắc Ám Thần Điện đổi lấy Song Đầu Xà cùng Ma Xà tam thuộc tính.
Đợt đấu giá đầu tiên lại bán đi một con Ma Hổ lôi băng thuộc tính và một con Ma Lang song đầu.
Bên người Lai Ân bây giờ cũng chỉ còn lại có sáu con thú hoàng, Giác Nhất, Bạo Phệ Thử, Băng Nhất, Bạo Nhất, Hắc Nhất cùng một con lôi thỏ Tiểu Bạch.
Trận đấu giá hội thứ hai có một dãy phòng bí mật để mấy người ngồi quan khán, bởi vì những gia tộc này cũng không muốn bại lộ thân phận cùng thực lực của mình.
Áo Tư Đinh cùng Lai Ân hiện tại ở một phòng.
Áo Tư Đinh đối với sự thành công của đấu giá hội lần này rất hài lòng, bởi vì ít nhất hắn có thể kiếm được hai trăm ức kim tệ hoa hồng.
Khiến Áo Tư Đinh vui vẻ hơn chính là cùng Lai Ân vị thanh niên nhân thần bí này có quan hệ không tệ, hắn không chỉ tra được ra Lai Ân chính là đồ đệ của Cát Tạp Mỗ mà còn là chánh án của Quang Minh thần điện nữa.
Mà hai tin tức này cũng không quan trọng bằng một đống vật phẩm trân quý của hắn, đám vật phẩm này có thể làm điên đảo cả đại lục.
Áo Tư Đinh suy đoán thanh niên nhân ngồi ở bên cạnh này nhất định có thế lực cường đại hỗ trợ, sau này phải nhanh chóng phái người đi điều tra kỹ mới được.
Phòng bán đấu giá được thiết kế theo hình tròn, lầu một là đại đường bán đấu giá phổ thông, mà lầu hai chỉ thiết kế ba mươi sáu lô ghế đặc biệt mà thôi.
Giữa đại đường là một chiếc đài hình tròn, trên đài có dựng một bàn đấu giá lớn.
Lai Ân uống một chút mễ tửu đặc biệt của hoàng thất A Á Lôi, hắn vừa nhâm nhi rượu vừa nghĩ ngợi vẩn vơ.
Áo Tư Đinh nhìn hắn cười nói: "Lai Ân tiên sinh, nhìn quy mô hoành tráng như ngày hôm nay, ta càng thêm chờ mong đợt đợt đấu giá cuối cùng vào mấy ngày nữa a."
Lai Ân chỉ cười mà không nói.
Lần này vật phẩm mang ra bán đấu giá có ba mươi tám kiện, mỗi vật phẩm đều là quý hiếm vô cùng.
Lễ Khai mạc rất đơn giản, tất cả mọi người đều biết đêm nay bán cái gì.
Nhân viên chủ trì bán đấu giá vô cùng kích động leo lên bán đấu giá, cả đời hắn đều tiếp xúc với vô số vật phẩm trân quý cũng không bằng số lượng vật phẩm của một tháng này, làm một nhân viên bán đấu giá bọn họ đều muốn mấy vật phẩm mà mình hô sẽ bán được giá cao nhất.
Kiện thứ nhất: Chú ngữ thừ thời đại chiến giữa thần ma, bên trong tờ giấy có ghi một đoạn chú ngữ từ thời thần ma.
Nhân viên bán đấu giá giới thiệu xong vật phẩm, sau đó kích động nói: "Trải qua chuyên gia của chúng ta thẩm định, đoạn chú ngữ này hẳn là thuộc về mười một cấp lôi hệ cổ ma pháp. Hiện tại bắt đầu bán đấu giá, giá khởi điểm là năm tỷ. có thể dùng Đồng Huyết Thạch của A Á Lôi để trao đổi, một tấn Đồng Huyết Thạch tương đương với năm tỷ, cứ như vậy mà nhân lên."
"Thì lén tới, không ai phát hiện ra hắn, sau đó hắn tìm đến ta nhờ vả, hy vọng ngươi có thể gặp hắn một lần."
"Hắn không tự mình tìm tới à."
"Ngươi tưởng hắn dám sao? Ngươi ngay cả Minh Thần cũng dám cò kè mặc cả, người ta ngay cả cái chức người hầu của Minh Thần cũng phải vấy vả mới có được thì sao dám tùy ý gặp ngươi chứ?"
"Hắn tìm ta làm gì?"
"Ngươi yêu cầu tài liệu để trao đổi ác ma áo giáp, hắn chỉ mang đến một ít tài liệu và mười con Bạo Phệ Thử còn nhỏ nhưng lại muốn trao đổi một con thú hoàng của ngươi."
"Mười con Bạo Phệ Thử còn nhỏ?" Lai Ân thoáng cái từ trên ghế ngã xuống.
"Đúng, mười con."
"Người đang ở đâu?"
"Bên ngoài kia."
Lai Ân vội vang lao ra ngoài.
Bảo Bá mang theo mười tên đại hán bưu hãn đứng ở đại sảnh. Ngay cả ngồi cũng không dám.
Lai Ân vừa xuất hiện.
Bảo Bá cuống quít mang theo mười tên đại hán quỳ rạp xuống đất. Kinh hoảng nói: "Lai Ân tiên sinh, ta đã quấy rầy ngài rồi. Lần này tiểu nhân đến một là vì cảm kích ngài lúc ở Bắc Cực Băng Nguyên giúp đỡ, nếu không một thân khổ tu của tiểu nhân hóa thành hư ảo rồi. Thứ hai là muốn cùng đại nhân ngài giao dịch một chút."
Lai Ân ra hiệu cho Bảo Bá cùng đám người đứng dậy, nói: "Những lời khách khí không nên nói nhiều, mấy thứ ngươi cầm đến đâu, cầm ra trao đổi xong thì mau đi. Đây là địa bàn của Quang Minh thần điện, các ngươi cũng không nên lưu lại."
Bảo Bá kích động cảm ơn không ngớt, nói: "Lai Ân tiên sinh, ngài vì tiểu nhân mà lo lắng như vậy. Tiểu nhân hiện tại dù có chết cũng cam lòng.
Mười con Bạo Phệ Thử được đặt trong một chiếc lồng sắt nhỏ. Bên cạnh còn có một chiếc hộp vuông. Trong hộp có mấy loại tài liệu đền là thứ Lai Ân đang cần, tuy rằng số lượng không nhiều thế nhưng so với tài liệu của Áo Tư Đinh dùng để trao đổi lúc trước cũng nhiều hơn mấy lần.
Lai Ân tuy rằng biết số lượng như vậy nói nhiều thì cũng không phải, thế nhưng để đổi lấy áo giáp ác ma thì vẫn còn thiếu. Huống chi còn thêm một con ma thú cấp thú hoàng nữa, hắn suy nghĩ một chút, nói: "Ta có thể đổi cho ngươi bảy bộ áo giáp ác ma, một con ma thú cấp thú hoàng, coi như là nể mặt mũi của Cáp Địch Tư vậy."
Toàn thân Bảo Bá run rẩy, bởi vì đối với bọn họ mà nói mấy thứ này quá trọng yếu. Đồng thời hắn cũng không thể nào tin nổi mấy thứ này lại có thể đổi được bảy bộ áo giáp ác ma cùng một con ma thú cấp thú hoàng.
Lai Ân tiếp nhận mấy thứ trên, sau đó nhìn vẻ mặt chờ mong cùng lo lắng của Bảo Bá, hắn thở dài nói: "Để đám người của ngươi lui xuống trước đi."
Trong lòng của Bảo Bá rất căng thẳng, hắn biết truyện này rất trọng yếu, vội vàng làm theo yêu cầu của Lai Ân quát lui mười tên đại hán.
Lai Ân nhìn về phía Lệ Bối Tạp nói: "Lệ Bối Tạp, ngươi không cần đi, thế nhưng cũng không thể đem chuyện hôm nay truyền ra ngoài."
Lệ Bối Tạp nghe Lai Ân nói nàng không cần ra nhất thời cũng cảm giác kích động cùng mừng rỡ. Khóe miệng tràn đầy nụ cười, nhu thuận gật đầu.
Lai Ân nói: "Bảo Bá đại pháp sư, ngươi còn cần gì nữa không? Tuy rằng như vậy ta sẽ bị lỗ một khoản không nhỏ, thế nhưng Minh Thần Cáp Địch Tư và ta coi như là cũng có chút quan hệ, cho nên lần này ngoại lệ ta cấp cho ngươi một chút lợi ích. Bởi vì lần trước lão sư ta là người của Quang Minh thần điện, ta cũng không thể không cho hắn, cho nên lần này ngươi muốn cái gì cứ nói, ta có thể làm hết sức giúp ngưới."
Bảo Bá nghe xong kích động quỳ rạp xuống đất. Hai hàng lệ lã chã nhỏ xuống nói: "Lai Ân tiên sinh cảm tạ ngài, ta đại biểu cho mấy tế tự của Hắc Ám Thần Điện cảm tạ ngài. Ta, chúng ta căn bản là cần hai thú hoàng để cùng Quang Minh thần điện tại chiến trường phương bắc duy trì thế cân bằng, chỉ, chỉ cần một con thú hoàng nữa là ổn rồi."
"Ba con thú hoàng, bảy bộ áo giáp ác ma, tặng kèm một con Cuồng Phong Tật Lôi Ưng mười một cấp. Đối với ta nó cũng không có tác dụng nhiều."
Lai Ân vừa dứt lời, Bảo Bá ngây ngốc đứng lặng một hồi, hơn nửa ngày mới phục hồi tinh thần lại, rối rít tạ ơn.
Trao đổi kết thúc.
Bảo Bá mang theo mấy người nhanh chóng ly khai, ở đây chung quy vẫn là địa bàn của Quang Minh thần, nếu ở lâu sẽ rất phiền phức.
"Nơi đây là địa bàn của Quang Minh thần điện vậy mà ngươi lại dám cùng Hắc Ám Thần Điện giao dịch, ngươi thật đúng là lớn mật!" Lệ Bối Tạp nhìn Lai Ân nói.
Lai Ân bất đắc dĩ nhún vai nói: "Thật ra ta cũng không định giúp bên nào cả, thế nhưng thân bất do kỷ, lão sư ta cùng một tế tự Quang Minh đã cứu ta từ trong bão tuyết. Phần ân tình này không thể không báo. Bọn họ muốn thứ gì ta cũng đáp ứng hết."
Lệ Bối Tạp gật đầu đồng ý.
"Minh Thần Cáp Địch Tư cũng giúp ta không ít, mà hiện tại thuộc hạ của nàng đến tìm, ta không thể không giúp đỡ. Mà nếu không giúp đến khi bọn họ bị Quang Minh thần điện uy hiếp, vậy Cáp Địch Tư không tìm ta liều mạng mới lạ, cho nên ta chỉ có thể làm vậy để lực lượng hai bên cân bằng, tránh xảy ra tranh chấp.
Lệ Bối Tạp không thèm nói nữa, đây quả thật là một chuyện phiền toái.
Một ngày qua đi, Mặc Bản Tạp càng thêm trở nên náo nhiệt.
Đấu giá hội được thiết lập tại một khoảng đất lớn giữa đế đô, vật phẩm dùng để trao đổi vô cùng trân quý, số lượng khổng lồ, Áo Tư Đinh phải phái ra đội quân tinh nhuệ nhất của đế quốc là Kim Giáp Kỵ Sĩ Đoàn để bảo vệ, dùng đám ma thú đã mua của Lai Ân cấu thành nên một tổ hợp, liên tục tuần tra.
Theo như thông báo, ngày đầu tiên khai mạc đồ vật đem ra bán đấu giá là một con dị biến ma thú bát cấp, kết quả khi mới bắt đầu, bát cấp dị biến ma thú lại biến thành cửu cấp, điều này làm cho các phú thương hết sức vui mừng, dám tham gia đấu giá hội lần này cũng toàn là kẻ có tiền, bọn họ đều muốn một con ma thú để bảo hộ, cũng là vì chút sĩ diện bản thân.
Ba mươi sáu con dị biến ma thú, giá khởi điểm là năm tỷ kim tệ một con, mà giá cả lại không ngừng tăng lên.
Tổng cộng số tiền thu được là hai trăm hai mươi sáu ức, trong đó một trăm sáu mươi ức thuộc về Lai Ân.
Số tiền này coi như là ổn rồi, thế nhưng từ trong số tiền kia Lai Ân lại phải lấy ra một trăm ức đưa cho Áo Tư Đinh để mua một trăm cân bí ngân.
Sau khi đem danh sách vật phẩm cần mua đưa cho An Địch, trong túi hắn chỉ còn có hai mươi tỷ.
Đợt đấu giá đầu kết thúc, mọi người nghỉ ngơi ba ngày, thương nhân đến Mặc Bản Tạp vẫn không giảm, càng nhiều thế lực cử đại biểu của mình đến tham gia.
Đợt đấu giá thứ hai người tham gia đều là các đại gia tộc lớn và một số đại biểu của các quốc gia.
Đợt đấu giá hội thư hai và thứ ba vật phẩm đem ra đấu giá đều là đồ quý hiếm nhất, cho nên toàn bộ đại lục cuối cùng chỉ còn lại đại biểu của hai mươi lăm thế gia, đại biểu của bảy quốc gia và ba đại gia tộc có tư cách tham gia.
Bởi vì Lai Ân là chủ sự cho nên mấy vị đại biểu này đều do hắn chọn lựa, mục đích chính là chỉ có những người này mới đủ tiền để trao đổi áo giáp ác ma…Cùng các loại vật phẩm quý giá hi hữu khác.
Mà trận đấu giá hội thứ hai chính là có quan hệ trực tiếp đến tư cách tham gia trận thứ ba...
Các thế lực lớn đều lấy ra không ít đồ tốt để trao đổi.
Đám mười một ma thú chiến sủng đầu tiên của Lai Ân bây giờ chỉ còn lại Tiểu Bạch.
Bởi vì Tạp Long lúc trước đã chiếm hai con Thạch Quy cùng Ma Sư.
Lão sư đem đi một con Viêm Long thú hoàng.
Lệ Bối Tạp lấy một con Ma Ưng.
Quang Minh thần điện mang đi một con Song Đầu Xà băng, hỏa thuộc tính cùng một con Ma Xà tam thuộc tính.
Hắc Ám Thần Điện đổi lấy Song Đầu Xà cùng Ma Xà tam thuộc tính.
Đợt đấu giá đầu tiên lại bán đi một con Ma Hổ lôi băng thuộc tính và một con Ma Lang song đầu.
Bên người Lai Ân bây giờ cũng chỉ còn lại có sáu con thú hoàng, Giác Nhất, Bạo Phệ Thử, Băng Nhất, Bạo Nhất, Hắc Nhất cùng một con lôi thỏ Tiểu Bạch.
Trận đấu giá hội thứ hai có một dãy phòng bí mật để mấy người ngồi quan khán, bởi vì những gia tộc này cũng không muốn bại lộ thân phận cùng thực lực của mình.
Áo Tư Đinh cùng Lai Ân hiện tại ở một phòng.
Áo Tư Đinh đối với sự thành công của đấu giá hội lần này rất hài lòng, bởi vì ít nhất hắn có thể kiếm được hai trăm ức kim tệ hoa hồng.
Khiến Áo Tư Đinh vui vẻ hơn chính là cùng Lai Ân vị thanh niên nhân thần bí này có quan hệ không tệ, hắn không chỉ tra được ra Lai Ân chính là đồ đệ của Cát Tạp Mỗ mà còn là chánh án của Quang Minh thần điện nữa.
Mà hai tin tức này cũng không quan trọng bằng một đống vật phẩm trân quý của hắn, đám vật phẩm này có thể làm điên đảo cả đại lục.
Áo Tư Đinh suy đoán thanh niên nhân ngồi ở bên cạnh này nhất định có thế lực cường đại hỗ trợ, sau này phải nhanh chóng phái người đi điều tra kỹ mới được.
Phòng bán đấu giá được thiết kế theo hình tròn, lầu một là đại đường bán đấu giá phổ thông, mà lầu hai chỉ thiết kế ba mươi sáu lô ghế đặc biệt mà thôi.
Giữa đại đường là một chiếc đài hình tròn, trên đài có dựng một bàn đấu giá lớn.
Lai Ân uống một chút mễ tửu đặc biệt của hoàng thất A Á Lôi, hắn vừa nhâm nhi rượu vừa nghĩ ngợi vẩn vơ.
Áo Tư Đinh nhìn hắn cười nói: "Lai Ân tiên sinh, nhìn quy mô hoành tráng như ngày hôm nay, ta càng thêm chờ mong đợt đợt đấu giá cuối cùng vào mấy ngày nữa a."
Lai Ân chỉ cười mà không nói.
Lần này vật phẩm mang ra bán đấu giá có ba mươi tám kiện, mỗi vật phẩm đều là quý hiếm vô cùng.
Lễ Khai mạc rất đơn giản, tất cả mọi người đều biết đêm nay bán cái gì.
Nhân viên chủ trì bán đấu giá vô cùng kích động leo lên bán đấu giá, cả đời hắn đều tiếp xúc với vô số vật phẩm trân quý cũng không bằng số lượng vật phẩm của một tháng này, làm một nhân viên bán đấu giá bọn họ đều muốn mấy vật phẩm mà mình hô sẽ bán được giá cao nhất.
Kiện thứ nhất: Chú ngữ thừ thời đại chiến giữa thần ma, bên trong tờ giấy có ghi một đoạn chú ngữ từ thời thần ma.
Nhân viên bán đấu giá giới thiệu xong vật phẩm, sau đó kích động nói: "Trải qua chuyên gia của chúng ta thẩm định, đoạn chú ngữ này hẳn là thuộc về mười một cấp lôi hệ cổ ma pháp. Hiện tại bắt đầu bán đấu giá, giá khởi điểm là năm tỷ. có thể dùng Đồng Huyết Thạch của A Á Lôi để trao đổi, một tấn Đồng Huyết Thạch tương đương với năm tỷ, cứ như vậy mà nhân lên."
/225
|