Quyển Châu Liêm gần như chết lặng, “Ngươi… ngươi nói vậy là có ý gì?”
“Ta đã thề là sẽ làm nam thiếp của cô ấy. Quyển Châu Liêm, điều này ngươi còn không biết đúng không? Ha ha ha, Ma quân lại biết đó, đáng tiếc…”
“Đáng tiếc cái gì?”
“Đáng tiếc ta đã nuốt máu của cô ấy, lập lời thề máu, trừ phi cô ấy ra tay, nếu không ai cũng không thể cắt đứt trói buộc giữa chúng ta. Ngươi cảm thấy Ma quân có thể thuyết phục được cô ấy giải trừ lời thề máu sao?”
Nói xong quay người một cái, đi đến phía nhà bếp… Ngày mai Mạch Phi phải về Thánh nữ các rồi, y phải nấu cơm cho cô.
Sau khi Dịch Xuân Thu bỏ đi, Quyển Châm Liêm nắm chặt thánh chỉ hồi lâu vẫn chưa bình tĩnh lại.
Lời thề máu? Y thế mà lại lập lời thề máu?
Sao y có thể vì Mạch Phi mà làm đến nước này chứ?
Không, cô ta không thể nhận thua, cô ta vẫn còn cơ hội, cô ta vẫn còn nắm thóp y.
“Dịch Xuân Thu! Nếu ngươi còn dám đi tiếp một bước, ta lập tức vào cung nói cho Ma quân sự thật! Nếu ngươi muốn để Mạch Phi chết, vậy thì cứ đi về phía trước đi!”
Dịch Xuân Thu sững sờ, sau đó nhíu mắt, dần dần quay người, “Ngươi muốn thế nào?”
“Thành thân với ta!”
“Không thể được!”
“Vậy thì Mạch Phi phải chết!”
“Quyển Châu Liêm, ngươi đừng tưởng ngươi là đồ đệ của ta thì ta sẽ không giết ngươi, sức nhẫn nại của ta có giới hạn đó.”
Lời của Dịch Xuân Thu giống như đang cầm dao trực tiếp đâm thẳng vào trái tim Quyển Châu Liêm, cô ta nắm tay lại cắn chặt môi, mãi lâu sau mới nói, “Sư phụ, ngươi chắc chắn ngươi thực sự yêu cô ta chứ không phải là yêu thân phận Nhiễu Lan Đằng chín lá của cô ta chứ? Nếu cô ta không phải Nhiễu Lan Đằng chín lá, vậy thì ngươi thử hỏi lương tâm của ngươi đi! Ngươi sẽ để ý đến cô ta sao?”
Dịch Xuân Thu nhíu mày không nói gì, Quyển Châu Liêm hít một hơi thật sâu, “Thành thân với ta, nếu không ta sẽ nói cho Ma quân biết Mạch Phi căn bản không phải là Lô đỉnh thịnh thế gì cả, cô ta là thiên…”
“Câm miệng!”
Dịch Xuân Thu cắt ngang lời của Quyển Châu Liêm, nhíu mày lại, miễn cưỡng đồng ý, “Ta đồng ý.”
Quyển Châu Liêm thở phào, chầm chậm đưa thánh chỉ cho y, “Chuẩn bị đi, ngày mai chúng ta sẽ thành thân.”
“Ngày mai?”
“Đúng! Chính là ngày mai, ta không thể chờ thêm một ngày nào nữa!”
“… Cũng được, sớm một chút cũng coi như ứng phó, sau này ta cũng có thể yên tâm đi chăm sóc Tiểu Phi.”
Đại Vu Sư nói xong liền bỏ đi, cuối cùng vẫn đi vào bếp nấu cơm cho Đậu Đậu.
Quyển Châu Liêm đứng tại chỗ nắm chặt nắm đấm, dù thế nào cũng không thể hiểu cô ta rốt cuộc có gì không bằng Mạch Phi!
Ngoại trừ việc cô là Nhiễu Lan Đằng chín lá còn cô ta không phải ra thì cô ta có chỗ nào không bằng chứ?
Thế nhưng cô ta không thể cản nổi y, cho dù y có đồng ý thành thân cô ta cũng không thể ngăn cản nổi. Thậm chí, cho dù thành thân, thứ cô ta giữ lại chẳng qua chỉ là một danh phận, chỉ như vậy mà thôi.
“Hắt xì!”
Đậu Đậu hắt hơi mạnh một cái, xoa mũi, không nhịn được hì hì cười thành tiếng.
Lúc này hai đứa nhỏ có Mạch Lăng trông nom đang chơi ở ngoài sân, cô bổ nhào vào Yêu Nghiệt, bất ngờ hắt hơi một cái, nước mũi bắn hết lên cổ hắn.
Nếu cô nhớ không lầm, hắn có bệnh sạch sẽ đúng không?
Lúc đầu cô lén lút chui vào doanh trại của hắn, điều kiện khổ sở như vậy mà hắn vẫn tắm rửa mỗi ngày.
Chậc chậc, bây giờ bị hắt hơi vào người, có lẽ trong lòng đã phát điên lên rất muốn lộ nguyên hình rồi đúng không?
Nghĩ đến đây, Đậu Đậu lật người xuống nằm lên giường, “Ngoại trừ bồi thường thịt, em sẽ không có bất cứ bồi thường nào khác dành cho anh đâu, Điện hạ.”
Yêu Nghiệt, “…”
Hắn không muốn nói chuyện, hắn muốn yên tĩnh.
Yên tĩnh xong ngồi bật dậy, thản nhiên sờ lên cổ, sau đó giơ tay một cái, lau hết lên áo của Đậu Đậu.
Xong xuôi lùi một bước, im lặng, im lặng… thưởng thức biểu cảm xoắn xuýt của Đậu Đậu.
“Ta đã thề là sẽ làm nam thiếp của cô ấy. Quyển Châu Liêm, điều này ngươi còn không biết đúng không? Ha ha ha, Ma quân lại biết đó, đáng tiếc…”
“Đáng tiếc cái gì?”
“Đáng tiếc ta đã nuốt máu của cô ấy, lập lời thề máu, trừ phi cô ấy ra tay, nếu không ai cũng không thể cắt đứt trói buộc giữa chúng ta. Ngươi cảm thấy Ma quân có thể thuyết phục được cô ấy giải trừ lời thề máu sao?”
Nói xong quay người một cái, đi đến phía nhà bếp… Ngày mai Mạch Phi phải về Thánh nữ các rồi, y phải nấu cơm cho cô.
Sau khi Dịch Xuân Thu bỏ đi, Quyển Châm Liêm nắm chặt thánh chỉ hồi lâu vẫn chưa bình tĩnh lại.
Lời thề máu? Y thế mà lại lập lời thề máu?
Sao y có thể vì Mạch Phi mà làm đến nước này chứ?
Không, cô ta không thể nhận thua, cô ta vẫn còn cơ hội, cô ta vẫn còn nắm thóp y.
“Dịch Xuân Thu! Nếu ngươi còn dám đi tiếp một bước, ta lập tức vào cung nói cho Ma quân sự thật! Nếu ngươi muốn để Mạch Phi chết, vậy thì cứ đi về phía trước đi!”
Dịch Xuân Thu sững sờ, sau đó nhíu mắt, dần dần quay người, “Ngươi muốn thế nào?”
“Thành thân với ta!”
“Không thể được!”
“Vậy thì Mạch Phi phải chết!”
“Quyển Châu Liêm, ngươi đừng tưởng ngươi là đồ đệ của ta thì ta sẽ không giết ngươi, sức nhẫn nại của ta có giới hạn đó.”
Lời của Dịch Xuân Thu giống như đang cầm dao trực tiếp đâm thẳng vào trái tim Quyển Châu Liêm, cô ta nắm tay lại cắn chặt môi, mãi lâu sau mới nói, “Sư phụ, ngươi chắc chắn ngươi thực sự yêu cô ta chứ không phải là yêu thân phận Nhiễu Lan Đằng chín lá của cô ta chứ? Nếu cô ta không phải Nhiễu Lan Đằng chín lá, vậy thì ngươi thử hỏi lương tâm của ngươi đi! Ngươi sẽ để ý đến cô ta sao?”
Dịch Xuân Thu nhíu mày không nói gì, Quyển Châu Liêm hít một hơi thật sâu, “Thành thân với ta, nếu không ta sẽ nói cho Ma quân biết Mạch Phi căn bản không phải là Lô đỉnh thịnh thế gì cả, cô ta là thiên…”
“Câm miệng!”
Dịch Xuân Thu cắt ngang lời của Quyển Châu Liêm, nhíu mày lại, miễn cưỡng đồng ý, “Ta đồng ý.”
Quyển Châu Liêm thở phào, chầm chậm đưa thánh chỉ cho y, “Chuẩn bị đi, ngày mai chúng ta sẽ thành thân.”
“Ngày mai?”
“Đúng! Chính là ngày mai, ta không thể chờ thêm một ngày nào nữa!”
“… Cũng được, sớm một chút cũng coi như ứng phó, sau này ta cũng có thể yên tâm đi chăm sóc Tiểu Phi.”
Đại Vu Sư nói xong liền bỏ đi, cuối cùng vẫn đi vào bếp nấu cơm cho Đậu Đậu.
Quyển Châu Liêm đứng tại chỗ nắm chặt nắm đấm, dù thế nào cũng không thể hiểu cô ta rốt cuộc có gì không bằng Mạch Phi!
Ngoại trừ việc cô là Nhiễu Lan Đằng chín lá còn cô ta không phải ra thì cô ta có chỗ nào không bằng chứ?
Thế nhưng cô ta không thể cản nổi y, cho dù y có đồng ý thành thân cô ta cũng không thể ngăn cản nổi. Thậm chí, cho dù thành thân, thứ cô ta giữ lại chẳng qua chỉ là một danh phận, chỉ như vậy mà thôi.
“Hắt xì!”
Đậu Đậu hắt hơi mạnh một cái, xoa mũi, không nhịn được hì hì cười thành tiếng.
Lúc này hai đứa nhỏ có Mạch Lăng trông nom đang chơi ở ngoài sân, cô bổ nhào vào Yêu Nghiệt, bất ngờ hắt hơi một cái, nước mũi bắn hết lên cổ hắn.
Nếu cô nhớ không lầm, hắn có bệnh sạch sẽ đúng không?
Lúc đầu cô lén lút chui vào doanh trại của hắn, điều kiện khổ sở như vậy mà hắn vẫn tắm rửa mỗi ngày.
Chậc chậc, bây giờ bị hắt hơi vào người, có lẽ trong lòng đã phát điên lên rất muốn lộ nguyên hình rồi đúng không?
Nghĩ đến đây, Đậu Đậu lật người xuống nằm lên giường, “Ngoại trừ bồi thường thịt, em sẽ không có bất cứ bồi thường nào khác dành cho anh đâu, Điện hạ.”
Yêu Nghiệt, “…”
Hắn không muốn nói chuyện, hắn muốn yên tĩnh.
Yên tĩnh xong ngồi bật dậy, thản nhiên sờ lên cổ, sau đó giơ tay một cái, lau hết lên áo của Đậu Đậu.
Xong xuôi lùi một bước, im lặng, im lặng… thưởng thức biểu cảm xoắn xuýt của Đậu Đậu.
/1918
|