Một đêm thức trắng khiến Mộ Phi Quân trở nên tiều tụy. Sáng hôm sau, nàng lập tức chạy đến phòng của Mộ Hành Nguyên.- Phi Quân... Có lẽ Khiêm Nhi đã nói với con rồi. Về chuyện gả cho Duệ vương con...
- Không thể xin thu hồi sao?
- Phi Quân... Con gả cho Duệ vương có gì không tốt. Như vậy nhà ta không chỉ kết thân với hoàng tộc mà không ai còn dám khinh thường Mộ phủ chúng ta nữa.
- Hoàng tộc sao? Cái hư danh đó người thích đến vậy sao? Được... Người không nói với hoàng thượng, ta đi. Ra lập tức đi xin hoàng thượng bãi bỏ lệnh tứ hôn. Còn xin hoàng thượng lập tức phong con làm quận chúa để người hưởng đủ cái thứ gọi là kết thân với hoàng tộc.
Mộ Phi Quân tức giận đến tím mặt phi thân ra chuồng ngựa.
- Phi Quân... Là tội tử đấy. Chưa kể đến kháng chỉ bây giờ còn dám xin ban chức vị sao? Người đâu... Mau bắt nó lại cho ta.
Mộ Hành Nguyên nghe nàng nói vậy sợ đến trặng bệch cả mặt. Vội vàng kêu người giữ nàng lại. Nhưng nàng không phải con người can chịu sớm leo lên lưng ngựa phi nước đại hướng phía hoàng cung bỏ lại phía sau Mộ Hành Nguyên cầu trời khấn phật mong nàng không thể vào cung. Trên đường, con ngựa xé gió phi đi khiến mạng che mặt của nàng bay bay lúc ần lúc hiện ra dung nhan đoạt hồn người.
Ở cổng cung, nhờ lệnh bài Nam Cung Vân đưa nàng thuận lời đi vào như phải đi bộ. Trên đường đi có hàng ngàn con mắt của cung nữ, thái giám nhìn nhưng không nói. Lúc nàng chạy đến Ngự Thư Phòng vừa đúng lúc Nam Cung Vân bãi triều đang ở đấy phê duyệt tấu chương.
- To gan. Ngự thư phòng của hoàng thượng khi nào thì ngươi được phép tự tiện như thế. - Thái giám giữ cửa giữ nàng lại. Trong lúc vội vàng nàng quên mất tay vẫn cần lệnh bài mà nàng lại một thân võ công trác tuyệt.
- Mau tránh ra... Ta có việc xần gặp hoàng thượng. Hoàng thượng... Đại sư huynh... Muội có chuyện cầu xin huynh... Đại sư huynh...
Trong ngự thư phòng, hoàng đế Nam Cung Vân thân thể suy nhược lên tiếng gọi Lý công công bên cạnh.
- Lý công công... Mau ra xem có chuyện gì mà ồn ào như vậy.
- Dạ.
Lý công công nói rồi khom người đi ra ngoài.
- Kẻ nào to gan làm loạn ở ngự thư phòng ảnh hưởng hoàng thượng nghỉ ngơi.
- Lý công công... Là ta.
- À... Ra là Mộ cô nương. Hoàng thượng có nói cô nương có thêg gặp người bất cứ lúc nào. Các ngươi còn không mau buông Mộ cô nương ra.
Mộ Phi Quân nhận được sự giải thoát liền chạy vào bên trong. Khi nhìn thấy Nam Cung Vân nàng liền quỳ xuống liên tục dập đầu.
- Hoàng thượng...
- Muội muội... Có gì từ từ nói. Mau đứng lên. - Nam Cung Vân vội vã rời khỏi long án đỡ Mộ Phi Quân đứng lên.
- Đại sư huynh. Huynh từng nói muội xin gì huynh cũng cho đúng không. Vậy muội xin huynh lập tức thu hồi lệnh tứ hôn của lệnh muội Mộ Phong Chỉ và Duệ vương Nam Cung Liệt.
- Nhưng Mộ Phong Chỉ lấy Duệ vương thì liên can gì đến muội.
- Thực ra là... - Nàng một hồi kể hết những lời tam ca và phụ thân nàng cùng nàng nói chuyện.
- Hoang đường. Hết sức hoang đường.
- Đại sư huynh... Huynh có thể giúp muội không?
- Ta hạ lệnh tứ hôn cũng là vì bất đắc dĩ. Trong triều đình bây giờ loạn hết rồi. Thái hậu âm mưu soán vị để bản thân bà ta lên nhiếp chính. Trong tay ta bây giờ chỉ có sáu vạn đại quân nhưng bà ta lại có mười vạn đại quân, hơn nữa bà ta còn liên thủ với Bỉ Ngạn Vương có tiếng trong giang hồ. Thực lực chênh lệch mà Mộ tướng phủ lại nắm trong tay hai vạn đại quân biên cương. Ta yêu cầu hợp tác nhưng Mộ Hành Nguyên muốn con gái của hẳn phải gả vào hoàng thất cho nên ta mới hạ chỉ tứ hôn cho Mộ Phong Chỉ.
- Ra là vậy.
- Muội mau về tướng phủ trước. Ta tự có sắp xếp. Đúng rồi. Sư phụ gửi thư cho ta nói muội có thể tháo cái thứ rườm rà trên mặt xuống. Mấy hôm trước Thập Đại Quái Nhân đã thanh lọc lại quy định bản phái. Loại bỏ những điều không cần thiết rồi.
- Thật sao? Vậy muội về đợi tin tốt của huynh.
- Không thể xin thu hồi sao?
- Phi Quân... Con gả cho Duệ vương có gì không tốt. Như vậy nhà ta không chỉ kết thân với hoàng tộc mà không ai còn dám khinh thường Mộ phủ chúng ta nữa.
- Hoàng tộc sao? Cái hư danh đó người thích đến vậy sao? Được... Người không nói với hoàng thượng, ta đi. Ra lập tức đi xin hoàng thượng bãi bỏ lệnh tứ hôn. Còn xin hoàng thượng lập tức phong con làm quận chúa để người hưởng đủ cái thứ gọi là kết thân với hoàng tộc.
Mộ Phi Quân tức giận đến tím mặt phi thân ra chuồng ngựa.
- Phi Quân... Là tội tử đấy. Chưa kể đến kháng chỉ bây giờ còn dám xin ban chức vị sao? Người đâu... Mau bắt nó lại cho ta.
Mộ Hành Nguyên nghe nàng nói vậy sợ đến trặng bệch cả mặt. Vội vàng kêu người giữ nàng lại. Nhưng nàng không phải con người can chịu sớm leo lên lưng ngựa phi nước đại hướng phía hoàng cung bỏ lại phía sau Mộ Hành Nguyên cầu trời khấn phật mong nàng không thể vào cung. Trên đường, con ngựa xé gió phi đi khiến mạng che mặt của nàng bay bay lúc ần lúc hiện ra dung nhan đoạt hồn người.
Ở cổng cung, nhờ lệnh bài Nam Cung Vân đưa nàng thuận lời đi vào như phải đi bộ. Trên đường đi có hàng ngàn con mắt của cung nữ, thái giám nhìn nhưng không nói. Lúc nàng chạy đến Ngự Thư Phòng vừa đúng lúc Nam Cung Vân bãi triều đang ở đấy phê duyệt tấu chương.
- To gan. Ngự thư phòng của hoàng thượng khi nào thì ngươi được phép tự tiện như thế. - Thái giám giữ cửa giữ nàng lại. Trong lúc vội vàng nàng quên mất tay vẫn cần lệnh bài mà nàng lại một thân võ công trác tuyệt.
- Mau tránh ra... Ta có việc xần gặp hoàng thượng. Hoàng thượng... Đại sư huynh... Muội có chuyện cầu xin huynh... Đại sư huynh...
Trong ngự thư phòng, hoàng đế Nam Cung Vân thân thể suy nhược lên tiếng gọi Lý công công bên cạnh.
- Lý công công... Mau ra xem có chuyện gì mà ồn ào như vậy.
- Dạ.
Lý công công nói rồi khom người đi ra ngoài.
- Kẻ nào to gan làm loạn ở ngự thư phòng ảnh hưởng hoàng thượng nghỉ ngơi.
- Lý công công... Là ta.
- À... Ra là Mộ cô nương. Hoàng thượng có nói cô nương có thêg gặp người bất cứ lúc nào. Các ngươi còn không mau buông Mộ cô nương ra.
Mộ Phi Quân nhận được sự giải thoát liền chạy vào bên trong. Khi nhìn thấy Nam Cung Vân nàng liền quỳ xuống liên tục dập đầu.
- Hoàng thượng...
- Muội muội... Có gì từ từ nói. Mau đứng lên. - Nam Cung Vân vội vã rời khỏi long án đỡ Mộ Phi Quân đứng lên.
- Đại sư huynh. Huynh từng nói muội xin gì huynh cũng cho đúng không. Vậy muội xin huynh lập tức thu hồi lệnh tứ hôn của lệnh muội Mộ Phong Chỉ và Duệ vương Nam Cung Liệt.
- Nhưng Mộ Phong Chỉ lấy Duệ vương thì liên can gì đến muội.
- Thực ra là... - Nàng một hồi kể hết những lời tam ca và phụ thân nàng cùng nàng nói chuyện.
- Hoang đường. Hết sức hoang đường.
- Đại sư huynh... Huynh có thể giúp muội không?
- Ta hạ lệnh tứ hôn cũng là vì bất đắc dĩ. Trong triều đình bây giờ loạn hết rồi. Thái hậu âm mưu soán vị để bản thân bà ta lên nhiếp chính. Trong tay ta bây giờ chỉ có sáu vạn đại quân nhưng bà ta lại có mười vạn đại quân, hơn nữa bà ta còn liên thủ với Bỉ Ngạn Vương có tiếng trong giang hồ. Thực lực chênh lệch mà Mộ tướng phủ lại nắm trong tay hai vạn đại quân biên cương. Ta yêu cầu hợp tác nhưng Mộ Hành Nguyên muốn con gái của hẳn phải gả vào hoàng thất cho nên ta mới hạ chỉ tứ hôn cho Mộ Phong Chỉ.
- Ra là vậy.
- Muội mau về tướng phủ trước. Ta tự có sắp xếp. Đúng rồi. Sư phụ gửi thư cho ta nói muội có thể tháo cái thứ rườm rà trên mặt xuống. Mấy hôm trước Thập Đại Quái Nhân đã thanh lọc lại quy định bản phái. Loại bỏ những điều không cần thiết rồi.
- Thật sao? Vậy muội về đợi tin tốt của huynh.
/60
|