Mặc dù Bích Diểu và Bích Long dùng cùng một gương mặt, nhưng nhìn kỹ vẫn sẽ có chút khác biệt.
Mặt Bích Diểu đường nét ôn hòa, đổi thành Bích Long thì góc cạnh rõ ràng.
Có điều vẫn là câu nói đó, móa, nam nữ khó phân.
Đương nhiên Đậu Đậu không thể nào trực tiếp nói với Bích Long như vậy, dù sao cô vẫn cần người ta giúp đỡ đánh boss.
Nghĩ đến đây, Đậu Đậu đi thẳng vào vấn đề, “Bích Diểu, khụ, Bích Long. Nếu ngươi đã là một trong những ma tinh, vậy có chuyện này ta vẫn phải nhờ ngươi giúp.”
“Đương nhiên, đợi ma chủ nhiều năm như vậy, dặn dò của ma chủ, Bích Long không thể chối từ.”
Đậu Đậu nghe xong khóe miệng giật giật, vẫn rất khó liên hệ người đàn ông mặc dù không nho nhã nhưng nói tóm lại vẫn lễ phép hơn Bích Diểu ở trước mặt này với Bích Diểu một lời không hợp là oán giận với nhau lại.
Cho nên…
“Bích Diểu thật sự là nhân cách thứ hai của ngươi à?”
“... Đúng.”
“Cô ta chính là ngươi, ngươi chính là cô ta?”
Đậu Đậu hỏi như vậy, Bích Long hơi ngẩn ra, sau đó mặt mũi xoắn xuýt lại, đáp, “Coi là vậy đi. Năm đó Bích gia bị tịch thu tài sản giết chết cả nhà, chỉ còn lại một kẻ tham sống sợ chết là ta, lúc trốn truy binh, ta thức tỉnh thiên phú phân liệt ra nhân cách thứ hai, ngụy trang thành phụ nữ trà trộn vào Thánh nữ các.”
Đậu Đậu, “...”
Cô còn có thể nói gì? Cô còn có thể nói thế nào?
Cô chỉ có thể vỗ tay không ngừng thổn thức bày tỏ, “Được! Có khí phách! Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất! Trốn hay lắm!”
Thật ra trong lòng cô nghĩ là: Chậc chậc chậc, phân liệt ra nhân cách thứ hai là có cơ thể thứ hai, được lắm! Cái này vui này!
Nhưng Bích Long không nhìn ra, anh ta cho là Đậu Đậu hiểu anh ta, hơi quỳ rạp xuống đất gọi ma chủ, thề tận trung đi theo cô.
Đậu Đậu làm bộ làm tịch đỡ anh ta lên, liếc thấy sắc mặt người bên cạnh khó hiểu, khẽ ho một tiếng.
Yêu Nghiệt hoàn hồn lại, không nói gì cả, chỉ khẽ cau mày, nhấc chân biến mất tại chỗ. Chỉ thiếu một ma tinh nữa thôi là tập hợp đủ rồi, hắn phải nghĩ xem trừ khử Ma quân thế nào.
Năm đó trận pháp Long vương dùng để áp chế vợ chính là thất tinh chu hồn trận. Bây giờ vợ lật đổ chính quyền của Ma quân, việc đầu tiên phải làm cũng là tập hợp đủ bảy viên ma tinh.
Hắn hoàn toàn có lý do tin tưởng trong này có liên hệ gì đó, bây giờ hắn sẽ đi hỏi ngay!
Còn vừa rồi nổi máu ghen...
Có thể bỏ qua, một kẻ không bình thường nam không ra nam nữ không ra nữ như vậy, hắn dám lấy tính mạng thề vợ hắn tuyệt đối không thích!
Thử hỏi phàm là một người phụ nữ hơi bình thường một chút, ai muốn người đàn ông nhà mình thỉnh thoảng lại biến thành nữ này nọ với người đàn ông khác chứ?
Có điều bây giờ Đậu Đậu không có thời gian suy nghĩ cái này, cô thấy Yêu Nghiệt đi rồi, hơi nghi ngờ nhìn cái cửa sổ hắn rời đi, thắc mắc, “Sắc mặt đó, không phải là tức giận chứ?”
“Ai?”
“... Không có gì, ha ha ha, không có gì, ngươi đi ngủ đi, ngày mai theo ta vào cung. Ngộ nhỡ Ma quân gì gì đó… ngươi lên!”
Nam không ra nam nữ không ra nữ, không cần lãng phí!
So với đích thân mạo hiểm không bằng để cho Bích Long mạo hiểm, sau đó cô chỉ cần phụ trách cắt cổ họng lấy máu hút công lực không phải là được rồi sao?
Ý định này thật là hoàn mỹ!
Bích Long, “... Ta không thích đàn ông.”
“Ta biết.”
“Ta nói ta không thích đàn ông.”
“Ta nói ta biết.”
“Vậy vừa rồi ngươi còn nói…”
Mặt Bích Diểu đường nét ôn hòa, đổi thành Bích Long thì góc cạnh rõ ràng.
Có điều vẫn là câu nói đó, móa, nam nữ khó phân.
Đương nhiên Đậu Đậu không thể nào trực tiếp nói với Bích Long như vậy, dù sao cô vẫn cần người ta giúp đỡ đánh boss.
Nghĩ đến đây, Đậu Đậu đi thẳng vào vấn đề, “Bích Diểu, khụ, Bích Long. Nếu ngươi đã là một trong những ma tinh, vậy có chuyện này ta vẫn phải nhờ ngươi giúp.”
“Đương nhiên, đợi ma chủ nhiều năm như vậy, dặn dò của ma chủ, Bích Long không thể chối từ.”
Đậu Đậu nghe xong khóe miệng giật giật, vẫn rất khó liên hệ người đàn ông mặc dù không nho nhã nhưng nói tóm lại vẫn lễ phép hơn Bích Diểu ở trước mặt này với Bích Diểu một lời không hợp là oán giận với nhau lại.
Cho nên…
“Bích Diểu thật sự là nhân cách thứ hai của ngươi à?”
“... Đúng.”
“Cô ta chính là ngươi, ngươi chính là cô ta?”
Đậu Đậu hỏi như vậy, Bích Long hơi ngẩn ra, sau đó mặt mũi xoắn xuýt lại, đáp, “Coi là vậy đi. Năm đó Bích gia bị tịch thu tài sản giết chết cả nhà, chỉ còn lại một kẻ tham sống sợ chết là ta, lúc trốn truy binh, ta thức tỉnh thiên phú phân liệt ra nhân cách thứ hai, ngụy trang thành phụ nữ trà trộn vào Thánh nữ các.”
Đậu Đậu, “...”
Cô còn có thể nói gì? Cô còn có thể nói thế nào?
Cô chỉ có thể vỗ tay không ngừng thổn thức bày tỏ, “Được! Có khí phách! Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất! Trốn hay lắm!”
Thật ra trong lòng cô nghĩ là: Chậc chậc chậc, phân liệt ra nhân cách thứ hai là có cơ thể thứ hai, được lắm! Cái này vui này!
Nhưng Bích Long không nhìn ra, anh ta cho là Đậu Đậu hiểu anh ta, hơi quỳ rạp xuống đất gọi ma chủ, thề tận trung đi theo cô.
Đậu Đậu làm bộ làm tịch đỡ anh ta lên, liếc thấy sắc mặt người bên cạnh khó hiểu, khẽ ho một tiếng.
Yêu Nghiệt hoàn hồn lại, không nói gì cả, chỉ khẽ cau mày, nhấc chân biến mất tại chỗ. Chỉ thiếu một ma tinh nữa thôi là tập hợp đủ rồi, hắn phải nghĩ xem trừ khử Ma quân thế nào.
Năm đó trận pháp Long vương dùng để áp chế vợ chính là thất tinh chu hồn trận. Bây giờ vợ lật đổ chính quyền của Ma quân, việc đầu tiên phải làm cũng là tập hợp đủ bảy viên ma tinh.
Hắn hoàn toàn có lý do tin tưởng trong này có liên hệ gì đó, bây giờ hắn sẽ đi hỏi ngay!
Còn vừa rồi nổi máu ghen...
Có thể bỏ qua, một kẻ không bình thường nam không ra nam nữ không ra nữ như vậy, hắn dám lấy tính mạng thề vợ hắn tuyệt đối không thích!
Thử hỏi phàm là một người phụ nữ hơi bình thường một chút, ai muốn người đàn ông nhà mình thỉnh thoảng lại biến thành nữ này nọ với người đàn ông khác chứ?
Có điều bây giờ Đậu Đậu không có thời gian suy nghĩ cái này, cô thấy Yêu Nghiệt đi rồi, hơi nghi ngờ nhìn cái cửa sổ hắn rời đi, thắc mắc, “Sắc mặt đó, không phải là tức giận chứ?”
“Ai?”
“... Không có gì, ha ha ha, không có gì, ngươi đi ngủ đi, ngày mai theo ta vào cung. Ngộ nhỡ Ma quân gì gì đó… ngươi lên!”
Nam không ra nam nữ không ra nữ, không cần lãng phí!
So với đích thân mạo hiểm không bằng để cho Bích Long mạo hiểm, sau đó cô chỉ cần phụ trách cắt cổ họng lấy máu hút công lực không phải là được rồi sao?
Ý định này thật là hoàn mỹ!
Bích Long, “... Ta không thích đàn ông.”
“Ta biết.”
“Ta nói ta không thích đàn ông.”
“Ta nói ta biết.”
“Vậy vừa rồi ngươi còn nói…”
/1918
|