Cậu nhóc đi rồi, trong phòng cũng được yên tĩnh. Lăn qua lăn lại hơn nửa đêm Đậu Đậu cũng mệt mỏi, trực tiếp nhào lên giường ôm con gái đi ngủ.
Yêu Nghiệt tràn đầy oán niệm, chỉ có thể ngoan ngoãn đi ngủ.
Haiz, ai bảo hắn có một đứa em trai sớm không đến lại đến muộn như thế, đã thế còn chờ lúc hắn và vợ hắn đi ngủ mới tới chứ.
Sáng sớm hôm sau, Đậu Đậu ngồi xe của Trường Sinh đến trường, nhớ đến chỗ của Diệp Tinh Trạch còn có em chồng, quyết định học hết tiết thì sẽ quay về với Yêu Nghiệt.
Diệp Tinh Trạch không đi học, cậu ở nhà cảm thấy đã đủ lắm rồi.
Tại sao cái gì sư thúc công cũng nhét vào chỗ của cậu chứ? Không phải thằng nhóc này là người lúc trước sư thúc công biến ra đó sao? Thấy cậu nhóc đó thì cậu sẽ có bóng ma trong lòng đó được không?
Cậu luôn cảm thấy đứa bé kia chính là sư thúc công, lúc thấy cậu ta thì luôn phản xạ có điều kiện đứng nghiêm ngay ngắn. Hình như thằng nhóc đó cũng phát hiện điểm này nên cả đêm cứ nhiều lần lắc lư ở bên giường cậu như u linh! Nhiều lần lắm đó!
Đối với việc này, Lăng Đầu Thanh bày tỏ sự thấu hiểu, nhưng mà gã cũng không có cách nào, dù sao đó là em trai của Đại Vương, gã có thể làm gì chứ? Lại không thể ném cậu ta ra ngoài. Gã chỉ có thể cầm túi công văn chạy trốn đến Niệm Nô Kiều, nói với Tên Ngốc nếu như không muốn đến trường thì cứ ở nhà ngủ bù.
Cho nên, lúc Đậu Đậu bấm chuông cửa thì thấy ngay khuôn mặt tràn đầy oán niệm của Tên Ngốc. Trong phòng, mấy yêu quái nhỏ đang cùng một đứa trẻ chơi trò không được nhúc nhích, cậu nhóc vừa nhìn thấy Tên Ngốc động thì một đống thuốc màu đỏ lập tức bay đến sau lưng Tên Ngốc.
Đó là thứ lấy được từ trong phòng Tên Ngốc, nói ra thì mọi người có thể không tin, Tên Ngốc đã từng có một đoạn thời gian cực kỳ muốn làm nghệ thuật gia. Đống màu vẽ không sử dụng này được mang theo đến chung cư Vạn Tượng, đúng dịp tiện nghi cho thằng nhóc nghịch ngợm muốn chơi đùa này.
Tên Ngốc khóc không ra nước mắt, thấy Đậu Đậu như thấy người thân, “Sư thúc! Sư thúc, cuối cùng người đã tới rồi! Có thể đưa cậu ta đến khách sạn được không? Con bỏ tiền! Con bao hết!”
Đậu Đậu, “... Chuyện này tôi không thể nói được.”
Cậu nhóc vừa nhìn thấy là Đậu Đậu thì trong mắt lóe lên tinh quang, một đống nước thuốc màu xanh lam lướt qua vai Tên Ngốc bay thẳng đến mặt cô. Yêu Nghiệt nhướn mày, đưa tay chặn lại rồi nhẹ nhàng ném về, nước thuốc màu xanh lam lập tức dính lên trên mặt cậu nhóc. Cực kỳ đều đặn cực kỳ tôn da cực kỳ giống Avatar, chỉ còn dư lại một hàm răng trắng và hai tròng mắt lớn.
Đậu Đậu bật cười, thản nhiên nhìn chằm chằm cậu nhóc hỏi, “Có phải cực kỳ ghét chị đúng không đúng? Nói cho nhóc biết, ghét chị cũng vô dụng thôi, anh nhóc vẫn sẽ lấy chị.”
Cậu nhóc cắn răng, “Cô là một người phụ nữ xấu xa!”
“Ly Tử An! Không muốn ở đây thì đi về đi! Huynh cho phép đệ tới nhân giới, không phải để cho đệ chửi bới vợ của huynh.”
Toàn thân cậu nhóc run lên, ánh mắt nhìn Đậu Đậu lại càng không thân thiện. Quả nhiên lời chị Yêu Nguyệt nói đều là sự thật. Người phụ nữ này chính là một người xấu, trên người chị ta có mùi Ma tộc! Chị ta cố ý tiếp cận Cửu Ca!
Vốn lúc chị Yêu Nguyệt nói như vậy cậu còn nửa tin nửa ngờ, bây giờ nhìn thấy chị ta thì cậu đã hoàn toàn tin tưởng!
Ngày Thất Ca kết hôn, cậu được Cửu Ca thuyết phục, cảm thấy biết người biết mặt nhưng không biết lòng, chị Yêu Nguyệt cũng không tốt bụng như cậu tưởng tượng. Sau đó cậu suy nghĩ một chút, cho dù chị Yêu Nguyệt dùng thủ đoạn không đúng nhưng chị ấy thật lòng thật dạ yêu Cửu Ca. Nhưng cái cô gái nửa đường chạy ra này, vừa nhìn liền biết không phải người tốt.
Yêu Nghiệt tràn đầy oán niệm, chỉ có thể ngoan ngoãn đi ngủ.
Haiz, ai bảo hắn có một đứa em trai sớm không đến lại đến muộn như thế, đã thế còn chờ lúc hắn và vợ hắn đi ngủ mới tới chứ.
Sáng sớm hôm sau, Đậu Đậu ngồi xe của Trường Sinh đến trường, nhớ đến chỗ của Diệp Tinh Trạch còn có em chồng, quyết định học hết tiết thì sẽ quay về với Yêu Nghiệt.
Diệp Tinh Trạch không đi học, cậu ở nhà cảm thấy đã đủ lắm rồi.
Tại sao cái gì sư thúc công cũng nhét vào chỗ của cậu chứ? Không phải thằng nhóc này là người lúc trước sư thúc công biến ra đó sao? Thấy cậu nhóc đó thì cậu sẽ có bóng ma trong lòng đó được không?
Cậu luôn cảm thấy đứa bé kia chính là sư thúc công, lúc thấy cậu ta thì luôn phản xạ có điều kiện đứng nghiêm ngay ngắn. Hình như thằng nhóc đó cũng phát hiện điểm này nên cả đêm cứ nhiều lần lắc lư ở bên giường cậu như u linh! Nhiều lần lắm đó!
Đối với việc này, Lăng Đầu Thanh bày tỏ sự thấu hiểu, nhưng mà gã cũng không có cách nào, dù sao đó là em trai của Đại Vương, gã có thể làm gì chứ? Lại không thể ném cậu ta ra ngoài. Gã chỉ có thể cầm túi công văn chạy trốn đến Niệm Nô Kiều, nói với Tên Ngốc nếu như không muốn đến trường thì cứ ở nhà ngủ bù.
Cho nên, lúc Đậu Đậu bấm chuông cửa thì thấy ngay khuôn mặt tràn đầy oán niệm của Tên Ngốc. Trong phòng, mấy yêu quái nhỏ đang cùng một đứa trẻ chơi trò không được nhúc nhích, cậu nhóc vừa nhìn thấy Tên Ngốc động thì một đống thuốc màu đỏ lập tức bay đến sau lưng Tên Ngốc.
Đó là thứ lấy được từ trong phòng Tên Ngốc, nói ra thì mọi người có thể không tin, Tên Ngốc đã từng có một đoạn thời gian cực kỳ muốn làm nghệ thuật gia. Đống màu vẽ không sử dụng này được mang theo đến chung cư Vạn Tượng, đúng dịp tiện nghi cho thằng nhóc nghịch ngợm muốn chơi đùa này.
Tên Ngốc khóc không ra nước mắt, thấy Đậu Đậu như thấy người thân, “Sư thúc! Sư thúc, cuối cùng người đã tới rồi! Có thể đưa cậu ta đến khách sạn được không? Con bỏ tiền! Con bao hết!”
Đậu Đậu, “... Chuyện này tôi không thể nói được.”
Cậu nhóc vừa nhìn thấy là Đậu Đậu thì trong mắt lóe lên tinh quang, một đống nước thuốc màu xanh lam lướt qua vai Tên Ngốc bay thẳng đến mặt cô. Yêu Nghiệt nhướn mày, đưa tay chặn lại rồi nhẹ nhàng ném về, nước thuốc màu xanh lam lập tức dính lên trên mặt cậu nhóc. Cực kỳ đều đặn cực kỳ tôn da cực kỳ giống Avatar, chỉ còn dư lại một hàm răng trắng và hai tròng mắt lớn.
Đậu Đậu bật cười, thản nhiên nhìn chằm chằm cậu nhóc hỏi, “Có phải cực kỳ ghét chị đúng không đúng? Nói cho nhóc biết, ghét chị cũng vô dụng thôi, anh nhóc vẫn sẽ lấy chị.”
Cậu nhóc cắn răng, “Cô là một người phụ nữ xấu xa!”
“Ly Tử An! Không muốn ở đây thì đi về đi! Huynh cho phép đệ tới nhân giới, không phải để cho đệ chửi bới vợ của huynh.”
Toàn thân cậu nhóc run lên, ánh mắt nhìn Đậu Đậu lại càng không thân thiện. Quả nhiên lời chị Yêu Nguyệt nói đều là sự thật. Người phụ nữ này chính là một người xấu, trên người chị ta có mùi Ma tộc! Chị ta cố ý tiếp cận Cửu Ca!
Vốn lúc chị Yêu Nguyệt nói như vậy cậu còn nửa tin nửa ngờ, bây giờ nhìn thấy chị ta thì cậu đã hoàn toàn tin tưởng!
Ngày Thất Ca kết hôn, cậu được Cửu Ca thuyết phục, cảm thấy biết người biết mặt nhưng không biết lòng, chị Yêu Nguyệt cũng không tốt bụng như cậu tưởng tượng. Sau đó cậu suy nghĩ một chút, cho dù chị Yêu Nguyệt dùng thủ đoạn không đúng nhưng chị ấy thật lòng thật dạ yêu Cửu Ca. Nhưng cái cô gái nửa đường chạy ra này, vừa nhìn liền biết không phải người tốt.
/1918
|