Bình tĩnh lại chưa? Tống Triệu chắp hai tay sau lưng, lẽo đẽo đi đằng sau
Tống Thanh Thanh vuốt ve đóa hoa trắng như sứ kia, ánh mắt thâm trầm, sau đó liền dùng sức bóp nát đóa hoa, cánh hoa bị vò lại rơi rớt xuống nền đá cẩm thạch
Ta tự biết
Tống Triệu thở dài, khó khăn lắm mới lôi nàng ta ra khỏi phòng, xem ra cũng chẳng khá hơn là bao
.....
Tần Uyển Thanh là thất công chúa Tần quốc, chính là công chúa chính thất, năm lên 11 tuổi gặp đại nạn lớn
Năm ấy khi đi vào bãi săn cũng bất ngờ gặp thích khách, thất công chúa đương triều vô cùng xấu số, bị sảy chân rơi xuống vách núi mất xác
Tần Uyển Tình năm đó lên núi sống, sau khi tròn 10 tuổi mới về lại hoàng cung phong tước vị, vừa vặn ngồi vào vị trí thất công chúa còn trống đấy
Còn vừa vặn hưởng lấy cái hôn ước với Tam vương gia
Chuyện ngươi nói là đại nghịch, nếu sai sẽ bị chém đầu Tần Hiên đã hạ kiếm, nhưng giọng nói vẫn còn rất sắc bén
Ta.. không.. nô tì thật sự là Uyển Thanh, năm đó khi rơi xuống vách núi, may mà được nhà dân gần đấy cứu giúp, suýt chút nữa còn bị hủy dung.. và.. và.. Nữ nhân khóc nấc lên, đau khổ nhớ lại
Ngươi làm sao vào được bãi săn
Nô tì sau khi lớn.. rời thôn trang tìm gặp phụ hoàng và mẫu hậu.. tình cờ nghe một tên dân buôn bàn chuyện, cái gì mà thích khách.. cái gì mà bãi săn.. nô tì cảm giác không ổn liền cố gắng tìm cách vào bãi săn,.. nô tì.. nô tì trèo từ vách núi bên kia sang.. nô tì.. Nữ nhân dấu hai tay trầy xước kia, nước mắt không ngừng lăn dài trên má
Tại sao ngươi..
Đủ rồi, đừng hỏi nữa Hoàng hậu hét lên, đôi tay run run vuốt ve nhẹ mặt nữ nhân, đôi mắt bà cũng đã đỏ hoe
Tần Hiên đứng bên cạnh vô thức nép sang một bên, chân mày hơi nhíu lại
Mẫu hậu, chuyện này rất quan trọng, người để cho thái tử ca xác nhận được không? Tần Uyển Tình đưa tay vuốt nhẹ sống lưng hoàng hậu, giọng nhẹ hết mức có thể
Ta là mẫu hậu của con bé, ta chẳng lẽ còn không cảm nhận được? Cần ai khác xác nhận sao? Hoàng hậu hơi cao giọng, vô thức dùng sức hất tay Tần Uyển Tình ra, nàng không ngờ bà sẽ làm vậy, nên bị mất thăng bằng té xuống
Điện hạ
Muội muội
Tần Hiên và Tú Yên đồng thanh nói, vội chạy lại đỡ nàng lên
Hoàng thượng đứng bên cạnh cũng không nhịn được nói
Hoàng hậu nhận ra mình hơi quá tay, liền im lặng đỡ Tần Uyển Tình đứng lên, ánh mắt đều là sự áy náy
Tần Uyển Tình không trách bà, một người mẹ lâu ngày không gặp lại đứa con bị thất lạc bao nhiêu năm, giờ đây gặp, dù phải hay không thì chính là thành công khiến người mẹ ấy đánh mất lí trí, vả lại gương mặt của nữ nhân kia khá giống với phụ hoàng, lại biết đụng chạm vào nơi mềm yếu nhất của hoàng hậu
Muội không sao! Mẫu hậu, nhi thần biết người không cố ý, nhưng đây là chuyện không phải chỉ một phía quyết định, nó còn mang cả bộ mặt của hoàng gia Tần Uyển Tình từ tốn nói
Ta.. Hoàng hậu hơi siết tay, phải rồi, bà quá sơ suất, lại để mất lí trí đến vậy
Làm những chuyện mất mặt như thế, bà còn có phải là mẫu nghi thiên hạ nữa không?
Dưới bàn chân phải của Uyển Thanh có một cái bớt hình tròn màu đỏ, phải rồi! Hoàng hậu sáng mắt, chỉ cần có, chỉ cần có thôi, mặc dù bà cảm thấy tia hi vọng ấy quá mỏng manh
Tú Yên nhẹ nhàng tháo đôi vớ trên chân nữ nhân, để tận mắt hoàng hậu kiểm chứng, quả thật bên lòng bàn chân phải có một vết bớt đỏ tươi
Hoàng hậu mừng đến phát khóc, bà ôm lấy nữ nhân, miệng không ngừng nói:
Ta đã nói mà, đã nói mà
Nữ nhân nước mắt đã rơi như suối
9 năm xa cách, cuối cùng cũng gặp được
Các ngươi còn không thỉnh an công chúa Hoàng hậu lạnh lùng nói với đám nha hoàn
Nha hoàn xung quanh đều quỳ xuống, nhưng không biết phải nói sao
Là thất công chúa? Hay là công chúa? Cái gì cũng đều không được, đám nha hoàn vô thức run rẩy
Thấy mọi người im lặng, hoàng hậu mới nhận ra sự kì lạ
Thất công chúa chính là Tần Uyển Tình
Giờ lại xuất hiện thêm một thất công chúa nữa
Trẫm thấy việc này không tốt, nếu để Uyển Thanh làm thất công chúa, sẽ phải đẩy cả Tình nhi xuống làm bát công chúa, hôn ước của Tam vương gia sẽ bị nháo lộn Huống hồ tình cảm của hai đứa trẻ này đã khá tốt rồi, nếu bất ngờ đưa vị hôn thê khác, chính là quá tàn nhẫn cho cả hai
Vậy thần thiếp phải làm thế nào?
Để Thanh nhi làm nghĩa nữ của chúng ta đi, nếu để người đời biết Uyển Thanh do gặp đại nạn mới mất tích, sẽ bị đào bới rất nhiều chuyện
Như vậy rất thiệt thòi cho Thanh nhi, nó chịu khổ đủ rồi
Đành chịu thiệt thòi một ít, đều lợi cho hai bên
Nữ nhân một bên vẫn im lặng
Vậy phải đổi tên sao? Uyển Lan thế nào?
Không được! Chữ Uyển chính là tượng trưng cho công chúa chính thất, nếu bản thân đã là nghĩa nữ thì phải giữ chừng mực đừng thể hiện quá rõ sự sủng ái
Thanh Lan công chúa thì sao?
Ừ, trẫm sẽ nói chuyện này vào việc thượng triều ngày mai
Tần Uyển Tình vẫn im lặng uống một ngụm trà, ánh mắt đôi khi lơ đãng quan sát nữ nhân
Thanh Lan thế nào? Chuyện này hơi thiệt thòi cho con một chút Hoàng hậu nắm tay Thanh Lan, hơi ngần ngại hỏi
Dạ không sao, chuyện này cứ nghe theo sự sắp xếp của mọi người Vả lại Thanh Lan công chúa, đúng là trùng hợp đến lạ
Thanh Lan chỉ cười nhẹ
Mọi thứ đều thật khéo
Tống Thanh Thanh vuốt ve đóa hoa trắng như sứ kia, ánh mắt thâm trầm, sau đó liền dùng sức bóp nát đóa hoa, cánh hoa bị vò lại rơi rớt xuống nền đá cẩm thạch
Ta tự biết
Tống Triệu thở dài, khó khăn lắm mới lôi nàng ta ra khỏi phòng, xem ra cũng chẳng khá hơn là bao
.....
Tần Uyển Thanh là thất công chúa Tần quốc, chính là công chúa chính thất, năm lên 11 tuổi gặp đại nạn lớn
Năm ấy khi đi vào bãi săn cũng bất ngờ gặp thích khách, thất công chúa đương triều vô cùng xấu số, bị sảy chân rơi xuống vách núi mất xác
Tần Uyển Tình năm đó lên núi sống, sau khi tròn 10 tuổi mới về lại hoàng cung phong tước vị, vừa vặn ngồi vào vị trí thất công chúa còn trống đấy
Còn vừa vặn hưởng lấy cái hôn ước với Tam vương gia
Chuyện ngươi nói là đại nghịch, nếu sai sẽ bị chém đầu Tần Hiên đã hạ kiếm, nhưng giọng nói vẫn còn rất sắc bén
Ta.. không.. nô tì thật sự là Uyển Thanh, năm đó khi rơi xuống vách núi, may mà được nhà dân gần đấy cứu giúp, suýt chút nữa còn bị hủy dung.. và.. và.. Nữ nhân khóc nấc lên, đau khổ nhớ lại
Ngươi làm sao vào được bãi săn
Nô tì sau khi lớn.. rời thôn trang tìm gặp phụ hoàng và mẫu hậu.. tình cờ nghe một tên dân buôn bàn chuyện, cái gì mà thích khách.. cái gì mà bãi săn.. nô tì cảm giác không ổn liền cố gắng tìm cách vào bãi săn,.. nô tì.. nô tì trèo từ vách núi bên kia sang.. nô tì.. Nữ nhân dấu hai tay trầy xước kia, nước mắt không ngừng lăn dài trên má
Tại sao ngươi..
Đủ rồi, đừng hỏi nữa Hoàng hậu hét lên, đôi tay run run vuốt ve nhẹ mặt nữ nhân, đôi mắt bà cũng đã đỏ hoe
Tần Hiên đứng bên cạnh vô thức nép sang một bên, chân mày hơi nhíu lại
Mẫu hậu, chuyện này rất quan trọng, người để cho thái tử ca xác nhận được không? Tần Uyển Tình đưa tay vuốt nhẹ sống lưng hoàng hậu, giọng nhẹ hết mức có thể
Ta là mẫu hậu của con bé, ta chẳng lẽ còn không cảm nhận được? Cần ai khác xác nhận sao? Hoàng hậu hơi cao giọng, vô thức dùng sức hất tay Tần Uyển Tình ra, nàng không ngờ bà sẽ làm vậy, nên bị mất thăng bằng té xuống
Điện hạ
Muội muội
Tần Hiên và Tú Yên đồng thanh nói, vội chạy lại đỡ nàng lên
Hoàng thượng đứng bên cạnh cũng không nhịn được nói
Hoàng hậu nhận ra mình hơi quá tay, liền im lặng đỡ Tần Uyển Tình đứng lên, ánh mắt đều là sự áy náy
Tần Uyển Tình không trách bà, một người mẹ lâu ngày không gặp lại đứa con bị thất lạc bao nhiêu năm, giờ đây gặp, dù phải hay không thì chính là thành công khiến người mẹ ấy đánh mất lí trí, vả lại gương mặt của nữ nhân kia khá giống với phụ hoàng, lại biết đụng chạm vào nơi mềm yếu nhất của hoàng hậu
Muội không sao! Mẫu hậu, nhi thần biết người không cố ý, nhưng đây là chuyện không phải chỉ một phía quyết định, nó còn mang cả bộ mặt của hoàng gia Tần Uyển Tình từ tốn nói
Ta.. Hoàng hậu hơi siết tay, phải rồi, bà quá sơ suất, lại để mất lí trí đến vậy
Làm những chuyện mất mặt như thế, bà còn có phải là mẫu nghi thiên hạ nữa không?
Dưới bàn chân phải của Uyển Thanh có một cái bớt hình tròn màu đỏ, phải rồi! Hoàng hậu sáng mắt, chỉ cần có, chỉ cần có thôi, mặc dù bà cảm thấy tia hi vọng ấy quá mỏng manh
Tú Yên nhẹ nhàng tháo đôi vớ trên chân nữ nhân, để tận mắt hoàng hậu kiểm chứng, quả thật bên lòng bàn chân phải có một vết bớt đỏ tươi
Hoàng hậu mừng đến phát khóc, bà ôm lấy nữ nhân, miệng không ngừng nói:
Ta đã nói mà, đã nói mà
Nữ nhân nước mắt đã rơi như suối
9 năm xa cách, cuối cùng cũng gặp được
Các ngươi còn không thỉnh an công chúa Hoàng hậu lạnh lùng nói với đám nha hoàn
Nha hoàn xung quanh đều quỳ xuống, nhưng không biết phải nói sao
Là thất công chúa? Hay là công chúa? Cái gì cũng đều không được, đám nha hoàn vô thức run rẩy
Thấy mọi người im lặng, hoàng hậu mới nhận ra sự kì lạ
Thất công chúa chính là Tần Uyển Tình
Giờ lại xuất hiện thêm một thất công chúa nữa
Trẫm thấy việc này không tốt, nếu để Uyển Thanh làm thất công chúa, sẽ phải đẩy cả Tình nhi xuống làm bát công chúa, hôn ước của Tam vương gia sẽ bị nháo lộn Huống hồ tình cảm của hai đứa trẻ này đã khá tốt rồi, nếu bất ngờ đưa vị hôn thê khác, chính là quá tàn nhẫn cho cả hai
Vậy thần thiếp phải làm thế nào?
Để Thanh nhi làm nghĩa nữ của chúng ta đi, nếu để người đời biết Uyển Thanh do gặp đại nạn mới mất tích, sẽ bị đào bới rất nhiều chuyện
Như vậy rất thiệt thòi cho Thanh nhi, nó chịu khổ đủ rồi
Đành chịu thiệt thòi một ít, đều lợi cho hai bên
Nữ nhân một bên vẫn im lặng
Vậy phải đổi tên sao? Uyển Lan thế nào?
Không được! Chữ Uyển chính là tượng trưng cho công chúa chính thất, nếu bản thân đã là nghĩa nữ thì phải giữ chừng mực đừng thể hiện quá rõ sự sủng ái
Thanh Lan công chúa thì sao?
Ừ, trẫm sẽ nói chuyện này vào việc thượng triều ngày mai
Tần Uyển Tình vẫn im lặng uống một ngụm trà, ánh mắt đôi khi lơ đãng quan sát nữ nhân
Thanh Lan thế nào? Chuyện này hơi thiệt thòi cho con một chút Hoàng hậu nắm tay Thanh Lan, hơi ngần ngại hỏi
Dạ không sao, chuyện này cứ nghe theo sự sắp xếp của mọi người Vả lại Thanh Lan công chúa, đúng là trùng hợp đến lạ
Thanh Lan chỉ cười nhẹ
Mọi thứ đều thật khéo
/73
|