Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
Chương 1433: Ta đã thề sẽ làm nam thiếp của cô ấy (1)
/1918
|
“Mạch tướng quân, có chuyện gì vậy, sao lại tức giận như thế?”
Không biết Đại Vu Sư đã đến đây khi nào, đứng ở cửa Mạch gia, cũng mang theo một hàng dài sính lễ.
Mạch tướng quân phát điên, phát điên xong bèn cung kính hô câu Vu Sư đại nhân.
Ông ta không hiểu Đại Vu Sư có ý gì...
“Vu Sư đại nhân, người đây là…”
“Sính lễ! Nếu Mạch tướng quân luôn cảm thấy Mạch Nhị tiểu thư không gả đi được, vậy bổn tọa cũng tới cầu thân. Không, là đính hôn! Bổn tọa đồng ý, lúc Mạch Nhị tiểu thư lấy chồng, tất nhiên sẽ có kiệu tám người khiêng đón nàng qua phủ, nếu bội ước, sẽ giống như cái bàn này.”
Đại Vu Sư trầm giọng, cái bàn trước mặt Mạch tướng quân liền biến thành vụn gỗ, giống như sao rơi xuống đất, im lặng biến thành một đống phế thải.
Mạch tướng quân nhíu mày, đối với hành động này của Đại Vu Sư rất không vui.
Ở Ma giới, vu sư là chức vị rất có quyền uy, ngay cả Ma quân cũng phải nể mặt ba phần. Đại Vu Sư là người cầm đầu Điện vu sư, bói toán, đo lường tính toán, tiến hành một loạt hoạt động cổ xưa mà thần bí. Mạch tướng quân không tin số mệnh, nhưng ở Ma giới này không thể không cung kính với Đại Vu Sư.
Bây giờ ông ta chỉ muốn gả con gái, Đại Vu Sư lại đến đây làm loạn, đúng là không thèm để ông ta vào mắt!
Hơn nữa bởi vì lời tiên đoán của y, nói trong nhà ông ta sẽ có một người có Nhiễu Lan Đằng chín lá nên hai con gái ông mới lần lượt từng đứa rơi vào chuyện này.
Có thể thấy trong lòng Mạch tướng quân luôn không tin với chuyện Nhiễu Lan Đằng chín lá này.
Đại Vu Sư là thuộc hạ của Ma quân, y trung thành với Ma quân, mà ông ta còn từng đắc tội với Ma quân nên ông ta hoàn toàn có lý do nghi ngờ lời tiên đoán chó má này chính là mưu kế Ma quân bày đặt ra.
Tóm lại, Đại Vu Sư không đến thì thôi, một khi đã đến thì Mạch tướng quân lại càng quyết tâm gả Đậu Đậu cho Hoa Hạo Vũ hơn.
Ông ta nhẹ nhàng bâng quơ phủi vụn gỗ dính trên quần áo, chậm rì rì mở miệng, “Không dám, ta chỉ là một tướng quân, con gái ta sao có thể trèo cao chứ? Ta thấy Hạo Vũ cũng được, tuổi trẻ đầy hứa hẹn, tính tình cũng tốt, Mạch Phi gả cho nó cũng không phải chịu khổ.”
Đậu Đậu quả thực phát điên, “Cha à, con mắt nào của người thấy tính tình của anh ta tốt hả?”
Tính tình tốt sẽ không tặng cô cái thứ kia! Tính tình tốt sao lại nắm mãi không buông chuyện này? Tính tình tốt sẽ làm ra loại thủ đoạn trả thù thế này hả?
“Con sẽ không gả cho Hoa Hạo Vũ!”
“Không phải do con quyết định!”
“Cái gì? Không do con quyết định?” Đậu Đậu móc lỗ tai mỉm cười, “Đúng vậy, không do con quyết định. Quyết định mà con có thể làm được chỉ là lúc đào hôn thì sẽ đào hôn như thế nào mà thôi…”
“Mạch Phi!”
“Có, con đang nghe đây, người muốn nói gì? Người nói tiếp đi, nói tiếp đi!”
Mạch tướng quân hít sâu một hơi, “Con thật sự không muốn gả cho Hạo Vũ? Chết cũng không muốn?”
Đậu Đậu, “...”
Nói đùa, cô về là để báo thù cho mẹ! Nếu chưa báo thù mà đã chết, vậy cô chết cũng quá uất ức rồi!
“Nếu nhất định phải chết mà nói thì con sẽ khuất phục một chút. Nếu người không thể giết con được, vậy con cũng sẽ liều mình một phen!”
Nói xong cô mỉm cười.
Mạch tướng quân tức giận đến râu cũng run lên, xong liền dứt khoát giải quyết, “Cút về Thánh nữ các đi!”
Không biết Đại Vu Sư đã đến đây khi nào, đứng ở cửa Mạch gia, cũng mang theo một hàng dài sính lễ.
Mạch tướng quân phát điên, phát điên xong bèn cung kính hô câu Vu Sư đại nhân.
Ông ta không hiểu Đại Vu Sư có ý gì...
“Vu Sư đại nhân, người đây là…”
“Sính lễ! Nếu Mạch tướng quân luôn cảm thấy Mạch Nhị tiểu thư không gả đi được, vậy bổn tọa cũng tới cầu thân. Không, là đính hôn! Bổn tọa đồng ý, lúc Mạch Nhị tiểu thư lấy chồng, tất nhiên sẽ có kiệu tám người khiêng đón nàng qua phủ, nếu bội ước, sẽ giống như cái bàn này.”
Đại Vu Sư trầm giọng, cái bàn trước mặt Mạch tướng quân liền biến thành vụn gỗ, giống như sao rơi xuống đất, im lặng biến thành một đống phế thải.
Mạch tướng quân nhíu mày, đối với hành động này của Đại Vu Sư rất không vui.
Ở Ma giới, vu sư là chức vị rất có quyền uy, ngay cả Ma quân cũng phải nể mặt ba phần. Đại Vu Sư là người cầm đầu Điện vu sư, bói toán, đo lường tính toán, tiến hành một loạt hoạt động cổ xưa mà thần bí. Mạch tướng quân không tin số mệnh, nhưng ở Ma giới này không thể không cung kính với Đại Vu Sư.
Bây giờ ông ta chỉ muốn gả con gái, Đại Vu Sư lại đến đây làm loạn, đúng là không thèm để ông ta vào mắt!
Hơn nữa bởi vì lời tiên đoán của y, nói trong nhà ông ta sẽ có một người có Nhiễu Lan Đằng chín lá nên hai con gái ông mới lần lượt từng đứa rơi vào chuyện này.
Có thể thấy trong lòng Mạch tướng quân luôn không tin với chuyện Nhiễu Lan Đằng chín lá này.
Đại Vu Sư là thuộc hạ của Ma quân, y trung thành với Ma quân, mà ông ta còn từng đắc tội với Ma quân nên ông ta hoàn toàn có lý do nghi ngờ lời tiên đoán chó má này chính là mưu kế Ma quân bày đặt ra.
Tóm lại, Đại Vu Sư không đến thì thôi, một khi đã đến thì Mạch tướng quân lại càng quyết tâm gả Đậu Đậu cho Hoa Hạo Vũ hơn.
Ông ta nhẹ nhàng bâng quơ phủi vụn gỗ dính trên quần áo, chậm rì rì mở miệng, “Không dám, ta chỉ là một tướng quân, con gái ta sao có thể trèo cao chứ? Ta thấy Hạo Vũ cũng được, tuổi trẻ đầy hứa hẹn, tính tình cũng tốt, Mạch Phi gả cho nó cũng không phải chịu khổ.”
Đậu Đậu quả thực phát điên, “Cha à, con mắt nào của người thấy tính tình của anh ta tốt hả?”
Tính tình tốt sẽ không tặng cô cái thứ kia! Tính tình tốt sao lại nắm mãi không buông chuyện này? Tính tình tốt sẽ làm ra loại thủ đoạn trả thù thế này hả?
“Con sẽ không gả cho Hoa Hạo Vũ!”
“Không phải do con quyết định!”
“Cái gì? Không do con quyết định?” Đậu Đậu móc lỗ tai mỉm cười, “Đúng vậy, không do con quyết định. Quyết định mà con có thể làm được chỉ là lúc đào hôn thì sẽ đào hôn như thế nào mà thôi…”
“Mạch Phi!”
“Có, con đang nghe đây, người muốn nói gì? Người nói tiếp đi, nói tiếp đi!”
Mạch tướng quân hít sâu một hơi, “Con thật sự không muốn gả cho Hạo Vũ? Chết cũng không muốn?”
Đậu Đậu, “...”
Nói đùa, cô về là để báo thù cho mẹ! Nếu chưa báo thù mà đã chết, vậy cô chết cũng quá uất ức rồi!
“Nếu nhất định phải chết mà nói thì con sẽ khuất phục một chút. Nếu người không thể giết con được, vậy con cũng sẽ liều mình một phen!”
Nói xong cô mỉm cười.
Mạch tướng quân tức giận đến râu cũng run lên, xong liền dứt khoát giải quyết, “Cút về Thánh nữ các đi!”
/1918
|