Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
Chương 465: Thế giới bệnh xà tinh, cô không hiểu.. (1)
/1918
|
Yêu Nghiệt chấn động. Sinh con không đau? Cái quỷ gì thế? Chẳng lẽ không nên là vì hắn đẹp đến nghiêng nước nghiêng thành à?
Thấy Yêu Nghiệt phát điên, Kính Linh đắc ý lùi về giả chết.
Nhưng nó không biết là nội tâm Yêu Nghiệt lớn mạnh vô cùng. Sinh con không đau thì làm sao? Chủng tộc khác muốn như vậy còn không được ấy! Dù sao chỉ cần vợ thích hắn, không cần biết thích vì cái gì, hắn đều vui vẻ cả.
A hi hi, vợ thích hắn ~
Đậu Đậu không biết Yêu Nghiệt đang vui cái gì nữa. Chẳng lẽ, tự hắn... ấy ấy, cũng có thể vui như vậy à? Nghĩ tới nghĩ lui không nghĩ ra, cuối cùng chỉ có thể tổng kết - Thế giới bệnh xà tinh, cô không hiểu...
Nếu đã chắc chắn chuyện đi học, vậy thì phải tính kỹ xem lúc nào sẽ đi. Dẫu sao bây giờ cô cũng là gái hai con rồi, cứ để cho con trai con gái đợi cô ở trong ngọc Trư Long thì quả thực không phải là tác phong của mẹ ruột. Đậu Đậu ăn cơm tối xong suy nghĩ mãi, quyết định mỗi một tháng đi bảy tám hôm là được rồi. Thời gian còn lại nuôi con kiếm tiền, thỉnh thoảng lại bắt mấy con yêu là cuộc đời viên mãn.
Đương nhiên, còn có Yêu Nghiệt nữa.
Nếu đã biết là thích hắn, vậy thì sẽ ở bên hắn!
Hai người yêu nhau ở bên nhau chẳng lẽ không phải là một chuyện hiển nhiên sao?
Còn về việc hắn hại cô gì đó...
Cô cẩn thận suy nghĩ một chút, nếu như đổi cho cô vào vị trí của Yêu Nghiệt, đợi nhiều năm không có kết quả như vậy, chắc là chuyện điên khùng gì cũng làm ra được đúng không?
Tóm lại, sau khi phát hiện ra mình thích Yêu Nghiệt, tam quan của Đậu Đậu đã xiêu vẹo đến nhà bà ngoại rồi. Cô cảm thấy cô không thể uất ức bản thân - Sống hai trăm năm mươi năm, không dễ gì mới thích một người đàn ông. Những chuyện trước kia cảm thấy ở cùng với yêu là mất mặt gì đó…
Đều là mây bay!
Sự thật chính là, dù Yêu Nghiệt không giải thích những ẩn tình kia với cô, dù cô vẫn không nhớ nổi những chuyện ở kiếp trước thì cô vẫn quyết định tha thứ cho hắn.
Chỉ có điều… không phải là bây giờ. Bây giờ cô phát hiện hắn lại có chuyện giấu cô rồi. Không giày vò hắn mấy ngày, cô sẽ cảm thấy có lỗi với bản thân, có lỗi với xã hội. Hơn nữa, hiếm khi hắn biến thành trẻ con để cho cô bắt nạt, bỏ qua cơ hội này là không còn lần sau nữa đó.
Đậu Đậu nghĩ rõ mục tiêu tiếp theo của cuộc sống, đưa con cho Yêu Nghiệt trông, xoay người trở về phòng tu luyện.
Cô quyết định coi bắt yêu thành sở thích, cho dù không dựa vào bắt yêu để làm giàu thì cũng không thể bỏ phí được.
Sáng sớm ngày hôm sau, Đậu Đậu đi học.
Cả lớp 10/1 rất kinh ngạc, bởi vì hơn nửa tháng không gặp, Đậu Đậu lại cao lên không ít, nhìn qua đã cao khoảng 1m62 như người bình thường rồi. Hơn nửa tháng không xuất hiện, vừa xuất hiện lại cao lên như vậy, người khác không đoán cô chạy đến Hàn Quốc nối xương mới là lạ. Có điều Đậu Đậu không quan tâm, cô ngồi xuống lấy sách vở ra, nhìn Trường Sinh hết sức bình thường ở bên cạnh.
Trường Sinh đã khỏi hoàn toàn rồi, chỉ số thông minh online nói chuyện chặt chẽ cẩn thận, như đứa bé trai rực rỡ ánh nắng. Cậu ta nhìn thấy Đậu Đậu, cũng hơi kinh ngạc, sau đó hỏi, “Không phải em đang xử lý chuyện của Niệm Nô Kiều sao? Mẹ nói xin nghỉ một tháng giúp em rồi.”
Đậu Đậu khẽ mỉm cười, “Đều đã xử lý xong rồi, sau này em rảnh sẽ đi học.”
Trường Sinh gật đầu, thấy chuông vào lớp sắp vang lên, cậu ta cầm sách giáo khoa ra nghiêm túc chuẩn bị bài.
Đậu Đậu nghĩ thầm đứa bé này không hổ là thư sinh, chịu khó học tập nghiêm túc cố gắng, cho dù ai nhìn cũng thấy là mầm non của đại học Đế Đô.
“Đậu Đậu?”
Lý Thanh gọi Đậu Đậu, sau đó ngại ngùng nói, “Chuyện hôm qua cậu đồng ý với tớ...”
Thấy Yêu Nghiệt phát điên, Kính Linh đắc ý lùi về giả chết.
Nhưng nó không biết là nội tâm Yêu Nghiệt lớn mạnh vô cùng. Sinh con không đau thì làm sao? Chủng tộc khác muốn như vậy còn không được ấy! Dù sao chỉ cần vợ thích hắn, không cần biết thích vì cái gì, hắn đều vui vẻ cả.
A hi hi, vợ thích hắn ~
Đậu Đậu không biết Yêu Nghiệt đang vui cái gì nữa. Chẳng lẽ, tự hắn... ấy ấy, cũng có thể vui như vậy à? Nghĩ tới nghĩ lui không nghĩ ra, cuối cùng chỉ có thể tổng kết - Thế giới bệnh xà tinh, cô không hiểu...
Nếu đã chắc chắn chuyện đi học, vậy thì phải tính kỹ xem lúc nào sẽ đi. Dẫu sao bây giờ cô cũng là gái hai con rồi, cứ để cho con trai con gái đợi cô ở trong ngọc Trư Long thì quả thực không phải là tác phong của mẹ ruột. Đậu Đậu ăn cơm tối xong suy nghĩ mãi, quyết định mỗi một tháng đi bảy tám hôm là được rồi. Thời gian còn lại nuôi con kiếm tiền, thỉnh thoảng lại bắt mấy con yêu là cuộc đời viên mãn.
Đương nhiên, còn có Yêu Nghiệt nữa.
Nếu đã biết là thích hắn, vậy thì sẽ ở bên hắn!
Hai người yêu nhau ở bên nhau chẳng lẽ không phải là một chuyện hiển nhiên sao?
Còn về việc hắn hại cô gì đó...
Cô cẩn thận suy nghĩ một chút, nếu như đổi cho cô vào vị trí của Yêu Nghiệt, đợi nhiều năm không có kết quả như vậy, chắc là chuyện điên khùng gì cũng làm ra được đúng không?
Tóm lại, sau khi phát hiện ra mình thích Yêu Nghiệt, tam quan của Đậu Đậu đã xiêu vẹo đến nhà bà ngoại rồi. Cô cảm thấy cô không thể uất ức bản thân - Sống hai trăm năm mươi năm, không dễ gì mới thích một người đàn ông. Những chuyện trước kia cảm thấy ở cùng với yêu là mất mặt gì đó…
Đều là mây bay!
Sự thật chính là, dù Yêu Nghiệt không giải thích những ẩn tình kia với cô, dù cô vẫn không nhớ nổi những chuyện ở kiếp trước thì cô vẫn quyết định tha thứ cho hắn.
Chỉ có điều… không phải là bây giờ. Bây giờ cô phát hiện hắn lại có chuyện giấu cô rồi. Không giày vò hắn mấy ngày, cô sẽ cảm thấy có lỗi với bản thân, có lỗi với xã hội. Hơn nữa, hiếm khi hắn biến thành trẻ con để cho cô bắt nạt, bỏ qua cơ hội này là không còn lần sau nữa đó.
Đậu Đậu nghĩ rõ mục tiêu tiếp theo của cuộc sống, đưa con cho Yêu Nghiệt trông, xoay người trở về phòng tu luyện.
Cô quyết định coi bắt yêu thành sở thích, cho dù không dựa vào bắt yêu để làm giàu thì cũng không thể bỏ phí được.
Sáng sớm ngày hôm sau, Đậu Đậu đi học.
Cả lớp 10/1 rất kinh ngạc, bởi vì hơn nửa tháng không gặp, Đậu Đậu lại cao lên không ít, nhìn qua đã cao khoảng 1m62 như người bình thường rồi. Hơn nửa tháng không xuất hiện, vừa xuất hiện lại cao lên như vậy, người khác không đoán cô chạy đến Hàn Quốc nối xương mới là lạ. Có điều Đậu Đậu không quan tâm, cô ngồi xuống lấy sách vở ra, nhìn Trường Sinh hết sức bình thường ở bên cạnh.
Trường Sinh đã khỏi hoàn toàn rồi, chỉ số thông minh online nói chuyện chặt chẽ cẩn thận, như đứa bé trai rực rỡ ánh nắng. Cậu ta nhìn thấy Đậu Đậu, cũng hơi kinh ngạc, sau đó hỏi, “Không phải em đang xử lý chuyện của Niệm Nô Kiều sao? Mẹ nói xin nghỉ một tháng giúp em rồi.”
Đậu Đậu khẽ mỉm cười, “Đều đã xử lý xong rồi, sau này em rảnh sẽ đi học.”
Trường Sinh gật đầu, thấy chuông vào lớp sắp vang lên, cậu ta cầm sách giáo khoa ra nghiêm túc chuẩn bị bài.
Đậu Đậu nghĩ thầm đứa bé này không hổ là thư sinh, chịu khó học tập nghiêm túc cố gắng, cho dù ai nhìn cũng thấy là mầm non của đại học Đế Đô.
“Đậu Đậu?”
Lý Thanh gọi Đậu Đậu, sau đó ngại ngùng nói, “Chuyện hôm qua cậu đồng ý với tớ...”
/1918
|