Hắn biết lực lượng của Lai Ân rất lớn, tại cuộc chiết ở Dã Lang thành, hắn đã chứng kiến qua người trước mắt này thật kinh khủng, nửa điểm chiến ý cũng không còn.
" Ngươi ngu ngốc a." Đối phương cười nhạo A Nhĩ Ngõa, sau đó chạy lên trên tường thành bắt đầu hiệp trợ phòng ngự.
Trên tường thành ma pháp sư càng ngày càng nhiều, đám ma pháp sư đang vất vả chống đỡ thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu khôi phục nguyên khí, nhãn thần dữ tợn nhìn chằm chằm Lai Ân ở dưới thành đang nhàn nhã nhìn đám vong linh đang bò lên tường, thầm nghĩ: tiểu tử, ngươi xong rồi, chờ chúng ta khôi phục nguyên khí, không đánh bay ngươi mới là lạ.
Lai Ân phát hiện ý nghĩ của mình quá ngây thơ, công thành quả nhiên không phải sự tình đơn giản.
Xa xa liên quân đại doanh nhìn mười con dị biến ma thú đồ sộ và gần trăm tên ma pháp sư trên tường thành bắt đầu ma pháp đối công khói lửa ngút trời, giống như một đống lửa liên hoan trong đêm vậy, giữa ban ngày cũng khiến người ta cảm thấy hoa mỹ , say mê.
Ba vạn vong linh đại quân công thành lại làm cho Đông thành Thủ Quân trên đầu mồ hôi lạnh ứa ra, những tên vong linh này không có linh hồn, bàn tay cứng như thép không cần cây thang trực tiếp dùng xương ngón tay cào trên tường rồi leo lên, so sánh với thang mây còn lợi hại hơn.
Ba vạn vong linh bò đầy thnahf từ hàng trên mặt tường thành.
Vong linh quân đoàn đứng trên khoảng đất trống liếc mắt đều không thấy điểm dừng, đám còn lại đang bò trên tường thành, liên quân chứng kiến đều toát mồ hôi lạnh. Xa xa nhìn lại trên tường thành, đám vong linh giống như đàn kiến đồ sộ đang chuyển nhà vậy.
Liên quân đội trưởng các nơi tụ tập, nhìn người này đang hỗ trợ, mười con dị biến ma thú, cùng với ba vạn vong linh đại quân, lực lượng này cũng không nhỏ a, bọn họ đều suy đoán đây là cao thủ quốc gia phái tới trợ chiến, một người mà dám đơn độc chiến đấu với một mặt thành a.
Lai Ân lấy ra hai cục bông gòn nhé vào tai, sau đó lùi lại, phát hiện ba vạn vong linh bò trên tường thật là hoành tráng a, ma pháp phía trên phóng xuống cũng rất đẹp , đáng tiếc đều bị đám ma thú cản lại.
Lai Ân đứng một hồi, phát hiện lực công kích của đám ma thú bắt đầu suy yếu, liền dứt khoát hạ lệnh cho đám ma thú quay về phòng ngự.
Mười con dị biến ma thú thân thể co rụt lại, biến thành tiểu thú cao một thước, sau đó hơn mười đạo ma pháp thuẫn xuât hiện, đem Lai Ân vây vào trong, Lai Ân đứng tại chỗ không có nhúc nhích nhìn một mảng vong linh trắng lóa đang bò trên tường thành.
Bên trên mấy tên ma pháp sư thấy ma pháp co rút lại , định tấn công, thế nhưng một ngón tay cũng chưa kịp động, tưởng trả đũa một chút, kết quả lại phát hiện không có biện pháp bắt hắn.
Liên quân thấy một màn như vậy, nhất thời bạo phát một trận hò hét xung phong.
Có người hô to:" Mạnh, đây mới thực sự là cường đạo, một người cũng dám lên, các huynh đệ, chuẩn bị đi, khi có hiệu lệnh công kích, chúng ta liền xông lên hỗ trợ vị kia."
" Nỗ lực lên, nỗ lực lên nga." Có người lại điên cuồng hơn rống lên.
Vong linh đáng sợ nhất ở chỗ chính là số lượng bọn chúng vô cùng vô tận, tuy rằng Cáp Địch Nạp Tư chỉ có thể triệu hồi ra ba vạn vong linh chiến sĩ, thế nhưng trong hắc vụ vờn quanh, số lượng này vĩnh viễn sẽ không giảm , một tên tử vong tên còn lại bắt đầu bổ sung.
Hơn mười danh vong linh xông lên tường thành, thủ thành quân náo loạn, hơn mười danh vong linh kết thành trận hình xông lên đem một khoảng trống bao lại, ngay sau đó hơn mười tên vong linh lại bò lên.
" Tản ra , tản ra, Quang Minh pháp sư, Quang Minh pháp sư ở nơi nào."
Mấy tên pháp sư đang tiếc nuối vì mất cơ hội phản kích đám ma thú, lúc này mới chú ý đến đám vong linh đang bò lên trên tường.
Quang Minh pháp sư cuống quít xông lên dùng ma pháp khu tán, thế nhưng phía sau vong linh như đàn kiến tràn lên không dứt.
Quang Minh pháp sư tại Lôi Minh đại lục là chức nghiệp rất hiếm, cao cấp Quang Minh pháp sư lại càng khan hiếm.
Bát cấp Quang Minh pháp sư chỉ có thể phát ra ma pháp khu tán trong phạm vi hẹp, mười một cấp đại ma pháp sư mới có thể phát được ra ma pháp khu tán bao phủ được trong phạm vi rộng.
Nhưng hết lần này tới lần khác đại ma pháp sư đều không có mặt đúng lúc, bát cấp Quang Minh pháp sư sử dụng ma pháp khu tán có chút khó khăn, thường thường là đuổi được một tên lại có ba tên khác xông lên.
Một tiếng tiếng rít chói tai. . .
Mười đạo bóng xanh như thiểm điện xẹt qua trên bầu trời trận doanh Liên quân, Quang Minh pháp sư còn chưa kịp phản ứng đã bị bắn thủng yết hầu.
Lai Ân quay đầu nhìn lại, thấy Á Lâm trong tay đang cầm trường cung, trên vai còn năm mũi tên dài.
Á Lâm thấy Lai Ân hướng về phía mình, không khỏi hé miệng cười.
Lai Ân hướng về phía Á Lâm vẫy tay, ha ha cười nói:" Á Lâm, TA YÊU NGƯƠI."
Khoảng cách quá xa, trên chiến trường lại quá ồn ào, Á Lâm chỉ có thể nhìn thấy bộ dáng như con khỉ của hắn.
Liên quân lại cho rằng đây là Lai Ân ra hiệu cho bọn họ, nhất thời đều giơ cao binh khí hò hét, nhìn chiến trường trong lòng chiến ý nổi lên cuồn cuộn, hiện tại đang sốt ruột đợi mệnh lệnh công kích phát ra sẽ lập tức xông lên dùng chút tài năng mà phát tiết.
Trên tường thành không có Quang Minh pháp sư, rất nhiều vong linh đã phá tan phòng tuyến.
Lai Ân đắc ý quay đầu lại hướng về phía Mễ Lệ Toa làm mặt quỷ, đắc ý không lời nào có thể diễn tả.
Phía sau liên quân càng cười vang, cho rằng lần này hắn mới đùa giỡn.
Quang Minh thần điện hai gã tế tự nhận được báo cáo, nói có người mang theo vong linh đi công thành, Tây Tư nghe xong đầu ong ong vang lên, cũng bất chấp cái gì mà hội nghị, đứng lên bỏ chạy.
Lúc tới chiến trường vừa thấy cảnh như vậy, trong lòng cười khổ thầm nói: Chỉ sợ có điều bất trắc xảy ra, người này thế nào lại đơn độc tiến lên, Sa Gia bọn họ đâu? Thế nào cũng không tới báo cáo.
Đám người tế tự còn lại trực tiếp tiến lên trận doanh của Quang Minh thần điện, dụi con mắt nhìn Lai Ân phía dưới tường thành, khóe miệng giật giật hai cái, nói:" Tây Tư, cái này, người này không phải là vị thẩm phán trường đại nhân tương lai sao."
" Ngươi đoán đúng rồi đấy, Ai Văn, chính là người này."
Ai Văn chằm chằm nhìn hồi lâu, đột nhiên nhảy dựng lên, chỉ vào Lai Ân, gấp giọng nói:" Vậy còn không mau lên cứu người, hiện tại hắn có khả năng cầm cự, vạn nhất mười hai cấp thánh ma đạo tới, chỉ một chiêu là hắn xong đời."
Tây Tư cũng đột nhiên nghĩ đến vấn đề nghiêm trọng này, sợ hãi chỉ vào Lai Ân sau đó hướng về phía người bên cạnh lớn tiếng nói:" Cứu người, cứu người kia cho ta, Đệ Nhất đoàn, Đệ Nhất đoàn lên cho ta."
" Tổng tiến công sao? Tế tự đại nhân? Chúng đội trưởng cho rằng nghe lầm.
Đệ Nhất đoàn là một đội quân tinh nhuệ nhất thuộc Quang Minh Sư Tử quân đoàn, nếu Đệ Nhất đoàn chỉ cần xung phong, đó chính là tổng tiến công.
" Không phải tổng tiến công, mà là cứu người, cái tên giống hầu tử kia, cứu ra cho ta, muốn sống hắn sống, nghìn vạn lần đừng làm hắn bị thương."
Chúng đội trưởng đồng loạt nhìn về hướng Lai Ân, không rõ vì sao tế tự đại nhân vì cái tên kia mà khẩn trương như vậy.
Lai Ân lúc này đang rất hài lòng, gần năm nghìn vong linh đã lên đầu tường, rất nhiều ma pháp sư bị mười con dị biến ma thú chế trụ.
Lai Ân đang đắc ý chỉ huy đám vong linh đại quân trên tường thành thẳng tiến.
Đột nhiên trên tường thành xuất hiện một lão đầu, chính la lão đầu cùng Lai Ân ký hiệp ước.
Lão đầu vừa lên râu mép dựng ngược trừng mắt nhìn Lai Ân, vung tay múa chân nửa ngày.
Lai Ân biết lão nhân này muốn hỏi tại sao mình thất ước, đáng tiếc bốn phía âm thanh quá lớn , cái gì cũng nghe không rõ, Lai Ân thẳng thắn học lão đầu cũng khoa tay múa chân.
Lão đầu làm như thế nào, hắn làm như thế đó.
Lão đầu bắt đầu sửng sốt, ngay sau đó biết mình bị lừa, thổ huyết tại chỗ phải có người giúp mới đi xuống được.
Mặt đất rung mạnh. . .
Lai Ân phát hiện rất nhiều kỵ sĩ vọt lên, theo sát phía sau là một đội ma pháp sư phụ trợ.
Lai Ân rụt cái cổ, nói:" Má ơi, cư nhiên muốn lên công kích, xong rồi, lần này đánh đố rốt cuộc thất bại a."
" Ngươi ngu ngốc a." Đối phương cười nhạo A Nhĩ Ngõa, sau đó chạy lên trên tường thành bắt đầu hiệp trợ phòng ngự.
Trên tường thành ma pháp sư càng ngày càng nhiều, đám ma pháp sư đang vất vả chống đỡ thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu khôi phục nguyên khí, nhãn thần dữ tợn nhìn chằm chằm Lai Ân ở dưới thành đang nhàn nhã nhìn đám vong linh đang bò lên tường, thầm nghĩ: tiểu tử, ngươi xong rồi, chờ chúng ta khôi phục nguyên khí, không đánh bay ngươi mới là lạ.
Lai Ân phát hiện ý nghĩ của mình quá ngây thơ, công thành quả nhiên không phải sự tình đơn giản.
Xa xa liên quân đại doanh nhìn mười con dị biến ma thú đồ sộ và gần trăm tên ma pháp sư trên tường thành bắt đầu ma pháp đối công khói lửa ngút trời, giống như một đống lửa liên hoan trong đêm vậy, giữa ban ngày cũng khiến người ta cảm thấy hoa mỹ , say mê.
Ba vạn vong linh đại quân công thành lại làm cho Đông thành Thủ Quân trên đầu mồ hôi lạnh ứa ra, những tên vong linh này không có linh hồn, bàn tay cứng như thép không cần cây thang trực tiếp dùng xương ngón tay cào trên tường rồi leo lên, so sánh với thang mây còn lợi hại hơn.
Ba vạn vong linh bò đầy thnahf từ hàng trên mặt tường thành.
Vong linh quân đoàn đứng trên khoảng đất trống liếc mắt đều không thấy điểm dừng, đám còn lại đang bò trên tường thành, liên quân chứng kiến đều toát mồ hôi lạnh. Xa xa nhìn lại trên tường thành, đám vong linh giống như đàn kiến đồ sộ đang chuyển nhà vậy.
Liên quân đội trưởng các nơi tụ tập, nhìn người này đang hỗ trợ, mười con dị biến ma thú, cùng với ba vạn vong linh đại quân, lực lượng này cũng không nhỏ a, bọn họ đều suy đoán đây là cao thủ quốc gia phái tới trợ chiến, một người mà dám đơn độc chiến đấu với một mặt thành a.
Lai Ân lấy ra hai cục bông gòn nhé vào tai, sau đó lùi lại, phát hiện ba vạn vong linh bò trên tường thật là hoành tráng a, ma pháp phía trên phóng xuống cũng rất đẹp , đáng tiếc đều bị đám ma thú cản lại.
Lai Ân đứng một hồi, phát hiện lực công kích của đám ma thú bắt đầu suy yếu, liền dứt khoát hạ lệnh cho đám ma thú quay về phòng ngự.
Mười con dị biến ma thú thân thể co rụt lại, biến thành tiểu thú cao một thước, sau đó hơn mười đạo ma pháp thuẫn xuât hiện, đem Lai Ân vây vào trong, Lai Ân đứng tại chỗ không có nhúc nhích nhìn một mảng vong linh trắng lóa đang bò trên tường thành.
Bên trên mấy tên ma pháp sư thấy ma pháp co rút lại , định tấn công, thế nhưng một ngón tay cũng chưa kịp động, tưởng trả đũa một chút, kết quả lại phát hiện không có biện pháp bắt hắn.
Liên quân thấy một màn như vậy, nhất thời bạo phát một trận hò hét xung phong.
Có người hô to:" Mạnh, đây mới thực sự là cường đạo, một người cũng dám lên, các huynh đệ, chuẩn bị đi, khi có hiệu lệnh công kích, chúng ta liền xông lên hỗ trợ vị kia."
" Nỗ lực lên, nỗ lực lên nga." Có người lại điên cuồng hơn rống lên.
Vong linh đáng sợ nhất ở chỗ chính là số lượng bọn chúng vô cùng vô tận, tuy rằng Cáp Địch Nạp Tư chỉ có thể triệu hồi ra ba vạn vong linh chiến sĩ, thế nhưng trong hắc vụ vờn quanh, số lượng này vĩnh viễn sẽ không giảm , một tên tử vong tên còn lại bắt đầu bổ sung.
Hơn mười danh vong linh xông lên tường thành, thủ thành quân náo loạn, hơn mười danh vong linh kết thành trận hình xông lên đem một khoảng trống bao lại, ngay sau đó hơn mười tên vong linh lại bò lên.
" Tản ra , tản ra, Quang Minh pháp sư, Quang Minh pháp sư ở nơi nào."
Mấy tên pháp sư đang tiếc nuối vì mất cơ hội phản kích đám ma thú, lúc này mới chú ý đến đám vong linh đang bò lên trên tường.
Quang Minh pháp sư cuống quít xông lên dùng ma pháp khu tán, thế nhưng phía sau vong linh như đàn kiến tràn lên không dứt.
Quang Minh pháp sư tại Lôi Minh đại lục là chức nghiệp rất hiếm, cao cấp Quang Minh pháp sư lại càng khan hiếm.
Bát cấp Quang Minh pháp sư chỉ có thể phát ra ma pháp khu tán trong phạm vi hẹp, mười một cấp đại ma pháp sư mới có thể phát được ra ma pháp khu tán bao phủ được trong phạm vi rộng.
Nhưng hết lần này tới lần khác đại ma pháp sư đều không có mặt đúng lúc, bát cấp Quang Minh pháp sư sử dụng ma pháp khu tán có chút khó khăn, thường thường là đuổi được một tên lại có ba tên khác xông lên.
Một tiếng tiếng rít chói tai. . .
Mười đạo bóng xanh như thiểm điện xẹt qua trên bầu trời trận doanh Liên quân, Quang Minh pháp sư còn chưa kịp phản ứng đã bị bắn thủng yết hầu.
Lai Ân quay đầu nhìn lại, thấy Á Lâm trong tay đang cầm trường cung, trên vai còn năm mũi tên dài.
Á Lâm thấy Lai Ân hướng về phía mình, không khỏi hé miệng cười.
Lai Ân hướng về phía Á Lâm vẫy tay, ha ha cười nói:" Á Lâm, TA YÊU NGƯƠI."
Khoảng cách quá xa, trên chiến trường lại quá ồn ào, Á Lâm chỉ có thể nhìn thấy bộ dáng như con khỉ của hắn.
Liên quân lại cho rằng đây là Lai Ân ra hiệu cho bọn họ, nhất thời đều giơ cao binh khí hò hét, nhìn chiến trường trong lòng chiến ý nổi lên cuồn cuộn, hiện tại đang sốt ruột đợi mệnh lệnh công kích phát ra sẽ lập tức xông lên dùng chút tài năng mà phát tiết.
Trên tường thành không có Quang Minh pháp sư, rất nhiều vong linh đã phá tan phòng tuyến.
Lai Ân đắc ý quay đầu lại hướng về phía Mễ Lệ Toa làm mặt quỷ, đắc ý không lời nào có thể diễn tả.
Phía sau liên quân càng cười vang, cho rằng lần này hắn mới đùa giỡn.
Quang Minh thần điện hai gã tế tự nhận được báo cáo, nói có người mang theo vong linh đi công thành, Tây Tư nghe xong đầu ong ong vang lên, cũng bất chấp cái gì mà hội nghị, đứng lên bỏ chạy.
Lúc tới chiến trường vừa thấy cảnh như vậy, trong lòng cười khổ thầm nói: Chỉ sợ có điều bất trắc xảy ra, người này thế nào lại đơn độc tiến lên, Sa Gia bọn họ đâu? Thế nào cũng không tới báo cáo.
Đám người tế tự còn lại trực tiếp tiến lên trận doanh của Quang Minh thần điện, dụi con mắt nhìn Lai Ân phía dưới tường thành, khóe miệng giật giật hai cái, nói:" Tây Tư, cái này, người này không phải là vị thẩm phán trường đại nhân tương lai sao."
" Ngươi đoán đúng rồi đấy, Ai Văn, chính là người này."
Ai Văn chằm chằm nhìn hồi lâu, đột nhiên nhảy dựng lên, chỉ vào Lai Ân, gấp giọng nói:" Vậy còn không mau lên cứu người, hiện tại hắn có khả năng cầm cự, vạn nhất mười hai cấp thánh ma đạo tới, chỉ một chiêu là hắn xong đời."
Tây Tư cũng đột nhiên nghĩ đến vấn đề nghiêm trọng này, sợ hãi chỉ vào Lai Ân sau đó hướng về phía người bên cạnh lớn tiếng nói:" Cứu người, cứu người kia cho ta, Đệ Nhất đoàn, Đệ Nhất đoàn lên cho ta."
" Tổng tiến công sao? Tế tự đại nhân? Chúng đội trưởng cho rằng nghe lầm.
Đệ Nhất đoàn là một đội quân tinh nhuệ nhất thuộc Quang Minh Sư Tử quân đoàn, nếu Đệ Nhất đoàn chỉ cần xung phong, đó chính là tổng tiến công.
" Không phải tổng tiến công, mà là cứu người, cái tên giống hầu tử kia, cứu ra cho ta, muốn sống hắn sống, nghìn vạn lần đừng làm hắn bị thương."
Chúng đội trưởng đồng loạt nhìn về hướng Lai Ân, không rõ vì sao tế tự đại nhân vì cái tên kia mà khẩn trương như vậy.
Lai Ân lúc này đang rất hài lòng, gần năm nghìn vong linh đã lên đầu tường, rất nhiều ma pháp sư bị mười con dị biến ma thú chế trụ.
Lai Ân đang đắc ý chỉ huy đám vong linh đại quân trên tường thành thẳng tiến.
Đột nhiên trên tường thành xuất hiện một lão đầu, chính la lão đầu cùng Lai Ân ký hiệp ước.
Lão đầu vừa lên râu mép dựng ngược trừng mắt nhìn Lai Ân, vung tay múa chân nửa ngày.
Lai Ân biết lão nhân này muốn hỏi tại sao mình thất ước, đáng tiếc bốn phía âm thanh quá lớn , cái gì cũng nghe không rõ, Lai Ân thẳng thắn học lão đầu cũng khoa tay múa chân.
Lão đầu làm như thế nào, hắn làm như thế đó.
Lão đầu bắt đầu sửng sốt, ngay sau đó biết mình bị lừa, thổ huyết tại chỗ phải có người giúp mới đi xuống được.
Mặt đất rung mạnh. . .
Lai Ân phát hiện rất nhiều kỵ sĩ vọt lên, theo sát phía sau là một đội ma pháp sư phụ trợ.
Lai Ân rụt cái cổ, nói:" Má ơi, cư nhiên muốn lên công kích, xong rồi, lần này đánh đố rốt cuộc thất bại a."
/225
|