Chu Tiểu Tình cười không mấy phúc hậu khoác vai cô: Hắc hắc, ý của Tiểu Hạ quả thực là cao kiến. Vậy bản thảo này liền giao cho trợ lý thiết kế mới của chúng ta, mọi người thấy thế nào?
Mắt mọi người sáng trưng như đèn pha, bọn họ cầu còn không được, như thể cả năm mới được một lần đồng thanh, cả bọn rống to: Không thành vấn đề .
Kể cũng lạ nếu như là công ty khác thì mọi người sẽ đấu nhau đầu rơi máu chảy để có dịp thể hiện trước mặt Boss còn đối với những nhân viên số khổ như bọn họ, thì thể hiện gì đó chỉ là ba hoa mà thôi.
Đi theo boss lâu như vậy bọn họ đều rút ra một kinh nghiệm, không có năng lực tốt nhất không nên tự đi tìm phiền phức, nếu không lỗ tai của mọi người đều thảm.
Hiện tại có người chết thay thực sự tốt quá, vì thế ánh mắt nhìn về phía Hạ Diệp Kỳ càng thân thiện hơn.
Được rồi, mọi người tiếp tục làm công việc của mình đi, nếu không sẽ bị trừ lương . Chu Tiểu Tình phẩy tay ý bảo tất cả mọi người giải tán.
Mọi người vừa nghe trừ lương, thần sắc lập tức kích động chạy về bàn làm việc của mình, rất chi là đồng lòng ' không thể bị trừ lương '.
Thấy tình cảnh này thì khóe miệng Hạ Diệp Kỳ có co giật, cô cảm thấy những người ở phòng thiết kế này tất cả đều không được bình thường, người này so với người kia còn biến thái hơn.
Chu Tiểu Tình vui vẻ khoác vai cô, vẻ mặt rất chi là được giải thoát: Tiểu Hạ, cái bàn bên kia là bàn làm việc của cô. Từ giờ đến trước giờ ăn trưa cô có thể hoàn thành bản vẽ được không?
Không thành vấn đề
Dù sao từ giờ đến giờ ăn trưa thời gian những ba tiếng, hẳn không vấn đề gì đi.
Thấy cô nói như vậy Chu Tiểu Tình cũng yên tâm phần nào, cô nàng còn phóng khoáng vỗ vai cô sau đó đắc ý rời đi.
Nhìn theo bóng dáng hoa lệ kia, Hạ Diệp Kỳ cảm thấy càng nhìn càng giống mẹ mình, đều cùng một hạng người rất không đứng đắng.
Hạ Diệp Kỳ cười khổ, bỏ đi cô vẫn nên hoàn thành bản thảo của mình thì hơn.
Vì thế vừa tới bàn làm việc của mình, cô đã không quan tâm mọi thứ bắt đầu vẽ.
Thật ra kiếp trước cô cũng rất thích thiết kế trang sức chỉ là lúc thi đại học, viện trưởng mắc bệnh nặng vì thế cô quyết định học Y nhằm mục đích có thể chăm sóc sức khỏe cho cô nhi viện thật tốt.
Hơn nữa 'Hạ Diệp Kỳ' cũng là thiên tài trong giới thiết kế, cô ấy có một chỗ đứng vững chắc ở Anh, các kiến thức của cô ấy thật khiến cho người khác khâm phục, chỉ có điều cô ấy một lòng muốn chết cùng Tuấn Phi...
Chỉ cần nữa giờ cô liền hoàn thành bản vẽ, cô hơi do dự đi đến phòng của Chu Tiểu Tình. Nhưng lúc cô đang tính gõ cửa thi cô lại nghe tiếng cười khanh khách của Chu Tiểu Tình.
Dương Thừa Vũ tôi hỏi anh, cái cô gái tên Diệp Kỳ Hạ rốt cuộc là thần thánh phương nào vậy?
...
Cái gì, cô ấy tốt nghiệp đại học thiết kế IYU ở Anh. Hèn chi kiến thức về thiết kế nhiều như vậy.
...
Tôi tất nhiên phải chăm sóc cho tốt rồi. Người ta là từ IYU về, cái chức trợ lý thiết kế nho nhỏ này chỉ sợ cô ấy còn không thèm để vào mắt, nhưng tôi không hiểu vì sao BOSS lại làm vậy. Chẳng lẽ boss không sợ mất nhân tài hay sao?
...
Được rồi, được rồi. Anh lo bận việc của mình đi, không cần anh quản tôi đâu.
Qua một lúc lâu lại nghe Chu Tiểu Tình càu nhàu: Khốn kiếp, cái tên Dương Thừa Vũ này bộ dáng lúc nào cũng ôn nhu nhưng có bao nhiêu cay độc không ai biết được. Hừ, mình biết hắn nhiều năm như vậy cũng bị hắn tính kế mấy lần xém chút ngay cả mạng cũng không còn.
Dương Thừa Vũ cùng Chu Tiểu Tình?
Mi mắt Hạ Diệp Kỳ giật giật, xem ra ....
Đột nhiên cánh cửa phòng mở ra, Chu Tiểu Tình kinh ngạc nhìn cô, sau đó liếc mắt qua bản thảo trên tay cô.
Cô có vấn đề gì muốn hỏi tôi sao?
Hạ Diệp Kỳ lắc lắc đầu, cô nở nụ cười miễn cưỡng: Tôi nộp bản thảo .
Chu Tiểu Tình đột nhiên cảm thấy hình như lúc nãy cô mở cửa sai cách nên nghe nhầm hay không, cô nàng đang phân vân xem mình có nên đóng cửa xong mở cửa thêm lần nữa không.
Cô vẽ xong rồi?
Bình thường nhân viên của cô có ý tưởng nhưng vẽ bản thảo cũng phải nhay cả một tuần mới nộp cho cô, hiện tại người mới này chỉ dùng nữa tiếng a~.
Nữa tiếng nói dài không dài nhưng nói ngắn cũng không ngắn nhưng không đủ để một nhà thiết kế phát huy hết tài năng.
Chu Tiểu Tình mời cô vào phòng, sau đó cầm bản thảo lên xem thử.
Đã không xem thì thôi, xem rồi thì xém chút làm rơi luôn cả tờ bản thảo.
Liên tiếp lật mấy lần sau đó cô nàng vui mừng, ánh mắt lấp lánh nhìn Hạ Diệp Kỳ.
Bị ánh mắt đó nhìn làm cho Hạ Diệp Kỳ có chút nhột nhột sống lưng, sẽ không phải bản thảo không tốt đó chứ, cô đang tính nói gì đó thì Chu Tiểu Tình đã chạy ra khỏi phòng chỉ bỏ lại cho cô một câu:
Tôi đi đến phòng tổng giám đốc, cô ở đây chờ tôi.
--- ------ ----
Tại văn phòng của Hạ Dật Thần, anh lạnh lùng nhìn bản thảo trên tay một lúc lâu, sau đó không tìm thấy nhược điểm nào thì vô cùng hài lòng gật đầu: Tốt lắm .
Hắc hắc, họ Hạ kia, không ngờ anh tốt như vậy. Chu Tiểu Tình nghĩ đến BOSS không chấp chuyện cũ còn tặng cho phòng của cô một nhân viên tốt như vậy.
Hạ Dật Thần khó hiểu nhìn cái người đang cưới sắp rút gân kia, ánh mắt của anh chẳng khác gì nhìn người điên.
Đợi Chu Tiểu Tình cười đã mới phát hiện mình hình như hơi lố, lập tức ho khan: Cái cô trợ lý thiết kế mới làm việc rất tốt .
Ý cô là bản thiết kế này do cô ấy vẽ. Hạ Dật Thần kinh ngạc hỏi.
Boss đừng nói ngay cả anh cũng không biết. Anh đừng đùa với tôi, à tôi còn có việc về phòng làm việc. Tôi đi trước đây . Hình như lúc cô ra khỏi phòng tiểu nha đầu kia còn ở trong phòng thì phải.
Nhìn bóng lưng vội vàng rời đi của Chu Tiểu Tình, lại nhìn bản thảo trên tay Hạ Dật Thần có chút suy nghĩ.
Hơn nữa bên góc bản thảo hình như có một con bươm bướm nếu nhìn kĩ hơn thì đó là chữ được kí gần giống con bươm bướm.
Đây chính là kí hiệu đặc biệt của...
Mắt mọi người sáng trưng như đèn pha, bọn họ cầu còn không được, như thể cả năm mới được một lần đồng thanh, cả bọn rống to: Không thành vấn đề .
Kể cũng lạ nếu như là công ty khác thì mọi người sẽ đấu nhau đầu rơi máu chảy để có dịp thể hiện trước mặt Boss còn đối với những nhân viên số khổ như bọn họ, thì thể hiện gì đó chỉ là ba hoa mà thôi.
Đi theo boss lâu như vậy bọn họ đều rút ra một kinh nghiệm, không có năng lực tốt nhất không nên tự đi tìm phiền phức, nếu không lỗ tai của mọi người đều thảm.
Hiện tại có người chết thay thực sự tốt quá, vì thế ánh mắt nhìn về phía Hạ Diệp Kỳ càng thân thiện hơn.
Được rồi, mọi người tiếp tục làm công việc của mình đi, nếu không sẽ bị trừ lương . Chu Tiểu Tình phẩy tay ý bảo tất cả mọi người giải tán.
Mọi người vừa nghe trừ lương, thần sắc lập tức kích động chạy về bàn làm việc của mình, rất chi là đồng lòng ' không thể bị trừ lương '.
Thấy tình cảnh này thì khóe miệng Hạ Diệp Kỳ có co giật, cô cảm thấy những người ở phòng thiết kế này tất cả đều không được bình thường, người này so với người kia còn biến thái hơn.
Chu Tiểu Tình vui vẻ khoác vai cô, vẻ mặt rất chi là được giải thoát: Tiểu Hạ, cái bàn bên kia là bàn làm việc của cô. Từ giờ đến trước giờ ăn trưa cô có thể hoàn thành bản vẽ được không?
Không thành vấn đề
Dù sao từ giờ đến giờ ăn trưa thời gian những ba tiếng, hẳn không vấn đề gì đi.
Thấy cô nói như vậy Chu Tiểu Tình cũng yên tâm phần nào, cô nàng còn phóng khoáng vỗ vai cô sau đó đắc ý rời đi.
Nhìn theo bóng dáng hoa lệ kia, Hạ Diệp Kỳ cảm thấy càng nhìn càng giống mẹ mình, đều cùng một hạng người rất không đứng đắng.
Hạ Diệp Kỳ cười khổ, bỏ đi cô vẫn nên hoàn thành bản thảo của mình thì hơn.
Vì thế vừa tới bàn làm việc của mình, cô đã không quan tâm mọi thứ bắt đầu vẽ.
Thật ra kiếp trước cô cũng rất thích thiết kế trang sức chỉ là lúc thi đại học, viện trưởng mắc bệnh nặng vì thế cô quyết định học Y nhằm mục đích có thể chăm sóc sức khỏe cho cô nhi viện thật tốt.
Hơn nữa 'Hạ Diệp Kỳ' cũng là thiên tài trong giới thiết kế, cô ấy có một chỗ đứng vững chắc ở Anh, các kiến thức của cô ấy thật khiến cho người khác khâm phục, chỉ có điều cô ấy một lòng muốn chết cùng Tuấn Phi...
Chỉ cần nữa giờ cô liền hoàn thành bản vẽ, cô hơi do dự đi đến phòng của Chu Tiểu Tình. Nhưng lúc cô đang tính gõ cửa thi cô lại nghe tiếng cười khanh khách của Chu Tiểu Tình.
Dương Thừa Vũ tôi hỏi anh, cái cô gái tên Diệp Kỳ Hạ rốt cuộc là thần thánh phương nào vậy?
...
Cái gì, cô ấy tốt nghiệp đại học thiết kế IYU ở Anh. Hèn chi kiến thức về thiết kế nhiều như vậy.
...
Tôi tất nhiên phải chăm sóc cho tốt rồi. Người ta là từ IYU về, cái chức trợ lý thiết kế nho nhỏ này chỉ sợ cô ấy còn không thèm để vào mắt, nhưng tôi không hiểu vì sao BOSS lại làm vậy. Chẳng lẽ boss không sợ mất nhân tài hay sao?
...
Được rồi, được rồi. Anh lo bận việc của mình đi, không cần anh quản tôi đâu.
Qua một lúc lâu lại nghe Chu Tiểu Tình càu nhàu: Khốn kiếp, cái tên Dương Thừa Vũ này bộ dáng lúc nào cũng ôn nhu nhưng có bao nhiêu cay độc không ai biết được. Hừ, mình biết hắn nhiều năm như vậy cũng bị hắn tính kế mấy lần xém chút ngay cả mạng cũng không còn.
Dương Thừa Vũ cùng Chu Tiểu Tình?
Mi mắt Hạ Diệp Kỳ giật giật, xem ra ....
Đột nhiên cánh cửa phòng mở ra, Chu Tiểu Tình kinh ngạc nhìn cô, sau đó liếc mắt qua bản thảo trên tay cô.
Cô có vấn đề gì muốn hỏi tôi sao?
Hạ Diệp Kỳ lắc lắc đầu, cô nở nụ cười miễn cưỡng: Tôi nộp bản thảo .
Chu Tiểu Tình đột nhiên cảm thấy hình như lúc nãy cô mở cửa sai cách nên nghe nhầm hay không, cô nàng đang phân vân xem mình có nên đóng cửa xong mở cửa thêm lần nữa không.
Cô vẽ xong rồi?
Bình thường nhân viên của cô có ý tưởng nhưng vẽ bản thảo cũng phải nhay cả một tuần mới nộp cho cô, hiện tại người mới này chỉ dùng nữa tiếng a~.
Nữa tiếng nói dài không dài nhưng nói ngắn cũng không ngắn nhưng không đủ để một nhà thiết kế phát huy hết tài năng.
Chu Tiểu Tình mời cô vào phòng, sau đó cầm bản thảo lên xem thử.
Đã không xem thì thôi, xem rồi thì xém chút làm rơi luôn cả tờ bản thảo.
Liên tiếp lật mấy lần sau đó cô nàng vui mừng, ánh mắt lấp lánh nhìn Hạ Diệp Kỳ.
Bị ánh mắt đó nhìn làm cho Hạ Diệp Kỳ có chút nhột nhột sống lưng, sẽ không phải bản thảo không tốt đó chứ, cô đang tính nói gì đó thì Chu Tiểu Tình đã chạy ra khỏi phòng chỉ bỏ lại cho cô một câu:
Tôi đi đến phòng tổng giám đốc, cô ở đây chờ tôi.
--- ------ ----
Tại văn phòng của Hạ Dật Thần, anh lạnh lùng nhìn bản thảo trên tay một lúc lâu, sau đó không tìm thấy nhược điểm nào thì vô cùng hài lòng gật đầu: Tốt lắm .
Hắc hắc, họ Hạ kia, không ngờ anh tốt như vậy. Chu Tiểu Tình nghĩ đến BOSS không chấp chuyện cũ còn tặng cho phòng của cô một nhân viên tốt như vậy.
Hạ Dật Thần khó hiểu nhìn cái người đang cưới sắp rút gân kia, ánh mắt của anh chẳng khác gì nhìn người điên.
Đợi Chu Tiểu Tình cười đã mới phát hiện mình hình như hơi lố, lập tức ho khan: Cái cô trợ lý thiết kế mới làm việc rất tốt .
Ý cô là bản thiết kế này do cô ấy vẽ. Hạ Dật Thần kinh ngạc hỏi.
Boss đừng nói ngay cả anh cũng không biết. Anh đừng đùa với tôi, à tôi còn có việc về phòng làm việc. Tôi đi trước đây . Hình như lúc cô ra khỏi phòng tiểu nha đầu kia còn ở trong phòng thì phải.
Nhìn bóng lưng vội vàng rời đi của Chu Tiểu Tình, lại nhìn bản thảo trên tay Hạ Dật Thần có chút suy nghĩ.
Hơn nữa bên góc bản thảo hình như có một con bươm bướm nếu nhìn kĩ hơn thì đó là chữ được kí gần giống con bươm bướm.
Đây chính là kí hiệu đặc biệt của...
/53
|