Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
Chương 1117: Cô đấu không lại tôi thì đừng đến gây sự với tôi! (1)
/1918
|
Thượng Quan Lăng Mạch coi như là tới cùng Đường gia, nói câu chúc trăm năm hòa hợp, lại thấp giọng bổ sung, “Hậu cung thật nhiều ~”
Đậu Đậu cắn răng, còn chưa kịp mắng thì Đường Lưu Ly đã đứng lên. Cô ta gắt gao nhìn chằm chằm Đậu Đậu, không nói lời nào, như đang đợi gì đó. Nhưng cô ta đợi thật lâu, Đậu Đậu cũng không có phản ứng, ngược lại cô ta cảm thấy người càng ngày càng nóng.
“Đường nhị tiểu thư, cô không nói lời nào là ý gì?”
Toàn thân Đường Lưu Ly run lên, lập tức nổi giận đùng đùng chỉ vào Đậu Đậu, vừa đưa ngón tay đã bị Đường Linh Lung giữ lại, “Không được xúc động, mau chúc phúc!”
Đường Lưu Ly không tình nguyện nói câu trăm năm hòa hợp, nhìn Đậu Đậu, hận không thể ăn tươi nuốt sống cô. Nhưng toàn thân cô ta bây giờ giống như hỏa thiêu, chỉ có chỗ không dính quần áo vẫn mát lạnh như thường, rất dễ đoán được là quần áo bị động tay động chân.
Cô ta biết toàn bộ thời gian Kim Đậu Đậu đều bận rộn cử hành hôn lễ, căn bản không có thời gian đến trước mặt cô ta. Chẳng lẽ cô còn đồng lõa?
“Tôi có.”
Đậu Đậu đáp lại suy nghĩ trong lòng cô ta, nhưng trong mắt quần chúng lại chỉ là lời nói không hiểu ra sao.
Nhưng nghe vào tai Đường Lưu Ly thì không giống.
Kim Đậu Đậu thừa nhận cô ta có đồng lõa! Vậy mà cô ta còn dám thừa nhận! Cô ta dám khiêu khích cô!
Đương nhiên Đậu Đậu đang khiêu khích cô ta, Đường Lưu Ly dám tính kế cô thì sẽ phải chuẩn bị tinh thần bị cô đáp trả.
“Tôi có thì sao, cô tìm ra được sao? Xin khuyên Đường nhị tiểu thư một câu, thiên đạo có luân hồi, hại người là tự hại mình. Cô đấu không lại tôi thì đừng đến trêu chọc tôi!”
Cả người Đường Lưu Ly run lên, một nửa là do tức, một nửa là do nóng. Cô ta thấy độ ấm trên quần áo càng ngày càng cao, da dẻ toàn thân như bị hỏa thiêu, còn mơ hồ ngửi thấy hương vị da bị đốt. Xèo xèo, giống như thanh âm sắt nóng chạm vào da thịt.
Cô ta không nhịn được, cô ta muốn cởi toàn bộ quần áo này ra!
Cuối cùng Đường Lưu Ly phải đứng dậy đi về phía gian thay quần áo trong giáo đường, nhưng chưa đi được hai bước đã bị tiểu yêu vây lại.
Đậu Đậu đã dặn dò, không để cô ta có cơ hội ra khỏi đây, cô chỉ muốn ôn lại chuyện cũ, để cô ta xấu mặt một lần nữa trước mọi người.
Cho dù Đường Lưu Ly cởi quần áo, cô ta vẫn sẽ thấy đau khổ không chịu nổi. Bởi vì Đường Lưu Ly đoán sai rồi. Cô không bảo yêu động vào quần áo của cô ta mà là động vào cảm quan của cô ta. Da bên ngoài không sao, nhưng khi có vật che lại, cho dù là quần áo này hay quần áo khác thì vẫn sẽ khiến cô ta cảm thấy toàn thân như bị hỏa thiêu. Việc xấu ngày hôm nay cô làm chắc rồi!
Quả nhiên không ngoài dự đoán của Đậu Đậu, Đường Lưu Ly đi được hai bước thì dừng, trên người càng ngày càng nóng, rốt cục không chịu nổi nữa, không quan tâm cởi lễ phục ra.
Thình lình một màn như vậy làm quần chúng hóng hớt há mồm trợn mắt, nhìn chằm chằm cô ta, không biết có chuyện gì mà Đường nhị tiểu thư lại cởi quần áo!
Đường Lưu Ly cởi lễ phục ra, thoải mái than nhẹ một tiếng, nhưng đón tới lại là một cái bạt tai.
Là Đường Linh Lung, mỗi lần cô ta đều có thể ngăn Đường Lưu Ly làm chuyện ngu xuẩn, nhưng gần đây lại chỉ có thể trơ mắt nhìn đứa em gái xảy ra chuyện hai lần.
Đường Lưu Ly tỉnh táo một chút, lập tức biết Đậu Đậu tính kế hại mình, nghiến răng nghiến lợi, “Kim Đậu Đậu! Đều do Kim Đậu Đậu!”
Đậu Đậu nghe vậy, vẻ mặt vô tội, “Tôi làm sao? Tôi chỉ kết hôn thôi mà.”
Đậu Đậu cắn răng, còn chưa kịp mắng thì Đường Lưu Ly đã đứng lên. Cô ta gắt gao nhìn chằm chằm Đậu Đậu, không nói lời nào, như đang đợi gì đó. Nhưng cô ta đợi thật lâu, Đậu Đậu cũng không có phản ứng, ngược lại cô ta cảm thấy người càng ngày càng nóng.
“Đường nhị tiểu thư, cô không nói lời nào là ý gì?”
Toàn thân Đường Lưu Ly run lên, lập tức nổi giận đùng đùng chỉ vào Đậu Đậu, vừa đưa ngón tay đã bị Đường Linh Lung giữ lại, “Không được xúc động, mau chúc phúc!”
Đường Lưu Ly không tình nguyện nói câu trăm năm hòa hợp, nhìn Đậu Đậu, hận không thể ăn tươi nuốt sống cô. Nhưng toàn thân cô ta bây giờ giống như hỏa thiêu, chỉ có chỗ không dính quần áo vẫn mát lạnh như thường, rất dễ đoán được là quần áo bị động tay động chân.
Cô ta biết toàn bộ thời gian Kim Đậu Đậu đều bận rộn cử hành hôn lễ, căn bản không có thời gian đến trước mặt cô ta. Chẳng lẽ cô còn đồng lõa?
“Tôi có.”
Đậu Đậu đáp lại suy nghĩ trong lòng cô ta, nhưng trong mắt quần chúng lại chỉ là lời nói không hiểu ra sao.
Nhưng nghe vào tai Đường Lưu Ly thì không giống.
Kim Đậu Đậu thừa nhận cô ta có đồng lõa! Vậy mà cô ta còn dám thừa nhận! Cô ta dám khiêu khích cô!
Đương nhiên Đậu Đậu đang khiêu khích cô ta, Đường Lưu Ly dám tính kế cô thì sẽ phải chuẩn bị tinh thần bị cô đáp trả.
“Tôi có thì sao, cô tìm ra được sao? Xin khuyên Đường nhị tiểu thư một câu, thiên đạo có luân hồi, hại người là tự hại mình. Cô đấu không lại tôi thì đừng đến trêu chọc tôi!”
Cả người Đường Lưu Ly run lên, một nửa là do tức, một nửa là do nóng. Cô ta thấy độ ấm trên quần áo càng ngày càng cao, da dẻ toàn thân như bị hỏa thiêu, còn mơ hồ ngửi thấy hương vị da bị đốt. Xèo xèo, giống như thanh âm sắt nóng chạm vào da thịt.
Cô ta không nhịn được, cô ta muốn cởi toàn bộ quần áo này ra!
Cuối cùng Đường Lưu Ly phải đứng dậy đi về phía gian thay quần áo trong giáo đường, nhưng chưa đi được hai bước đã bị tiểu yêu vây lại.
Đậu Đậu đã dặn dò, không để cô ta có cơ hội ra khỏi đây, cô chỉ muốn ôn lại chuyện cũ, để cô ta xấu mặt một lần nữa trước mọi người.
Cho dù Đường Lưu Ly cởi quần áo, cô ta vẫn sẽ thấy đau khổ không chịu nổi. Bởi vì Đường Lưu Ly đoán sai rồi. Cô không bảo yêu động vào quần áo của cô ta mà là động vào cảm quan của cô ta. Da bên ngoài không sao, nhưng khi có vật che lại, cho dù là quần áo này hay quần áo khác thì vẫn sẽ khiến cô ta cảm thấy toàn thân như bị hỏa thiêu. Việc xấu ngày hôm nay cô làm chắc rồi!
Quả nhiên không ngoài dự đoán của Đậu Đậu, Đường Lưu Ly đi được hai bước thì dừng, trên người càng ngày càng nóng, rốt cục không chịu nổi nữa, không quan tâm cởi lễ phục ra.
Thình lình một màn như vậy làm quần chúng hóng hớt há mồm trợn mắt, nhìn chằm chằm cô ta, không biết có chuyện gì mà Đường nhị tiểu thư lại cởi quần áo!
Đường Lưu Ly cởi lễ phục ra, thoải mái than nhẹ một tiếng, nhưng đón tới lại là một cái bạt tai.
Là Đường Linh Lung, mỗi lần cô ta đều có thể ngăn Đường Lưu Ly làm chuyện ngu xuẩn, nhưng gần đây lại chỉ có thể trơ mắt nhìn đứa em gái xảy ra chuyện hai lần.
Đường Lưu Ly tỉnh táo một chút, lập tức biết Đậu Đậu tính kế hại mình, nghiến răng nghiến lợi, “Kim Đậu Đậu! Đều do Kim Đậu Đậu!”
Đậu Đậu nghe vậy, vẻ mặt vô tội, “Tôi làm sao? Tôi chỉ kết hôn thôi mà.”
/1918
|