Kiên Dương Thành.
Cổng thành đóng kín. Vô số người chơi trong thành, ngoài thành bàn tán xôn xao. Chỉ có nhóm ba người kia cảm thấy sự tình có vẻ không hay, định lẳng lặng bỏ đi. Nào giờ, giữa lúc ấy phía trên thành lâu có tiếng quát :
- Cuồng đồ to gan, đã dám tấn công Hiền giả Thần điện, giờ lại định trà trộn vào bản thành, quả là gan lớn bằng trời mà.
Mọi người lập tức ồ lên. Người cả kinh, kẻ hưng phấn. ‘Chúng thần đào vong’ đã đến đây rồi nha. Đồ thần. Chúng ta phải tham gia đồ thần. Những người trong thành quần tình khích phẫn, phân phân yêu cầu mở cổng thành để bọn họ ra ngoài tham gia đồ thần. Trong khi đó, những người bên ngoài chấn kinh không sao kể siết, nhìn ngó xung quanh xem ‘chúng thần đào vong’ là ai.
Mọi người đang bàn tán xôn xao, chợt có người nhảy dựng lên, chỉ vào một người đang đứng giữa đám đông, quát :
- Ta nhận ra hắn. Hắn là Chiến Lang.
Gã ta mới nói đến đó, người bị gã chỉ còn đang sửng sốt, thì bỗng nhiên gã ta bị một mũi tên từ phía thành lâu bắn trúng. Nhân vật trên thành lâu cười hắc hắc nói :
- Vừa ăn cướp vừa la làng a. Bắn.
Lập tức có thêm một loạt tên bắn vào gã ta và hai gã đồng bọn nữa. Đến lúc này, mọi người mới biết đối tượng chính là ba gã đó. Kẻ bị gã ta vu oan giá họa tức giận đùng đùng, chỉ mặt gã ta quát lớn :
- Ta với ngươi thề không đội chung trời.
Tiếp đó là một loạt pháp thuật phóng ra. Chúng nhân thấy thế cũng lập tức xuất thủ. Cổng thành cũng mở ra để những người trong thành kéo ra gia nhập vòng chiến. Hàng nghìn người vây đánh ba người, quang cảnh náo nhiệt vô cùng.
Trong ba gã đó giờ đây chỉ có hai gã còn là bán thần, một gã trước kia là sơ giai bán thần, giờ đã bị giáng cấp xuống thành phàm nhân. Nhưng dù là bán thần hay phàm nhân, bị hàng nghìn người vây đánh, dược phẩm lại thiếu thốn, tình hình chẳng khả quan chút nào. Sau một thời gian chiến đấu trong tuyệt vọng, cả ba bị chúng nhân hợp lực sát tử. Đến lúc đó, mọi người lại nghe hệ thống công cáo :
- Đinh. Thiên địa phong vân, cơ trời biến ảo. Chúc mừng Tiểu La sát tử bán thần Nguyên Long, tưởng lệ danh hiệu ‘dũng sĩ đồ thần’.
- Đinh. Thiên địa phong vân, cơ trời biến ảo. Chúc mừng Đinh Kiên sát tử bán thần Chiến Lang, tưởng lệ danh hiệu ‘dũng sĩ đồ thần’.
Giữa lúc mọi người kinh ngạc thì có một gã kêu lên :
- Chỉ tưởng lệ danh hiệu suông thôi ư. Dù gì ta cũng đồ thần chứ bộ.
Những người xung quanh lập tức bài bác :
- Thôi đi. Ngươi chỉ may mắn là người cuối cùng kích sát hắn, được tưởng lệ danh hiệu là tốt lắm rồi.
Trong lúc bọn họ tranh cãi, những người khác đã tràn vào tranh giành chiến lợi phẩm. Tình hình rất hỗn loạn. Và cảnh tượng như thế còn diễn ra ở những thành trấn khác nữa. Giờ đây, mọi người đều đã biết ‘chúng thần đào vong’ còn bị hệ thống thành trấn cấm cửa.
…
Dư An địa khu, phía nam Dư Hàng.
Ở đó có một tiểu quốc, danh xưng Ngô Việt quốc, bình thường hành sự cẩn thận, quan hệ với các tiểu quốc lân cận cũng rất tốt, trong mắt mọi người không có gì đặc biệt đáng chú ý. Thế nhưng, mấy ngày nay, Ngô Việt quốc đã trở thành tiêu điểm chú ý của toàn thể người chơi trong Vương Mệnh, bởi lẽ quốc chủ của Ngô Việt quốc chính là Long Tại Thiên, đối tượng cầm đầu trong nhóm ‘chúng thần đào vong’. Ngoài ra, Mai Lan Phương, Đức Hào, Vũ Dũng cũng là những nhân vật quan trọng của Ngô Việt quốc. Đó là những tin tức đáng chú ý mà mọi người đã ‘moi’ ra được.
Ngô Việt quốc lại tiếp theo Hoa Hoa quốc, là một thế lực trong vùng tiếp tục gây nên sự chú ý của mọi người. Và càng đáng chú ý hơn, khi Hoa Hoa quốc ở sát bên cạnh Ngô Việt quốc. Lãnh thổ của Hoa Hoa quốc nằm về phía tây bắc Ngô Việt quốc, tuy không tiếp giáp nhau, nhưng cũng không cách xa là mấy, ở giữa chỉ có hai lãnh địa độc lập. Và với dã tâm của Hoa Hoa công tử, có cơ hội tốt như thế, lẽ nào không cất quân. Hoa Hoa công tử không sợ chiến tranh, mà chỉ sợ không có cớ để phát động chiến tranh.
Đúng như ý nghĩ của mọi người, Hoa Hoa công tử đã truyền hịch thảo phạt Ngô Việt quốc, thay mặt Hiền giả Thần điện đòi lại công đạo. Đặc biệt, theo nguồn tin không chính thức nhưng đáng tin cậy do một vài người thân cận với Hoa Hoa công tử tiết lộ, lần này Văn Đức Thần hệ sẽ phái Thần binh đến tham chiến, để đối phó với thần giai nhân vật của Ngô Việt quốc nếu như người của Hoa Hoa quốc đối phó không nổi.
Tiếp sau tuyên bố của Hoa Hoa quốc, Linh Sơn quốc ở bên kia sông cũng tuyên bố xuất quân. Và rồi rất nhiều tiểu quốc cũng tuyên bố tham gia thảo phạt đại quân. Tình thế song phương đã quá rõ ràng, trừ phi Ngô Việt quốc có lực lượng bí mật, nếu không chẳng có cơ hội nào để chiến thắng. Các tiểu quốc tham gia thảo phạt đại quân để phân chia chiến lợi phẩm. Không thế lực nào chính thức tuyên bố hỗ trợ Ngô Việt quốc.
Sau mấy ngày chuẩn bị, các quốc đại quân tụ họp ở Thanh Minh Trấn, quận trị của Ngũ Minh quận, một quận thuộc Hoa Hoa quốc gần với Ngô Việt quốc. Trong thời gian đó, hai lãnh địa độc lập ở giữa đã bị Hoa Hoa công tử giải quyết, một quy thuận, một bị tiêu diệt. Biên giới của Hoa Hoa quốc và Ngô Việt quốc đã tiếp giáp nhau.
Thiên Lang quan hệ với Giang Phong rất tốt, nên khi nghe nói về liên quân thảo phạt Ngô Việt quốc, cũng dẫn quân đến tham gia. Tuy chỉ là trấn trưởng của một tiểu trấn, nhưng Thiên Lang vốn là danh nhân, thân phận đặc thù. NPC quân đội của Thiên Lang gồm 1 đội kỵ binh, 1 đội chiến xa, 1 đội pháp sư, 1 đội tế tự, 2 đội Đại đao binh, 2 đội Trường thương binh, 2 đội Cung thủ; tuy không đông, nhưng đủ loại binh chủng, đi đến đâu cũng gây nên sự chú ý của mọi người. Khi bọn Thiên Lang đến Thanh Minh Trấn, ở đó đã có rất đông người rồi.
Hoa Hoa công tử đích thân tại cổng trấn nghênh tiếp các lộ quốc chủ, lĩnh chủ. Nhìn thấy bọn Thiên Lang, nhất là khi nhìn thấy đội NPC tế tự, gã ta ánh mắt sáng rỡ, vội bước tới nghênh đón. Thiên Lang vốn là danh nhân, rất dễ nhận ra. Hoa Hoa công tử cười ha hả nói :
- Thiên Lang huynh đệ khí khái bất phàm a. Bản quốc được đón tiếp huynh đệ, thật là vinh hạnh.
Thiên Lang trước đây chỉ mới gặp mặt Hoa Hoa công tử một lần ở Nguyên Thành, nhưng gã ta đã rất nổi tiếng sau vụ việc của Long Hổ Trấn trước đây, trên diễn đàn không thiếu hình ảnh, Thiên Lang cũng rất quen mặt, nên mỉm cười nói :
- Đâu dám, đâu dám. Hoa Hoa huynh phong lưu tiêu sái, khí độ phi phàm. Tiểu đệ thật không sánh bằng.
Hoa Hoa công tử rất thích được khen phong lưu tiêu sái, nên cười hớn hở nói :
- Mời. Mời huynh đệ vào trong. Mọi người đều ở trong ấy.
Hoa Hoa công tử đích thân tiếp đãi bọn Thiên Lang, để lại việc tiếp khách cho chúng thủ hạ lo liệu. Thiên Lang thân phận đặc thù, ngay cả Linh Sơn quốc chủ cũng bình khởi bình tọa, gã đương nhiên phải đặc biệt tiếp đãi. Trước đây gã đã từng nghe nói bọn Linh Sơn quốc chủ tận dụng các mối quan hệ của Thiên Lang, nên cũng muốn học theo. Thời buổi bây giờ, quan hệ cũng là một tài sản quan trọng.
Thanh Minh Trấn không đủ rộng để đủ chỗ cho các lộ đại quân, do đó quân đội đều cắm trại bên ngoài trấn, chỉ có các vị đầu lĩnh mới vào nghỉ ngơi trong trấn. Trong đó có khách sạn, trà lâu, tửu quán phục vụ miễn phí cho quý khách. Thiên Lang được Hoa Hoa công tử mời đến Nha phủ, là nơi tiếp đãi những nhân vật có địa vị thân phận.
Trong Nha phủ có bày tiệc trà, chúng quốc chủ tùy quen biết mà họp nhau thành từng nhóm bàn luận chuyện trò. Ở đây toàn là quốc chủ, trừ Thiên Lang, có lẽ không một vị lĩnh chủ nào được mời vào đây. Lĩnh chủ thường không có thân phận địa vị bằng quốc chủ, chỉ có Thiên Lang là nhân vật ngoại lệ. Khi Thiên Lang đi vào, mọi người đều chú ý. Thiên Lang nổi danh quá mà.
Linh Sơn quốc chủ bước đến cười nói :
- Thiên Lang huynh đệ cũng đến rồi. Thiên Ân Trấn cách nơi đây quá xa, ta tưởng huynh đệ không đến được ấy chứ.
Triệu Tiếu Thiên cũng bước ra đón, gã ta đại diện cho Thánh Long tộc, Cửu Khúc Liên Hoàn Trại. Thiên Lang mỉm cười nói :
- Có chuyện náo nhiệt như thế, tiểu đệ sao vắng mặt được.
Sau đó, Thiên Lang cùng những người khác chào hỏi nhau, hàn huyên trò chuyện vài câu. Mọi người đều đã gặp nhau hồi đại lễ ở Nguyên Thành, cũng có thể xem là đã quen biết. Giờ đây, việc được mời dự yến cùng chư vương ở Nguyên Thành được xem là đại biểu cho thân phận địa vị. Ai không được mời tức là thân phận địa vị chưa đủ, chưa được xem là ‘đại nhân vật’. Quan điểm của đa số mọi người là như thế, dù một số người có phản đối cũng vô ích, các ‘đại nhân vật’ không chấp nhận thì bọn họ cũng đành chịu.
Chư vị quốc chủ, có người Thiên Lang quen biết từ lâu, như Linh Sơn quốc chủ, Đại Hòa quốc chủ, kể cả Triệu Tiếu Thiên, …; cũng có người Thiên Lang không quen, chỉ mới gặp mặt một lần ở Nguyên Thành, như Thiên Diệp quốc chủ, Lai Ân quốc chủ, Tân Thành quốc chủ, … Nhưng tất cả mọi người đối Thiên Lang rất vui vẻ hòa nhã.
Cổng thành đóng kín. Vô số người chơi trong thành, ngoài thành bàn tán xôn xao. Chỉ có nhóm ba người kia cảm thấy sự tình có vẻ không hay, định lẳng lặng bỏ đi. Nào giờ, giữa lúc ấy phía trên thành lâu có tiếng quát :
- Cuồng đồ to gan, đã dám tấn công Hiền giả Thần điện, giờ lại định trà trộn vào bản thành, quả là gan lớn bằng trời mà.
Mọi người lập tức ồ lên. Người cả kinh, kẻ hưng phấn. ‘Chúng thần đào vong’ đã đến đây rồi nha. Đồ thần. Chúng ta phải tham gia đồ thần. Những người trong thành quần tình khích phẫn, phân phân yêu cầu mở cổng thành để bọn họ ra ngoài tham gia đồ thần. Trong khi đó, những người bên ngoài chấn kinh không sao kể siết, nhìn ngó xung quanh xem ‘chúng thần đào vong’ là ai.
Mọi người đang bàn tán xôn xao, chợt có người nhảy dựng lên, chỉ vào một người đang đứng giữa đám đông, quát :
- Ta nhận ra hắn. Hắn là Chiến Lang.
Gã ta mới nói đến đó, người bị gã chỉ còn đang sửng sốt, thì bỗng nhiên gã ta bị một mũi tên từ phía thành lâu bắn trúng. Nhân vật trên thành lâu cười hắc hắc nói :
- Vừa ăn cướp vừa la làng a. Bắn.
Lập tức có thêm một loạt tên bắn vào gã ta và hai gã đồng bọn nữa. Đến lúc này, mọi người mới biết đối tượng chính là ba gã đó. Kẻ bị gã ta vu oan giá họa tức giận đùng đùng, chỉ mặt gã ta quát lớn :
- Ta với ngươi thề không đội chung trời.
Tiếp đó là một loạt pháp thuật phóng ra. Chúng nhân thấy thế cũng lập tức xuất thủ. Cổng thành cũng mở ra để những người trong thành kéo ra gia nhập vòng chiến. Hàng nghìn người vây đánh ba người, quang cảnh náo nhiệt vô cùng.
Trong ba gã đó giờ đây chỉ có hai gã còn là bán thần, một gã trước kia là sơ giai bán thần, giờ đã bị giáng cấp xuống thành phàm nhân. Nhưng dù là bán thần hay phàm nhân, bị hàng nghìn người vây đánh, dược phẩm lại thiếu thốn, tình hình chẳng khả quan chút nào. Sau một thời gian chiến đấu trong tuyệt vọng, cả ba bị chúng nhân hợp lực sát tử. Đến lúc đó, mọi người lại nghe hệ thống công cáo :
- Đinh. Thiên địa phong vân, cơ trời biến ảo. Chúc mừng Tiểu La sát tử bán thần Nguyên Long, tưởng lệ danh hiệu ‘dũng sĩ đồ thần’.
- Đinh. Thiên địa phong vân, cơ trời biến ảo. Chúc mừng Đinh Kiên sát tử bán thần Chiến Lang, tưởng lệ danh hiệu ‘dũng sĩ đồ thần’.
Giữa lúc mọi người kinh ngạc thì có một gã kêu lên :
- Chỉ tưởng lệ danh hiệu suông thôi ư. Dù gì ta cũng đồ thần chứ bộ.
Những người xung quanh lập tức bài bác :
- Thôi đi. Ngươi chỉ may mắn là người cuối cùng kích sát hắn, được tưởng lệ danh hiệu là tốt lắm rồi.
Trong lúc bọn họ tranh cãi, những người khác đã tràn vào tranh giành chiến lợi phẩm. Tình hình rất hỗn loạn. Và cảnh tượng như thế còn diễn ra ở những thành trấn khác nữa. Giờ đây, mọi người đều đã biết ‘chúng thần đào vong’ còn bị hệ thống thành trấn cấm cửa.
…
Dư An địa khu, phía nam Dư Hàng.
Ở đó có một tiểu quốc, danh xưng Ngô Việt quốc, bình thường hành sự cẩn thận, quan hệ với các tiểu quốc lân cận cũng rất tốt, trong mắt mọi người không có gì đặc biệt đáng chú ý. Thế nhưng, mấy ngày nay, Ngô Việt quốc đã trở thành tiêu điểm chú ý của toàn thể người chơi trong Vương Mệnh, bởi lẽ quốc chủ của Ngô Việt quốc chính là Long Tại Thiên, đối tượng cầm đầu trong nhóm ‘chúng thần đào vong’. Ngoài ra, Mai Lan Phương, Đức Hào, Vũ Dũng cũng là những nhân vật quan trọng của Ngô Việt quốc. Đó là những tin tức đáng chú ý mà mọi người đã ‘moi’ ra được.
Ngô Việt quốc lại tiếp theo Hoa Hoa quốc, là một thế lực trong vùng tiếp tục gây nên sự chú ý của mọi người. Và càng đáng chú ý hơn, khi Hoa Hoa quốc ở sát bên cạnh Ngô Việt quốc. Lãnh thổ của Hoa Hoa quốc nằm về phía tây bắc Ngô Việt quốc, tuy không tiếp giáp nhau, nhưng cũng không cách xa là mấy, ở giữa chỉ có hai lãnh địa độc lập. Và với dã tâm của Hoa Hoa công tử, có cơ hội tốt như thế, lẽ nào không cất quân. Hoa Hoa công tử không sợ chiến tranh, mà chỉ sợ không có cớ để phát động chiến tranh.
Đúng như ý nghĩ của mọi người, Hoa Hoa công tử đã truyền hịch thảo phạt Ngô Việt quốc, thay mặt Hiền giả Thần điện đòi lại công đạo. Đặc biệt, theo nguồn tin không chính thức nhưng đáng tin cậy do một vài người thân cận với Hoa Hoa công tử tiết lộ, lần này Văn Đức Thần hệ sẽ phái Thần binh đến tham chiến, để đối phó với thần giai nhân vật của Ngô Việt quốc nếu như người của Hoa Hoa quốc đối phó không nổi.
Tiếp sau tuyên bố của Hoa Hoa quốc, Linh Sơn quốc ở bên kia sông cũng tuyên bố xuất quân. Và rồi rất nhiều tiểu quốc cũng tuyên bố tham gia thảo phạt đại quân. Tình thế song phương đã quá rõ ràng, trừ phi Ngô Việt quốc có lực lượng bí mật, nếu không chẳng có cơ hội nào để chiến thắng. Các tiểu quốc tham gia thảo phạt đại quân để phân chia chiến lợi phẩm. Không thế lực nào chính thức tuyên bố hỗ trợ Ngô Việt quốc.
Sau mấy ngày chuẩn bị, các quốc đại quân tụ họp ở Thanh Minh Trấn, quận trị của Ngũ Minh quận, một quận thuộc Hoa Hoa quốc gần với Ngô Việt quốc. Trong thời gian đó, hai lãnh địa độc lập ở giữa đã bị Hoa Hoa công tử giải quyết, một quy thuận, một bị tiêu diệt. Biên giới của Hoa Hoa quốc và Ngô Việt quốc đã tiếp giáp nhau.
Thiên Lang quan hệ với Giang Phong rất tốt, nên khi nghe nói về liên quân thảo phạt Ngô Việt quốc, cũng dẫn quân đến tham gia. Tuy chỉ là trấn trưởng của một tiểu trấn, nhưng Thiên Lang vốn là danh nhân, thân phận đặc thù. NPC quân đội của Thiên Lang gồm 1 đội kỵ binh, 1 đội chiến xa, 1 đội pháp sư, 1 đội tế tự, 2 đội Đại đao binh, 2 đội Trường thương binh, 2 đội Cung thủ; tuy không đông, nhưng đủ loại binh chủng, đi đến đâu cũng gây nên sự chú ý của mọi người. Khi bọn Thiên Lang đến Thanh Minh Trấn, ở đó đã có rất đông người rồi.
Hoa Hoa công tử đích thân tại cổng trấn nghênh tiếp các lộ quốc chủ, lĩnh chủ. Nhìn thấy bọn Thiên Lang, nhất là khi nhìn thấy đội NPC tế tự, gã ta ánh mắt sáng rỡ, vội bước tới nghênh đón. Thiên Lang vốn là danh nhân, rất dễ nhận ra. Hoa Hoa công tử cười ha hả nói :
- Thiên Lang huynh đệ khí khái bất phàm a. Bản quốc được đón tiếp huynh đệ, thật là vinh hạnh.
Thiên Lang trước đây chỉ mới gặp mặt Hoa Hoa công tử một lần ở Nguyên Thành, nhưng gã ta đã rất nổi tiếng sau vụ việc của Long Hổ Trấn trước đây, trên diễn đàn không thiếu hình ảnh, Thiên Lang cũng rất quen mặt, nên mỉm cười nói :
- Đâu dám, đâu dám. Hoa Hoa huynh phong lưu tiêu sái, khí độ phi phàm. Tiểu đệ thật không sánh bằng.
Hoa Hoa công tử rất thích được khen phong lưu tiêu sái, nên cười hớn hở nói :
- Mời. Mời huynh đệ vào trong. Mọi người đều ở trong ấy.
Hoa Hoa công tử đích thân tiếp đãi bọn Thiên Lang, để lại việc tiếp khách cho chúng thủ hạ lo liệu. Thiên Lang thân phận đặc thù, ngay cả Linh Sơn quốc chủ cũng bình khởi bình tọa, gã đương nhiên phải đặc biệt tiếp đãi. Trước đây gã đã từng nghe nói bọn Linh Sơn quốc chủ tận dụng các mối quan hệ của Thiên Lang, nên cũng muốn học theo. Thời buổi bây giờ, quan hệ cũng là một tài sản quan trọng.
Thanh Minh Trấn không đủ rộng để đủ chỗ cho các lộ đại quân, do đó quân đội đều cắm trại bên ngoài trấn, chỉ có các vị đầu lĩnh mới vào nghỉ ngơi trong trấn. Trong đó có khách sạn, trà lâu, tửu quán phục vụ miễn phí cho quý khách. Thiên Lang được Hoa Hoa công tử mời đến Nha phủ, là nơi tiếp đãi những nhân vật có địa vị thân phận.
Trong Nha phủ có bày tiệc trà, chúng quốc chủ tùy quen biết mà họp nhau thành từng nhóm bàn luận chuyện trò. Ở đây toàn là quốc chủ, trừ Thiên Lang, có lẽ không một vị lĩnh chủ nào được mời vào đây. Lĩnh chủ thường không có thân phận địa vị bằng quốc chủ, chỉ có Thiên Lang là nhân vật ngoại lệ. Khi Thiên Lang đi vào, mọi người đều chú ý. Thiên Lang nổi danh quá mà.
Linh Sơn quốc chủ bước đến cười nói :
- Thiên Lang huynh đệ cũng đến rồi. Thiên Ân Trấn cách nơi đây quá xa, ta tưởng huynh đệ không đến được ấy chứ.
Triệu Tiếu Thiên cũng bước ra đón, gã ta đại diện cho Thánh Long tộc, Cửu Khúc Liên Hoàn Trại. Thiên Lang mỉm cười nói :
- Có chuyện náo nhiệt như thế, tiểu đệ sao vắng mặt được.
Sau đó, Thiên Lang cùng những người khác chào hỏi nhau, hàn huyên trò chuyện vài câu. Mọi người đều đã gặp nhau hồi đại lễ ở Nguyên Thành, cũng có thể xem là đã quen biết. Giờ đây, việc được mời dự yến cùng chư vương ở Nguyên Thành được xem là đại biểu cho thân phận địa vị. Ai không được mời tức là thân phận địa vị chưa đủ, chưa được xem là ‘đại nhân vật’. Quan điểm của đa số mọi người là như thế, dù một số người có phản đối cũng vô ích, các ‘đại nhân vật’ không chấp nhận thì bọn họ cũng đành chịu.
Chư vị quốc chủ, có người Thiên Lang quen biết từ lâu, như Linh Sơn quốc chủ, Đại Hòa quốc chủ, kể cả Triệu Tiếu Thiên, …; cũng có người Thiên Lang không quen, chỉ mới gặp mặt một lần ở Nguyên Thành, như Thiên Diệp quốc chủ, Lai Ân quốc chủ, Tân Thành quốc chủ, … Nhưng tất cả mọi người đối Thiên Lang rất vui vẻ hòa nhã.
/335
|