Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
Chương 1914: Phiên ngoại 48 GẬY ÔNG ĐẬP LƯNG ÔNG (2)
/1918
|
Cậu ta cảm thấy con trai nhà sư thúc càng lớn càng đen tối, mặc kệ, sau này cách xa cậu một chút, nếu không cậu trả thù cậu ta thì làm thế nào? Tên Ngốc quyết định xong, cũng không dám gắp thức ăn cho Viên Viên, cả quá trình đều ngồi ngay ngắn ăn cơm, xong rồi mau lẹ chuồn đi, để lại Viên Viên ngẩn tò te.
Bởi vì cho dù cô là Viên Viên hay là Phi Ngư, tên thiểu năng này đều không có ý gì với cô cả.
Viên Viên tức giận, đập đũa lên bàn, hừ hừ đi về phòng.
Cả gia đình nhìn theo cùng lắc đầu, hoàn toàn không để ý, tiếp tục ăn cơm.
Tên Ngốc không biết mình đã bị Biển Biển để ý đến, vừa tính toán Biển Biển kết hôn cậu ta không đi tham gia náo nhiệt sợ bị đánh chết, vừa tìm điện thoại đọc tin nhắn Cục bắt yêu gửi đến, biết gần đây đến lượt cậu ta nghỉ ngơi, vậy là cong khóe miệng lên cười ngây ngô, trở về phòng 916 nằm thẳng cẳng.
Cuối cùng có thể nghỉ ngơi rồi, cậu ta muốn đi chơi khắp nơi.
Nhưng làm sao Tên Ngốc cũng sẽ không ngờ, cho dù cậu ta đi đâu, cũng đều có thể đụng phải con tiểu yêu vui giận bất thường kia.
Viên Viên quyết định làm phiền Tên Ngốc bằng được, nhân lúc cha mẹ cô đưa anh trai chị dâu đến núi Đạo Vương tiến hành đánh giằng co với Đại sư bá, cô đã một lòng một dạ bám theo Tên Ngốc.
Tên Ngốc cảm thấy kỳ quái, đi leo trèo nhìn thấy tiểu yêu, đi bơi lội gặp tiểu yêu, thậm chí đi xông hơi cô cũng hận không thể xuyên tường vào trêu chọc cậu ta.
Ai bảo cậu ta lấy oán báo ơn, không cứu cô mà chạy đi cứu con nhỏ tên là Lý Thiên Thiến gì đó? Cô còn giúp con nhỏ Lý Thiên Thiên đó nữa! Cậu ta đã cảm ơn cô chưa? Cho nên Viên Viên trêu chọc Tên Ngốc, năm lần bảy lượt dọa cậu ta, cuối cùng vẫn bị Tên Ngốc tóm vào trong hồ.
Tên Ngốc bị trêu chọc một lần hai lần còn có thể bình tĩnh, nhưng cả đường bị trêu chọc, có tốt tính thế nào cũng phải tức giận.
Cậu ta không hiểu, rốt cuộc tiểu yêu này động kinh cái gì, sao đang yên đang lành sắc mặt lại thay đổi nhanh như vậy? Thật sự nghĩ cậu ta dễ tính à? Viên Viên bất ngờ bị kéo vào trong hồ, nhào vào rồi mở mắt ra, đập vào mắt chính là một cái eo cơ bắp rõ ràng...
Thời gian học đại học, Tên Ngốc luôn tận sức bắt yêu và tập thể dục, cho nên dáng người cậu ta mới đẹp như vậy.
Hai má Viên Viên đỏ lên một cách khả nghi, cô vùng vẫy trong nước, đôi mắt to cũng đỏ lên, “Này! Tự dưng anh kéo tôi xuống nước làm gì hả?”
Tên Ngốc bị cái đòn phủ đầu này làm cho ngẩn ra, nhưng rất nhanh cậu ta đã hoàn hồn lại, “Lời này phải là tôi hỏi cô mới đúng! Gần đây cô bị làm sao thế hả? Sao cứ muốn trêu chọc tôi? Tôi đâu có đắc tội cổ”
Nói ra, cậu ta mới nên tức giận ấy.
Đưa người về nhà phục vụ một đêm, người ta vừa tỉnh đã trực tiếp trở mặt không nhận người.
Nghĩ xem Diệp Tinh Trạch cậu ta cũng đã từng là nhị thế tổ số một ở Đế Đố, lúc nào cậu ta phải hầu hạ người khác chứ? Cho nên sắc mặt Tên Ngốc không được tốt lắm, quan sát Viên Viên mũi đỏ bừng từ trên xuống dưới, “Nói rõ đi, tại sao đột nhiên trở mặt? Tại sao nhất định phải trêu chọc tôi?”
“Tại sao? Trong lòng anh tự rõ!”
Viên Viên tức giận nhìn đi chỗ khác, vừa định dùng yêu pháp trực tiếp đi luôn cho xong, nhưng đã bị Tên Ngốc kéo cánh tay lại.
Cô từ từ quay đầu, thấy yết hầu Tên Ngốc lên lên xuống xuống, hình như ánh mắt cũng nhìn lên ngực cô.
Cố thuận theo ánh mắt Tên Ngốc cúi đầu nhìn, liếc thấy cái áo sơ mi lụa trắng của mình dán sát lên người, lập tức xấu hổ đỏ mặt, “Anh không được nhìn!”
Bởi vì cho dù cô là Viên Viên hay là Phi Ngư, tên thiểu năng này đều không có ý gì với cô cả.
Viên Viên tức giận, đập đũa lên bàn, hừ hừ đi về phòng.
Cả gia đình nhìn theo cùng lắc đầu, hoàn toàn không để ý, tiếp tục ăn cơm.
Tên Ngốc không biết mình đã bị Biển Biển để ý đến, vừa tính toán Biển Biển kết hôn cậu ta không đi tham gia náo nhiệt sợ bị đánh chết, vừa tìm điện thoại đọc tin nhắn Cục bắt yêu gửi đến, biết gần đây đến lượt cậu ta nghỉ ngơi, vậy là cong khóe miệng lên cười ngây ngô, trở về phòng 916 nằm thẳng cẳng.
Cuối cùng có thể nghỉ ngơi rồi, cậu ta muốn đi chơi khắp nơi.
Nhưng làm sao Tên Ngốc cũng sẽ không ngờ, cho dù cậu ta đi đâu, cũng đều có thể đụng phải con tiểu yêu vui giận bất thường kia.
Viên Viên quyết định làm phiền Tên Ngốc bằng được, nhân lúc cha mẹ cô đưa anh trai chị dâu đến núi Đạo Vương tiến hành đánh giằng co với Đại sư bá, cô đã một lòng một dạ bám theo Tên Ngốc.
Tên Ngốc cảm thấy kỳ quái, đi leo trèo nhìn thấy tiểu yêu, đi bơi lội gặp tiểu yêu, thậm chí đi xông hơi cô cũng hận không thể xuyên tường vào trêu chọc cậu ta.
Ai bảo cậu ta lấy oán báo ơn, không cứu cô mà chạy đi cứu con nhỏ tên là Lý Thiên Thiến gì đó? Cô còn giúp con nhỏ Lý Thiên Thiên đó nữa! Cậu ta đã cảm ơn cô chưa? Cho nên Viên Viên trêu chọc Tên Ngốc, năm lần bảy lượt dọa cậu ta, cuối cùng vẫn bị Tên Ngốc tóm vào trong hồ.
Tên Ngốc bị trêu chọc một lần hai lần còn có thể bình tĩnh, nhưng cả đường bị trêu chọc, có tốt tính thế nào cũng phải tức giận.
Cậu ta không hiểu, rốt cuộc tiểu yêu này động kinh cái gì, sao đang yên đang lành sắc mặt lại thay đổi nhanh như vậy? Thật sự nghĩ cậu ta dễ tính à? Viên Viên bất ngờ bị kéo vào trong hồ, nhào vào rồi mở mắt ra, đập vào mắt chính là một cái eo cơ bắp rõ ràng...
Thời gian học đại học, Tên Ngốc luôn tận sức bắt yêu và tập thể dục, cho nên dáng người cậu ta mới đẹp như vậy.
Hai má Viên Viên đỏ lên một cách khả nghi, cô vùng vẫy trong nước, đôi mắt to cũng đỏ lên, “Này! Tự dưng anh kéo tôi xuống nước làm gì hả?”
Tên Ngốc bị cái đòn phủ đầu này làm cho ngẩn ra, nhưng rất nhanh cậu ta đã hoàn hồn lại, “Lời này phải là tôi hỏi cô mới đúng! Gần đây cô bị làm sao thế hả? Sao cứ muốn trêu chọc tôi? Tôi đâu có đắc tội cổ”
Nói ra, cậu ta mới nên tức giận ấy.
Đưa người về nhà phục vụ một đêm, người ta vừa tỉnh đã trực tiếp trở mặt không nhận người.
Nghĩ xem Diệp Tinh Trạch cậu ta cũng đã từng là nhị thế tổ số một ở Đế Đố, lúc nào cậu ta phải hầu hạ người khác chứ? Cho nên sắc mặt Tên Ngốc không được tốt lắm, quan sát Viên Viên mũi đỏ bừng từ trên xuống dưới, “Nói rõ đi, tại sao đột nhiên trở mặt? Tại sao nhất định phải trêu chọc tôi?”
“Tại sao? Trong lòng anh tự rõ!”
Viên Viên tức giận nhìn đi chỗ khác, vừa định dùng yêu pháp trực tiếp đi luôn cho xong, nhưng đã bị Tên Ngốc kéo cánh tay lại.
Cô từ từ quay đầu, thấy yết hầu Tên Ngốc lên lên xuống xuống, hình như ánh mắt cũng nhìn lên ngực cô.
Cố thuận theo ánh mắt Tên Ngốc cúi đầu nhìn, liếc thấy cái áo sơ mi lụa trắng của mình dán sát lên người, lập tức xấu hổ đỏ mặt, “Anh không được nhìn!”
/1918
|