A Á Lôi đế quốc trước hết phái tới một tiểu đội, đây là An Địch từ hoàng gia vệ đội tuyển ra một ít binh lính tinh nhuệ, sức chiến đấu và ma pháp đều có chỗ hơn người, lần này tới chủ yếu là học tập kỹ xảo của Lai Ân.
Một phần ba học sinh bởi vì không thích ứng được chương trình huấn luyện của Lai Ân đều bị loại, bọn họ đối với phương pháp huấn luyện của hắn chỉ có thể dùng hai chữ kinh khủng để hình dung.
Nhiệm vụ của từng học sinh cũng không phải mỗi ngày ngồi minh tưởng, tu luyện, bọn họ phải khiêu chiến với ba gã học sinh của hệ khác, bất luận thắng lợi hay thất bại nhất định phải dựa theo yêu cầu của Lai Ân mà hoàn thành.
Lai Ân từ thành tích học tập trong báo cáo của Y Phù đưa cho, cuối cùng án theo đó mỗi người một phương pháp huấn luyện bất đồng.
Cách Lạp Tư mấy người nhìn, âm thầm bội phục, đây mới chân chính là dạy học, từng học viên đều là tự mình dạy, tự mình học, huấn luyện như vậy mới xuất ra tinh anh a.
An Địch phái tới năm mươi người mà nay còn hai mươi mốt, có thể thấy được phương pháp huấn luyện của Lai Ân có bao nhiêu hà khắc.
Nửa năm đã qua, trong học viện của Lai Ân chỉ còn lại có không quá hai trăm người, trong đó tiểu đội An Địch mang tới có hai mươi mốt người.
Hai trăm người đẳng cấp thấp nhất cũng là lục cấp ma vũ sĩ.
Lôi Áo học viện trong các hệ đều đã sắp xếp danh sách tinh anh học viên, chiến sĩ hệ Mễ Lệ Toa xếp hạng thứ bảy, cửu cấp kiếm sĩ.
Ma khí hệ ,Lâm Đạt xếp hạng vị thứ tư, vị thứ nhất chính là thú nhân Cáp Khắc, điều này làm cho mọi người mở rộng tầm mắt, rõ ràng là linh hồn lực nhất cấp, Cáp Khắc hiện tại đối với ma pháp khống chế thực đã tiếp cận cửu cấp đại ma pháp sư, hơn nữa trời sinh thể chất thú nhân rất tốt, cư nhiên thực lực của hắn là đệ nhất.
Đẳng cấp của Lâm Đạt đã đạt được bát cấp, hiện tại Lai Ân nếu như không có hỗ trợ, nhất định bị nàng đùa giỡn, ân, phải nói là thu thập a.
Lâm Đạt tựa hồ đối với việc Lai Ân ngày đó đánh nàng vẫn còn canh cánh trong lòng.
Ám đường các võ sĩ phát hiện tại Lôi Áo học viện canh phong cẩn mật không có cách nào hạ thủ.
Tại cửa Lôi Áo học viện, ngồi chồm hổm nửa năm hơn - ba mươi ngưu đầu nhân cũng phát hiện, mục tiêu căn bản không dễ xơi a, không biết phải chờ tới bao giờ mới được quay về Đông Phương bình nguyên .
Hơn - ba mươi ngưu nhân chờ đợi mòn mỏi, mà Lai Ân tựa như bộ xương khô bất động, bọn họ cảm giác tinh thần ngày càng suy yếu .
Ngưu đầu thủ lĩnh phiền muộn ngồi trong một gian phòng cùng một đám tiểu đầu lĩnh thương lượng, nói:" Mục tiêu không ra, chúng ta cũng không dám tiến vào Lôi Áo học viện, mọi người hãy nghĩ biện pháp bức hắn ra đi, không thể mỗi ngày tại địa phương này chờ đợi được, ta tựu chịu hết nổi rồi."
"Ta hiện tại một ngày đều nôn ra tám lần, tái nôn nữa ta lo lắng ngay cả dạ dày cũng đều nhổ ra a."
"Ta cũng vậy a, thủ lĩnh, nghĩ một biện pháp đi."
" Thử đem Lôi Áo thành quậy ngất trời xem sao ? Chỉ cần quân coi giữ không đối phó được với chúng ta, nhất định sẽ tìm người hỗ trợ, trong thành Lôi Áo chỉ có Lôi Áo học viện các sư phụ là có bổn sự này?"
Mấy tên tiểu đầu lĩnh đầu óc vốn là ngu ngốc, nghe được mệnh lệnh thủ lĩnh cũng không quản đúng sai, mãnh liệt gật đầu, đối với bọn họ mà nói chỉ cần chăm chú quán triệt một phần ba mệnh lệnh là tốt rồi.
Cùng ngay đêm đó, Lôi Áo thành ngày đầu tiên tiếp nhận hỗn loạn.....
Ma khí hệ, huấn luyện còn đang tiếp tục...
Đối với học sinh mà nói, chuyện ngoại giới cũng không cần bọn họ nhúng tay.
Một ngày đêm ma quỷ huấn luyện kết thúc, mọi người cùng chung một ý nghĩ ,chính là hảo hảo ngủ một giấc, nhưng bọn hắn biết thực lực yếu, nhất định phải nỗ lực.
Ma quỷ Lai Ân xuất hiện tại thao trường, tất cả mọi người đều kêu rên , bọn họ biết hắn lại muốn có thêm một vòng khiêu chiến.
"Huấn luyện viên, buông tha chúng ta đi, nửa năm qua, lần này là lần thứ năm khiêu chiến rồi ba." Có người kêu thảm cầu cứu.
"Ân. Không sai, Khố Khắc, ngươi dùng Phượng tường thuật bay xung quanh Lôi Áo học viện một vòng ba, Cáp Khắc, ngươi giám sát."
" Hảo a." Cáp Khắc hắc hắc cười đứng lên.
Khố Khắc vẻ mặt phiền muộn, ngầm tự trách mình lắm mồm.
Các học viên khác lập tức câm miệng.
Lai Ân nhìn mắt những người khác, nói:"Ngày mai sẽ có ba mươi người tiến nhập ma thú rừng rậm, mục tiêu trong vòng 3 ngày liệp sát mười con nhất cấp ma thú, nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì mang thập bội tinh hạch trở về."
Hết thảy học viên sắc mặt đều suy sụp.
Lâm Đạt hung ác trừng mắt nhìn Lai Ân, nói:"Huấn luyện viên Hỗn đản , định trả thù ta ,hừ, nhất định là ghi hận ngày hôm trước ta đem cơm của ngươi toàn bộ đổ đi a."
"Ha ha, Lâm Đạt công chúa, ngươi không nói ta tựa như quên mất, ta thật sẽ không ghi hận, ngươi đã nghĩ như vậy để ghi hận, danh sách trên ngươi cũng có phần ."
Lai Ân nắm bút lên, trên danh sách viết một cái tên.
Lâm Đạt thở phì phì muốn xông lên đập cho Lai Ân một trận.
Lai Ân đột nhiên bỏ thêm một câu, nói:"Nga, thiếu chút nữa đã quên, ngươi còn chiến sủng cường đại Thủy thiên sứ, ngày mai ta phái người kèm ngươi."
Lâm Đạt tròng mắt xoay chuyển, nói:" Người nào ?"
"Ác ma Ni Na."
"Lai Ân, ngươi là một tên hỗn đản." Lâm Đạt gào lên, tức giận giậm chân.
Lai Ân bàng giải cước bộ li khai ( ở đây tg nói cước bộ giống con cua, mà ta không hình dung được nên bê nguyên từ Hán Việt vào cho xuôi , độc giả thông cảm ).
Y Phù án theo danh sách nhìn xuống bắt đầu lựa chọn, người bị chọn đích thị là một loại thống khổ, thế nhưng không được chọn lại càng thống khổ hơn.
Bởi vì nếu được lựa chọn, tiếp thu khiêu chiến, chứng minh việc học viên thực đã có khả năng tiến hành tàn khốc huấn luyện, đại biểu cho tu vi ma vũ sĩ tiến giai nhanh hơn.
Sáng sớm Ngày thứ hai, ba mươi mốt học viên mang theo vũ khí ra đi, không cho phép mang theo đồ ăn khi huấn luyện.
Lâm Đạt cách đó không xa hung ác trừng mắt nhìn Lai Ân, tức giận ném cho hắn một cái ma pháp rồi bỏ chạy.
"Lâm Đạt, ngươi quá độc ác."
Lai Ân chật vật né tránh phạm vi công kích của ma pháp vẻ mặt đau khổ kêu.
Lâm Đạt đắc ý hướng về phía Lai Ân làm mặt quỷ sau đó chạy mất.
"Lai Ân huấn luyện viên, bọn họ ba mươi mốt người thực sự có thể trở thành cửu cấp ma vũ sĩ?" Y Phù không nghĩ đến nửa năm thời gian, một đám chỉ có một ... hai ... tên sau đó bát cấp ma vũ sĩ xuất hiện càng nhiều.
Người khác dùng chục năm thời gian cũng không thể tới bát cấp ma pháp, thế nhưng đột nhiên xuất hiện ba mươi mốt cá nhân nửa năm thời gian tựu thành bát cấp ma vũ sĩ, đây quả thực nghe giống như chuyện cổ tích a.
Lai Ân vuốt cằm, nhìn bóng người tiêu thất, nói:" Chỉ cần có phương pháp hữu hiệu, không có gì là làm không được."
"Vậy còn ngươi?" Y Phù híp mắt nhìn Lai Ân, đột nhiên nàng phát hiện vị huấn luyện viên này cũng có điểm đáng yêu a.
Lai Ân đứng thẳng, hai tay mở ra, bất đắc dĩ, nói:" Ta phải tiếp tục tu luyện, thần thức tam cấp đúng là tu luyện rất phiền phức, bây giờ còn là lục cấp a."
Y Phù cười, không nói, chỉ nhìn Lai Ân.
Lai Ân cũng không khách khí nhìn chằm chằm nàng.
"Ngươi nhìn cái gì?" Y Phù trên mặt xuất hiện một tia đỏ ửng, bất quá nàng liền che giấu nét mặt lại khôi phục như bình thường.
"Ngươi nhìn cái gì, ta tựu nhìn cái đó?" Lai Ân rất vô sỉ trả lời.
"Ta đang nhìn ngươi , thế nào cũng không thấy cao thêm một chút?"
Một phần ba học sinh bởi vì không thích ứng được chương trình huấn luyện của Lai Ân đều bị loại, bọn họ đối với phương pháp huấn luyện của hắn chỉ có thể dùng hai chữ kinh khủng để hình dung.
Nhiệm vụ của từng học sinh cũng không phải mỗi ngày ngồi minh tưởng, tu luyện, bọn họ phải khiêu chiến với ba gã học sinh của hệ khác, bất luận thắng lợi hay thất bại nhất định phải dựa theo yêu cầu của Lai Ân mà hoàn thành.
Lai Ân từ thành tích học tập trong báo cáo của Y Phù đưa cho, cuối cùng án theo đó mỗi người một phương pháp huấn luyện bất đồng.
Cách Lạp Tư mấy người nhìn, âm thầm bội phục, đây mới chân chính là dạy học, từng học viên đều là tự mình dạy, tự mình học, huấn luyện như vậy mới xuất ra tinh anh a.
An Địch phái tới năm mươi người mà nay còn hai mươi mốt, có thể thấy được phương pháp huấn luyện của Lai Ân có bao nhiêu hà khắc.
Nửa năm đã qua, trong học viện của Lai Ân chỉ còn lại có không quá hai trăm người, trong đó tiểu đội An Địch mang tới có hai mươi mốt người.
Hai trăm người đẳng cấp thấp nhất cũng là lục cấp ma vũ sĩ.
Lôi Áo học viện trong các hệ đều đã sắp xếp danh sách tinh anh học viên, chiến sĩ hệ Mễ Lệ Toa xếp hạng thứ bảy, cửu cấp kiếm sĩ.
Ma khí hệ ,Lâm Đạt xếp hạng vị thứ tư, vị thứ nhất chính là thú nhân Cáp Khắc, điều này làm cho mọi người mở rộng tầm mắt, rõ ràng là linh hồn lực nhất cấp, Cáp Khắc hiện tại đối với ma pháp khống chế thực đã tiếp cận cửu cấp đại ma pháp sư, hơn nữa trời sinh thể chất thú nhân rất tốt, cư nhiên thực lực của hắn là đệ nhất.
Đẳng cấp của Lâm Đạt đã đạt được bát cấp, hiện tại Lai Ân nếu như không có hỗ trợ, nhất định bị nàng đùa giỡn, ân, phải nói là thu thập a.
Lâm Đạt tựa hồ đối với việc Lai Ân ngày đó đánh nàng vẫn còn canh cánh trong lòng.
Ám đường các võ sĩ phát hiện tại Lôi Áo học viện canh phong cẩn mật không có cách nào hạ thủ.
Tại cửa Lôi Áo học viện, ngồi chồm hổm nửa năm hơn - ba mươi ngưu đầu nhân cũng phát hiện, mục tiêu căn bản không dễ xơi a, không biết phải chờ tới bao giờ mới được quay về Đông Phương bình nguyên .
Hơn - ba mươi ngưu nhân chờ đợi mòn mỏi, mà Lai Ân tựa như bộ xương khô bất động, bọn họ cảm giác tinh thần ngày càng suy yếu .
Ngưu đầu thủ lĩnh phiền muộn ngồi trong một gian phòng cùng một đám tiểu đầu lĩnh thương lượng, nói:" Mục tiêu không ra, chúng ta cũng không dám tiến vào Lôi Áo học viện, mọi người hãy nghĩ biện pháp bức hắn ra đi, không thể mỗi ngày tại địa phương này chờ đợi được, ta tựu chịu hết nổi rồi."
"Ta hiện tại một ngày đều nôn ra tám lần, tái nôn nữa ta lo lắng ngay cả dạ dày cũng đều nhổ ra a."
"Ta cũng vậy a, thủ lĩnh, nghĩ một biện pháp đi."
" Thử đem Lôi Áo thành quậy ngất trời xem sao ? Chỉ cần quân coi giữ không đối phó được với chúng ta, nhất định sẽ tìm người hỗ trợ, trong thành Lôi Áo chỉ có Lôi Áo học viện các sư phụ là có bổn sự này?"
Mấy tên tiểu đầu lĩnh đầu óc vốn là ngu ngốc, nghe được mệnh lệnh thủ lĩnh cũng không quản đúng sai, mãnh liệt gật đầu, đối với bọn họ mà nói chỉ cần chăm chú quán triệt một phần ba mệnh lệnh là tốt rồi.
Cùng ngay đêm đó, Lôi Áo thành ngày đầu tiên tiếp nhận hỗn loạn.....
Ma khí hệ, huấn luyện còn đang tiếp tục...
Đối với học sinh mà nói, chuyện ngoại giới cũng không cần bọn họ nhúng tay.
Một ngày đêm ma quỷ huấn luyện kết thúc, mọi người cùng chung một ý nghĩ ,chính là hảo hảo ngủ một giấc, nhưng bọn hắn biết thực lực yếu, nhất định phải nỗ lực.
Ma quỷ Lai Ân xuất hiện tại thao trường, tất cả mọi người đều kêu rên , bọn họ biết hắn lại muốn có thêm một vòng khiêu chiến.
"Huấn luyện viên, buông tha chúng ta đi, nửa năm qua, lần này là lần thứ năm khiêu chiến rồi ba." Có người kêu thảm cầu cứu.
"Ân. Không sai, Khố Khắc, ngươi dùng Phượng tường thuật bay xung quanh Lôi Áo học viện một vòng ba, Cáp Khắc, ngươi giám sát."
" Hảo a." Cáp Khắc hắc hắc cười đứng lên.
Khố Khắc vẻ mặt phiền muộn, ngầm tự trách mình lắm mồm.
Các học viên khác lập tức câm miệng.
Lai Ân nhìn mắt những người khác, nói:"Ngày mai sẽ có ba mươi người tiến nhập ma thú rừng rậm, mục tiêu trong vòng 3 ngày liệp sát mười con nhất cấp ma thú, nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì mang thập bội tinh hạch trở về."
Hết thảy học viên sắc mặt đều suy sụp.
Lâm Đạt hung ác trừng mắt nhìn Lai Ân, nói:"Huấn luyện viên Hỗn đản , định trả thù ta ,hừ, nhất định là ghi hận ngày hôm trước ta đem cơm của ngươi toàn bộ đổ đi a."
"Ha ha, Lâm Đạt công chúa, ngươi không nói ta tựa như quên mất, ta thật sẽ không ghi hận, ngươi đã nghĩ như vậy để ghi hận, danh sách trên ngươi cũng có phần ."
Lai Ân nắm bút lên, trên danh sách viết một cái tên.
Lâm Đạt thở phì phì muốn xông lên đập cho Lai Ân một trận.
Lai Ân đột nhiên bỏ thêm một câu, nói:"Nga, thiếu chút nữa đã quên, ngươi còn chiến sủng cường đại Thủy thiên sứ, ngày mai ta phái người kèm ngươi."
Lâm Đạt tròng mắt xoay chuyển, nói:" Người nào ?"
"Ác ma Ni Na."
"Lai Ân, ngươi là một tên hỗn đản." Lâm Đạt gào lên, tức giận giậm chân.
Lai Ân bàng giải cước bộ li khai ( ở đây tg nói cước bộ giống con cua, mà ta không hình dung được nên bê nguyên từ Hán Việt vào cho xuôi , độc giả thông cảm ).
Y Phù án theo danh sách nhìn xuống bắt đầu lựa chọn, người bị chọn đích thị là một loại thống khổ, thế nhưng không được chọn lại càng thống khổ hơn.
Bởi vì nếu được lựa chọn, tiếp thu khiêu chiến, chứng minh việc học viên thực đã có khả năng tiến hành tàn khốc huấn luyện, đại biểu cho tu vi ma vũ sĩ tiến giai nhanh hơn.
Sáng sớm Ngày thứ hai, ba mươi mốt học viên mang theo vũ khí ra đi, không cho phép mang theo đồ ăn khi huấn luyện.
Lâm Đạt cách đó không xa hung ác trừng mắt nhìn Lai Ân, tức giận ném cho hắn một cái ma pháp rồi bỏ chạy.
"Lâm Đạt, ngươi quá độc ác."
Lai Ân chật vật né tránh phạm vi công kích của ma pháp vẻ mặt đau khổ kêu.
Lâm Đạt đắc ý hướng về phía Lai Ân làm mặt quỷ sau đó chạy mất.
"Lai Ân huấn luyện viên, bọn họ ba mươi mốt người thực sự có thể trở thành cửu cấp ma vũ sĩ?" Y Phù không nghĩ đến nửa năm thời gian, một đám chỉ có một ... hai ... tên sau đó bát cấp ma vũ sĩ xuất hiện càng nhiều.
Người khác dùng chục năm thời gian cũng không thể tới bát cấp ma pháp, thế nhưng đột nhiên xuất hiện ba mươi mốt cá nhân nửa năm thời gian tựu thành bát cấp ma vũ sĩ, đây quả thực nghe giống như chuyện cổ tích a.
Lai Ân vuốt cằm, nhìn bóng người tiêu thất, nói:" Chỉ cần có phương pháp hữu hiệu, không có gì là làm không được."
"Vậy còn ngươi?" Y Phù híp mắt nhìn Lai Ân, đột nhiên nàng phát hiện vị huấn luyện viên này cũng có điểm đáng yêu a.
Lai Ân đứng thẳng, hai tay mở ra, bất đắc dĩ, nói:" Ta phải tiếp tục tu luyện, thần thức tam cấp đúng là tu luyện rất phiền phức, bây giờ còn là lục cấp a."
Y Phù cười, không nói, chỉ nhìn Lai Ân.
Lai Ân cũng không khách khí nhìn chằm chằm nàng.
"Ngươi nhìn cái gì?" Y Phù trên mặt xuất hiện một tia đỏ ửng, bất quá nàng liền che giấu nét mặt lại khôi phục như bình thường.
"Ngươi nhìn cái gì, ta tựu nhìn cái đó?" Lai Ân rất vô sỉ trả lời.
"Ta đang nhìn ngươi , thế nào cũng không thấy cao thêm một chút?"
/225
|