Mặc dù rất không muốn thừa nhận, nhưng cháu trai của ông quả thật là chỗ nào cũng không bằng người ta đó được không?
Chỉ chiếm được một chút ưu thế trên mặt tuổi tác là nhỏ tuổi hơn thôi!
Thật ra ông Sở không biết, bây giờ Sở Minh Hiên cực kỳ ghét người ta nói cậu ta nhỏ, bởi vì —— Cậu ta là thật sự quá nhỏ.
Mặc dù cậu ta đã khỏe lại dưới sự giúp đỡ của chú Tư, nhưng cậu ta lại không thể xóa bỏ được bóng ma về tâm hồn trẻ con của mình ở trong lòng!
Nằm ở trong máy trị liệu tái sinh, nhìn đồ vật ở dưới thân của mình từ một cây nấm kim châm chậm rãi lớn thành chiếc đũa, sau đó chậm rãi lớn thành một cái củ cải đỏ nhỏ, tiếp đó, đã không có tiếp đó nữa rồi!
Lúc đó nội tâm cậu ta gần như hỏng mất, nghĩ nếu như cả đời như vậy, còn không bằng cậu ta dứt khoát chết đi cho xong!
Trương Nhược Nam nói có thể làm phẫu thuật, làm cho cậu ta có hy vọng rất lớn. Nhưng điều kiện tiên quyết là cần sự đồng ý của Đậu Đậu. Cậu ta nghĩ chuyện này rất giản đơn. Cô đã làm dịu quan hệ với ‘Sở Minh Hiên’ rồi, dù sao vẫn sẽ giúp cho cái yêu cầu nho nhỏ này nhỉ?
Đáng tiếc không phải, không biết xuất phát từ nguyên nhân gì mà cô chỉ bỏ lại câu không đồng ý, rồi ôm con gái cô rời đi...
Lẽ nào cô nhận ra rồi?
Sở Minh Hiên ngẩng đầu nhìn Đậu Đậu một cái, thấy cô ngồi chung một chỗ với Yêu Nghiệt, thân thể dựa vào rất gần rất ỷ lại, thứ đầu tiên xông vào trong đầu chính là hối hận.
Nếu như trước đây cậu ta nghe chú Tư nói, đưa cho cô ngọc bội thì tốt biết bao? Nếu như cậu ta làm theo thì bây giờ người ngồi ở bên cạnh cô sẽ là cậu ta phải không?
“Niệm Nô Kiều xảy ra sự cố là sao thế? Dược liệu xảy ra vấn đề gì ư?”
Sở Liên Phong vừa mở miệng, quả nhiên đều nói đến chuyện trên phương diện làm ăn.
“Không phải vấn đề dược liệu đâu ạ, là do Niệm Nô Kiều có nội gián.”
Đậu Đậu thay mặt Yêu Nghiệt trả lời một câu, sau đó nói sang chuyện khác, “Vết thương của anh họ thế nào rồi ạ? Không có di chứng về sau đấy chứ? Sự cố lúc đó xảy ra làm cháu rất sợ hãi!”
Cô nói như vậy chính là muốn nói cho mẹ Sở, con trai bà đi theo tôi rồi xảy ra sự cố, vậy thì làm sao?
Sở phu nhân quả nhiên sửng sốt, bởi vì lúc Đậu Đậu nói lời này thì đang nhìn bà ta. Ánh mắt thản nhiên này làm cho bà ta chột dạ, như thể cái ý nghĩ con của bà ta gặp chuyện không may đều là do Đậu Đậu làm hại này là sai vậy.
Sở phu nhân rất nhanh phục hồi tinh thần lại, nở nụ cười nói, “Đã khỏi rồi, chỉ là để lại mấy vết sẹo thôi.”
Trong lòng Đậu Đậu lại nghĩ chỉ để lại mấy vết sẹo thì quả thực là tiện nghi cho cậu ta rồi, nhưng trên mặt lại nói, “Vậy là tốt rồi vậy là tốt rồi, nếu không trong lòng cháu lúc nào cũng day dứt không yên, vẫn luôn cảm thấy là cháu hại anh họ.”
Khuôn mặt Sở phu nhân cứng đờ, nghĩ một đằng nói một nẻo, “Sao có thể là cháu làm hại chứ? Có trách là chỉ trách bản thân nó không cẩn thận thôi, lại đi vào chỗ nguy hiểm như vậy.”
Đậu Đậu nghe xong tâm tình rất tốt, “Cô nghĩ như vậy là cháu an tâm rồi.”
Sau một hồi hai người đã nói qua nói lại, Sở Liên Phong vẫn còn dừng lại ở trên vấn đề Niệm Nô Kiều xảy ra chuyện, “Có nội gián? Đã bắt được chưa? Nghe nói có người xét nghiệm phương pháp điều chế của Niệm Nô Kiều nói bên trong có chứa kích thích tố, chuyện này thuộc về bí mật thương nghiệp, bắt được là có thể kiện được rồi.”
“... Bên trong phương pháp điều chế không có kích thích tố, là do người bên ngoài bịa đặt.”
Đậu Đậu vừa mới thốt ra lời kia thì Yêu Nghiệt lập tức có chút chột dạ —— Kích thích tố là do hắn đổ vào, đến bây giờ vợ hắn vẫn còn chưa biết đâu.
Sở Liên Phong tin lời Đậu Đậu, rốt cục bỏ qua cái đề tài nội gián này, nói “Thương trường như chiến trường, không thể không đề phòng lòng người được” để kết thúc cuộc nói chuyện.
Chỉ chiếm được một chút ưu thế trên mặt tuổi tác là nhỏ tuổi hơn thôi!
Thật ra ông Sở không biết, bây giờ Sở Minh Hiên cực kỳ ghét người ta nói cậu ta nhỏ, bởi vì —— Cậu ta là thật sự quá nhỏ.
Mặc dù cậu ta đã khỏe lại dưới sự giúp đỡ của chú Tư, nhưng cậu ta lại không thể xóa bỏ được bóng ma về tâm hồn trẻ con của mình ở trong lòng!
Nằm ở trong máy trị liệu tái sinh, nhìn đồ vật ở dưới thân của mình từ một cây nấm kim châm chậm rãi lớn thành chiếc đũa, sau đó chậm rãi lớn thành một cái củ cải đỏ nhỏ, tiếp đó, đã không có tiếp đó nữa rồi!
Lúc đó nội tâm cậu ta gần như hỏng mất, nghĩ nếu như cả đời như vậy, còn không bằng cậu ta dứt khoát chết đi cho xong!
Trương Nhược Nam nói có thể làm phẫu thuật, làm cho cậu ta có hy vọng rất lớn. Nhưng điều kiện tiên quyết là cần sự đồng ý của Đậu Đậu. Cậu ta nghĩ chuyện này rất giản đơn. Cô đã làm dịu quan hệ với ‘Sở Minh Hiên’ rồi, dù sao vẫn sẽ giúp cho cái yêu cầu nho nhỏ này nhỉ?
Đáng tiếc không phải, không biết xuất phát từ nguyên nhân gì mà cô chỉ bỏ lại câu không đồng ý, rồi ôm con gái cô rời đi...
Lẽ nào cô nhận ra rồi?
Sở Minh Hiên ngẩng đầu nhìn Đậu Đậu một cái, thấy cô ngồi chung một chỗ với Yêu Nghiệt, thân thể dựa vào rất gần rất ỷ lại, thứ đầu tiên xông vào trong đầu chính là hối hận.
Nếu như trước đây cậu ta nghe chú Tư nói, đưa cho cô ngọc bội thì tốt biết bao? Nếu như cậu ta làm theo thì bây giờ người ngồi ở bên cạnh cô sẽ là cậu ta phải không?
“Niệm Nô Kiều xảy ra sự cố là sao thế? Dược liệu xảy ra vấn đề gì ư?”
Sở Liên Phong vừa mở miệng, quả nhiên đều nói đến chuyện trên phương diện làm ăn.
“Không phải vấn đề dược liệu đâu ạ, là do Niệm Nô Kiều có nội gián.”
Đậu Đậu thay mặt Yêu Nghiệt trả lời một câu, sau đó nói sang chuyện khác, “Vết thương của anh họ thế nào rồi ạ? Không có di chứng về sau đấy chứ? Sự cố lúc đó xảy ra làm cháu rất sợ hãi!”
Cô nói như vậy chính là muốn nói cho mẹ Sở, con trai bà đi theo tôi rồi xảy ra sự cố, vậy thì làm sao?
Sở phu nhân quả nhiên sửng sốt, bởi vì lúc Đậu Đậu nói lời này thì đang nhìn bà ta. Ánh mắt thản nhiên này làm cho bà ta chột dạ, như thể cái ý nghĩ con của bà ta gặp chuyện không may đều là do Đậu Đậu làm hại này là sai vậy.
Sở phu nhân rất nhanh phục hồi tinh thần lại, nở nụ cười nói, “Đã khỏi rồi, chỉ là để lại mấy vết sẹo thôi.”
Trong lòng Đậu Đậu lại nghĩ chỉ để lại mấy vết sẹo thì quả thực là tiện nghi cho cậu ta rồi, nhưng trên mặt lại nói, “Vậy là tốt rồi vậy là tốt rồi, nếu không trong lòng cháu lúc nào cũng day dứt không yên, vẫn luôn cảm thấy là cháu hại anh họ.”
Khuôn mặt Sở phu nhân cứng đờ, nghĩ một đằng nói một nẻo, “Sao có thể là cháu làm hại chứ? Có trách là chỉ trách bản thân nó không cẩn thận thôi, lại đi vào chỗ nguy hiểm như vậy.”
Đậu Đậu nghe xong tâm tình rất tốt, “Cô nghĩ như vậy là cháu an tâm rồi.”
Sau một hồi hai người đã nói qua nói lại, Sở Liên Phong vẫn còn dừng lại ở trên vấn đề Niệm Nô Kiều xảy ra chuyện, “Có nội gián? Đã bắt được chưa? Nghe nói có người xét nghiệm phương pháp điều chế của Niệm Nô Kiều nói bên trong có chứa kích thích tố, chuyện này thuộc về bí mật thương nghiệp, bắt được là có thể kiện được rồi.”
“... Bên trong phương pháp điều chế không có kích thích tố, là do người bên ngoài bịa đặt.”
Đậu Đậu vừa mới thốt ra lời kia thì Yêu Nghiệt lập tức có chút chột dạ —— Kích thích tố là do hắn đổ vào, đến bây giờ vợ hắn vẫn còn chưa biết đâu.
Sở Liên Phong tin lời Đậu Đậu, rốt cục bỏ qua cái đề tài nội gián này, nói “Thương trường như chiến trường, không thể không đề phòng lòng người được” để kết thúc cuộc nói chuyện.
/1918
|