Đậu Đậu hoàn hồn lại, biết mình phản ứng quá khích, lập tức nhìn chằm chằm hai mảnh váy trong tay mà lúng túng mãi. Cô lại trở thành một người phụ nữ một lời không hợp là nổi cơn ghen lung tung...
Rõ ràng Yêu Nghiệt vì cô mới nghĩ cách. Thôi đi, sau này chú ý một chút, ừ, đúng, chú ý một chút.
Nghĩ tới đây, Đậu Đậu dứt khoát ném hai mảnh váy đi lấy ra một cái váy mới, “Viên Viên ngoan, không khóc không khóc, vẫn còn đây vẫn còn đây, con xem, cái váy đỏ này đẹp hơn cái màu xanh nhạt kia nhiều.”
Viên Viên lập tức dừng khóc, mở to mắt quan sát cái váy đỏ. Sau đó nó cảm thấy kiểu dáng không đẹp bằng cái váy xanh, lại khóc tiếp, còn dùng ngón tay nhỏ chỉ hai mảnh váy màu xanh trong thùng rác, Đậu Đậu nhìn mà đau lòng.
Chịu rồi, cô chỉ có thể lại lấy ra một cái váy màu lam nhạt thôi.
Viên Viên thút thít nhìn một cái, cuối cùng không khóc nữa. Không những không khóc mà còn mở miệng cười hì hì. Nó cảm thấy cái màu lam này đẹp hơn cái màu xanh lá cây vừa nãy. Cho nên cái váy màu xanh lá cây bị xé thành hai mảnh có thể không cần quan tâm đến.
Đậu Đậu thầm nghĩ con gái đúng là đơn giản thẳng thắn. Ừ, như vậy khá dễ dỗ. Không giống con trai, ngày nào cũng trưng ra cái bản mặt nghiêm túc, trong lòng nó nghĩ cái gì, cô có đoán cũng không đoán ra được.
Đúng là bệnh thần kinh y như cha nó!
Đậu Đậu ôm con gái đi tắm, thuận tiện tắm luôn.
Hai mẹ con cùng tắm trong một cái bồn tắm đầy bong bóng xà bông.
Viên Viên ban đầu rất vui vẻ nghịch nước, cái đuôi nhỏ mập trắng nõn vẫy qua vẫy lại.
Sau đó đột nhiên bơi qua vạch bong bóng trước ngực Đậu Đậu ra nhìn.
Đậu Đậu vốn dĩ đang nằm nhắm mắt dưỡng thần trong bồn tắm, trước ngực chợt lạnh, lập tức ngẩn ra.
Khụ, con gái đang làm gì thế?
Không phải đã lấy váy màu lam cho nó rồi sao?
Sao lại uất ức nữa rồi?
“Viên Viên, sao thế con?”
“Hu hu hu, mẹ, sữa, không có sữa... hu hu hu... Ba xấu, Ba xấu!”
Thật ra nó muốn nói là: Ba lừa người, mẹ căn bản không có sữa. Chuyện ba đồng ý với bọn chúng căn bản không làm được!
Nhưng nó không biết nói nhiều tiếng người, có thể nói ra câu này đã tương đối không dễ dàng rồi.
Đậu Đậu không hiểu, “Mẹ không có ngực, có liên quan gì đến cha con?”
Chẳng lẽ Yêu Nghiệt giấu cô đồng ý với hai đứa bé cái gì rồi?
Khụ, nghĩ như vậy___thật sự là mờ ám!
Trứng mới sinh ra không bao lâu, lúc cô vẫn còn ngủ chung giường với Yêu Nghiệt, hình như mỗi lần trước khi ngủ hắn đều giống như thông lệ mà xoa bóp sân bay, vê vê đinh vít...
Đậu Đậu đỡ trán, mẹ kiếp, con xà yêu chết tiệt kia rốt cuộc còn giấu cô bao nhiêu chuyện nữa hả? Nếu như ban đầu hắn có thể trao đổi với bọn nhóc, tại sao không nói cho cô biết? Tại sao phải giấu cô?
Đậu Đậu tức giận, Yêu Nghiệt ở bên ngoài cũng không dễ chịu hơn là bao. Rốt cuộc con gái muốn ầm ĩ thế nào đây? Nó nói như vậy, ngộ nhỡ vợ phát hiện ra là hắn thì làm thế nào?
Vì vậy hắn vội vàng an ủi: Đừng khóc đừng khóc đừng làm ồn nữa, chuyện ba đã đồng ý với con nhất định sẽ làm được. Nhất định nhất định sẽ làm được!
Viên Viên dừng thút thít trên bụng Đậu Đậu, trên lông mi dài vẫn còn đọng lại một giọt nước mắt: Thật không?
Yêu Nghiệt vội vàng đồng ý: Thật, thật mà!
Viên Viên vui vẻ: Được rồi, tin ba đấy.
Biển Biển: Chậc, dễ lừa quá.
Yêu Nghiệt vội vàng cảnh cáo con trai: Đừng có nói chuyện!
Biển Biển ngạo kiều: Hừ ~ Ba làm không được còn không cho con nói à? Xem thường ba!
Yêu Nghiệt không dễ gì mới dỗ được con trai con gái, cảm thấy lần này vợ sẽ không phát hiện ra đâu. Thật không ngờ vợ đã phát hiện ra một tội trạng lớn của hắn, đang tóm được chứng cứ mà âm thầm khó chịu rồi.
Rõ ràng Yêu Nghiệt vì cô mới nghĩ cách. Thôi đi, sau này chú ý một chút, ừ, đúng, chú ý một chút.
Nghĩ tới đây, Đậu Đậu dứt khoát ném hai mảnh váy đi lấy ra một cái váy mới, “Viên Viên ngoan, không khóc không khóc, vẫn còn đây vẫn còn đây, con xem, cái váy đỏ này đẹp hơn cái màu xanh nhạt kia nhiều.”
Viên Viên lập tức dừng khóc, mở to mắt quan sát cái váy đỏ. Sau đó nó cảm thấy kiểu dáng không đẹp bằng cái váy xanh, lại khóc tiếp, còn dùng ngón tay nhỏ chỉ hai mảnh váy màu xanh trong thùng rác, Đậu Đậu nhìn mà đau lòng.
Chịu rồi, cô chỉ có thể lại lấy ra một cái váy màu lam nhạt thôi.
Viên Viên thút thít nhìn một cái, cuối cùng không khóc nữa. Không những không khóc mà còn mở miệng cười hì hì. Nó cảm thấy cái màu lam này đẹp hơn cái màu xanh lá cây vừa nãy. Cho nên cái váy màu xanh lá cây bị xé thành hai mảnh có thể không cần quan tâm đến.
Đậu Đậu thầm nghĩ con gái đúng là đơn giản thẳng thắn. Ừ, như vậy khá dễ dỗ. Không giống con trai, ngày nào cũng trưng ra cái bản mặt nghiêm túc, trong lòng nó nghĩ cái gì, cô có đoán cũng không đoán ra được.
Đúng là bệnh thần kinh y như cha nó!
Đậu Đậu ôm con gái đi tắm, thuận tiện tắm luôn.
Hai mẹ con cùng tắm trong một cái bồn tắm đầy bong bóng xà bông.
Viên Viên ban đầu rất vui vẻ nghịch nước, cái đuôi nhỏ mập trắng nõn vẫy qua vẫy lại.
Sau đó đột nhiên bơi qua vạch bong bóng trước ngực Đậu Đậu ra nhìn.
Đậu Đậu vốn dĩ đang nằm nhắm mắt dưỡng thần trong bồn tắm, trước ngực chợt lạnh, lập tức ngẩn ra.
Khụ, con gái đang làm gì thế?
Không phải đã lấy váy màu lam cho nó rồi sao?
Sao lại uất ức nữa rồi?
“Viên Viên, sao thế con?”
“Hu hu hu, mẹ, sữa, không có sữa... hu hu hu... Ba xấu, Ba xấu!”
Thật ra nó muốn nói là: Ba lừa người, mẹ căn bản không có sữa. Chuyện ba đồng ý với bọn chúng căn bản không làm được!
Nhưng nó không biết nói nhiều tiếng người, có thể nói ra câu này đã tương đối không dễ dàng rồi.
Đậu Đậu không hiểu, “Mẹ không có ngực, có liên quan gì đến cha con?”
Chẳng lẽ Yêu Nghiệt giấu cô đồng ý với hai đứa bé cái gì rồi?
Khụ, nghĩ như vậy___thật sự là mờ ám!
Trứng mới sinh ra không bao lâu, lúc cô vẫn còn ngủ chung giường với Yêu Nghiệt, hình như mỗi lần trước khi ngủ hắn đều giống như thông lệ mà xoa bóp sân bay, vê vê đinh vít...
Đậu Đậu đỡ trán, mẹ kiếp, con xà yêu chết tiệt kia rốt cuộc còn giấu cô bao nhiêu chuyện nữa hả? Nếu như ban đầu hắn có thể trao đổi với bọn nhóc, tại sao không nói cho cô biết? Tại sao phải giấu cô?
Đậu Đậu tức giận, Yêu Nghiệt ở bên ngoài cũng không dễ chịu hơn là bao. Rốt cuộc con gái muốn ầm ĩ thế nào đây? Nó nói như vậy, ngộ nhỡ vợ phát hiện ra là hắn thì làm thế nào?
Vì vậy hắn vội vàng an ủi: Đừng khóc đừng khóc đừng làm ồn nữa, chuyện ba đã đồng ý với con nhất định sẽ làm được. Nhất định nhất định sẽ làm được!
Viên Viên dừng thút thít trên bụng Đậu Đậu, trên lông mi dài vẫn còn đọng lại một giọt nước mắt: Thật không?
Yêu Nghiệt vội vàng đồng ý: Thật, thật mà!
Viên Viên vui vẻ: Được rồi, tin ba đấy.
Biển Biển: Chậc, dễ lừa quá.
Yêu Nghiệt vội vàng cảnh cáo con trai: Đừng có nói chuyện!
Biển Biển ngạo kiều: Hừ ~ Ba làm không được còn không cho con nói à? Xem thường ba!
Yêu Nghiệt không dễ gì mới dỗ được con trai con gái, cảm thấy lần này vợ sẽ không phát hiện ra đâu. Thật không ngờ vợ đã phát hiện ra một tội trạng lớn của hắn, đang tóm được chứng cứ mà âm thầm khó chịu rồi.
/1918
|