Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
Chương 1082: Tổng tài, tôi… hình như tôi bị trật chân (2)
/1918
|
Nhưng Tên Ngốc không thể đáp lại anh, vì cậu còn đang ngủ bất tỉnh nhân sự trên sàn nhà mình.
Diệp Tinh Thần không gọi được điện thoại càng sốt ruột, sợ Hà Giai Y gặp chuyện gì không may, lúc nhấn nút đợi thang máy, tay cũng run lên.
Lúc này, thư ký Lisa vội vàng đuổi theo, “Tổng tài, có mấy văn kiện cần anh kí tên!”
“Giờ tôi đang có việc gấp, mai nói sau!”
Diệp Tinh Thần nghiêm mặt bỏ lại một câu, vào thang máy, nhấn tầng -1.
Lisa thấy vậy, lập tức ôm văn kiện xen vào thang máy, “Ngày mai phải đến Cố gia tham dự hôn lễ. Thế nên mấy văn kiện này anh phải lý luôn. Nếu không mai em không thể tìm được anh.”
Lisa nói lời này tuyệt đối là có tâm kế.
Nếu tổng tài có việc gấp thật, văn kiện này lại cần thẩm duyệt ký tên, anh không có thời gian chỉ có thể để đến ngày mai. Ngày mai Cố gia tổ chức hôn lễ, văn kiện này cần ký gấp, vậy có thể đưa cô theo, bớt thời gian ký văn kiện. Đưa cô theo thì sẽ không cố ý tìm bạn gái nữa, quả thực là một mũi tên trúng hai đích.
Nhưng Diệp Tinh Thần không nghĩ vậy, anh nghe Lisa nói nghĩ thấy cũng đúng. Ngày mai con gái nuôi của Cố gia kết hôn, Giai Y lại có quan hệ tốt với cô ấy, giờ nhất định đang ở cùng nhau. Vì thế Diệp Tinh Thần vội gọi điện cho Sở Ngọc Bình, hỏi cách liên lạc với Đậu Đậu, lại vội vàng đi đến gara công ty.
Lisa mang giày cao gót không đi nhanh được, trẹo chân một cái lập tức ngã vào lòng Diệp Tinh Thần. Diệp Tinh Thần theo phản xạ tránh đi, thấy cô ngã trên đất, cầm chặt di động, xin lỗi nói, “Lisa, cô không cần theo tôi, văn kiện để đó, tối tôi xem, không có sơ suất gì sẽ ký.”
Lisa quỳ rạp trên đất, “Tổng, tổng tài, tôi… hình như bị trật chân.”
Diệp Tinh Thần sửng sốt, nhìn chân Lisa, quyết đoán cầm văn kiện trong tay cô, nói, “Tính là tai nạn lao động! Lúc về tôi sẽ trả chi phí!”
Vì thế Lisa chỉ có thể trơ mắt nhìn Diệp Tinh Thần ôm văn kiện như vội đi đầu thai đến bên cạnh xe, mở cửa giẫm chân ga, đuôi xe vẽ ra một đường cong rồi biến mất.
Anh nghe không hiểu?
Vậy mà nghe không hiểu?
Người bình thường nghe vậy nhất định sẽ đỡ một chút. Chẳng lẽ anh nghĩ cô ta nói cô ta trật chân là muốn anh chi trả phí tai nạn lao động? Cô ta là người hám lợi thế sao?
Khụ…
Cô ta đúng là như thế. Nhưng phản ứng của Diệp Tinh Thần lại nói với cô ta: Trong mắt anh, cô ta chỉ là cấp dưới hơi xinh đẹp chút thôi! Anh với cô ta chỉ là ông chủ với nhân viên! Không phải quan hệ giữa trai gái!
Lisa quỳ rạp trên đất hung hăng nện xuống đất, khẽ cắn môi đứng lên, oán hận đá vách tường. Không đá thì không sao, đá một cước cô ta liền trật chân thật. Vì thế cô ta chỉ có thể đau khổ cầm di động gọi cho nhóm đồng sự còn đang ở công ty, xem có ai rảnh đưa cô đi bệnh viện không.
Diệp Tinh Thần không cảm thấy lời vừa rồi anh nói làm cho người khác giận sôi. Cấp dưới bị thương chân lại còn tội nghiệp nhìn anh, không phải bảo anh trả phí thì làm gì? Ừ, Lisa này đã làm thư ký cho anh vài năm, không có công lao cũng có khổ lao, cho nên anh không thể keo kiệt tiền trật chân cho cô.
Về sau cho Tên Ngốc ít tiền tiêu vặt đi là được.
Tên Ngốc vô tội nằm cũng trúng đạn, nếu cậu biết anh cậu nghĩ vậy thì nhất định câm nín: Thư ký của anh cậu trật chân liên quan gì đến cậu chứ?
Nhưng Diệp Tinh Thần lại không nghĩ vậy. Chuyện này tuyệt đối liên quan đến em trai ngốc nhà anh!
Diệp Tinh Thần không gọi được điện thoại càng sốt ruột, sợ Hà Giai Y gặp chuyện gì không may, lúc nhấn nút đợi thang máy, tay cũng run lên.
Lúc này, thư ký Lisa vội vàng đuổi theo, “Tổng tài, có mấy văn kiện cần anh kí tên!”
“Giờ tôi đang có việc gấp, mai nói sau!”
Diệp Tinh Thần nghiêm mặt bỏ lại một câu, vào thang máy, nhấn tầng -1.
Lisa thấy vậy, lập tức ôm văn kiện xen vào thang máy, “Ngày mai phải đến Cố gia tham dự hôn lễ. Thế nên mấy văn kiện này anh phải lý luôn. Nếu không mai em không thể tìm được anh.”
Lisa nói lời này tuyệt đối là có tâm kế.
Nếu tổng tài có việc gấp thật, văn kiện này lại cần thẩm duyệt ký tên, anh không có thời gian chỉ có thể để đến ngày mai. Ngày mai Cố gia tổ chức hôn lễ, văn kiện này cần ký gấp, vậy có thể đưa cô theo, bớt thời gian ký văn kiện. Đưa cô theo thì sẽ không cố ý tìm bạn gái nữa, quả thực là một mũi tên trúng hai đích.
Nhưng Diệp Tinh Thần không nghĩ vậy, anh nghe Lisa nói nghĩ thấy cũng đúng. Ngày mai con gái nuôi của Cố gia kết hôn, Giai Y lại có quan hệ tốt với cô ấy, giờ nhất định đang ở cùng nhau. Vì thế Diệp Tinh Thần vội gọi điện cho Sở Ngọc Bình, hỏi cách liên lạc với Đậu Đậu, lại vội vàng đi đến gara công ty.
Lisa mang giày cao gót không đi nhanh được, trẹo chân một cái lập tức ngã vào lòng Diệp Tinh Thần. Diệp Tinh Thần theo phản xạ tránh đi, thấy cô ngã trên đất, cầm chặt di động, xin lỗi nói, “Lisa, cô không cần theo tôi, văn kiện để đó, tối tôi xem, không có sơ suất gì sẽ ký.”
Lisa quỳ rạp trên đất, “Tổng, tổng tài, tôi… hình như bị trật chân.”
Diệp Tinh Thần sửng sốt, nhìn chân Lisa, quyết đoán cầm văn kiện trong tay cô, nói, “Tính là tai nạn lao động! Lúc về tôi sẽ trả chi phí!”
Vì thế Lisa chỉ có thể trơ mắt nhìn Diệp Tinh Thần ôm văn kiện như vội đi đầu thai đến bên cạnh xe, mở cửa giẫm chân ga, đuôi xe vẽ ra một đường cong rồi biến mất.
Anh nghe không hiểu?
Vậy mà nghe không hiểu?
Người bình thường nghe vậy nhất định sẽ đỡ một chút. Chẳng lẽ anh nghĩ cô ta nói cô ta trật chân là muốn anh chi trả phí tai nạn lao động? Cô ta là người hám lợi thế sao?
Khụ…
Cô ta đúng là như thế. Nhưng phản ứng của Diệp Tinh Thần lại nói với cô ta: Trong mắt anh, cô ta chỉ là cấp dưới hơi xinh đẹp chút thôi! Anh với cô ta chỉ là ông chủ với nhân viên! Không phải quan hệ giữa trai gái!
Lisa quỳ rạp trên đất hung hăng nện xuống đất, khẽ cắn môi đứng lên, oán hận đá vách tường. Không đá thì không sao, đá một cước cô ta liền trật chân thật. Vì thế cô ta chỉ có thể đau khổ cầm di động gọi cho nhóm đồng sự còn đang ở công ty, xem có ai rảnh đưa cô đi bệnh viện không.
Diệp Tinh Thần không cảm thấy lời vừa rồi anh nói làm cho người khác giận sôi. Cấp dưới bị thương chân lại còn tội nghiệp nhìn anh, không phải bảo anh trả phí thì làm gì? Ừ, Lisa này đã làm thư ký cho anh vài năm, không có công lao cũng có khổ lao, cho nên anh không thể keo kiệt tiền trật chân cho cô.
Về sau cho Tên Ngốc ít tiền tiêu vặt đi là được.
Tên Ngốc vô tội nằm cũng trúng đạn, nếu cậu biết anh cậu nghĩ vậy thì nhất định câm nín: Thư ký của anh cậu trật chân liên quan gì đến cậu chứ?
Nhưng Diệp Tinh Thần lại không nghĩ vậy. Chuyện này tuyệt đối liên quan đến em trai ngốc nhà anh!
/1918
|