Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
Chương 1669: Những bộ đồ Cưới này, không phải là trước kia quân thượng chuẩn bị cho tỷ tỷ chứ? (1)
/1918
|
Hắn là con trai đắc ý nhất của Ma quân!
Cho nên cái vận mệnh chó chết này là định để cho cô xúi giục cha con người ta giết nhau à?
Không ngoài dự liệu, Hoa Tú Chiêu Nhiên là vị Hoàng tử có khả năng thừa kế ngôi vị Ma quân nhất.
Cho nên…
“Ma tinh là Nhị hoàng tử? Anh kể cái trò cười quốc tế gì thế?”
“... Không phải anh nói, là Đại Vu Sư nói.”
“Đại Vu Sư nhìn thấy rồi?”
“... Chưa.”
“Chưa? Chưa mà anh còn thề son sắt nói với em như vậy à? Là một con ma trưởng thành, nói chuyện là phải nói chứng cứ biết không?”
“Vu Sư nói rồi, vết bớt của Hoa Tú Chiêu Nhiên ở trên đùi, y không tiện xem!”
“Phụt!”
Đậu Đậu phun hết ngụm trà lên mặt Mạch Lăng, “Anh nói cái gì? Ở đâu?”
“Trên, trên đùi...”
Lần này Đậu Đậu hoàn toàn đơ rồi, “anh” rất lâu cũng không nói ra được cái gì.
Trên đùi?
Đùa cô hả?
Hôm qua bớt của Bích Diểu ở trên mông cô đã đủ phiền lòng rồi!
“Đại Vu Sư không tiện xem, em tiện xem chắc?”
“Đương nhiên… không phải.”
“Hử?”
Giọng Đậu Đậu nguy hiểm, mí mắt Mạch Lăng run lên, “Cái đó, dù sao Thục phi đã nói như vậy, về cơ bản đã có thể khẳng định rồi. Qua mấy ngày nữa em sẽ phải vào cung, nghĩ cách xúi giục hắn phản không phải là được rồi à?”
Còn việc có nhìn hay không, dù sao đều là nam sủng của cô, nhìn sớm nhìn muộn không phải vẫn phải nhìn à?
Đương nhiên Mạch Lăng sẽ không nói lời này với Đậu Đậu, nếu anh ta thật sự dám nói như vậy, em gái ngốc của anh ta sẽ dám mặc kệ không làm nữa.
Vậy là Mạch Lăng úp úp mở mở giải thích mấy câu, sau đó xách hộp cơm lên, “Trước cứ như vậy đi, anh sẽ bảo mấy người kia trốn trong đồ cưới của em vào cung. Đến lúc đó em đợi cơ hội ra tay là được.”
“... Vậy cũng chỉ có thể tạm thời như thế thôi.”
Đậu Đậu bưng trà tiếp tục uống, trong đầu vẫn có chút khó tiếp nhận nổi.
Hoa Tú Chiêu Nhiên?
Thế mà lại là Hoa Tú Chiêu Nhiên?
Một chậu máu chó nóng hầm hập dội xuống như vậy, cho dù cô soán vị thành công cũng là phụ nữ mắc tội thiên cổ ok!
Hắn với Ma quân là cha con!
Ôi chao, phải làm thế nào mới tốt đây?
Nhưng mà...
Suy nghĩ kỹ, hình như năm đó Ma quân kế vị cũng như vậy.
Nghe nói, lúc đầu người Ma quân tiền nhiệm Hoa Tú Liệt vừa ý nhất không phải là Ma quân, sau đó Ma quân trải qua một loạt cố gắng trong tối ngoài sáng, ông ta mới khiến Ma quân truyền ngôi vị cho mình.
Từ xưa tới nay, nhà đế vương không có anh em, Ma quân vì leo lên ngôi vị đó mà làm chuyện thương thiên hại lý chỉ có điều quần ma không biết mà thôi.
Cho nên, thắng làm vua thua làm giặc, lịch sử trước nay đều do người thắng viết ra.
Sau khi cô soán vị, sử quan đương nhiên sẽ viết theo ý cô rồi.
Quyết định xong, Đậu Đậu bế hai đứa bé đến chỗ trưởng lão thánh nữ chọn áo cưới.
“Mạch Phi, nào, xem mấy bộ đồ cưới này đi.”
Trưởng lão thánh nữ rất nhiệt tình, nhiệt tình đến nỗi Đậu Đậu có chút lúng túng, “Trưởng lão, ngươi không cần như vậy đâu, dù sao chăng nữa ta cũng chỉ là đệ tử của ngươi mà thôi.”
Cho nên cái vận mệnh chó chết này là định để cho cô xúi giục cha con người ta giết nhau à?
Không ngoài dự liệu, Hoa Tú Chiêu Nhiên là vị Hoàng tử có khả năng thừa kế ngôi vị Ma quân nhất.
Cho nên…
“Ma tinh là Nhị hoàng tử? Anh kể cái trò cười quốc tế gì thế?”
“... Không phải anh nói, là Đại Vu Sư nói.”
“Đại Vu Sư nhìn thấy rồi?”
“... Chưa.”
“Chưa? Chưa mà anh còn thề son sắt nói với em như vậy à? Là một con ma trưởng thành, nói chuyện là phải nói chứng cứ biết không?”
“Vu Sư nói rồi, vết bớt của Hoa Tú Chiêu Nhiên ở trên đùi, y không tiện xem!”
“Phụt!”
Đậu Đậu phun hết ngụm trà lên mặt Mạch Lăng, “Anh nói cái gì? Ở đâu?”
“Trên, trên đùi...”
Lần này Đậu Đậu hoàn toàn đơ rồi, “anh” rất lâu cũng không nói ra được cái gì.
Trên đùi?
Đùa cô hả?
Hôm qua bớt của Bích Diểu ở trên mông cô đã đủ phiền lòng rồi!
“Đại Vu Sư không tiện xem, em tiện xem chắc?”
“Đương nhiên… không phải.”
“Hử?”
Giọng Đậu Đậu nguy hiểm, mí mắt Mạch Lăng run lên, “Cái đó, dù sao Thục phi đã nói như vậy, về cơ bản đã có thể khẳng định rồi. Qua mấy ngày nữa em sẽ phải vào cung, nghĩ cách xúi giục hắn phản không phải là được rồi à?”
Còn việc có nhìn hay không, dù sao đều là nam sủng của cô, nhìn sớm nhìn muộn không phải vẫn phải nhìn à?
Đương nhiên Mạch Lăng sẽ không nói lời này với Đậu Đậu, nếu anh ta thật sự dám nói như vậy, em gái ngốc của anh ta sẽ dám mặc kệ không làm nữa.
Vậy là Mạch Lăng úp úp mở mở giải thích mấy câu, sau đó xách hộp cơm lên, “Trước cứ như vậy đi, anh sẽ bảo mấy người kia trốn trong đồ cưới của em vào cung. Đến lúc đó em đợi cơ hội ra tay là được.”
“... Vậy cũng chỉ có thể tạm thời như thế thôi.”
Đậu Đậu bưng trà tiếp tục uống, trong đầu vẫn có chút khó tiếp nhận nổi.
Hoa Tú Chiêu Nhiên?
Thế mà lại là Hoa Tú Chiêu Nhiên?
Một chậu máu chó nóng hầm hập dội xuống như vậy, cho dù cô soán vị thành công cũng là phụ nữ mắc tội thiên cổ ok!
Hắn với Ma quân là cha con!
Ôi chao, phải làm thế nào mới tốt đây?
Nhưng mà...
Suy nghĩ kỹ, hình như năm đó Ma quân kế vị cũng như vậy.
Nghe nói, lúc đầu người Ma quân tiền nhiệm Hoa Tú Liệt vừa ý nhất không phải là Ma quân, sau đó Ma quân trải qua một loạt cố gắng trong tối ngoài sáng, ông ta mới khiến Ma quân truyền ngôi vị cho mình.
Từ xưa tới nay, nhà đế vương không có anh em, Ma quân vì leo lên ngôi vị đó mà làm chuyện thương thiên hại lý chỉ có điều quần ma không biết mà thôi.
Cho nên, thắng làm vua thua làm giặc, lịch sử trước nay đều do người thắng viết ra.
Sau khi cô soán vị, sử quan đương nhiên sẽ viết theo ý cô rồi.
Quyết định xong, Đậu Đậu bế hai đứa bé đến chỗ trưởng lão thánh nữ chọn áo cưới.
“Mạch Phi, nào, xem mấy bộ đồ cưới này đi.”
Trưởng lão thánh nữ rất nhiệt tình, nhiệt tình đến nỗi Đậu Đậu có chút lúng túng, “Trưởng lão, ngươi không cần như vậy đâu, dù sao chăng nữa ta cũng chỉ là đệ tử của ngươi mà thôi.”
/1918
|