Vu Điểu?
Không! Vu Điểu Đại Vu Sư nuôi chỉ có một con. Cho dù nó lớn như bánh xe ngựa thì cũng không thể che đen một mảng trời thế kia được!
Hơn nữa cái âm thanh hùng vĩ to lớn kia là tiếng sấm!
Thiên lôi cuồn cuộn, dị tượng bất ngờ, quả nhiên bởi vì Mạch Phi tiểu thư đắc tội Vu Điểu mà mang tới điềm xấu!
Quần ma ăn dưa cuống quýt chạy trốn, cùng với tia chớp sáng ngời là tiếng nổ đinh tai nhức óc, mưa to phút chốc thổi quét tất cả quần ma.
Hạt mưa lạnh lùng rơi trên mặt Đậu Đậu, tia chớp lúc sáng lúc tối chiếu tới làm thân thể cô càng thêm trắng bệch.
Ma quân lạnh lùng nhìn cô một cái, ôm Mạch Quỳnh Lâm, nói, “Lâu rồi chưa về nhà đúng không? Bản quân đưa nàng về?”
“Thật sao? Đa tạ quân thượng!”
Mạch Quỳnh Lâm mừng rỡ như điên hôn hai má Ma quân, sau đó e lệ hạ mi mắt. Bây giờ cô ta không nhắc tới chuyện đưa Đậu Đậu đi nghỉ ngơi nữa, vốn dĩ cô ta cũng chỉ thuận miệng nói như vậy, từ đầu đến cuối chỉ muốn để Ma quân biết Đậu Đậu là điềm xấu mà thôi.
Quả nhiên chính là điềm xấu. Không đưa được Vu Điểu tới nhảy múa thì thôi, cuối cùng còn làm hại mọi người ướt sũng. Như vậy thì cho dù Quân thượng có vài phần kính trọng cô thì cũng vì tồn vinh của Ma giới cũng sẽ không để ý đến cô nữa!
Vì thế Mạch Quỳnh Lâm liền theo Ma quân về nhà, ma ở đây tán hết ra, chỉ còn Đại Vu Sư đứng tại chỗ dầm mưa. Y thất sách rồi, Vu Điểu không tới.
Y nghĩ chỉ cần y đàn khúc Phượng Cầu Hoàng, cho dù không dẫn đến trăm điểu hướng phượng thì cũng nhất định khiến Vu Điểu tới.
Đáng tiếc, Vu Điểu nhớ rõ âm thanh thét chói tai của cô, từ đầu đến cuối đều không chịu tới...
Đại Vu Sư uể oải hết sức, kinh ngạc nhìn chằm chằm vết máu trên đất bị nước mưa cọ rửa hồi lâu, thở dài, ngồi xuống ôm Đậu Đậu lên.
Trưởng lão thánh nữ còn chưa rời đi kinh ngạc một chút, nhóm thánh nữ chưa rời đi cũng kinh ngạc. Đại Vu Sư đang làm gì đây? Y ôm Mạch Phi!
Không phải lúc trước có thánh nữ thích Đại Vu Sư thích đến tâm như tro tàn, đến khi xuất giá gả ra ngoài mà Đại Vu Sư cũng không đáp ứng đến đây để cùng cô ta song tu một lần sao?
Bây giờ là như nào?
“Đã sắp xếp phòng rồi chứ? Đưa bổn tọa đến đó.”
Đại Vu Sư đột nhiên mở miệng, trưởng lão thánh nữ vội vàng nói: “Lạc Nhạn, đưa Đại Vu Sư đi.”
“Vâng, trưởng lão.”
Lạc Nhạn lập tức làm tư thế mời, “Vu Sư đại nhân, mời người đi bên này.”
Thánh nữ mới nhập các đều vào ở Tân thánh điện, một tháng sau xem tư chất phân ra ba loại thượng trung hạ, sẽ ở tại Thượng thánh điện, Trung thánh điện, Hạ thánh điện. Tu luyện sau đó cũng không giống nhau.
Đại Vu Sư đi theo Lạc Nhạn đến Tân thánh điện lớn nhất, sau đó sắp xếp Đậu Đậu ở một gian phòng lầu một có ánh sáng tốt nhất.
Không ngờ y lại chọn đúng căn phòng Mạch Quỳnh Lâm từng ở.
Lạc Nhạn luôn có loại dự cảm không tốt lắm, nhưng mà cẩn thận suy nghĩ một chút, Mạch Quỳnh Lâm luôn là cô gái ôn nhu. Hơn nữa gian phòng này cô ta chỉ từng ở mà thôi, bây giờ cô ta cũng đâu có ở, Mạch Phi vào ở thì có sao?
Không! Vu Điểu Đại Vu Sư nuôi chỉ có một con. Cho dù nó lớn như bánh xe ngựa thì cũng không thể che đen một mảng trời thế kia được!
Hơn nữa cái âm thanh hùng vĩ to lớn kia là tiếng sấm!
Thiên lôi cuồn cuộn, dị tượng bất ngờ, quả nhiên bởi vì Mạch Phi tiểu thư đắc tội Vu Điểu mà mang tới điềm xấu!
Quần ma ăn dưa cuống quýt chạy trốn, cùng với tia chớp sáng ngời là tiếng nổ đinh tai nhức óc, mưa to phút chốc thổi quét tất cả quần ma.
Hạt mưa lạnh lùng rơi trên mặt Đậu Đậu, tia chớp lúc sáng lúc tối chiếu tới làm thân thể cô càng thêm trắng bệch.
Ma quân lạnh lùng nhìn cô một cái, ôm Mạch Quỳnh Lâm, nói, “Lâu rồi chưa về nhà đúng không? Bản quân đưa nàng về?”
“Thật sao? Đa tạ quân thượng!”
Mạch Quỳnh Lâm mừng rỡ như điên hôn hai má Ma quân, sau đó e lệ hạ mi mắt. Bây giờ cô ta không nhắc tới chuyện đưa Đậu Đậu đi nghỉ ngơi nữa, vốn dĩ cô ta cũng chỉ thuận miệng nói như vậy, từ đầu đến cuối chỉ muốn để Ma quân biết Đậu Đậu là điềm xấu mà thôi.
Quả nhiên chính là điềm xấu. Không đưa được Vu Điểu tới nhảy múa thì thôi, cuối cùng còn làm hại mọi người ướt sũng. Như vậy thì cho dù Quân thượng có vài phần kính trọng cô thì cũng vì tồn vinh của Ma giới cũng sẽ không để ý đến cô nữa!
Vì thế Mạch Quỳnh Lâm liền theo Ma quân về nhà, ma ở đây tán hết ra, chỉ còn Đại Vu Sư đứng tại chỗ dầm mưa. Y thất sách rồi, Vu Điểu không tới.
Y nghĩ chỉ cần y đàn khúc Phượng Cầu Hoàng, cho dù không dẫn đến trăm điểu hướng phượng thì cũng nhất định khiến Vu Điểu tới.
Đáng tiếc, Vu Điểu nhớ rõ âm thanh thét chói tai của cô, từ đầu đến cuối đều không chịu tới...
Đại Vu Sư uể oải hết sức, kinh ngạc nhìn chằm chằm vết máu trên đất bị nước mưa cọ rửa hồi lâu, thở dài, ngồi xuống ôm Đậu Đậu lên.
Trưởng lão thánh nữ còn chưa rời đi kinh ngạc một chút, nhóm thánh nữ chưa rời đi cũng kinh ngạc. Đại Vu Sư đang làm gì đây? Y ôm Mạch Phi!
Không phải lúc trước có thánh nữ thích Đại Vu Sư thích đến tâm như tro tàn, đến khi xuất giá gả ra ngoài mà Đại Vu Sư cũng không đáp ứng đến đây để cùng cô ta song tu một lần sao?
Bây giờ là như nào?
“Đã sắp xếp phòng rồi chứ? Đưa bổn tọa đến đó.”
Đại Vu Sư đột nhiên mở miệng, trưởng lão thánh nữ vội vàng nói: “Lạc Nhạn, đưa Đại Vu Sư đi.”
“Vâng, trưởng lão.”
Lạc Nhạn lập tức làm tư thế mời, “Vu Sư đại nhân, mời người đi bên này.”
Thánh nữ mới nhập các đều vào ở Tân thánh điện, một tháng sau xem tư chất phân ra ba loại thượng trung hạ, sẽ ở tại Thượng thánh điện, Trung thánh điện, Hạ thánh điện. Tu luyện sau đó cũng không giống nhau.
Đại Vu Sư đi theo Lạc Nhạn đến Tân thánh điện lớn nhất, sau đó sắp xếp Đậu Đậu ở một gian phòng lầu một có ánh sáng tốt nhất.
Không ngờ y lại chọn đúng căn phòng Mạch Quỳnh Lâm từng ở.
Lạc Nhạn luôn có loại dự cảm không tốt lắm, nhưng mà cẩn thận suy nghĩ một chút, Mạch Quỳnh Lâm luôn là cô gái ôn nhu. Hơn nữa gian phòng này cô ta chỉ từng ở mà thôi, bây giờ cô ta cũng đâu có ở, Mạch Phi vào ở thì có sao?
/1918
|