- được rồi , mình dậy rồi không cần lay nữa : Tuyết Nghi ngồi dậy phụng phịu nói .
- dậy thì mau thay đồ đi mình , ra ngoài đoi cau đó nhanh len : Tử Lăng hối thúc , sau đó nhanh chóng ra ngoài , lát sau Tuyết Nghi cũng thay xong .
- cuối cùng Tuyết Nghi và Tử Lăng cũng có mặt ở buổi tiệc , khi vừa thấy Tuyết Nghi , Quân Tường bước đến lên tiếng .
- em đến rồi Tuyết Nghi , để anh giới thiệu em với một số người quen : Quân Tường nói xong thì dẫn cô đi , được một lát Tuyết Nghi nói .
- em đi ra ngoài hóng gió một chút : không đợi Quân Từơng trả lời Tuyết Nghi đã ra ngoài , cô đến hồ sen phía trước nhà mình ngồi xuống nhìn , những cánh hoa sen khiến cô nhớ Thủy Vân Các , đau lòng cùng nhớ nhung cô cất tiếng hát như muốn hòa chung với linh hồn .
Hãy lắng tai lên , bạn sẽ nghe trong tiếng gió mang tới như có tiếng ai gọi hôm nao .
Hãy bước đến đó .Nơi chỉ có sự an bình . Thời gian trôi qua trong tưởng niệm . Và hãy tin rằng một ngày nào đó lời hứa sẽ thành hiện thực . Bằng tiếng ca của gió
- Nàng khóc và rồi nước mắt của nàng lại một lần nữa rơi vào viên pha lê trên dây chuyền đeo trên cổ của cô , đột nhiên toàn bộ ánh sáng trong biệt thự Lưu gia vụt tắt , và rồi từ phía hồ sen xuất hiện một luồng ánh sáng , cùng tiếng thét sợ hãi của Tuyết Nghi sau đó rồi biến mất , nghe thấy tiếng cô Quân Từơng và mọi người chạy ra chỉ thấy chiếc điện thoại của cô nằm dưới đất còn cô thì biến mất hoàn toàn .
* Mạc Vân Quốc .
* Tể Tướng Phủ .
* Thủy Vân Các .
- Lưu tể tướng cùng gia đình đang tổ chức tiệc ở Thủy Vân Các , Tuệ Anh nhìn lên trời thầm khấn cô .
- Nghi nhi ta thật nhớ con ,ta uớc trời cao có thể cho ta gặp lại con thêm một lần nữa , nếu vậy ta sẽ ăn chay cả đời để cảm tạ trời cao : Tuệ Anh phu nhân vừa dứt lời đột nhiên trên trời có một vệt sáng chiếu thẳng vào cây cầu mà ngày trước nàng tạo ra ở giữa hồ sen , khi luồng sáng biến mất mọi người họ vẫn chưa hoàn hồn sau đó nghe tiếng nói quen thuộc .
- cha mẹ Long ca , Vũ ca ta nhớ mọi người : sau đó là bóng dáng của một nữ nhân chạy về phía này , người đó không ai khác là Tuyết Nghi sau đó nàng nhào vào lòng Tuệ Anh .
- Nghi nhi thật là con : Tuệ Anh không tin nổi mắt mình mừng rỡ ôm chặt nàng vào lòng .
- đúng là nữ nhi , mẫu thân nữ nhi thực nhớ mọi người , không lẽ mọi người không nhớ nữ nhi : Tuyết Nghi uỷ khuất nói .
- không phải , phụ thân rất mong gặp lại con , thật không ngờ trời cao đã nghe lời cầu khẩn của ta , nhưng không phải con đã chết rồi ư : Lưu tể tướng ôm lấy vai cô nói .
- phụ thân đúng là ta đã chết rồi nhưng trời cao đã cho ta trở lại để về bên mọi người : Tuyết Nghi thấy họ hơi ngỡ ngàng cho nên nàng bịa ra một câu chuyện khiến họ tin tưởng , nhưng được trở lại bên họ nàng thấy hạnh phúc .
- thật đúng là khó tin , nhưng ta vẫn cảm ơn trời vì đã cho chúng ta gặp lại con : Lưu Diệp Vân ôm lấy nàng vui vẻ nói ,rồi lôi nàng đến bàn ăn , bữa tiệc hôm ấy đột nhiên trở thành tiệc chào mừng nàng .
- phụ thân hôm nay con mới về cho nên người cho con ôm mẫu thân ngủ chung nhé : Tuyết Nghi làm nũng , chủ động đứng lên xoa bóp vai ông nói .
- Nghi nhi mẫu thân là của phụ thân , còn muội thì có nhị vương gia rồi hay là để ta cho người đến phủ ngài ấy thông báo nhé : Thiên Long trêu chọc nàng , không hẹn mà cùng Thiên Vũ cũng nói .
- thôi hay là để nhị ca đi cho muội yên tâm , nhị ca nhất định sẽ gặp được vương gia mà .
- thấy họ trêu mình nàng quay sang Tường Vy .
- đại tẩu , tỷ có phải cưng chiều đại ca rồi không , huynh ấy bắt nạt ta oa.......oa....... Tuyết Nghi tỏ ra uỷ khuất nói , Tường Vy là lần đầu tiên thấy nàng có bộ dáng này cho nên không nhịn được cười rộ lên , thấy vậy Tuyết Nghi đổi sắc mặt nàng giả bộ uy hiếp .
- ô........ô........ô ta biết mà các huynh ăn hiếp ta , ta nên đi thôi : nói rồi nàng giả bộ đứng lên trong lòng thì vui mừng , thấy nàng nói vậy mọi người sợ hãi lại sẽ mất nàng nên Tuệ Anh nói .
- Nghi nhi à , mẫu thân sẽ ngủ với con : Tuệ Anh ôm lấy nàng , thấy vậy nàng cũng ôm chặt bà , rồi không nhịn được vai khẽ run , Tuệ Anh tưởng nàng khóc định an ủi nhưng nào ngờ .
- ha.......ha.....ha muội chết cười mất như vậy mà mọi người đã sợ ,nhưng mà không sao dù gì mẫu thân cũng thuộc về ta rồi , chỉ cần một chút mẹo thì ta đã có mẫu thân ha....ha...ha : Tuyết Nghi vui vẻ ra mặt .
- nàng như vậy khiến mọi người ai cảm thấy vui vẻ , Tuệ Anh sủng nịnh nhìn nàng .
- Nghi nhi con vẫn bướng bỉnh như ngày nào : Lưu Diệp Vân mỉm cười nói , thấy vậy Thiên Vũ liền trêu ghẹo nàng .
- phụ thân con thấy không ổn : Thiên Vũ nói , Tuyết Nghi thấy vậy bèn hỏi .
- Vũ ca ta không ổn chỗ nào : nàng chu môi nói .
- tính của muội không ổn , sau này mà gả muội cho nhị vương gia, không chừng phủ đệ của ngài ấy sẽ loạn đến gà bay chó chạy ha.....ha .....ha : chàng trêu nàng , lúc này mặt nàng sa sầm lại muốn nhào vô đánh người .
- cả tối hôm đó Lưu gia chìm đắm trong nụ cười .
- dậy thì mau thay đồ đi mình , ra ngoài đoi cau đó nhanh len : Tử Lăng hối thúc , sau đó nhanh chóng ra ngoài , lát sau Tuyết Nghi cũng thay xong .
- cuối cùng Tuyết Nghi và Tử Lăng cũng có mặt ở buổi tiệc , khi vừa thấy Tuyết Nghi , Quân Tường bước đến lên tiếng .
- em đến rồi Tuyết Nghi , để anh giới thiệu em với một số người quen : Quân Tường nói xong thì dẫn cô đi , được một lát Tuyết Nghi nói .
- em đi ra ngoài hóng gió một chút : không đợi Quân Từơng trả lời Tuyết Nghi đã ra ngoài , cô đến hồ sen phía trước nhà mình ngồi xuống nhìn , những cánh hoa sen khiến cô nhớ Thủy Vân Các , đau lòng cùng nhớ nhung cô cất tiếng hát như muốn hòa chung với linh hồn .
Hãy lắng tai lên , bạn sẽ nghe trong tiếng gió mang tới như có tiếng ai gọi hôm nao .
Hãy bước đến đó .Nơi chỉ có sự an bình . Thời gian trôi qua trong tưởng niệm . Và hãy tin rằng một ngày nào đó lời hứa sẽ thành hiện thực . Bằng tiếng ca của gió
- Nàng khóc và rồi nước mắt của nàng lại một lần nữa rơi vào viên pha lê trên dây chuyền đeo trên cổ của cô , đột nhiên toàn bộ ánh sáng trong biệt thự Lưu gia vụt tắt , và rồi từ phía hồ sen xuất hiện một luồng ánh sáng , cùng tiếng thét sợ hãi của Tuyết Nghi sau đó rồi biến mất , nghe thấy tiếng cô Quân Từơng và mọi người chạy ra chỉ thấy chiếc điện thoại của cô nằm dưới đất còn cô thì biến mất hoàn toàn .
* Mạc Vân Quốc .
* Tể Tướng Phủ .
* Thủy Vân Các .
- Lưu tể tướng cùng gia đình đang tổ chức tiệc ở Thủy Vân Các , Tuệ Anh nhìn lên trời thầm khấn cô .
- Nghi nhi ta thật nhớ con ,ta uớc trời cao có thể cho ta gặp lại con thêm một lần nữa , nếu vậy ta sẽ ăn chay cả đời để cảm tạ trời cao : Tuệ Anh phu nhân vừa dứt lời đột nhiên trên trời có một vệt sáng chiếu thẳng vào cây cầu mà ngày trước nàng tạo ra ở giữa hồ sen , khi luồng sáng biến mất mọi người họ vẫn chưa hoàn hồn sau đó nghe tiếng nói quen thuộc .
- cha mẹ Long ca , Vũ ca ta nhớ mọi người : sau đó là bóng dáng của một nữ nhân chạy về phía này , người đó không ai khác là Tuyết Nghi sau đó nàng nhào vào lòng Tuệ Anh .
- Nghi nhi thật là con : Tuệ Anh không tin nổi mắt mình mừng rỡ ôm chặt nàng vào lòng .
- đúng là nữ nhi , mẫu thân nữ nhi thực nhớ mọi người , không lẽ mọi người không nhớ nữ nhi : Tuyết Nghi uỷ khuất nói .
- không phải , phụ thân rất mong gặp lại con , thật không ngờ trời cao đã nghe lời cầu khẩn của ta , nhưng không phải con đã chết rồi ư : Lưu tể tướng ôm lấy vai cô nói .
- phụ thân đúng là ta đã chết rồi nhưng trời cao đã cho ta trở lại để về bên mọi người : Tuyết Nghi thấy họ hơi ngỡ ngàng cho nên nàng bịa ra một câu chuyện khiến họ tin tưởng , nhưng được trở lại bên họ nàng thấy hạnh phúc .
- thật đúng là khó tin , nhưng ta vẫn cảm ơn trời vì đã cho chúng ta gặp lại con : Lưu Diệp Vân ôm lấy nàng vui vẻ nói ,rồi lôi nàng đến bàn ăn , bữa tiệc hôm ấy đột nhiên trở thành tiệc chào mừng nàng .
- phụ thân hôm nay con mới về cho nên người cho con ôm mẫu thân ngủ chung nhé : Tuyết Nghi làm nũng , chủ động đứng lên xoa bóp vai ông nói .
- Nghi nhi mẫu thân là của phụ thân , còn muội thì có nhị vương gia rồi hay là để ta cho người đến phủ ngài ấy thông báo nhé : Thiên Long trêu chọc nàng , không hẹn mà cùng Thiên Vũ cũng nói .
- thôi hay là để nhị ca đi cho muội yên tâm , nhị ca nhất định sẽ gặp được vương gia mà .
- thấy họ trêu mình nàng quay sang Tường Vy .
- đại tẩu , tỷ có phải cưng chiều đại ca rồi không , huynh ấy bắt nạt ta oa.......oa....... Tuyết Nghi tỏ ra uỷ khuất nói , Tường Vy là lần đầu tiên thấy nàng có bộ dáng này cho nên không nhịn được cười rộ lên , thấy vậy Tuyết Nghi đổi sắc mặt nàng giả bộ uy hiếp .
- ô........ô........ô ta biết mà các huynh ăn hiếp ta , ta nên đi thôi : nói rồi nàng giả bộ đứng lên trong lòng thì vui mừng , thấy nàng nói vậy mọi người sợ hãi lại sẽ mất nàng nên Tuệ Anh nói .
- Nghi nhi à , mẫu thân sẽ ngủ với con : Tuệ Anh ôm lấy nàng , thấy vậy nàng cũng ôm chặt bà , rồi không nhịn được vai khẽ run , Tuệ Anh tưởng nàng khóc định an ủi nhưng nào ngờ .
- ha.......ha.....ha muội chết cười mất như vậy mà mọi người đã sợ ,nhưng mà không sao dù gì mẫu thân cũng thuộc về ta rồi , chỉ cần một chút mẹo thì ta đã có mẫu thân ha....ha...ha : Tuyết Nghi vui vẻ ra mặt .
- nàng như vậy khiến mọi người ai cảm thấy vui vẻ , Tuệ Anh sủng nịnh nhìn nàng .
- Nghi nhi con vẫn bướng bỉnh như ngày nào : Lưu Diệp Vân mỉm cười nói , thấy vậy Thiên Vũ liền trêu ghẹo nàng .
- phụ thân con thấy không ổn : Thiên Vũ nói , Tuyết Nghi thấy vậy bèn hỏi .
- Vũ ca ta không ổn chỗ nào : nàng chu môi nói .
- tính của muội không ổn , sau này mà gả muội cho nhị vương gia, không chừng phủ đệ của ngài ấy sẽ loạn đến gà bay chó chạy ha.....ha .....ha : chàng trêu nàng , lúc này mặt nàng sa sầm lại muốn nhào vô đánh người .
- cả tối hôm đó Lưu gia chìm đắm trong nụ cười .
/16
|