Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
Chương 1353: Không phải ông ta nói cô giả bộ ngủ sao? vậy cô sẽ giả một lúc! (1)
/1918
|
Nhưng phu nhân Hoa Dung nghĩ vậy là thất sách. Hai ngày còn chưa đủ cho Đậu Đậu ngủ đâu!
Trừ ăn cơm với ngâm người ra thì thời gian còn lại cô đều nằm trên giường. Sau đó cô nhìn một vòng ảnh cưới trên giường, nghe hai đứa bé nói cha bọn họ đẹp trai thế nào lợi hại thế nào.
Đối với việc này, Đậu Đậu chỉ có thể, “...”
Sau đó cô yên lặng nghĩ, quả thật rất đẹp trai, cái nhìn đầu tiên là đẹp trai, cái nhìn thứ hai vẫn là đẹp trai, càng nhìn càng thấy đẹp trai.
Nhưng mà có quan hệ gì với cô đâu? Cô chỉ chiếm dụng thân thể người ta, thay người ta chăm sóc hai đứa nhỏ thì được, nhưng cũng không thể chăm sóc cả chồng người ta chứ!
Đậu Đậu chỉ có thể giả vờ, “A, người mẹ đau quá!”
Hai đứa nhỏ đang líu ríu lập tức im lặng, ngoan ngoãn ngồi bên người cô không làm ồn, sợ cô đau, thậm chí cũng không dám chạm vào cô.
Đậu Đậu chột dạ, chỉ có thể an ủi bọn nó, “Không sao đâu, bây giờ không đau. Ăn cơm chưa? Không phun ra chứ?”
Cô không lo lắng gì, chỉ lo hai đứa con kén ăn hoặc ăn xong lại phun ra.
Viên Viên lắc đầu, Biển Biển cũng vậy.
Vì hai đứa chưa ăn.
Bởi vì cha hai đứa đã dự tính trước nên đã dự trữ linh quả cho hai đứa dùng trong hai tháng. Bây giờ Biển Biển không cần lo gì cả, chỉ lo hai tháng sau mà cha vẫn không có cách nào đến đây đưa bọn họ đi thì đến lúc đó vì mạng sống, bọn họ chỉ có thể uất ức chính mình ăn cơm khó ăn thôi.
“Tiểu thư? Người tỉnh chưa? Đây là cơm hôm nay, người…”
“Ta không ăn!”
Đậu Đậu cực lực cự tuyệt, nhìn vẻ mặt bà lão Tiểu Ngọc lo lắng, đành phải giải thích nói, “Ta không đói.”
“Người không ăn sao được? Thương nặng như vậy, động một chút là đau, không ăn cơm thì càng lâu khỏi.”
“... Vậy bà có thể lấy cho ta chút đồ có thể ăn sống không?”
“Dạ? Tại sao ạ?”
“Không vì sao cả, ta thích ăn sống.”
Quả nhiên bà lão Tiểu Ngọc tin cô, bỏ xuống đồ ăn không ngon, lập tức đi lấy đồ sống cho cô.
Lúc này, phu nhân Hoa Dung dẫn người đi vào, “Phi Nhi, tỉnh rồi hả? Đừng nằm nữa, đi ra ngoài hoạt động một chút thì thân thể sẽ mau khỏi.”
Nói xong đi đến kéo tay Đậu Đậu, đau đến nỗi Đậu Đậu vội lùi lại, “Đừng đừng đừng, không phiền mẹ đâu, bệnh của con hình như lây đấy, mẹ chạm vào sẽ không tốt đâu!”
Nhưng phu nhân Hoa Dung rất kiên trì, “Con phải mau khỏe lên, mẹ đã phái người đi Thánh Nữ Các chuẩn bị rồi, trưởng lão thánh nữ đã đồng ý mai sẽ đón con đi.”
Đậu Đậu quả thực muốn điên.
Mẹ cái con khỉ, không phải mẹ ruột quả nhiên không thương yêu thật sự!
Mệt cô mấy hôm trước còn ngu dốt cảm thấy đây là mẹ ruột của cái thân thể này, náo loạn nửa ngày, thì ra là mẹ kế, còn là mẹ kế rất có thủ đoạn!
Cái dáng vẻ diễn này chính là diễn viên phái thực lực trong giới nghệ sĩ!
Được, nếu đã như vậy, cô cũng không thể nằm không!
Giấu giếm âm mưu đen tối làm gì? Có bản lĩnh thì làm tổn thương nhau đi!
Vì thế Đậu Đậu liền nhăn mặt, “Đi Thánh Nữ Các làm gì, con đến đó liền tiêu đời! Không đi, chết cũng không đi!”
Không phải nói bà cô đây cố tình gây sự sao? Bây giờ bà cô đây sẽ gây sự cho bà xem! Không phải giả trang hiền thê lương mẫu sao? Vậy thì chịu đựng đừng có nóng giận nhé!
Quả nhiên phu nhân Hoa Dung tức giận không chịu được, nhưng ngoài mặt lại chỉ có thể nhịn. Bà ta cố gắng nhẫn nhịn, rồi nghẹn ra một câu yêu thương, “Phi nhi, đừng làm càn, chuyện này không phải con nói là được. Để cha con nghe thấy thì con sẽ khổ đấy!”
Trừ ăn cơm với ngâm người ra thì thời gian còn lại cô đều nằm trên giường. Sau đó cô nhìn một vòng ảnh cưới trên giường, nghe hai đứa bé nói cha bọn họ đẹp trai thế nào lợi hại thế nào.
Đối với việc này, Đậu Đậu chỉ có thể, “...”
Sau đó cô yên lặng nghĩ, quả thật rất đẹp trai, cái nhìn đầu tiên là đẹp trai, cái nhìn thứ hai vẫn là đẹp trai, càng nhìn càng thấy đẹp trai.
Nhưng mà có quan hệ gì với cô đâu? Cô chỉ chiếm dụng thân thể người ta, thay người ta chăm sóc hai đứa nhỏ thì được, nhưng cũng không thể chăm sóc cả chồng người ta chứ!
Đậu Đậu chỉ có thể giả vờ, “A, người mẹ đau quá!”
Hai đứa nhỏ đang líu ríu lập tức im lặng, ngoan ngoãn ngồi bên người cô không làm ồn, sợ cô đau, thậm chí cũng không dám chạm vào cô.
Đậu Đậu chột dạ, chỉ có thể an ủi bọn nó, “Không sao đâu, bây giờ không đau. Ăn cơm chưa? Không phun ra chứ?”
Cô không lo lắng gì, chỉ lo hai đứa con kén ăn hoặc ăn xong lại phun ra.
Viên Viên lắc đầu, Biển Biển cũng vậy.
Vì hai đứa chưa ăn.
Bởi vì cha hai đứa đã dự tính trước nên đã dự trữ linh quả cho hai đứa dùng trong hai tháng. Bây giờ Biển Biển không cần lo gì cả, chỉ lo hai tháng sau mà cha vẫn không có cách nào đến đây đưa bọn họ đi thì đến lúc đó vì mạng sống, bọn họ chỉ có thể uất ức chính mình ăn cơm khó ăn thôi.
“Tiểu thư? Người tỉnh chưa? Đây là cơm hôm nay, người…”
“Ta không ăn!”
Đậu Đậu cực lực cự tuyệt, nhìn vẻ mặt bà lão Tiểu Ngọc lo lắng, đành phải giải thích nói, “Ta không đói.”
“Người không ăn sao được? Thương nặng như vậy, động một chút là đau, không ăn cơm thì càng lâu khỏi.”
“... Vậy bà có thể lấy cho ta chút đồ có thể ăn sống không?”
“Dạ? Tại sao ạ?”
“Không vì sao cả, ta thích ăn sống.”
Quả nhiên bà lão Tiểu Ngọc tin cô, bỏ xuống đồ ăn không ngon, lập tức đi lấy đồ sống cho cô.
Lúc này, phu nhân Hoa Dung dẫn người đi vào, “Phi Nhi, tỉnh rồi hả? Đừng nằm nữa, đi ra ngoài hoạt động một chút thì thân thể sẽ mau khỏi.”
Nói xong đi đến kéo tay Đậu Đậu, đau đến nỗi Đậu Đậu vội lùi lại, “Đừng đừng đừng, không phiền mẹ đâu, bệnh của con hình như lây đấy, mẹ chạm vào sẽ không tốt đâu!”
Nhưng phu nhân Hoa Dung rất kiên trì, “Con phải mau khỏe lên, mẹ đã phái người đi Thánh Nữ Các chuẩn bị rồi, trưởng lão thánh nữ đã đồng ý mai sẽ đón con đi.”
Đậu Đậu quả thực muốn điên.
Mẹ cái con khỉ, không phải mẹ ruột quả nhiên không thương yêu thật sự!
Mệt cô mấy hôm trước còn ngu dốt cảm thấy đây là mẹ ruột của cái thân thể này, náo loạn nửa ngày, thì ra là mẹ kế, còn là mẹ kế rất có thủ đoạn!
Cái dáng vẻ diễn này chính là diễn viên phái thực lực trong giới nghệ sĩ!
Được, nếu đã như vậy, cô cũng không thể nằm không!
Giấu giếm âm mưu đen tối làm gì? Có bản lĩnh thì làm tổn thương nhau đi!
Vì thế Đậu Đậu liền nhăn mặt, “Đi Thánh Nữ Các làm gì, con đến đó liền tiêu đời! Không đi, chết cũng không đi!”
Không phải nói bà cô đây cố tình gây sự sao? Bây giờ bà cô đây sẽ gây sự cho bà xem! Không phải giả trang hiền thê lương mẫu sao? Vậy thì chịu đựng đừng có nóng giận nhé!
Quả nhiên phu nhân Hoa Dung tức giận không chịu được, nhưng ngoài mặt lại chỉ có thể nhịn. Bà ta cố gắng nhẫn nhịn, rồi nghẹn ra một câu yêu thương, “Phi nhi, đừng làm càn, chuyện này không phải con nói là được. Để cha con nghe thấy thì con sẽ khổ đấy!”
/1918
|