“Tiễn em ấy về? Em ấy từ đây đi thẳng về không được sao?”
Yêu Nghiệt, “…Nó bị mù đường.”
Bé đen mập, “…”
Đậu Đậu sâu sắc đồng ý gật gật đầu, “Vâng.”
Nếu không phải mù đường, cậu ta cũng sẽ không tìm tới Yêu Nghiệt nhà cô khóc mếu thảm thiết rồi.
Hai vợ chồng tiễn bé đen mập tới nơi mà cậu ta cảm thấy hơi quen một chút để có thể nhận ra được đường về nhà, cuối cùng mới yên tâm nhìn cậu ta cùng Phi Ngư biến mất.
Trước khi biến mất, bé đen mập còn không quên dặn dò, “Chị dâu, chị ăn ít hải sản thôi nhé! Nếu không trên người toàn mùi thôi, không mất đi được!”
Khóe miệng Đậu Đậu giật giật, “Được, tôi biết rồi!”
Không cần biết làm hay không làm, nể mặt bé đen mập cuối cùng cũng có thể thành tâm thành ý gọi cô một tiếng chị dâu, cứ đồng ý trước rồi tính sau.
Bé đen mập thấy cô đồng ý rồi, còn tưởng cô đã thực sự để tâm.
Không ngờ cậu ta vừa đi, Đậu Đậu liền lập tức nói với Yêu Nghiệt, “Tối nay chúng ta đi ăn bề bề đi! Em thấy bề bề ngon hơn tôm hùm nhiều!”
Yêu Nghiệt, “… Được.”
Ba ngày sau khi kết hôn trôi đi rất nhanh, cuối cùng cũng tới lúc phải lại mặt. Sáng sớm ngày hôm sau, Đậu Đậu mất hai phút đánh răng, mùi tanh trong miệng cuối cùng cũng đã bớt đi một chút.
Yêu Nghiệt ở đằng sau cô cười mặt đắc ý, ôm chặt eo cô, cúi đầu hôn hôn cổ cô, “Nhớ mùi vị gì chưa hả?”
Đậu Đậu, “…Cút!”
Mùi gì?
Đây là cái thể loại gì vậy?
Ức hiếp người khác rồi còn ra vẻ ngoan ngoãn, thật là quá lắm rồi!
Thế nhưng Yêu Nghiệt lần này rõ ràng không dễ bị đánh lừa, vì trong lòng có ý nghĩ riêng nên nhất định phải hỏi cho ra lẽ.
Cho nên Đậu Đậu chỉ có thể quả quyết lắc đầu, không có tâm trạng, trả lời hắn một cách qua loa, “Không nhớ!”
“Không nhớ?”
Yêu Nghiệt giả vờ tin, làm bộ suy nghĩ một lúc, mặt đầy tiếc nuối, “Được thôi, vậy tối lại tiếp tục.”
Lần này Đậu Đậu thật sự là muốn khóc rồi, “… Nhớ rồi nhớ rồi, tránh ra, để người ta rửa xong cái mặt được không hả!”
Yêu Nghiệt có được câu trả lời vừa ý liền tránh đường, cuối cùng để cô rửa mặt cho xong. Dĩ nhiên cũng chỉ là rửa xong mặt mà thôi.
Nếu không phải điện thoại của hắn đột nhiên kêu thì mới sáng sớm thế này, hắn chắc chắn vẫn có thể vận động một chút trong phòng tắm.
Người gọi tới là Lăng Đầu Thanh, Yêu Nghiệt vừa nghe điện, gã đã vô cùng lo lắng bắt đầu nói rồi.
Gã nói…
“Đại Vương, Đại Vương, không hay rồi, phía đối diện mới mở một cửa hàng bán đồ chăm sóc da, cướp hết công việc làm ăn của Niệm Nô Kiều! Tiểu nhân đi quanh một vòng, phát hiện bọn họ cũng dùng nước đan dược hóa ra để làm.”
Đậu Đậu vừa nghe liền tức giận, ngay lập tức giật lấy điện thoại, “Anh nói cái gì? Anh nói lại lần nữa xem?”
“Tiểu nhân nói… Ế? Phu nhân, chào buổi sáng.”
“Đừng nhiều lời nữa! Cửa hàng đó tên là gì ai mở vậy, đã điều tra rõ kẻ đứng sau chưa? Mẹ kiếp, mở đối diện cửa hàng chúng ta, cái này chỉ cần nhìn một cái là biết muốn gây chuyện rồi!”
Đậu Đậu không nhịn được mà buông một câu chửi bậy, sau đó bắt đầu từ đám người đã đắc tội gần đây… dùng phương pháp loại trừ.
Kim San chết rồi, hồn bay phách tán, mẹ cô ta Lý Thúy Vân không giống như người có đầu óc như thế này. Lạc Thi Nhã thì có khả năng, tuy là ở nước ngoài nhưng cô ta có tiền mà!
Yêu Nghiệt, “…Nó bị mù đường.”
Bé đen mập, “…”
Đậu Đậu sâu sắc đồng ý gật gật đầu, “Vâng.”
Nếu không phải mù đường, cậu ta cũng sẽ không tìm tới Yêu Nghiệt nhà cô khóc mếu thảm thiết rồi.
Hai vợ chồng tiễn bé đen mập tới nơi mà cậu ta cảm thấy hơi quen một chút để có thể nhận ra được đường về nhà, cuối cùng mới yên tâm nhìn cậu ta cùng Phi Ngư biến mất.
Trước khi biến mất, bé đen mập còn không quên dặn dò, “Chị dâu, chị ăn ít hải sản thôi nhé! Nếu không trên người toàn mùi thôi, không mất đi được!”
Khóe miệng Đậu Đậu giật giật, “Được, tôi biết rồi!”
Không cần biết làm hay không làm, nể mặt bé đen mập cuối cùng cũng có thể thành tâm thành ý gọi cô một tiếng chị dâu, cứ đồng ý trước rồi tính sau.
Bé đen mập thấy cô đồng ý rồi, còn tưởng cô đã thực sự để tâm.
Không ngờ cậu ta vừa đi, Đậu Đậu liền lập tức nói với Yêu Nghiệt, “Tối nay chúng ta đi ăn bề bề đi! Em thấy bề bề ngon hơn tôm hùm nhiều!”
Yêu Nghiệt, “… Được.”
Ba ngày sau khi kết hôn trôi đi rất nhanh, cuối cùng cũng tới lúc phải lại mặt. Sáng sớm ngày hôm sau, Đậu Đậu mất hai phút đánh răng, mùi tanh trong miệng cuối cùng cũng đã bớt đi một chút.
Yêu Nghiệt ở đằng sau cô cười mặt đắc ý, ôm chặt eo cô, cúi đầu hôn hôn cổ cô, “Nhớ mùi vị gì chưa hả?”
Đậu Đậu, “…Cút!”
Mùi gì?
Đây là cái thể loại gì vậy?
Ức hiếp người khác rồi còn ra vẻ ngoan ngoãn, thật là quá lắm rồi!
Thế nhưng Yêu Nghiệt lần này rõ ràng không dễ bị đánh lừa, vì trong lòng có ý nghĩ riêng nên nhất định phải hỏi cho ra lẽ.
Cho nên Đậu Đậu chỉ có thể quả quyết lắc đầu, không có tâm trạng, trả lời hắn một cách qua loa, “Không nhớ!”
“Không nhớ?”
Yêu Nghiệt giả vờ tin, làm bộ suy nghĩ một lúc, mặt đầy tiếc nuối, “Được thôi, vậy tối lại tiếp tục.”
Lần này Đậu Đậu thật sự là muốn khóc rồi, “… Nhớ rồi nhớ rồi, tránh ra, để người ta rửa xong cái mặt được không hả!”
Yêu Nghiệt có được câu trả lời vừa ý liền tránh đường, cuối cùng để cô rửa mặt cho xong. Dĩ nhiên cũng chỉ là rửa xong mặt mà thôi.
Nếu không phải điện thoại của hắn đột nhiên kêu thì mới sáng sớm thế này, hắn chắc chắn vẫn có thể vận động một chút trong phòng tắm.
Người gọi tới là Lăng Đầu Thanh, Yêu Nghiệt vừa nghe điện, gã đã vô cùng lo lắng bắt đầu nói rồi.
Gã nói…
“Đại Vương, Đại Vương, không hay rồi, phía đối diện mới mở một cửa hàng bán đồ chăm sóc da, cướp hết công việc làm ăn của Niệm Nô Kiều! Tiểu nhân đi quanh một vòng, phát hiện bọn họ cũng dùng nước đan dược hóa ra để làm.”
Đậu Đậu vừa nghe liền tức giận, ngay lập tức giật lấy điện thoại, “Anh nói cái gì? Anh nói lại lần nữa xem?”
“Tiểu nhân nói… Ế? Phu nhân, chào buổi sáng.”
“Đừng nhiều lời nữa! Cửa hàng đó tên là gì ai mở vậy, đã điều tra rõ kẻ đứng sau chưa? Mẹ kiếp, mở đối diện cửa hàng chúng ta, cái này chỉ cần nhìn một cái là biết muốn gây chuyện rồi!”
Đậu Đậu không nhịn được mà buông một câu chửi bậy, sau đó bắt đầu từ đám người đã đắc tội gần đây… dùng phương pháp loại trừ.
Kim San chết rồi, hồn bay phách tán, mẹ cô ta Lý Thúy Vân không giống như người có đầu óc như thế này. Lạc Thi Nhã thì có khả năng, tuy là ở nước ngoài nhưng cô ta có tiền mà!
/1918
|