Tào Hậu trấn an nói: "Đại tướng quân đừng lo lắng, bây giờ lương thảo đã trong quá trình gom góp, cũng đã lần lượt đưa đến biên quan, lúc Đại tướng quân quay về triều, hẳn là cũng nhìn thấy xe lương thực chạy đến biên cương."
Tần Châu nói: "Đúng vậy, thân có nhìn thấy, chỉ là, số lượng này vẫn còn thiếu rất nhiều, còn nữa, trên đường thần trở về, nhìn thấy dân chúng khu vực thiên tai đều chạy đến nơi khác, nơi nơi đều là dân chạy nạn đói khổ, chẳng lẽ lương thực cứu trợ của triều đình vẫn chưa đến?”
Lời này, cũng chỉ có Tần Châu dám hỏi.
Nếu như là ngày xưa Tần Châu sẽ không hỏi, bởi vì nàng ta chưa từng nghỉ ngờ bất cứ quyết định nào của hoàng đế, chỉ là trên đường về kinh lần này, những gì mà nàng ta thấy được thật sự quá đáng sợ.
Bắc Mạc động đất là chuyện thường có, cũng bởi vậy, Hoàng Thượng mới muốn xâm chiếm lãnh thổ của nước khác không
ngừng, giúp dân chúng thoát khỏi nỗi khổ của động đất.
Chỉ là, hậu quả mà động đất lần này mang đến hậu quả nghiêm trọng hơn so với bất kì trận động đất nào trước kia nhiều.
Không phải chưa từng bùng nổ ôn dịch, nhưng mà đều khống chế được rất nhanh.
Lần này, động đất đến nay, đã gần một tháng, khu vực thiên tai không chỉ không có bắt đầu xây dụng lại, thậm chí, còn chưa có
dọn dẹp xong, thi thể chông chất, nơi chốn đều là tường đổ ngói nát, thậm chí, ngay cả quân nhân duy trì trật tự cũng không có.
Tào Hậu trấn an nói: "Đại tướng quân đừng lo lắng, bây giờ lương thảo đã trong quá trình gom góp, cũng đã lần lượt đưa đến biên quan, lúc Đại tướng quân quay về triều, hẳn là cũng nhìn thấy xe lương thực chạy đến biên cương."
Tần Châu nói: "Đúng vậy, thân có nhìn thấy, chỉ là, số lượng này vẫn còn thiếu rất nhiều, còn nữa, trên đường thần trở về, nhìn thấy dân chúng khu vực thiên tai đều chạy đến nơi khác, nơi nơi đều là dân chạy nạn đói khổ, chẳng lẽ lương thực cứu trợ của triều đình vẫn chưa đến?”
Lời này, cũng chỉ có Tần Châu dám hỏi.
Nếu như là ngày xưa Tần Châu sẽ không hỏi, bởi vì nàng ta chưa từng nghỉ ngờ bất cứ quyết định nào của hoàng đế, chỉ là trên đường về kinh lần này, những gì mà nàng ta thấy được thật sự quá đáng sợ.
Bắc Mạc động đất là chuyện thường có, cũng bởi vậy, Hoàng Thượng mới muốn xâm chiếm lãnh thổ của nước khác không
ngừng, giúp dân chúng thoát khỏi nỗi khổ của động đất.
Chỉ là, hậu quả mà động đất lần này mang đến hậu quả nghiêm trọng hơn so với bất kì trận động đất nào trước kia nhiều.
Không phải chưa từng bùng nổ ôn dịch, nhưng mà đều khống chế được rất nhanh.
Lần này, động đất đến nay, đã gần một tháng, khu vực thiên tai không chỉ không có bắt đầu xây dụng lại, thậm chí, còn chưa có
dọn dẹp xong, thi thể chông chất, nơi chốn đều là tường đổ ngói nát, thậm chí, ngay cả quân nhân duy trì trật tự cũng không có.
Tào Hậu trấn an nói: "Đại tướng quân đừng lo lắng, bây giờ lương thảo đã trong quá trình gom góp, cũng đã lần lượt đưa đến biên quan, lúc Đại tướng quân quay về triều, hẳn là cũng nhìn thấy xe lương thực chạy đến biên cương."
Tần Châu nói: "Đúng vậy, thân có nhìn thấy, chỉ là, số lượng này vẫn còn thiếu rất nhiều, còn nữa, trên đường thần trở về, nhìn thấy dân chúng khu vực thiên tai đều chạy đến nơi khác, nơi nơi đều là dân chạy nạn đói khổ, chẳng lẽ lương thực cứu trợ của triều đình vẫn chưa đến?”
Lời này, cũng chỉ có Tần Châu dám hỏi.
Nếu như là ngày xưa Tần Châu sẽ không hỏi, bởi vì nàng ta chưa từng nghỉ ngờ bất cứ quyết định nào của hoàng đế, chỉ là trên đường về kinh lần này, những gì mà nàng ta thấy được thật sự quá đáng sợ.
Bắc Mạc động đất là chuyện thường có, cũng bởi vậy, Hoàng Thượng mới muốn xâm chiếm lãnh thổ của nước khác không
ngừng, giúp dân chúng thoát khỏi nỗi khổ của động đất.
Chỉ là, hậu quả mà động đất lần này mang đến hậu quả nghiêm trọng hơn so với bất kì trận động đất nào trước kia nhiều.
Không phải chưa từng bùng nổ ôn dịch, nhưng mà đều khống chế được rất nhanh.
Lần này, động đất đến nay, đã gần một tháng, khu vực thiên tai không chỉ không có bắt đầu xây dụng lại, thậm chí, còn chưa có
dọn dẹp xong, thi thể chông chất, nơi chốn đều là tường đổ ngói nát, thậm chí, ngay cả quân nhân duy trì trật tự cũng không có.
Tần Châu nói: "Đúng vậy, thân có nhìn thấy, chỉ là, số lượng này vẫn còn thiếu rất nhiều, còn nữa, trên đường thần trở về, nhìn thấy dân chúng khu vực thiên tai đều chạy đến nơi khác, nơi nơi đều là dân chạy nạn đói khổ, chẳng lẽ lương thực cứu trợ của triều đình vẫn chưa đến?”
Lời này, cũng chỉ có Tần Châu dám hỏi.
Nếu như là ngày xưa Tần Châu sẽ không hỏi, bởi vì nàng ta chưa từng nghỉ ngờ bất cứ quyết định nào của hoàng đế, chỉ là trên đường về kinh lần này, những gì mà nàng ta thấy được thật sự quá đáng sợ.
Bắc Mạc động đất là chuyện thường có, cũng bởi vậy, Hoàng Thượng mới muốn xâm chiếm lãnh thổ của nước khác không
ngừng, giúp dân chúng thoát khỏi nỗi khổ của động đất.
Chỉ là, hậu quả mà động đất lần này mang đến hậu quả nghiêm trọng hơn so với bất kì trận động đất nào trước kia nhiều.
Không phải chưa từng bùng nổ ôn dịch, nhưng mà đều khống chế được rất nhanh.
Lần này, động đất đến nay, đã gần một tháng, khu vực thiên tai không chỉ không có bắt đầu xây dụng lại, thậm chí, còn chưa có
dọn dẹp xong, thi thể chông chất, nơi chốn đều là tường đổ ngói nát, thậm chí, ngay cả quân nhân duy trì trật tự cũng không có.
Tào Hậu trấn an nói: "Đại tướng quân đừng lo lắng, bây giờ lương thảo đã trong quá trình gom góp, cũng đã lần lượt đưa đến biên quan, lúc Đại tướng quân quay về triều, hẳn là cũng nhìn thấy xe lương thực chạy đến biên cương."
Tần Châu nói: "Đúng vậy, thân có nhìn thấy, chỉ là, số lượng này vẫn còn thiếu rất nhiều, còn nữa, trên đường thần trở về, nhìn thấy dân chúng khu vực thiên tai đều chạy đến nơi khác, nơi nơi đều là dân chạy nạn đói khổ, chẳng lẽ lương thực cứu trợ của triều đình vẫn chưa đến?”
Lời này, cũng chỉ có Tần Châu dám hỏi.
Nếu như là ngày xưa Tần Châu sẽ không hỏi, bởi vì nàng ta chưa từng nghỉ ngờ bất cứ quyết định nào của hoàng đế, chỉ là trên đường về kinh lần này, những gì mà nàng ta thấy được thật sự quá đáng sợ.
Bắc Mạc động đất là chuyện thường có, cũng bởi vậy, Hoàng Thượng mới muốn xâm chiếm lãnh thổ của nước khác không
ngừng, giúp dân chúng thoát khỏi nỗi khổ của động đất.
Chỉ là, hậu quả mà động đất lần này mang đến hậu quả nghiêm trọng hơn so với bất kì trận động đất nào trước kia nhiều.
Không phải chưa từng bùng nổ ôn dịch, nhưng mà đều khống chế được rất nhanh.
Lần này, động đất đến nay, đã gần một tháng, khu vực thiên tai không chỉ không có bắt đầu xây dụng lại, thậm chí, còn chưa có
dọn dẹp xong, thi thể chông chất, nơi chốn đều là tường đổ ngói nát, thậm chí, ngay cả quân nhân duy trì trật tự cũng không có.
Tào Hậu trấn an nói: "Đại tướng quân đừng lo lắng, bây giờ lương thảo đã trong quá trình gom góp, cũng đã lần lượt đưa đến biên quan, lúc Đại tướng quân quay về triều, hẳn là cũng nhìn thấy xe lương thực chạy đến biên cương."
Tần Châu nói: "Đúng vậy, thân có nhìn thấy, chỉ là, số lượng này vẫn còn thiếu rất nhiều, còn nữa, trên đường thần trở về, nhìn thấy dân chúng khu vực thiên tai đều chạy đến nơi khác, nơi nơi đều là dân chạy nạn đói khổ, chẳng lẽ lương thực cứu trợ của triều đình vẫn chưa đến?”
Lời này, cũng chỉ có Tần Châu dám hỏi.
Nếu như là ngày xưa Tần Châu sẽ không hỏi, bởi vì nàng ta chưa từng nghỉ ngờ bất cứ quyết định nào của hoàng đế, chỉ là trên đường về kinh lần này, những gì mà nàng ta thấy được thật sự quá đáng sợ.
Bắc Mạc động đất là chuyện thường có, cũng bởi vậy, Hoàng Thượng mới muốn xâm chiếm lãnh thổ của nước khác không
ngừng, giúp dân chúng thoát khỏi nỗi khổ của động đất.
Chỉ là, hậu quả mà động đất lần này mang đến hậu quả nghiêm trọng hơn so với bất kì trận động đất nào trước kia nhiều.
Không phải chưa từng bùng nổ ôn dịch, nhưng mà đều khống chế được rất nhanh.
Lần này, động đất đến nay, đã gần một tháng, khu vực thiên tai không chỉ không có bắt đầu xây dụng lại, thậm chí, còn chưa có
dọn dẹp xong, thi thể chông chất, nơi chốn đều là tường đổ ngói nát, thậm chí, ngay cả quân nhân duy trì trật tự cũng không có.
/923
|