Tần quốc
Cả đại sảnh đều được trang hoàng rất lộng lẫy
Chuyện gì vậy? Tần Uyển Tình xoa xoa mi tâm, tối qua thật ngủ không yên
Sứ giả Tống quốc muốn qua đây thảo luận vài việc tài chính, nghe nói còn tranh thủ về thăm nhạc phụ Tú Yên cúi đầu cung kính thông báo
Tần Uyển Tình trầm mặc, phải nói số phận của Tần Nhu quá may mắn, sống bên đấy 6 năm rồi mà vẫn còn nguyên vẹn, bây giờ còn bày trò áo gấm về làng à
Đột nhiên nàng thấy lồng ngực đau nhói, cái áp lực này là sao đây?
Điện hạ, không sao chứ?
Không, lui ra đi
E là lần này việc Tống quốc về đây không hề đơn giản
.....
Lộ trình từ Tống quốc đến Tần quốc không hơn 5 ngày, nhưng giữa đường gặp nhiều chuyện nên số ngày càng tăng thêm
Chát Tần Nhu ôm mặt đỏ rát, không nhịn được khóc òa lên
Tiện nhân, ai cho ngươi vào xe ngựa của ta Tống Thanh Thanh vẫn vận y phục đỏ tươi, mỗi lời nói ra đều toàn gai độc
Tỷ đâu có, hức... Tỷ chỉ muốn xem có phu quân ở đó không Tần Nhu ấm ức, nước mắt càng lăn dài trên gò má trắng nõn
Phu quân ngươi ở đây thì thế nào? Ta vẫn có thể chăm sóc tốt cho huynh ấy thôi
Muội! Đồ tiện nhân không biết xấu hổ
Tống Thanh Thanh vờ giơ tay cao hơn, dọa Tần Nhu sợ hết hồn, nàng ta ngã nhào ra khỏi xe ngựa, trông vô cùng nhếch nhác
Đám nha hoàn vội đỡ Tần Nhu dậy, trong lòng không ngừng phỉ nhổ Tống Thanh Thanh
Ngũ công chúa thì sao chứ? Vẫn thấp bậc hơn chủ tử nhà bọn họ mà
Thấy Tần Nhu vẫn nước mắt uất ức, Tống Thanh Thanh gần như muốn xé toạc gương mặt nàng ta ra
Ta thấy ngươi nên đổi tên thành Bạch Liên đi
Lại có chuyện gì vậy? Tống Triệu từ xa bước tới, hắn chỉ mới qua đầu sông bên kia lấy ít nước
Thiếp.. là lỗi của thiếp Tần Nhu lấy khăn tay che mặt, cứ hức hức vài tiếng, khiến người ta thương tâm
Bẩm tứ hoàng tử, là ngũ công chúa đánh tứ hoàng tử phi ạ Nha hoàn áo lam vô cùng bất bình thay chủ tử, vội lên mặt tố cáo, có tứ hoàng tử ở đây, ả ta không sợ, vả lại, ả ta còn là tình nhân bí mật của tứ hoàng tử
Chát Một tiếng mạnh hơn, Tống Thanh Thanh đã bước xuống xe ngựa từ lúc nào không hay, móng tay vừa đỏ vừa dài của nàng lướt qua nha hoàn áo lam khiến da mặt nha hoàn đấy bị sướt một đường dài
Ai cho phép ngươi lên tiếng chứ? Tống Thanh Thanh châm chọc nói, vuốt ve mặt nha hoàn áo lam, dòng máu đỏ tươi chảy từ gương mặt ả ta, nhìn rất mê hoặc
Nha hoàn ấy bị dọa cho sợ hãi, lại thấy mặt mình đau rát
Ả ta vậy mà bị hủy dung rồi! Không thể nào! Gương mặt xinh đẹp của ả, cả gia tài của ả đều bị nàng hủy hết rồi
Nha hoàn áo lam vội khóc thét lên rồi chạy vụt đi, hai tay che lấy gương mặt bị thương ấy
Tống Triệu hơi nhíu mày, nhưng thâm tâm lại đang mỉm cười
Ái chà, con nhím này lại xù lông rồi
Lên xe đi Tống Triệu hơi trầm giọng nói
Tần Nhu đắc ý vô cùng
Ta nói muội lên xe trước đi
Tống Thanh Thanh xoay người bước lên xe ngựa, tiện tay đóng rèm lại
Cả nàng cũng vào xe ngồi đi, nếu tiếp tục gây chuyện, thì tự thân mà quay về Tống quốc cho ta
Vâng Tần Nhu e thẹn nói, gương mặt uất ức đi về hướng xe của mình
....
Tần Uyển Tình xem danh sách của đoàn sứ giả, trong đấy bao gồm cả Tần Nhu
Bàn tay của Tần Uyển Tình vô thức vuốt cái tên Tần Nhu này, không ngờ mạng của nàng ta lớn đến vậy
Dạo này Hoa quý phi sao rồi?
Dạ, vẫn an phận như vậy
Tốt nhất nên thế
Tần Uyển Tình không hề tha cho ai một mạng cả, nàng không phải thánh sống, chỉ là, với cách dày vò bản thân người khác, nàng lại hứng thú hơn một chút
Vút Phi tiêu sắc lạnh bay vào, đâm thẳng tới tận vách tường gần đầu giường
Tần Uyển Tình vẫn lật từng trang sách
Là thông báo của bang La Đà Tú Yên nhíu mày, trong đó chỉ vỏn vẹn vài dòng Cẩn thận đoàn sứ giả
Lại là một trận gió tanh mưa máu
Trong khi đoàn sứ giả vẫn đếm từng ngày đến Tần quốc
...
Ngươi làm xong việc chưa? Nữ nhân vận y phục màu đen, khăn lụa che nửa gương mặt, gió cây xào xạc làm y phục của nàng bay trong gió, im lặng quỷ dị
Dạ rồi
Cướp ngai vị của ta, nhi tử của ta, các ngươi đừng hòng sống yên
Màn đêm lại nhanh chóng yên tĩnh
________
Dạo này n9 nu9 ít xuất hiện một tí, thực chất là bí ý tưởng rồi
Mà tự dưng cứ thích bày thêm chi tiết để tự làm bí bản thân không à T.T
Cả đại sảnh đều được trang hoàng rất lộng lẫy
Chuyện gì vậy? Tần Uyển Tình xoa xoa mi tâm, tối qua thật ngủ không yên
Sứ giả Tống quốc muốn qua đây thảo luận vài việc tài chính, nghe nói còn tranh thủ về thăm nhạc phụ Tú Yên cúi đầu cung kính thông báo
Tần Uyển Tình trầm mặc, phải nói số phận của Tần Nhu quá may mắn, sống bên đấy 6 năm rồi mà vẫn còn nguyên vẹn, bây giờ còn bày trò áo gấm về làng à
Đột nhiên nàng thấy lồng ngực đau nhói, cái áp lực này là sao đây?
Điện hạ, không sao chứ?
Không, lui ra đi
E là lần này việc Tống quốc về đây không hề đơn giản
.....
Lộ trình từ Tống quốc đến Tần quốc không hơn 5 ngày, nhưng giữa đường gặp nhiều chuyện nên số ngày càng tăng thêm
Chát Tần Nhu ôm mặt đỏ rát, không nhịn được khóc òa lên
Tiện nhân, ai cho ngươi vào xe ngựa của ta Tống Thanh Thanh vẫn vận y phục đỏ tươi, mỗi lời nói ra đều toàn gai độc
Tỷ đâu có, hức... Tỷ chỉ muốn xem có phu quân ở đó không Tần Nhu ấm ức, nước mắt càng lăn dài trên gò má trắng nõn
Phu quân ngươi ở đây thì thế nào? Ta vẫn có thể chăm sóc tốt cho huynh ấy thôi
Muội! Đồ tiện nhân không biết xấu hổ
Tống Thanh Thanh vờ giơ tay cao hơn, dọa Tần Nhu sợ hết hồn, nàng ta ngã nhào ra khỏi xe ngựa, trông vô cùng nhếch nhác
Đám nha hoàn vội đỡ Tần Nhu dậy, trong lòng không ngừng phỉ nhổ Tống Thanh Thanh
Ngũ công chúa thì sao chứ? Vẫn thấp bậc hơn chủ tử nhà bọn họ mà
Thấy Tần Nhu vẫn nước mắt uất ức, Tống Thanh Thanh gần như muốn xé toạc gương mặt nàng ta ra
Ta thấy ngươi nên đổi tên thành Bạch Liên đi
Lại có chuyện gì vậy? Tống Triệu từ xa bước tới, hắn chỉ mới qua đầu sông bên kia lấy ít nước
Thiếp.. là lỗi của thiếp Tần Nhu lấy khăn tay che mặt, cứ hức hức vài tiếng, khiến người ta thương tâm
Bẩm tứ hoàng tử, là ngũ công chúa đánh tứ hoàng tử phi ạ Nha hoàn áo lam vô cùng bất bình thay chủ tử, vội lên mặt tố cáo, có tứ hoàng tử ở đây, ả ta không sợ, vả lại, ả ta còn là tình nhân bí mật của tứ hoàng tử
Chát Một tiếng mạnh hơn, Tống Thanh Thanh đã bước xuống xe ngựa từ lúc nào không hay, móng tay vừa đỏ vừa dài của nàng lướt qua nha hoàn áo lam khiến da mặt nha hoàn đấy bị sướt một đường dài
Ai cho phép ngươi lên tiếng chứ? Tống Thanh Thanh châm chọc nói, vuốt ve mặt nha hoàn áo lam, dòng máu đỏ tươi chảy từ gương mặt ả ta, nhìn rất mê hoặc
Nha hoàn ấy bị dọa cho sợ hãi, lại thấy mặt mình đau rát
Ả ta vậy mà bị hủy dung rồi! Không thể nào! Gương mặt xinh đẹp của ả, cả gia tài của ả đều bị nàng hủy hết rồi
Nha hoàn áo lam vội khóc thét lên rồi chạy vụt đi, hai tay che lấy gương mặt bị thương ấy
Tống Triệu hơi nhíu mày, nhưng thâm tâm lại đang mỉm cười
Ái chà, con nhím này lại xù lông rồi
Lên xe đi Tống Triệu hơi trầm giọng nói
Tần Nhu đắc ý vô cùng
Ta nói muội lên xe trước đi
Tống Thanh Thanh xoay người bước lên xe ngựa, tiện tay đóng rèm lại
Cả nàng cũng vào xe ngồi đi, nếu tiếp tục gây chuyện, thì tự thân mà quay về Tống quốc cho ta
Vâng Tần Nhu e thẹn nói, gương mặt uất ức đi về hướng xe của mình
....
Tần Uyển Tình xem danh sách của đoàn sứ giả, trong đấy bao gồm cả Tần Nhu
Bàn tay của Tần Uyển Tình vô thức vuốt cái tên Tần Nhu này, không ngờ mạng của nàng ta lớn đến vậy
Dạo này Hoa quý phi sao rồi?
Dạ, vẫn an phận như vậy
Tốt nhất nên thế
Tần Uyển Tình không hề tha cho ai một mạng cả, nàng không phải thánh sống, chỉ là, với cách dày vò bản thân người khác, nàng lại hứng thú hơn một chút
Vút Phi tiêu sắc lạnh bay vào, đâm thẳng tới tận vách tường gần đầu giường
Tần Uyển Tình vẫn lật từng trang sách
Là thông báo của bang La Đà Tú Yên nhíu mày, trong đó chỉ vỏn vẹn vài dòng Cẩn thận đoàn sứ giả
Lại là một trận gió tanh mưa máu
Trong khi đoàn sứ giả vẫn đếm từng ngày đến Tần quốc
...
Ngươi làm xong việc chưa? Nữ nhân vận y phục màu đen, khăn lụa che nửa gương mặt, gió cây xào xạc làm y phục của nàng bay trong gió, im lặng quỷ dị
Dạ rồi
Cướp ngai vị của ta, nhi tử của ta, các ngươi đừng hòng sống yên
Màn đêm lại nhanh chóng yên tĩnh
________
Dạo này n9 nu9 ít xuất hiện một tí, thực chất là bí ý tưởng rồi
Mà tự dưng cứ thích bày thêm chi tiết để tự làm bí bản thân không à T.T
/73
|