Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
Chương 1881: Phiên ngoại 15 NGOẠI TRỪ TUỔI TÁC HƠI NHỎ CHÚT, CÒN LẠI KHÔNG CÓ CHUYỆN GÌ LỚN CẢ (1)
/1918
|
Rất nhanh phòng bên cạnh đã vang lên hai tiếng xối nước, rất lâu sau đó, lâu đến nỗi trong nhà vệ sinh trừ hơi thở của đối phương ra cũng không cảm giác được người thứ ba nữa, cuối cùng Viên Viên buông tay ra, để Tên Ngốc xuống.
Cả người Tên Ngốc đều không ổn, sau khi đứng xuống đất cũng không biết để hai cái tay ở đâu.
Nhưng Viên Viên đã qua cơn không biết như thế nào cho phải rồi, cô ho khẽ một tiếng, “Chúng ta đi ra ngoài trước rồi nói.”
Bởi vì vừa rồi Biển Biển đến nhanh, cô móc của tùy ý ra cũng rất vội vàng, nên theo bản năng cô liền nghĩ đến nhà vệ sinh nữ trong quán trà này, vì lúc đến uống trà chiều cô vừa mới vào đó.
Vì vậy Tên Ngốc đã cùng cô vào nhà vệ sinh nữ.
Cũng coi là lần đầu tiên trong cuộc đời...
Lúc đi theo Viên Viên ra khỏi nhà vệ sinh nữ, Tên Ngốc chỉ muốn trực tiếp tìm một kẽ hở mà chui vào.
May mà quán trà này cũng coi là đắt tiền, trừ thư ký Lisa không biết tự lượng sức mạnh của anh cậu ta cùng với cô bạn chỉ biết xúi giục người khác làm người thứ ba kia thì tư chất của những khách còn lại đều tương đối cao, cho dù nhìn thấy một người đàn ông như cậu ta đi từ nhà vệ sinh nữ ra, cũng không đến nỗi kinh ngạc nuốt luôn lưỡi lại.
Về điểm này, Tên Ngốc đặc biệt vui mừng, vui mừng cậu ta dẫn cô gái đi uống trà chiều ở nơi tao nhã yên tĩnh như vậy.
Nếu không đổi thành bất kỳ một nhà hàng nào khác, cậu ta đã sớm bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ nói xấu sau lưng rồi.
Là thanh niên năm tốt hiếm có ở Cửu chấu, cậu ta có mấy cái mặt mũi cũng không thể đi từ nhà vệ sinh nữ ra như vậy được.
Cho nên Tên Ngốc vừa lên xe lập tức đạp mạnh chân ga, lao qua hai cái đèn đỏ quẹo bảy tám con phố, cuối cùng mới giảm tốc độ.
Viên Viên ngồi ở ghế phụ rất muốn yên tĩnh, “Anh lái nhanh như vậy làm gì? Nếu như tôi không phải là yêu, lúc này tuyệt đối trên xe của anh toàn là bãi nôn của tôi”
Tên Ngốc nghe thấy thế cười ha ha, “Tôi cám ơn cô nha!”
Nói xong lại quẹo đi, cảnh đường phố trước mặt Viên Viên rất quen thuộc...
chính là đường đến chung cư Vạn Tượng.
“Không thể đến nơi đó!”
Viên Viên đột nhiên mở miệng nói như vậy, Tên Ngốc nghi ngờ nhìn cô, “Không thể đi đâu?”
“Khụ, ý tôi là, đột nhiên tôi không muốn ở nhà anh nữa, anh tìm cái khách sạn nào tùy tiện thuê một căn phòng cho tôi là được rồi”
Đến phòng 916? Cô không phải kẻ ngốc! Với sự hiểu biết của cô đối với Biển Biển, lúc này không phải đang tính hành tung của cô thì chính là đã đến phòng 916 cắm sào chờ nước rồi.
Nếu không muốn bị bắt về nhà sớm, cô vẫn không nên mạo hiểm.
Tên Ngốc thầm nghĩ cô gái nhỏ này thật nhiều chuyện nhưng ngoài mặt lại nói, “Cũng được, suy cho cùng cô ở chỗ tôi cũng không tiện”
Nói xong cậu ta rẽ đến khách sạn Vương Triều ở con phố bên cạnh, dẫn Viên Viên đi đến trước bàn đăng ký, nói, “Thuê phòng!”
Lễ tân đần mặt ra, lập tức hoàn hồn lại, “Vâng, Nhị thiếu”
Sau đó Tên Ngốc liền hiểu ra, vội vàng giải thích nói, “Cô đừng hiểu lầm, không phải như cô nghĩ đâu!”
Nói xong cậu ta vội vàng đưa mắt ra hiệu với Viện Viến, “Chứng minh thư!”
Ánh mắt Viên Viên cực kỳ vô tội, “Chứng minh thư? Tôi, tôi không có.”
Lần này lễ tân càng hiểu lầm rồi...
Còn giải thích? Giải thích chính là che giấu! Che giấu chính là sự thật! Nhị thiếu không chỉ dẫn con gái đến thuê phòng, cô gái người ta còn là một vị thành niên chưa có chứng minh thu! Không được, nhất định phải nói cái tin tức này cho Đại thiếu! Lễ tân quyết định như vậy, nhưng ngoài mặt vẫn cung kính nói, “Người Nhị thiếu dẫn đến đương nhiên là không cần trình giấy tờ, đây là thẻ mở cửa phòng, mời hai vị”
Tên Ngốc có trăm miệng cũng không thể bào chữa, bất đắc dĩ an ủi mình thanh giả tự thanh.
Sau đó cậu ta cầm thẻ phòng đưa cho Viên Viên, “Tự đi đi”
Nếu cậu ta còn đưa lên, vậy không phải là đã định tội danh rồi à? May mà tiểu yêu kia cũng không phải là đứa ngu, cô nhận thẻ phòng xong liền rất ngoan ngoãn rời đi.
Cả người Tên Ngốc đều không ổn, sau khi đứng xuống đất cũng không biết để hai cái tay ở đâu.
Nhưng Viên Viên đã qua cơn không biết như thế nào cho phải rồi, cô ho khẽ một tiếng, “Chúng ta đi ra ngoài trước rồi nói.”
Bởi vì vừa rồi Biển Biển đến nhanh, cô móc của tùy ý ra cũng rất vội vàng, nên theo bản năng cô liền nghĩ đến nhà vệ sinh nữ trong quán trà này, vì lúc đến uống trà chiều cô vừa mới vào đó.
Vì vậy Tên Ngốc đã cùng cô vào nhà vệ sinh nữ.
Cũng coi là lần đầu tiên trong cuộc đời...
Lúc đi theo Viên Viên ra khỏi nhà vệ sinh nữ, Tên Ngốc chỉ muốn trực tiếp tìm một kẽ hở mà chui vào.
May mà quán trà này cũng coi là đắt tiền, trừ thư ký Lisa không biết tự lượng sức mạnh của anh cậu ta cùng với cô bạn chỉ biết xúi giục người khác làm người thứ ba kia thì tư chất của những khách còn lại đều tương đối cao, cho dù nhìn thấy một người đàn ông như cậu ta đi từ nhà vệ sinh nữ ra, cũng không đến nỗi kinh ngạc nuốt luôn lưỡi lại.
Về điểm này, Tên Ngốc đặc biệt vui mừng, vui mừng cậu ta dẫn cô gái đi uống trà chiều ở nơi tao nhã yên tĩnh như vậy.
Nếu không đổi thành bất kỳ một nhà hàng nào khác, cậu ta đã sớm bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ nói xấu sau lưng rồi.
Là thanh niên năm tốt hiếm có ở Cửu chấu, cậu ta có mấy cái mặt mũi cũng không thể đi từ nhà vệ sinh nữ ra như vậy được.
Cho nên Tên Ngốc vừa lên xe lập tức đạp mạnh chân ga, lao qua hai cái đèn đỏ quẹo bảy tám con phố, cuối cùng mới giảm tốc độ.
Viên Viên ngồi ở ghế phụ rất muốn yên tĩnh, “Anh lái nhanh như vậy làm gì? Nếu như tôi không phải là yêu, lúc này tuyệt đối trên xe của anh toàn là bãi nôn của tôi”
Tên Ngốc nghe thấy thế cười ha ha, “Tôi cám ơn cô nha!”
Nói xong lại quẹo đi, cảnh đường phố trước mặt Viên Viên rất quen thuộc...
chính là đường đến chung cư Vạn Tượng.
“Không thể đến nơi đó!”
Viên Viên đột nhiên mở miệng nói như vậy, Tên Ngốc nghi ngờ nhìn cô, “Không thể đi đâu?”
“Khụ, ý tôi là, đột nhiên tôi không muốn ở nhà anh nữa, anh tìm cái khách sạn nào tùy tiện thuê một căn phòng cho tôi là được rồi”
Đến phòng 916? Cô không phải kẻ ngốc! Với sự hiểu biết của cô đối với Biển Biển, lúc này không phải đang tính hành tung của cô thì chính là đã đến phòng 916 cắm sào chờ nước rồi.
Nếu không muốn bị bắt về nhà sớm, cô vẫn không nên mạo hiểm.
Tên Ngốc thầm nghĩ cô gái nhỏ này thật nhiều chuyện nhưng ngoài mặt lại nói, “Cũng được, suy cho cùng cô ở chỗ tôi cũng không tiện”
Nói xong cậu ta rẽ đến khách sạn Vương Triều ở con phố bên cạnh, dẫn Viên Viên đi đến trước bàn đăng ký, nói, “Thuê phòng!”
Lễ tân đần mặt ra, lập tức hoàn hồn lại, “Vâng, Nhị thiếu”
Sau đó Tên Ngốc liền hiểu ra, vội vàng giải thích nói, “Cô đừng hiểu lầm, không phải như cô nghĩ đâu!”
Nói xong cậu ta vội vàng đưa mắt ra hiệu với Viện Viến, “Chứng minh thư!”
Ánh mắt Viên Viên cực kỳ vô tội, “Chứng minh thư? Tôi, tôi không có.”
Lần này lễ tân càng hiểu lầm rồi...
Còn giải thích? Giải thích chính là che giấu! Che giấu chính là sự thật! Nhị thiếu không chỉ dẫn con gái đến thuê phòng, cô gái người ta còn là một vị thành niên chưa có chứng minh thu! Không được, nhất định phải nói cái tin tức này cho Đại thiếu! Lễ tân quyết định như vậy, nhưng ngoài mặt vẫn cung kính nói, “Người Nhị thiếu dẫn đến đương nhiên là không cần trình giấy tờ, đây là thẻ mở cửa phòng, mời hai vị”
Tên Ngốc có trăm miệng cũng không thể bào chữa, bất đắc dĩ an ủi mình thanh giả tự thanh.
Sau đó cậu ta cầm thẻ phòng đưa cho Viên Viên, “Tự đi đi”
Nếu cậu ta còn đưa lên, vậy không phải là đã định tội danh rồi à? May mà tiểu yêu kia cũng không phải là đứa ngu, cô nhận thẻ phòng xong liền rất ngoan ngoãn rời đi.
/1918
|