Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
Chương 1010: Sẽ có một ngày anh danh chính ngôn thuận đón em về long cung (2)
/1918
|
Cậu đã qua sinh nhật mười tám tuổi, nếu như lúc đó ở núi Đạo Vương, chẳng phải là cũng gặp phải độc thủ hay sao?
Cho nên cậu đang nghĩ lại mà sợ đó!
May cậu là đời thứ hai của Diệp gia, may là sư phụ ghét bỏ nhà cậu nên không chịu dạy cậu tu đạo. A di đà phật, cảm tạ trời cao phù hộ!
Trong lúc Tên Ngốc đang không ngừng cảm ơn thì Lăng Đầu Thanh đẩy cửa đi vào.
Vừa vào cửa, lập tức học giọng điệu của Vân Tung truyền lời, “Vân Tung đại sư nói —— trừ khi hắn có thể quang minh chính đại đón đồ đệ của ta về Long Cung, nếu không thì hôn lễ này không được công nhận! Lạy trời trời không đồng ý, lạy đất đất không dám đồng ý, tại sao ta lại phải đi đến buổi hôn lễ không được công nhận này chứ?”
Quả thật là giống như đúc, không bỏ một chữ nào!
Yêu Nghiệt, “... Ta xem rồi.”
“Xem… xem được rồi ạ?”
Yêu Nghiệt gật đầu rồi chỉ vào TV tinh thể lỏng, hình ảnh bên trên mành hình đều được tua trở lại, dáng vẻ Vân Tung thổi râu mép trừng mắt cực kỳ hài hước.
“Lạy trời trời không đồng ý, lạy đất đất không dám đồng ý? Chúng ta kết hôn thì liên quan gì đến trời và đất chứ? Cần bọn họ đồng ý sao?”
Nói đến đây, Đậu Đậu nhìn về phía Lăng Đầu Thanh, “Anh đi một chuyến nữa, nói cho ông ấy biết đây là lời của đồ đệ ông, không cần trời đất đồng ý, tự chúng tôi cam tâm tình nguyện là được!”
Lăng Đầu Thanh, “... Đại vương, ngài cảm thấy thế nào ạ?”
Yêu Nghiệt vui vẻ gật đầu, “Nói cho ông ấy biết vợ ta nói rất đúng.”
Lăng Đầu Thanh không muốn nói chuyện, thật ra vừa nãy gã hỏi như vậy, chỉ là nghĩ không cần thiết phải đi một chuyến nữa. Nhưng mà rõ ràng Đại vương nghe hiểu lại làm bộ là không hiểu, lại còn bổ một đao nữa chứ?
Gã sẽ bị mệt chết!
Nhưng mà không có cách nào, gã cũng không có quyền lợi được nói!
Lăng Đầu Thanh đi rồi, Yêu Nghiệt ôm vai Đậu Đậu, “Sẽ có một ngày anh danh chính ngôn thuận đón em về Long Cung.”
Đậu Đậu cười không nói lời nào, chỉ cảm thấy ngày đó có chút xa...
Yêu Nghiệt ở nhà trêu chọc vợ, Lăng Đầu Thanh chỉ có thể làm chân sai vặt nhỏ, đi đến núi Đạo Vương truyền lời thêm một chuyến...
“Vân Tung đại sư, đồ đệ ngài bảo tôi mang cho ngài một câu, cô ấy nói, bọn họ kết hôn không cần trời đất đồng ý, tự bọn họ cam tâm tình nguyện là được.”
Lăng Đầu Thanh nói xong dừng một chút, tiếp tục, “Còn nữa, Đại vương của tôi nói vợ người nói rất đúng.”
Vân Tung muốn điên rồi, lần này không nói gì, trực tiếp vẫy tay bảo Lăng Đầu Thanh cút đi. Ông đang bởi vì chuyện Bạch Chỉ sư thái đưa chiến thư mà sốt ruột đến sứt đầu mẻ trán, thế mà đồ đệ nhỏ của ông lại không hiểu chuyện gì cả!
Đậu Đậu và Yêu Nghiệt dễ dàng chiến thắng, Lăng Đầu Thanh thở phào một hơi, nghĩ cuối cùng chuyện này cũng là xong.
Về phần sư điệt nào đó vẫn luôn ở trong phòng 912 để xem cuộc vui, theo dõi khuôn mặt muốn làm thịt người của sư phụ cậu một lúc lâu, vẫn không chịu tin, cán bộ kỳ cựu chính trực thiện lương như sư phụ cậu lại bị yêu quái ngủ cùng.
Nhưng mà cho dù cậu có tin hay không thì chuyện này cũng là sự thật.
Có điều cậu không hiểu là núi Đạo Vương phòng thủ rất kiên cố, làm sao có thể để một đám yêu tùy ý làm bậy chứ?
Cậu vừa mới nói cái nghi vấn này ra, Đậu Đậu lập tức liền vui vẻ, “Chuyện này hỏi sư thúc công của cậu ấy.”
Tên Ngốc nhìn về phía Yêu Nghiệt, Yêu Nghiệt nhướn mày, “Tôi làm.”
“Người… người làm ấy ạ?”
Cái giải thích này đủ thông, sư thúc công là Yêu Đô Chí Tôn, tìm mấy con hồ ly tinh đi gây tai họa cho núi Đạo Vương quả thật là quá dễ dàng.
Tên Ngốc đồng tình với sư phụ cậu một hồi, nghĩ đến sáu giới hài hòa chúng sinh bình đẳng thì lập tức lại vui vẻ. Nếu như Vong Trần biết đồ đệ của hắn nghĩ như vậy, thì nhất định sẽ đánh đuổi cậu ra khỏi sư môn.
Cho nên cậu đang nghĩ lại mà sợ đó!
May cậu là đời thứ hai của Diệp gia, may là sư phụ ghét bỏ nhà cậu nên không chịu dạy cậu tu đạo. A di đà phật, cảm tạ trời cao phù hộ!
Trong lúc Tên Ngốc đang không ngừng cảm ơn thì Lăng Đầu Thanh đẩy cửa đi vào.
Vừa vào cửa, lập tức học giọng điệu của Vân Tung truyền lời, “Vân Tung đại sư nói —— trừ khi hắn có thể quang minh chính đại đón đồ đệ của ta về Long Cung, nếu không thì hôn lễ này không được công nhận! Lạy trời trời không đồng ý, lạy đất đất không dám đồng ý, tại sao ta lại phải đi đến buổi hôn lễ không được công nhận này chứ?”
Quả thật là giống như đúc, không bỏ một chữ nào!
Yêu Nghiệt, “... Ta xem rồi.”
“Xem… xem được rồi ạ?”
Yêu Nghiệt gật đầu rồi chỉ vào TV tinh thể lỏng, hình ảnh bên trên mành hình đều được tua trở lại, dáng vẻ Vân Tung thổi râu mép trừng mắt cực kỳ hài hước.
“Lạy trời trời không đồng ý, lạy đất đất không dám đồng ý? Chúng ta kết hôn thì liên quan gì đến trời và đất chứ? Cần bọn họ đồng ý sao?”
Nói đến đây, Đậu Đậu nhìn về phía Lăng Đầu Thanh, “Anh đi một chuyến nữa, nói cho ông ấy biết đây là lời của đồ đệ ông, không cần trời đất đồng ý, tự chúng tôi cam tâm tình nguyện là được!”
Lăng Đầu Thanh, “... Đại vương, ngài cảm thấy thế nào ạ?”
Yêu Nghiệt vui vẻ gật đầu, “Nói cho ông ấy biết vợ ta nói rất đúng.”
Lăng Đầu Thanh không muốn nói chuyện, thật ra vừa nãy gã hỏi như vậy, chỉ là nghĩ không cần thiết phải đi một chuyến nữa. Nhưng mà rõ ràng Đại vương nghe hiểu lại làm bộ là không hiểu, lại còn bổ một đao nữa chứ?
Gã sẽ bị mệt chết!
Nhưng mà không có cách nào, gã cũng không có quyền lợi được nói!
Lăng Đầu Thanh đi rồi, Yêu Nghiệt ôm vai Đậu Đậu, “Sẽ có một ngày anh danh chính ngôn thuận đón em về Long Cung.”
Đậu Đậu cười không nói lời nào, chỉ cảm thấy ngày đó có chút xa...
Yêu Nghiệt ở nhà trêu chọc vợ, Lăng Đầu Thanh chỉ có thể làm chân sai vặt nhỏ, đi đến núi Đạo Vương truyền lời thêm một chuyến...
“Vân Tung đại sư, đồ đệ ngài bảo tôi mang cho ngài một câu, cô ấy nói, bọn họ kết hôn không cần trời đất đồng ý, tự bọn họ cam tâm tình nguyện là được.”
Lăng Đầu Thanh nói xong dừng một chút, tiếp tục, “Còn nữa, Đại vương của tôi nói vợ người nói rất đúng.”
Vân Tung muốn điên rồi, lần này không nói gì, trực tiếp vẫy tay bảo Lăng Đầu Thanh cút đi. Ông đang bởi vì chuyện Bạch Chỉ sư thái đưa chiến thư mà sốt ruột đến sứt đầu mẻ trán, thế mà đồ đệ nhỏ của ông lại không hiểu chuyện gì cả!
Đậu Đậu và Yêu Nghiệt dễ dàng chiến thắng, Lăng Đầu Thanh thở phào một hơi, nghĩ cuối cùng chuyện này cũng là xong.
Về phần sư điệt nào đó vẫn luôn ở trong phòng 912 để xem cuộc vui, theo dõi khuôn mặt muốn làm thịt người của sư phụ cậu một lúc lâu, vẫn không chịu tin, cán bộ kỳ cựu chính trực thiện lương như sư phụ cậu lại bị yêu quái ngủ cùng.
Nhưng mà cho dù cậu có tin hay không thì chuyện này cũng là sự thật.
Có điều cậu không hiểu là núi Đạo Vương phòng thủ rất kiên cố, làm sao có thể để một đám yêu tùy ý làm bậy chứ?
Cậu vừa mới nói cái nghi vấn này ra, Đậu Đậu lập tức liền vui vẻ, “Chuyện này hỏi sư thúc công của cậu ấy.”
Tên Ngốc nhìn về phía Yêu Nghiệt, Yêu Nghiệt nhướn mày, “Tôi làm.”
“Người… người làm ấy ạ?”
Cái giải thích này đủ thông, sư thúc công là Yêu Đô Chí Tôn, tìm mấy con hồ ly tinh đi gây tai họa cho núi Đạo Vương quả thật là quá dễ dàng.
Tên Ngốc đồng tình với sư phụ cậu một hồi, nghĩ đến sáu giới hài hòa chúng sinh bình đẳng thì lập tức lại vui vẻ. Nếu như Vong Trần biết đồ đệ của hắn nghĩ như vậy, thì nhất định sẽ đánh đuổi cậu ra khỏi sư môn.
/1918
|