“À! Đúng đúng đúng, mấy ngày trước khi thoái vị phụ thân ta đã đưa cho ta xem một lần.”
Yêu Nghiệt, “...”
Chẳng trách, hóa ra là Diêm Quân thoái vị rồi, ai không biết còn tưởng là sinh trưởng ngược nữa.
Con trai này của ông ta quá giống ông ta, y như copy paste! Yêu Nghiệt nghĩ như vậy, nhưng Diêm Quân cũng đang quan sát hắn, quan sát xong rồi quan sát đủ rồi làm một động tác tay mời, “Đế Tôn, mời người ngồi.”
Anh ta thấy đối phương cũng không giống người một lời không hợp liền giết cả nhà người ta, sao cha anh ta luôn dặn dò anh ta cung kính chút nhỉ? Yêu Nghiệt cũng không từ chối, kéo Đậu Đậu đi tới cái ghế da hổ kia ngồi xuống, lấy hai hồn phách ra khỏi ống tay áo: “Đưa đi đầu thai, sai Tư mệnh viết mệnh cách cho tốt.
Nhờ Nguyệt Lão nối dây tơ hồng.”
“...
Ai thế?”
“Thượng cổ Thần long Xích Viêm, cùng với vợ ông ta, Hoa Tú.”
“Hả?”
Diêm Quân nuốt nước bọt, “Đây đây đây, đây là chuyện gì thế?”
“Năm đó Hoa Tú phu nhân bị bà tổ của ta ám hại hương tiêu ngọc vẫn, tiền bối Xích Viêm quá mức đau lòng rơi vào Ma đạo, lúc ông ta thu thập hồn phách, thuận tiện kiến lập ra Ma tộc, tìm được một cái cây sắp thành tinh nuôi hồn phách của phu nhân Hoa Tú.
Vì nối lại tiền duyên nên giao hồn phách cho bản tôn mang đến Địa Phủ để vào lại luân hồi.”
Yêu Nghiệt giải thích đơn giản, sau đó nhìn về phía Đậu Đậu, nói chuyện Long tộc Đông Hải cũng là con cháu của Xích Viêm cho cô biết.
Sau đó chính là giọng kinh ngạc của Diêm Quân, “Vậy tại sao không trực tiếp đợi phu nhân Hoa Tú thành tinh rồi nối lại tiền duyên? Đến Địa Phủ đầu thai là sao chứ?”
“...
Ông ta là ma, ông ta đã không có tình nữa rồi.
Hơn nữa ông ta đã già đi, sao xứng với phu nhân Hoa Tú?”
Nửa câu sau hoàn toàn là Yêu Nghiệt chém gió, nhưng lại phi thường thuyết phục được Diêm Quân mới.
Anh ta bừng tỉnh gật đầu, rất lâu sau, nuốt nước miếng nhận chuyện khổ sai này, “Được rồi, vậy thì đưa bọn họ vào lại luân hồi đi.
Mọi người chờ một chút, ta đi gọi hai vị Tư Mệnh.”
Nói xong Diêm Quân đi ra ngoài, chỉ chốc lát, đã gọi một nam một nữ nhìn là biết chính là một nhà Tư Mệnh tới.
Tư Mệnh cầm sổ mệnh cách viết viết vẽ vẽ, mỗi lần viết một loại mệnh cách, rồi bảo Đậu Đậu và Yêu Nghiệt xem trước xem.
Đậu Đậu say sưa xem, sau khi xem xong tổng kết một hồi, mệnh cách hai vị Tư Mệnh viết, nói chung có thể chia làm hai loại: Văn thanh mai trúc mã lớn lên bên nhau, văn xxx trước yêu sau! Nói tóm lại, Tư mệnh nam cô không dám bảo đảm, nhưng cô chắc chắn vị Tư mệnh nữ này nhất định cũng đọc tiểu thuyết ngôn tình giống cô.
Đậu Đậu có chút cảm khái, cô cảm thấy bây giờ làm gì cũng không dễ dàng.
Làm Tư Mệnh, cũng phải theo trào lưu...
“Khụ khụ, à, Tôn thượng, người xem cái này…”
“Vợ, em cảm thấy thế nào?”
Đậu Đậu à một tiếng, thuận miệng hỏi, “Có kiểu văn đảo ngược không? Chính là cái loại văn nam chủ lạc lối phản bội nữ chủ, sau đó bị nữ chủ treo lên đánh ấy!”
Mặt Tư Mệnh nữ xoắn xuýt, “Có thì có, nhưng thân phận của hai vị này, tiểu nhân...
tiểu nhân không dám khinh suất.”
Đậu Đậu thầm nghĩ cũng đúng, chỗ dựa thượng cổ Thần tộc của người ta vẫn đặt ở đó, không cần tặng quà thì việc luân hồi chuyển thế cũng thuận lợi rồi.
Nhìn Tư Mệnh nữ này đi, lại chỉ dám viết loại ngọt văn! Ờ, làm một quần chúng hóng chuyện chỉ xem náo nhiệt không chê lớn chuyện, Đậu Đậu cảm thấy cô phải làm cái gì đó.
Vì vậy cô hắng giọng, “Vừa rồi Đế Tôn nói gì, Diêm Quân đều nghe thấy cả rồi chứ?”
Diêm quân, “...
Nghe thấy rồi.”
“Nghe thấy là được! Sở dĩ lão tiền bối Xích Viêm này muốn vào lại luân hồi, chính là muốn nối lại tiền duyên với vợ ông ta, nhưng luân hồi chuyển thế vẫn phải trả giá chứ! Không cần biết là ông ta thật lòng trèo tường hay là giả ý lạc lối, nói tóm lại, không phải ông ta vẫn tạo ra hai dân tộc sao?”
Yêu Nghiệt, “...”
Chẳng trách, hóa ra là Diêm Quân thoái vị rồi, ai không biết còn tưởng là sinh trưởng ngược nữa.
Con trai này của ông ta quá giống ông ta, y như copy paste! Yêu Nghiệt nghĩ như vậy, nhưng Diêm Quân cũng đang quan sát hắn, quan sát xong rồi quan sát đủ rồi làm một động tác tay mời, “Đế Tôn, mời người ngồi.”
Anh ta thấy đối phương cũng không giống người một lời không hợp liền giết cả nhà người ta, sao cha anh ta luôn dặn dò anh ta cung kính chút nhỉ? Yêu Nghiệt cũng không từ chối, kéo Đậu Đậu đi tới cái ghế da hổ kia ngồi xuống, lấy hai hồn phách ra khỏi ống tay áo: “Đưa đi đầu thai, sai Tư mệnh viết mệnh cách cho tốt.
Nhờ Nguyệt Lão nối dây tơ hồng.”
“...
Ai thế?”
“Thượng cổ Thần long Xích Viêm, cùng với vợ ông ta, Hoa Tú.”
“Hả?”
Diêm Quân nuốt nước bọt, “Đây đây đây, đây là chuyện gì thế?”
“Năm đó Hoa Tú phu nhân bị bà tổ của ta ám hại hương tiêu ngọc vẫn, tiền bối Xích Viêm quá mức đau lòng rơi vào Ma đạo, lúc ông ta thu thập hồn phách, thuận tiện kiến lập ra Ma tộc, tìm được một cái cây sắp thành tinh nuôi hồn phách của phu nhân Hoa Tú.
Vì nối lại tiền duyên nên giao hồn phách cho bản tôn mang đến Địa Phủ để vào lại luân hồi.”
Yêu Nghiệt giải thích đơn giản, sau đó nhìn về phía Đậu Đậu, nói chuyện Long tộc Đông Hải cũng là con cháu của Xích Viêm cho cô biết.
Sau đó chính là giọng kinh ngạc của Diêm Quân, “Vậy tại sao không trực tiếp đợi phu nhân Hoa Tú thành tinh rồi nối lại tiền duyên? Đến Địa Phủ đầu thai là sao chứ?”
“...
Ông ta là ma, ông ta đã không có tình nữa rồi.
Hơn nữa ông ta đã già đi, sao xứng với phu nhân Hoa Tú?”
Nửa câu sau hoàn toàn là Yêu Nghiệt chém gió, nhưng lại phi thường thuyết phục được Diêm Quân mới.
Anh ta bừng tỉnh gật đầu, rất lâu sau, nuốt nước miếng nhận chuyện khổ sai này, “Được rồi, vậy thì đưa bọn họ vào lại luân hồi đi.
Mọi người chờ một chút, ta đi gọi hai vị Tư Mệnh.”
Nói xong Diêm Quân đi ra ngoài, chỉ chốc lát, đã gọi một nam một nữ nhìn là biết chính là một nhà Tư Mệnh tới.
Tư Mệnh cầm sổ mệnh cách viết viết vẽ vẽ, mỗi lần viết một loại mệnh cách, rồi bảo Đậu Đậu và Yêu Nghiệt xem trước xem.
Đậu Đậu say sưa xem, sau khi xem xong tổng kết một hồi, mệnh cách hai vị Tư Mệnh viết, nói chung có thể chia làm hai loại: Văn thanh mai trúc mã lớn lên bên nhau, văn xxx trước yêu sau! Nói tóm lại, Tư mệnh nam cô không dám bảo đảm, nhưng cô chắc chắn vị Tư mệnh nữ này nhất định cũng đọc tiểu thuyết ngôn tình giống cô.
Đậu Đậu có chút cảm khái, cô cảm thấy bây giờ làm gì cũng không dễ dàng.
Làm Tư Mệnh, cũng phải theo trào lưu...
“Khụ khụ, à, Tôn thượng, người xem cái này…”
“Vợ, em cảm thấy thế nào?”
Đậu Đậu à một tiếng, thuận miệng hỏi, “Có kiểu văn đảo ngược không? Chính là cái loại văn nam chủ lạc lối phản bội nữ chủ, sau đó bị nữ chủ treo lên đánh ấy!”
Mặt Tư Mệnh nữ xoắn xuýt, “Có thì có, nhưng thân phận của hai vị này, tiểu nhân...
tiểu nhân không dám khinh suất.”
Đậu Đậu thầm nghĩ cũng đúng, chỗ dựa thượng cổ Thần tộc của người ta vẫn đặt ở đó, không cần tặng quà thì việc luân hồi chuyển thế cũng thuận lợi rồi.
Nhìn Tư Mệnh nữ này đi, lại chỉ dám viết loại ngọt văn! Ờ, làm một quần chúng hóng chuyện chỉ xem náo nhiệt không chê lớn chuyện, Đậu Đậu cảm thấy cô phải làm cái gì đó.
Vì vậy cô hắng giọng, “Vừa rồi Đế Tôn nói gì, Diêm Quân đều nghe thấy cả rồi chứ?”
Diêm quân, “...
Nghe thấy rồi.”
“Nghe thấy là được! Sở dĩ lão tiền bối Xích Viêm này muốn vào lại luân hồi, chính là muốn nối lại tiền duyên với vợ ông ta, nhưng luân hồi chuyển thế vẫn phải trả giá chứ! Không cần biết là ông ta thật lòng trèo tường hay là giả ý lạc lối, nói tóm lại, không phải ông ta vẫn tạo ra hai dân tộc sao?”
/1918
|