Đường Lưu Ly quyết tâm, trong con ngươi chợt lóe lên vẻ âm ngoan.
Tên Ngốc nghĩ thầm, sư thúc quả nhiên là thần cơ diệu toán, cái cô Đường Lưu Ly này chẳng biết an phận gì cả. Làm hại danh tiếng của Niệm Nô Kiều xuống dốc không phanh còn không bỏ qua, thảo nào cậu nghe sư thúc nói muốn cho cô ta uống tro giấy.
Nghĩ tới đây, Tên Ngốc lại vuốt ve chòm râu của mình, “Ừ, tâm tư của cô, lão phu đã sớm biết được. Thanh Loan, đồ mà mấy ngày hôm trước ta bảo cô chuẩn bị đâu rồi?”
“Đều ở đây ạ.”
Thanh Loan nói xong thì bưng một cái khay lên, trên khay toàn là lá bùa màu vàng, mặt trên dùng chu sa màu đỏ vẽ không ít phù chú mà phàm phu tục tử xem không thể nào hiểu được.
Tất nhiên, Tên Ngốc làm sao có thể cam lòng cho Đường Lưu Ly dùng lá bùa thật mà cậu khổ cực lắm mới vẽ được chứ?
Mấy thứ được vẽ bằng chu sa kia đều là cậu tiện tay vẽ bậy. Ngoại trừ việc bùa vàng dùng hoàng liên ngâm đủ một tuần lễ, còn lại tất cả đều là giấy vụn!
Đương nhiên cái này cũng là do sư thúc cậu ban tặng, một tuần trước sư thúc cậu đã nói cho cậu biết phải cho Đường Lưu Ly uống tro giấy.
Cậu suy nghĩ một chút, chỉ uống tro giấy thôi thì sao được? Không thêm chút hoàng liên thì làm sao nhớ lại được những nỗi đắng cay ngọt bùi được chứ?
Cậu lập tức gọi điện thoại cho Thanh Loan, để cô ấy đi đến chợ bán thức ăn mua mười cân hoàng liên, nấu thành canh đắng với nồng độ cao, dùng để ngâm bùa vàng...
Ngay cả người dễ lừa như Đường Lưu Ly cũng không khỏi sinh ra nghi ngờ, “Đại sư, vì sao mùi của những là bùa này so với cái lần trước ngài cho tôi... hình như đắng hơn rất nhiều!”
“Khụ, có sao? Ừ, trên lý thuyết mà nói thì phải như vậy, dù sao Lưu Ly tiểu thư là cầu duyên mà. Ăn được khổ trong khổ thì mới là người trên người. Đây là bùa đổi mệnh, là tinh túy mà lão phu tu hành nhiều năm làm ra được!”
Tên Ngốc nghiêm trang nói nhảm, hù Đường Lưu Ly sửng sốt một chút, “Có thật không ạ?”
“Ừ. Cho nên trước khi lão phu coi bói cho nhân duyên của cô thì cô cần phải uống nước có chứa lá bùa này, uống càng nhiều thì người đàn ông đã được định trước trong mệnh của cô sẽ đổi thành càng ưu tú hơn. Đương nhiên cô cũng có thể lựa chọn không uống, nhưng mà như vậy thì lúc lão phu đoán nhân duyên cho cô, sau khi đoán xong thì mệnh sẽ không thể sửa đổi nữa. Đường nhị tiểu thư, cô mau quyết định đi.”
Nói xong còn vuốt chòm râu, dáng vẻ thích uống thì uống không thích uống thì tùy cô thôi.
Vẻ mặt Đường Lưu Ly tràn đầy đau khổ, tưởng tượng mùi vị của nước uống có lá bùa kia rót vào trong miệng thì tuyến nước bọt bắt đầu điên cuồng tiết ra.
Đắng! Nhất định sẽ đắng chết mất!
Nhưng vị Đông Quách lão tiên sinh này là một thầy tướng số chuẩn vô cùng, lời ông ấy nói thì nhất định sẽ không sai!
Nghĩ tới đây, Đường Lưu Ly nắm tay lại, “Tôi uống!”
“Lưu Ly!” Tô Thính Tuyết vẫn không thể tin vào lời của Tên Ngốc, “Cách nói mê tín phong kiến như thế mà cô cũng tin à? Nếu quả thật thần kỳ như lời ông ta nói, thật sự có người trong số mệnh thì người đó làm sao có thể chỉ dựa vào mấy tờ bùa chữ như gà bới này là đổi được chứ?”
Tô Thính Tuyết vừa nói như vậy, Tên Ngốc lập tức cho Thanh Loan một ánh mắt. Ngay lập tức Thanh Loan bưng lá bùa màu vàng rời đi, phải gọi là cực kỳ tiêu sái, ngay cả một ánh mắt cũng không thừa lại cho bọn họ.
Sau đó Tên Ngốc trả chi phiếu lại, lạch bạch bước lên lầu, không bao lâu sau, sáu cô gái đã đồng loạt xuống dưới tiễn khách.
“Tin thì có không tin thì không, tiên sinh nhìn trộm thiên cơ tính toán cho hai vị, nếu hai vị không tin thì đừng nên lãng phí thời gian của tiên sinh, mời.”
Tô Thính Tuyết kéo Đường Lưu Ly muốn đi, còn chưa đi được hai bước thì đã bị Đường Lưu Ly hất ra.
“Muốn đi thì mình cô đi đi, tôi cho cô biết, tôi có thể đưa cô đến đây là vì cô cũng ghét Kim Đậu Đậu giống tôi. Nếu cô lại cản trở chuyện tốt của tôi nữa thì đừng trách tôi không khách khí với cô!”
Tô Thính Tuyết, “...”
Lẽ nào đám người kia thật sự không phải là lừa đảo?
Tên Ngốc nghĩ thầm, sư thúc quả nhiên là thần cơ diệu toán, cái cô Đường Lưu Ly này chẳng biết an phận gì cả. Làm hại danh tiếng của Niệm Nô Kiều xuống dốc không phanh còn không bỏ qua, thảo nào cậu nghe sư thúc nói muốn cho cô ta uống tro giấy.
Nghĩ tới đây, Tên Ngốc lại vuốt ve chòm râu của mình, “Ừ, tâm tư của cô, lão phu đã sớm biết được. Thanh Loan, đồ mà mấy ngày hôm trước ta bảo cô chuẩn bị đâu rồi?”
“Đều ở đây ạ.”
Thanh Loan nói xong thì bưng một cái khay lên, trên khay toàn là lá bùa màu vàng, mặt trên dùng chu sa màu đỏ vẽ không ít phù chú mà phàm phu tục tử xem không thể nào hiểu được.
Tất nhiên, Tên Ngốc làm sao có thể cam lòng cho Đường Lưu Ly dùng lá bùa thật mà cậu khổ cực lắm mới vẽ được chứ?
Mấy thứ được vẽ bằng chu sa kia đều là cậu tiện tay vẽ bậy. Ngoại trừ việc bùa vàng dùng hoàng liên ngâm đủ một tuần lễ, còn lại tất cả đều là giấy vụn!
Đương nhiên cái này cũng là do sư thúc cậu ban tặng, một tuần trước sư thúc cậu đã nói cho cậu biết phải cho Đường Lưu Ly uống tro giấy.
Cậu suy nghĩ một chút, chỉ uống tro giấy thôi thì sao được? Không thêm chút hoàng liên thì làm sao nhớ lại được những nỗi đắng cay ngọt bùi được chứ?
Cậu lập tức gọi điện thoại cho Thanh Loan, để cô ấy đi đến chợ bán thức ăn mua mười cân hoàng liên, nấu thành canh đắng với nồng độ cao, dùng để ngâm bùa vàng...
Ngay cả người dễ lừa như Đường Lưu Ly cũng không khỏi sinh ra nghi ngờ, “Đại sư, vì sao mùi của những là bùa này so với cái lần trước ngài cho tôi... hình như đắng hơn rất nhiều!”
“Khụ, có sao? Ừ, trên lý thuyết mà nói thì phải như vậy, dù sao Lưu Ly tiểu thư là cầu duyên mà. Ăn được khổ trong khổ thì mới là người trên người. Đây là bùa đổi mệnh, là tinh túy mà lão phu tu hành nhiều năm làm ra được!”
Tên Ngốc nghiêm trang nói nhảm, hù Đường Lưu Ly sửng sốt một chút, “Có thật không ạ?”
“Ừ. Cho nên trước khi lão phu coi bói cho nhân duyên của cô thì cô cần phải uống nước có chứa lá bùa này, uống càng nhiều thì người đàn ông đã được định trước trong mệnh của cô sẽ đổi thành càng ưu tú hơn. Đương nhiên cô cũng có thể lựa chọn không uống, nhưng mà như vậy thì lúc lão phu đoán nhân duyên cho cô, sau khi đoán xong thì mệnh sẽ không thể sửa đổi nữa. Đường nhị tiểu thư, cô mau quyết định đi.”
Nói xong còn vuốt chòm râu, dáng vẻ thích uống thì uống không thích uống thì tùy cô thôi.
Vẻ mặt Đường Lưu Ly tràn đầy đau khổ, tưởng tượng mùi vị của nước uống có lá bùa kia rót vào trong miệng thì tuyến nước bọt bắt đầu điên cuồng tiết ra.
Đắng! Nhất định sẽ đắng chết mất!
Nhưng vị Đông Quách lão tiên sinh này là một thầy tướng số chuẩn vô cùng, lời ông ấy nói thì nhất định sẽ không sai!
Nghĩ tới đây, Đường Lưu Ly nắm tay lại, “Tôi uống!”
“Lưu Ly!” Tô Thính Tuyết vẫn không thể tin vào lời của Tên Ngốc, “Cách nói mê tín phong kiến như thế mà cô cũng tin à? Nếu quả thật thần kỳ như lời ông ta nói, thật sự có người trong số mệnh thì người đó làm sao có thể chỉ dựa vào mấy tờ bùa chữ như gà bới này là đổi được chứ?”
Tô Thính Tuyết vừa nói như vậy, Tên Ngốc lập tức cho Thanh Loan một ánh mắt. Ngay lập tức Thanh Loan bưng lá bùa màu vàng rời đi, phải gọi là cực kỳ tiêu sái, ngay cả một ánh mắt cũng không thừa lại cho bọn họ.
Sau đó Tên Ngốc trả chi phiếu lại, lạch bạch bước lên lầu, không bao lâu sau, sáu cô gái đã đồng loạt xuống dưới tiễn khách.
“Tin thì có không tin thì không, tiên sinh nhìn trộm thiên cơ tính toán cho hai vị, nếu hai vị không tin thì đừng nên lãng phí thời gian của tiên sinh, mời.”
Tô Thính Tuyết kéo Đường Lưu Ly muốn đi, còn chưa đi được hai bước thì đã bị Đường Lưu Ly hất ra.
“Muốn đi thì mình cô đi đi, tôi cho cô biết, tôi có thể đưa cô đến đây là vì cô cũng ghét Kim Đậu Đậu giống tôi. Nếu cô lại cản trở chuyện tốt của tôi nữa thì đừng trách tôi không khách khí với cô!”
Tô Thính Tuyết, “...”
Lẽ nào đám người kia thật sự không phải là lừa đảo?
/1918
|