Sở Liên Thành lặng người, “Cô ấy nói xuân dược của tộc Hồ Yêu không có thuốc giải.”
“Cô ta nói vậy ngươi liền tin à?”
Hỏa Quỷ giơ tay ném mảnh vảy rồng màu xanh to cỡ bằng quả trứng gà qua đó, “Đừng có ngốc nữa, cầm đi cứu người. Loại phụ nữ như cô ta, nói ra có mấy câu là thật chứ?” Xong xuôi lại cười tà ác, “Không cùng nhau thật à?”
Sở Liên Thành lắc đầu, thần sắc ảm đạm. Anh muốn ngăn cấm cái thái độ cợt nhả của Hỏa Quỷ, lại phát hiện căn bản không có lập trường để nói. Ả đối với anh, thì ra chỉ toàn là lợi dụng và lừa gạt...
Sở Minh Hiên dùng miếng vảy hộ tâm xong dù có chút thương tổn nhưng không có vấn đề gì. Còn phía Đậu Đậu - À, đã đóng cửa tắt đèn chuẩn bị sáu giới hòa hợp.
Yêu Nghiệt tất nhiên biết rõ xuân dược của tộc Hồ Yêu chỉ có miếng vảy hộ tâm của Long Tộc mới có thể giải được, nhưng hiện giờ hắn không còn ở trong Long Tộc nữa, chạy đi Đông Hải cầu cứu vừa đi vừa về đã mất nửa ngày rồi.
Nửa ngày! Như vậy đã quá muộn không kịp nữa rồi!
Trên thực tế dù có đợi thêm nửa ngày nữa thì cũng không hoàn toàn quá muộn. Chỉ là hắn đã đợi rất lâu mới đợi được đến ngày ông trời cho cơ hội tốt, có ngốc mới chạy đến tận Đông Hải tìm thuốc giải cho cô ấy. Hắn chính là thuốc giải! Cho nên hắn ôm cô, ngựa không ngừng vó về đến 912.
Lăng Đầu Thanh thở hộc hộc chạy theo, rất không có năng lực quan sát mà cứ đưa da rắn lột. Kết quả bị Đại Vương nhà gã hung dữ trợn trừng mắt nhìn, đóng cửa khóa lại cái rầm, chỉ ném lại cho gã một câu.
“Canh cửa!”
Lăng Đầu Thanh trơ mặt ra, “Vâng!”
Đại Vương đưa người phụ nữ của mình lên giường, muốn gã canh chừng cẩn thận?
Ừ! Nhiệm vụ này rất quan trọng, gã nhất định chăm chỉ chấp hành!
Đại Vương đáng thương thật, ở Yêu Đô một nghìn năm cũng chưa từng trải nghiệm qua, đến giờ mới gặp được một người khiến ngài ấy như thế, thật là không dễ dàng!
Cho nên gã nhất định không rời nửa bước để canh chừng. Cho dù lão già Thiên Vương có đến cũng không thể làm phiền Đại Vương lên giường!
Sau đó Lăng Đầu Thanh liền lễ độ cung kính bê tấm da rắn lột của Đại Vương nhà gã, giống như thần giữ cửa đứng trước cửa phòng 912.
Lúc mới bắt đầu, gã thương Đại Vương nhà mình. Bởi vì một Đại Vương chưa từng có kinh nghiệm, lại bị một cô gái người phàm ghét bỏ!
Tình hình cụ thể như sau:
Cô gái người phàm thúc giục, “Anh dừng có cọ xát thế được không! Tôi khó chịu~”
Đại Vương nhẫn nại nói, “Đợi thêm chút, nếu không sẽ bị rách.”
Sau đó cô gái người phàm lại nổi điên, “Tôi không muốn ngón tay!”
Đại Vương nhất định là nghiến răng nghiến lợi, “Cố nhịn!”
Cô gái người phàm nghẹn ngào một lúc, đột nhiên sỉ nhục đến tôn nghiêm đàn ông của Đại Vương, “Rốt cuộc anh có phải là đàn ông không! Nếu không được thì anh gọi điện thoại gọi MB* giúp tôi! Đừng có ở đấy mà cọ cọ bơm bơm đứng đó không làm gì!”
(*MB: moneyboy)
Sau đó trong phòng im lặng một giây, thuận theo từng tiếng la hét không khác gì giết heo của người phụ nữ của Đại Vương, Đại Vương cuối cùng đã cho thấy thực lực xứng danh của tộc Xà yêu rồi!
Tiếp sau đó, sáu giới hoàn hợp thành một cảnh tượng tuyệt đẹp.
Đợi đến ba bốn giờ sáng hôm sau, tình thế đã nhanh chóng đảo ngược.
Tình hình cụ thể, hầy, như sau:
Đại Vương hưng phấn không biết mệt mỏi, “Đừng cắn môi, kêu ra.”
Cô gái người phàm nức nở, “Đừng động vào đó, hu hu hu... Tôi khỏe rồi, thật sự đã khỏe rồi. Anh đừng làm nữa, tôi không chịu nổi nữa! Á~”
Đại Vương chơi xấu, “Không được! Anh thấy em vẫn chưa hết bệnh, đề phòng ngoài việc ý muốn, tiếp tục điều trị. Ngoan, giơ chân cao lên ~”
Cô gái người phàm bắt đầu chửi bậy, “Tên Xà yêu chết tiệt! Ông... ông nội nhà anh, đừng ~ đừng có sâu quá, quá~”
N lần sau đó, bầu trời đã sáng trưng.
Đại Vương vẫn chưa chịu dừng điều trị. Cô gái người phàm không còn sức lực, đồng thời cũng chưa chịu dừng chửi bậy.
“Ông, ông nội nhà anh... coi như tôi xin anh hu hu hu... sưng rồi, sưng hết lên rồi!”
Sau đó Đại Vương hậm hực một tiếng, rất lâu sau mới nói, “Ngủ đi.”
Khóe miệng Lăng Đầu Thanh giật mạnh một cái, cúi đầu nhìn xuống đồng hồ đeo tay - 6 giờ? Đại Vương uy vũ!
“Cô ta nói vậy ngươi liền tin à?”
Hỏa Quỷ giơ tay ném mảnh vảy rồng màu xanh to cỡ bằng quả trứng gà qua đó, “Đừng có ngốc nữa, cầm đi cứu người. Loại phụ nữ như cô ta, nói ra có mấy câu là thật chứ?” Xong xuôi lại cười tà ác, “Không cùng nhau thật à?”
Sở Liên Thành lắc đầu, thần sắc ảm đạm. Anh muốn ngăn cấm cái thái độ cợt nhả của Hỏa Quỷ, lại phát hiện căn bản không có lập trường để nói. Ả đối với anh, thì ra chỉ toàn là lợi dụng và lừa gạt...
Sở Minh Hiên dùng miếng vảy hộ tâm xong dù có chút thương tổn nhưng không có vấn đề gì. Còn phía Đậu Đậu - À, đã đóng cửa tắt đèn chuẩn bị sáu giới hòa hợp.
Yêu Nghiệt tất nhiên biết rõ xuân dược của tộc Hồ Yêu chỉ có miếng vảy hộ tâm của Long Tộc mới có thể giải được, nhưng hiện giờ hắn không còn ở trong Long Tộc nữa, chạy đi Đông Hải cầu cứu vừa đi vừa về đã mất nửa ngày rồi.
Nửa ngày! Như vậy đã quá muộn không kịp nữa rồi!
Trên thực tế dù có đợi thêm nửa ngày nữa thì cũng không hoàn toàn quá muộn. Chỉ là hắn đã đợi rất lâu mới đợi được đến ngày ông trời cho cơ hội tốt, có ngốc mới chạy đến tận Đông Hải tìm thuốc giải cho cô ấy. Hắn chính là thuốc giải! Cho nên hắn ôm cô, ngựa không ngừng vó về đến 912.
Lăng Đầu Thanh thở hộc hộc chạy theo, rất không có năng lực quan sát mà cứ đưa da rắn lột. Kết quả bị Đại Vương nhà gã hung dữ trợn trừng mắt nhìn, đóng cửa khóa lại cái rầm, chỉ ném lại cho gã một câu.
“Canh cửa!”
Lăng Đầu Thanh trơ mặt ra, “Vâng!”
Đại Vương đưa người phụ nữ của mình lên giường, muốn gã canh chừng cẩn thận?
Ừ! Nhiệm vụ này rất quan trọng, gã nhất định chăm chỉ chấp hành!
Đại Vương đáng thương thật, ở Yêu Đô một nghìn năm cũng chưa từng trải nghiệm qua, đến giờ mới gặp được một người khiến ngài ấy như thế, thật là không dễ dàng!
Cho nên gã nhất định không rời nửa bước để canh chừng. Cho dù lão già Thiên Vương có đến cũng không thể làm phiền Đại Vương lên giường!
Sau đó Lăng Đầu Thanh liền lễ độ cung kính bê tấm da rắn lột của Đại Vương nhà gã, giống như thần giữ cửa đứng trước cửa phòng 912.
Lúc mới bắt đầu, gã thương Đại Vương nhà mình. Bởi vì một Đại Vương chưa từng có kinh nghiệm, lại bị một cô gái người phàm ghét bỏ!
Tình hình cụ thể như sau:
Cô gái người phàm thúc giục, “Anh dừng có cọ xát thế được không! Tôi khó chịu~”
Đại Vương nhẫn nại nói, “Đợi thêm chút, nếu không sẽ bị rách.”
Sau đó cô gái người phàm lại nổi điên, “Tôi không muốn ngón tay!”
Đại Vương nhất định là nghiến răng nghiến lợi, “Cố nhịn!”
Cô gái người phàm nghẹn ngào một lúc, đột nhiên sỉ nhục đến tôn nghiêm đàn ông của Đại Vương, “Rốt cuộc anh có phải là đàn ông không! Nếu không được thì anh gọi điện thoại gọi MB* giúp tôi! Đừng có ở đấy mà cọ cọ bơm bơm đứng đó không làm gì!”
(*MB: moneyboy)
Sau đó trong phòng im lặng một giây, thuận theo từng tiếng la hét không khác gì giết heo của người phụ nữ của Đại Vương, Đại Vương cuối cùng đã cho thấy thực lực xứng danh của tộc Xà yêu rồi!
Tiếp sau đó, sáu giới hoàn hợp thành một cảnh tượng tuyệt đẹp.
Đợi đến ba bốn giờ sáng hôm sau, tình thế đã nhanh chóng đảo ngược.
Tình hình cụ thể, hầy, như sau:
Đại Vương hưng phấn không biết mệt mỏi, “Đừng cắn môi, kêu ra.”
Cô gái người phàm nức nở, “Đừng động vào đó, hu hu hu... Tôi khỏe rồi, thật sự đã khỏe rồi. Anh đừng làm nữa, tôi không chịu nổi nữa! Á~”
Đại Vương chơi xấu, “Không được! Anh thấy em vẫn chưa hết bệnh, đề phòng ngoài việc ý muốn, tiếp tục điều trị. Ngoan, giơ chân cao lên ~”
Cô gái người phàm bắt đầu chửi bậy, “Tên Xà yêu chết tiệt! Ông... ông nội nhà anh, đừng ~ đừng có sâu quá, quá~”
N lần sau đó, bầu trời đã sáng trưng.
Đại Vương vẫn chưa chịu dừng điều trị. Cô gái người phàm không còn sức lực, đồng thời cũng chưa chịu dừng chửi bậy.
“Ông, ông nội nhà anh... coi như tôi xin anh hu hu hu... sưng rồi, sưng hết lên rồi!”
Sau đó Đại Vương hậm hực một tiếng, rất lâu sau mới nói, “Ngủ đi.”
Khóe miệng Lăng Đầu Thanh giật mạnh một cái, cúi đầu nhìn xuống đồng hồ đeo tay - 6 giờ? Đại Vương uy vũ!
/1918
|