Vương Phi Xà Y

Chương 22: Bóng đêm mê tình

/55


Vậy làm sao có thể gọi là hãm hại chứ?". Chân mày Bạch Băng nhíu lại, hỏi ngược nàng ta.

Câu hỏi ngược lại này làm cho Thục phi sững sờ, giọng điệu kia cứ như cha nàng thật sự có cấu kết bán nước vậy "Không....ta sẽ khộng đứng ra chỉ điểm". Nàng không thể làm vậy, tuyệt không thể.

"Vậy thì đừng trách ta chưa cho ngươi cơ hội, tối nay ngươi hãy hưởng thụ thật tốt niềm vui mà tuấn mã mang tới". Nghe lời nói như vậy của Thục phi, Bạch Băng chẳng những không có tức giận, mà ngược càng nhiều thêm vài phần thích thú. Lười biếng ngồi ở trên chiếc ghế bọc da hổ, ánh mắt bắn ra những tia sáng ngời như lưỡi dao sắc bén.

Lời này được nói ra từ một cô gái mười ba tuổi làm cho người ta cảm thấy rất quái dị.

Thục phi hoảng sợ, nàng hoàn toàn tin tưởng lời nói của Bạch Băng là thật, vì nàng ta căn bản không phải là một đứa bé mười ba tuổi, nàng ta rõ ràng là một ác ma.

"Bạch Băng, ngươi không thể làm như vậy, nếu cha ta biết được, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bọn ngươi". Giong nói lo sợ, kịch liệt run rẩy. Thấy mềm không được liền chuyển thành cứng rắn, nhưng dù cho lời nói cứng rắn này của nàng ta có đúng là sự thật đi nữa, thì Bạch Băng cũng chẳng mảy may quan tâm một chút nào.

"Ha ha, ba ngày sau cha ngươi cũng khó mà giữ được mạng, còn có thể để ý tới ngươi sao". Bạch Băng hừ nhẹ, nàng biết Thục phi nhất định sẽ đứng ra vạch tội, vì chưa có người nào mà nàng không thể dậy dỗ được!

"Cha ta trong tay nắm giữ binh quyền, hơn nữa còn là người của đương kim hoàng hậu, các ngươi làm như thế chẳng lẽ không sợ Xích Nguyệt quốc sẽ thay đổi sao!" Thục phi kêu to, mà Bạch Băng chỉ cười lạnh nhạt, làm nàng ta lại càng thêm sợ hãi.

Trên người càng ngày càng nóng hơn, thân thể đang quỳ đột nhiên ngã nhào xuống đất, mặt mũi đỏ bừng, cả người bắt đầu không ngừng uốn éo.

Người của đương kim hoàng hậu? Lần này làm Bạch Băng có chút để ý, thì ra là cùng một phe với hoàng hậu, khó trách nàng ta dám thả rắn độc cắn Xích Liên Tùng bị thương!.

"Thiên hạ có thay đổi hay không là chuyện của sau này, hiện tại ta chỉ có hứng thú xem dục vọng của ngươi mạnh mẽ tới mức như thế nào mà thôi". Thấy Thục phi ngã xuống, Bạch Băng nở nụ cười, ánh mắt cũng lóe lên vẻ độc ác.

Thục phi ở trên đất bắt đầu lo lắng sờ loạn lên quần áo của mình, nóng, toàn thân giống như đang ở trong lò lửa đốt nàng cháy khô. Trong đầu nàng hiện giờ còn lại ba phần là tỉnh táo, bảy phần là mơ hồ. Vốn nghĩ rằng Bạch Băng sẽ do dự mà thả nàng ra, nhưng nàng sai lầm rồi....

"Ta đứng ra chỉ điểm.... Ta đồng ý đứng ra chỉ điểm Tống gia tư thông với nước khác... Cầu xin ngươi cho ta thuốc giải...." Nàng sợ, hoàn toàn sợ hãi.

"Chậc chậc, bây giờ mới biết hối hận thì đã muộn rồi! Thuốc này không thể giải!" Bạch Băng lắc đầu khinh bỉ, thật đúng là chưa thấy quan tài thì chưa rơi lệ. Nhưng bây giờ nàng lại thay đổi chủ ý, được quan sát một trò chơi kích thích như vậy, so với kế hoạch ban đầu của nàng còn thú vị hơn!.

Thục phi trong lòng đập mạnh một tiếng, muộn?.

Đang lúc hoảng sợ thì nghe được tiếng ngựa gào thét, gương mặt trở nên đỏ au như máu, mồ hôi tuôn ra không ngừng, đến khi nàng nhìn thấy một con tuấn mã xuất hiện trong tầm mắt thì lại càng hoảng sợ hơn.

"Ngươi....nữ nhân độc ác này... Ngươi làm vậy rồi sẽ có ngày gặp báo ứng" Lúc này trừ gào thét ra thì nàng cũng không có biện pháp nào khác.

"Báo ứng? Haha, nếu trời cao thật sự có báo ứng, thì loại người như ngươi đã sớm biến mất ở trên đời này rồi". Bạch Băng cười to, các loại lời lẽ báo ứng gì đó ở trong lỗ tai nàng chẳng khác nào rắm thúi. Mạng sống của nàng chưa bao giờ do trời định đoạt!

Thục phi xé rách quần áo ở trên người, ngước mắt nhìn lên tuấn mã cao lớn phía trước với vẻ mặt tràn đầy khát vọng, lý

/55

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status