Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
Chương 1408: Nhị trưởng lão từng thích đại vu sư! (2)
/1918
|
Đông Hạ trưởng lão quyết tâm xong liền sải bước đi lên đài cao.
Giờ khắc này, Đậu Đậu đang ngồi trong gian nhỏ chếch nhất, cầm thánh nữ tâm kinh trên bàn nhìn một lát, rồi bắt đầu lục tung xem quanh mình có cái gì.
Lúc Sở Từ đi tới, cô vừa mới mở ngăn kéo ra. Bởi vì dùng sức quá mạnh, một thứ văng ra khỏi ngăn kéo. Bằng gỗ, dài dài... Đậu Đậu không nhìn xuống nữa, nhấc chân đá thứ đó vào góc tường.
Đông Hạ trưởng lão thu tất cả vào mắt, nghĩ đến gì đó, nhất thời nhíu mày, “Lấy đồ trong ngăn kéo ra, đặt trên bàn.”
Đậu Đậu, “...”
Lấy cái quỷ! Không phải rất lâu rồi Ma tộc không trao đổi với Nhân giới sao?
Sao một đám đều cởi mở như vậy? Loại đồ vật này sao có thể lấy ra đặt bên ngoài? Có thể thấy thẹn chút không hả?
Nhưng mà trưởng lão đã hạ quyết tâm, thấy tất cả mọi người nghe lời chỉ có Đậu Đậu bất động liền thúc giục, “Thánh nữ phòng một trăm lẻ chín, lấy đồ vật ra, đặt lên trên bàn!”
Đông Hạ trưởng lão vừa nói ra, Mạch Quỳnh Lâm còn có chút vui sướng khi người gặp họa. Một trăm lẻ chín, đó không phải Mạch Phi sao?
“Lấy ra! Đặt lên bàn!”
“... Vâng.”
Đậu Đậu hít sâu một hơi, xoay người nhặt thứ kia lên, tùy tiện đặt trên bàn, mặt đỏ tai hồng cúi đầu.
Đông Hạ trưởng lão rất vừa lòng, mắt nhìn Đại Vu Sư, tiếp tục, “Đặt thẳng, đặt cho tốt!”
Đậu Đậu, “...”
Đông Hạ trưởng lão này rõ ràng là muốn ra oai phủ đầu với cô! Không thể gấp được, không thể cứng đối cứng! Không thể trong lúc ăn nhờ ở đậu mà để người ta bắt được nhược điểm!
Hiểu rõ như vậy, Đậu Đậu vừa thầm mắng con mẹ nó, vừa làm theo.
Đặt thẳng vật kia, thẳng tận mây xanh.
Đông Hạ trưởng lão híp mắt, vừa quan sát biểu tình Đại Vu Sư vừa tiếp tục, “Đã đặt thẳng hết chưa?”
“Đã thẳng hết.”
Một đám thánh nữ đồng loạt đồng thanh, Đậu Đậu bị kinh động, bịt lỗ tai lại, mắt không nhìn lên bàn.
Đông Hạ trưởng lão thấy vậy, lập tức chỉ trích, “Một trăm lẻ chín! Đặt thẳng chưa?”
Đậu Đậu, “... Thẳng rồi thẳng rồi.”
Đông Hạ trưởng lão này lại sao nữa? Cô không đắc tội cô ta mà! Sao hai ba câu đều nhằm vào cô chứ? Một cái giả gì gì kia, cô còn có thể đặt thế nào nữa!
Nhưng mà cô rất hiếu kỳ tiếp theo Đông Hạ trưởng lão muốn làm gì. Sẽ không phải dùng lời nói hành động để phổ cập cho các thánh nữ công dụng của cái đồ vật đen đen này chứ?
Đậu Đậu đoán đúng, không sai chút nào.
Đông Hạ trưởng lão quả thật muốn làm khó cô, bởi vì cô ta nghĩ tới thánh nữ nhập các gần nhất chỉ có Mạch Phi.
Hơn nữa gần đây các thánh nữ tung không ít tin đồn, nói Đại Vu Sư yêu thương Mạch Phi, một ngày ba bữa đều mang cơm đến, muốn tranh đoạt nữ nhân với Ma quân!
Lúc cô ta nghe xong cũng không để trong lòng, nghĩ rằng gần đây nhóm thánh nữ rất nhàn rỗi mới có thể bàn tán chuyện không thực tế như vậy.
Nhưng mà vừa mới nhìn đến gương mặt trong phòng một trăm lẻ chín, lập tức cô ta liền nhớ ra. Nếu Đại Vu Sư đến Thánh nữ các là vì một thánh nữ, vậy chỉ có thể là Mạch Phi!
Vì vậy cô ta không nhịn được bắt đầu nhằm vào cô. Hơn nữa vì xác định phán đoán của mình không sai, cho nên kế tiếp cô ta chuẩn bị phóng đại chiêu.
Giờ khắc này, Đậu Đậu đang ngồi trong gian nhỏ chếch nhất, cầm thánh nữ tâm kinh trên bàn nhìn một lát, rồi bắt đầu lục tung xem quanh mình có cái gì.
Lúc Sở Từ đi tới, cô vừa mới mở ngăn kéo ra. Bởi vì dùng sức quá mạnh, một thứ văng ra khỏi ngăn kéo. Bằng gỗ, dài dài... Đậu Đậu không nhìn xuống nữa, nhấc chân đá thứ đó vào góc tường.
Đông Hạ trưởng lão thu tất cả vào mắt, nghĩ đến gì đó, nhất thời nhíu mày, “Lấy đồ trong ngăn kéo ra, đặt trên bàn.”
Đậu Đậu, “...”
Lấy cái quỷ! Không phải rất lâu rồi Ma tộc không trao đổi với Nhân giới sao?
Sao một đám đều cởi mở như vậy? Loại đồ vật này sao có thể lấy ra đặt bên ngoài? Có thể thấy thẹn chút không hả?
Nhưng mà trưởng lão đã hạ quyết tâm, thấy tất cả mọi người nghe lời chỉ có Đậu Đậu bất động liền thúc giục, “Thánh nữ phòng một trăm lẻ chín, lấy đồ vật ra, đặt lên trên bàn!”
Đông Hạ trưởng lão vừa nói ra, Mạch Quỳnh Lâm còn có chút vui sướng khi người gặp họa. Một trăm lẻ chín, đó không phải Mạch Phi sao?
“Lấy ra! Đặt lên bàn!”
“... Vâng.”
Đậu Đậu hít sâu một hơi, xoay người nhặt thứ kia lên, tùy tiện đặt trên bàn, mặt đỏ tai hồng cúi đầu.
Đông Hạ trưởng lão rất vừa lòng, mắt nhìn Đại Vu Sư, tiếp tục, “Đặt thẳng, đặt cho tốt!”
Đậu Đậu, “...”
Đông Hạ trưởng lão này rõ ràng là muốn ra oai phủ đầu với cô! Không thể gấp được, không thể cứng đối cứng! Không thể trong lúc ăn nhờ ở đậu mà để người ta bắt được nhược điểm!
Hiểu rõ như vậy, Đậu Đậu vừa thầm mắng con mẹ nó, vừa làm theo.
Đặt thẳng vật kia, thẳng tận mây xanh.
Đông Hạ trưởng lão híp mắt, vừa quan sát biểu tình Đại Vu Sư vừa tiếp tục, “Đã đặt thẳng hết chưa?”
“Đã thẳng hết.”
Một đám thánh nữ đồng loạt đồng thanh, Đậu Đậu bị kinh động, bịt lỗ tai lại, mắt không nhìn lên bàn.
Đông Hạ trưởng lão thấy vậy, lập tức chỉ trích, “Một trăm lẻ chín! Đặt thẳng chưa?”
Đậu Đậu, “... Thẳng rồi thẳng rồi.”
Đông Hạ trưởng lão này lại sao nữa? Cô không đắc tội cô ta mà! Sao hai ba câu đều nhằm vào cô chứ? Một cái giả gì gì kia, cô còn có thể đặt thế nào nữa!
Nhưng mà cô rất hiếu kỳ tiếp theo Đông Hạ trưởng lão muốn làm gì. Sẽ không phải dùng lời nói hành động để phổ cập cho các thánh nữ công dụng của cái đồ vật đen đen này chứ?
Đậu Đậu đoán đúng, không sai chút nào.
Đông Hạ trưởng lão quả thật muốn làm khó cô, bởi vì cô ta nghĩ tới thánh nữ nhập các gần nhất chỉ có Mạch Phi.
Hơn nữa gần đây các thánh nữ tung không ít tin đồn, nói Đại Vu Sư yêu thương Mạch Phi, một ngày ba bữa đều mang cơm đến, muốn tranh đoạt nữ nhân với Ma quân!
Lúc cô ta nghe xong cũng không để trong lòng, nghĩ rằng gần đây nhóm thánh nữ rất nhàn rỗi mới có thể bàn tán chuyện không thực tế như vậy.
Nhưng mà vừa mới nhìn đến gương mặt trong phòng một trăm lẻ chín, lập tức cô ta liền nhớ ra. Nếu Đại Vu Sư đến Thánh nữ các là vì một thánh nữ, vậy chỉ có thể là Mạch Phi!
Vì vậy cô ta không nhịn được bắt đầu nhằm vào cô. Hơn nữa vì xác định phán đoán của mình không sai, cho nên kế tiếp cô ta chuẩn bị phóng đại chiêu.
/1918
|