“Mạch Phi, ngươi muốn dẫn bọn nhỏ đi?”
Lạc Nhạn do dự mở miệng, ma nam đi theo sau cô ta hơi cong khóe miệng, lộ ra nụ cười trào phúng. Không hổ là ma nữ từng bỏ trốn từng sinh con cho yêu, hành vi xử sự đủ phóng túng bất kham!
Đậu Đậu rất khó chịu tên ma nam theo sau Lạc Nhạn, nhưng vẫn gật đầu, “Đúng vậy, có sao không?”
“... Không… không tốt lắm đâu.”
“Làm sao? Thánh nữ các có quy định lúc tu luyện không thể mang con theo sao?”
“Cái này thì không có…”
Đó là bởi vì trong Thánh nữ các không hề có thánh nữ trước khi thành ma đã sinh con!
Nhưng mà nửa câu sau của Lạc Nhạn không có cơ hội nói ra, bởi vì Đậu Đậu nghe được Thánh nữ các không có quy định này, lập tức nói, “Không có là được rồi, đi thôi.”
Lạc Nhạn, “... Được rồi, chỉ mong đến lúc đó ngươi đừng hối hận.”
“Đừng hối hận là ý gì?”
“Đến lúc đó ngươi sẽ biết. Tóm lại, không phải nơi thích hợp cho trẻ con đến!”
Lạc Nhạn vừa nói vậy Đậu Đậu liền hiểu, cô liền lập tức giấu hai đứa con vào trong vòng tay huyền thiết.
Lạc Nhạn thở phào, lúc này thần sắc mới dịu đi, “Ngươi làm vậy từ sớm thì tốt rồi, mau đi thôi, không được để nhị trưởng lão chờ sốt ruột.”
“Nhị trưởng lão? Rốt cuộc Thánh nữ các có bao nhiêu trưởng lão?”
“Vài người, trưởng lão thánh nữ chấp chưởng quyền lớn nhất, còn lại đều là người phụ trách chỉ dạy khóa tu luyện.”
Đậu Đậu vừa nghe vậy liền ha ha, “Các ngươi cũng biết chơi đó.” Tuy rằng bế quan tỏa cảng nhưng cũng tiến hóa ra một bộ lý luận của mình. Còn biết mở khóa tu luyện? Được đấy, rất có chỉ số thông minh.
“Hả? Biết chơi? Có ý gì?”
“Khụ, không có ý gì, chúng ta đi mau đi.”
Đậu Đậu và Lạc Nhạn đi nhanh về phía trước, Sở Từ cùng nam sủng nhà Lạc Nhạn nhắm mắt theo sau. Hình như nam sủng kia không quen nhìn bộ dạng của Đậu Đậu, vừa mở miệng là gây khó dễ, “Ngươi mới tới sao? Tên là gì? Nghĩ sao mà lại làm nam sủng của cô ấy? Ngươi không biết chuyện lúc trước của cô ấy à?”
“... Sở Từ, biết một chút, làm sao vậy?”
“Cô ấy là thánh nữ bị nguyền rủa, ở nghi thức nhập các của cô ấy Vu Điểu còn không xuất hiện, không những vậy mà còn mưa to một hồi!”
“Ừ, sau đó thì sao?”
“Ngươi không biết sao? Thánh nữ bị nguyền rủa là phải sung quân làm quân kĩ!”
“Nói cái gì đó?”
Sở Từ còn chưa mở miệng, Đại Vu Sư đã ngắt lời của nam sủng kia. Nam sủng ha ha cười gượng hai tiếng, vội nói không nói gì.
Lúc đó đã tới thánh nữ điện lớn nhất trong Thánh nữ các, Đậu Đậu và Lạc Nhạn đã vào trong điện. Nam sủng thuận miệng qua loa vài câu rồi vội chạy trối chết nhanh như chớp.
Chỉ còn lại Đại Vu Sư và Sở Từ mắt to trừng mắt nhỏ một lát, hỏi, “Những gì gã nói vừa rồi đều là thật?”
Đại Vu Sư chỉ liếc cậu ta một cái, “Thật thì sao mà giả thì thế nào? Có liên quan gì tới ngươi không?”
Xong rồi mặc kệ biểu tình của Sở Từ, lững thững đi vào điện.
“Ôi chao, Đại Vu Sư, sao người lại đến đây?’
Nhị trưởng lão vừa nhìn liền biết là một tiểu mỹ nhân ngực nở mông cong, dùng lời của Đậu Đậu mà nói chính là vẻ đẹp quyến rũ của tiện nhân!
Giống như là ma ma trong hộp đêm, là loại vô cùng có nhan sắc có khí chất!
Lạc Nhạn do dự mở miệng, ma nam đi theo sau cô ta hơi cong khóe miệng, lộ ra nụ cười trào phúng. Không hổ là ma nữ từng bỏ trốn từng sinh con cho yêu, hành vi xử sự đủ phóng túng bất kham!
Đậu Đậu rất khó chịu tên ma nam theo sau Lạc Nhạn, nhưng vẫn gật đầu, “Đúng vậy, có sao không?”
“... Không… không tốt lắm đâu.”
“Làm sao? Thánh nữ các có quy định lúc tu luyện không thể mang con theo sao?”
“Cái này thì không có…”
Đó là bởi vì trong Thánh nữ các không hề có thánh nữ trước khi thành ma đã sinh con!
Nhưng mà nửa câu sau của Lạc Nhạn không có cơ hội nói ra, bởi vì Đậu Đậu nghe được Thánh nữ các không có quy định này, lập tức nói, “Không có là được rồi, đi thôi.”
Lạc Nhạn, “... Được rồi, chỉ mong đến lúc đó ngươi đừng hối hận.”
“Đừng hối hận là ý gì?”
“Đến lúc đó ngươi sẽ biết. Tóm lại, không phải nơi thích hợp cho trẻ con đến!”
Lạc Nhạn vừa nói vậy Đậu Đậu liền hiểu, cô liền lập tức giấu hai đứa con vào trong vòng tay huyền thiết.
Lạc Nhạn thở phào, lúc này thần sắc mới dịu đi, “Ngươi làm vậy từ sớm thì tốt rồi, mau đi thôi, không được để nhị trưởng lão chờ sốt ruột.”
“Nhị trưởng lão? Rốt cuộc Thánh nữ các có bao nhiêu trưởng lão?”
“Vài người, trưởng lão thánh nữ chấp chưởng quyền lớn nhất, còn lại đều là người phụ trách chỉ dạy khóa tu luyện.”
Đậu Đậu vừa nghe vậy liền ha ha, “Các ngươi cũng biết chơi đó.” Tuy rằng bế quan tỏa cảng nhưng cũng tiến hóa ra một bộ lý luận của mình. Còn biết mở khóa tu luyện? Được đấy, rất có chỉ số thông minh.
“Hả? Biết chơi? Có ý gì?”
“Khụ, không có ý gì, chúng ta đi mau đi.”
Đậu Đậu và Lạc Nhạn đi nhanh về phía trước, Sở Từ cùng nam sủng nhà Lạc Nhạn nhắm mắt theo sau. Hình như nam sủng kia không quen nhìn bộ dạng của Đậu Đậu, vừa mở miệng là gây khó dễ, “Ngươi mới tới sao? Tên là gì? Nghĩ sao mà lại làm nam sủng của cô ấy? Ngươi không biết chuyện lúc trước của cô ấy à?”
“... Sở Từ, biết một chút, làm sao vậy?”
“Cô ấy là thánh nữ bị nguyền rủa, ở nghi thức nhập các của cô ấy Vu Điểu còn không xuất hiện, không những vậy mà còn mưa to một hồi!”
“Ừ, sau đó thì sao?”
“Ngươi không biết sao? Thánh nữ bị nguyền rủa là phải sung quân làm quân kĩ!”
“Nói cái gì đó?”
Sở Từ còn chưa mở miệng, Đại Vu Sư đã ngắt lời của nam sủng kia. Nam sủng ha ha cười gượng hai tiếng, vội nói không nói gì.
Lúc đó đã tới thánh nữ điện lớn nhất trong Thánh nữ các, Đậu Đậu và Lạc Nhạn đã vào trong điện. Nam sủng thuận miệng qua loa vài câu rồi vội chạy trối chết nhanh như chớp.
Chỉ còn lại Đại Vu Sư và Sở Từ mắt to trừng mắt nhỏ một lát, hỏi, “Những gì gã nói vừa rồi đều là thật?”
Đại Vu Sư chỉ liếc cậu ta một cái, “Thật thì sao mà giả thì thế nào? Có liên quan gì tới ngươi không?”
Xong rồi mặc kệ biểu tình của Sở Từ, lững thững đi vào điện.
“Ôi chao, Đại Vu Sư, sao người lại đến đây?’
Nhị trưởng lão vừa nhìn liền biết là một tiểu mỹ nhân ngực nở mông cong, dùng lời của Đậu Đậu mà nói chính là vẻ đẹp quyến rũ của tiện nhân!
Giống như là ma ma trong hộp đêm, là loại vô cùng có nhan sắc có khí chất!
/1918
|