Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
Chương 472: Con gái chỉ dè dặt ngoài mặt là không đủ (2)
/1918
|
Buổi tối xuống bếp? Đích thân chuộc lỗi? Khóe miệng Đậu Đậu giật giật, thầm nghĩ Yêu Nghiệt đúng là phúc hắc nham hiểm.
Người đàn ông hoàn mỹ đến cực điểm như hắn lại chịu xuống bếp vì cô? Quần chúng cắn hạt dưa nghe thấy nhất định sẽ ngẩn ra n lần.
Không thể không nói, hành động này của Yêu Nghiệt đã đủ cho cô thể diện rồi!
Cũng không biết trước kia cô nghĩ như thế nào, một người đàn ông tốt như vậy, khụ, nam yêu. Một nam yêu tốt như vậy chịu xuống bếp vì cô, cô lại còn luôn muốn đuổi hắn đi?
Đúng là có mắt không biết ngọc nạm vàng a!
May mà bây giờ cô giác ngộ rồi!
Một nam yêu tốt như vậy, không cần tiện nghi cho những con rắn cái ở trong hang núi đâu.
Nghĩ tới đây, Đậu Đậu nhào qua ôm lấy hắn, sau đó nhận lấy hoa hồng cười dịu dàng, “Đi thôi, đi ăn cơm.”
Tin vịt chưa đánh đã tan, cô và Yêu Nghiệt vẫn tốt. Thậm chí so với trước kia còn tốt hơn
Chiếc xe Yêu Nghiệt đi đến là một chiếc Lincoln lướt gió không gì sánh được. Hắn đầu tiên mở cửa xe giúp Đậu Đậu, sau đó rất lịch sự chào một tiếng cô Hà, sau đó giống như mới phát hiện ra Lạc Thi Nhã, dừng một chút, hỏi, “Người này là…”
“Chị ấy là Lạc Lạc, Lạc Thi Nhã.”
Hà Chính Trực vội vàng giới thiệu, sau đó mặt đầy ngờ vực, “Anh không biết cô ấy sao?”
Yêu Nghiệt như bừng tỉnh, “Ồ. Tôi nhớ ra rồi, đối tượng lần trước Đậu Đậu đòi công bằng cho ở trường học là cô đúng không? Chẳng trách quen mắt như vậy. Thế nào, đối phương chịu trách nhiệm rồi chứ?”
Không đợi Lạc Thi Nhã phản ứng, Yêu Nghiệt đã đổi thành phong cách chủ nhiệm giáo dục nói mấy lời ý sâu xa.
“Con gái ấy mà, chỉ dè dặt ngoài mặt là không đủ. Tác phong lén lút như vậy... Bỏ đi, cô là bạn tốt của Đậu Đậu, tôi không tiện bình luận quá nhiều, lên xe đi, tôi mời các cô ăn cơm.”
Đậu Đậu ở trong xe không nhịn được phì cười, lặng lẽ cho người đàn ông nhà mình 32 like.
Nghiêm trang đâm dao như vậy, không tệ không tệ, cho điểm tuyệt đối!
Sắc mặt Lạc Thi Nhã hết đỏ lại trắng, muốn cãi lại nhưng đối phương đã không để ý đến cô ta nữa mà ngồi vào ghế lái rồi.
Lần này thì hay, quần chúng cắn hạt dưa đã sôi sùng sục lên!
“Hóa ra Kim Đậu Đậu không chia tay với ngài Cửu đó!”
“Đúng vậy đúng vậy, ngài Cửu đó thật là đẹp trai!”
“Này, mấy người có cảm thấy Lạc Thi Nhã rất đáng thương không?”
“Đáng thương cái gì chứ? Trước đó cô ta như vậy không phải đều giả vờ sao? Ngài Cửu đó nói đúng, phụ nữ ấy mà, vẫn nên dè đặt chút. Người ngoài mặt dè dặt mà trong bụng lại đi ngược lại như vậy, cũng xứng gọi là nữ thần à?”
Yêu Nghiệt cho Lạc Thi Nhã đầy đủ thời gian nghe những lời bàn bạc này, sau đó đợi Lạc Thi Nhã sắc mặt nhợt nhạt ngồi lên xe, lúc này mới đạp ga lái xe đi.
Vợ hắn, lúc nào đến lượt thứ hàng trong ngoài bất đồng này ức hiếp chứ?
Mấy câu vừa rồi vẫn còn nhẹ đấy, nếu như hắn thật sự ra đòn, đảm bảo Lạc Thi Nhã sẽ thân bại danh liệt!
Đừng quên xà tộc của hắn còn có một nhóm đàn ông độc thân lớn đang dồi dào dục vọng...
Lạc Thi Nhã ngồi lên xe của Yêu Nghiệt, toàn bộ quá trình đều ngơ ngẩn. Cô ta lớn như vậy, từ trước đến nay chưa từng bị ai nói đến vấn đề tác phong cả.
Nhất định là Kim Đậu Đậu!
Kim Đậu Đậu làm sao có thể nói cô ta như vậy chứ?
Rõ ràng cô ta và Sở Minh Hiên chưa xảy ra chuyện gì cả!
Không được, không thể bỏ qua như vậy được, cô ta nhất định phải khiến Kim Đậu Đậu cũng nếm thử mùi vị bị người khác cướp mất tình cảm chân thành!
Nhưng bây giờ ấn tượng của ngài Cửu này với cô ta đã xấu như vậy, rốt cuộc cô ta phải làm sao mới có thể lọt vào mắt hắn được đây?
Trong lòng Lạc Thi Nhã có chuyện, ăn cơm vô cùng nhạt nhẽo. Nhìn Đậu Đậu ân ái trước mặt cô ta, cô ta hận không thể xông lên xé nát gương mặt đó ra.
Kim Đậu Đậu rốt cuộc có chỗ nào tốt? Tại sao những người đàn ông này đều thích cô ta?
Không được, cô ta nhất định phải nghĩ cách, nhất định phải khiến cho Kim Đậu Đậu cũng nếm thử tất cả những gì cô ta đã từng phải chịu!
Người đàn ông hoàn mỹ đến cực điểm như hắn lại chịu xuống bếp vì cô? Quần chúng cắn hạt dưa nghe thấy nhất định sẽ ngẩn ra n lần.
Không thể không nói, hành động này của Yêu Nghiệt đã đủ cho cô thể diện rồi!
Cũng không biết trước kia cô nghĩ như thế nào, một người đàn ông tốt như vậy, khụ, nam yêu. Một nam yêu tốt như vậy chịu xuống bếp vì cô, cô lại còn luôn muốn đuổi hắn đi?
Đúng là có mắt không biết ngọc nạm vàng a!
May mà bây giờ cô giác ngộ rồi!
Một nam yêu tốt như vậy, không cần tiện nghi cho những con rắn cái ở trong hang núi đâu.
Nghĩ tới đây, Đậu Đậu nhào qua ôm lấy hắn, sau đó nhận lấy hoa hồng cười dịu dàng, “Đi thôi, đi ăn cơm.”
Tin vịt chưa đánh đã tan, cô và Yêu Nghiệt vẫn tốt. Thậm chí so với trước kia còn tốt hơn
Chiếc xe Yêu Nghiệt đi đến là một chiếc Lincoln lướt gió không gì sánh được. Hắn đầu tiên mở cửa xe giúp Đậu Đậu, sau đó rất lịch sự chào một tiếng cô Hà, sau đó giống như mới phát hiện ra Lạc Thi Nhã, dừng một chút, hỏi, “Người này là…”
“Chị ấy là Lạc Lạc, Lạc Thi Nhã.”
Hà Chính Trực vội vàng giới thiệu, sau đó mặt đầy ngờ vực, “Anh không biết cô ấy sao?”
Yêu Nghiệt như bừng tỉnh, “Ồ. Tôi nhớ ra rồi, đối tượng lần trước Đậu Đậu đòi công bằng cho ở trường học là cô đúng không? Chẳng trách quen mắt như vậy. Thế nào, đối phương chịu trách nhiệm rồi chứ?”
Không đợi Lạc Thi Nhã phản ứng, Yêu Nghiệt đã đổi thành phong cách chủ nhiệm giáo dục nói mấy lời ý sâu xa.
“Con gái ấy mà, chỉ dè dặt ngoài mặt là không đủ. Tác phong lén lút như vậy... Bỏ đi, cô là bạn tốt của Đậu Đậu, tôi không tiện bình luận quá nhiều, lên xe đi, tôi mời các cô ăn cơm.”
Đậu Đậu ở trong xe không nhịn được phì cười, lặng lẽ cho người đàn ông nhà mình 32 like.
Nghiêm trang đâm dao như vậy, không tệ không tệ, cho điểm tuyệt đối!
Sắc mặt Lạc Thi Nhã hết đỏ lại trắng, muốn cãi lại nhưng đối phương đã không để ý đến cô ta nữa mà ngồi vào ghế lái rồi.
Lần này thì hay, quần chúng cắn hạt dưa đã sôi sùng sục lên!
“Hóa ra Kim Đậu Đậu không chia tay với ngài Cửu đó!”
“Đúng vậy đúng vậy, ngài Cửu đó thật là đẹp trai!”
“Này, mấy người có cảm thấy Lạc Thi Nhã rất đáng thương không?”
“Đáng thương cái gì chứ? Trước đó cô ta như vậy không phải đều giả vờ sao? Ngài Cửu đó nói đúng, phụ nữ ấy mà, vẫn nên dè đặt chút. Người ngoài mặt dè dặt mà trong bụng lại đi ngược lại như vậy, cũng xứng gọi là nữ thần à?”
Yêu Nghiệt cho Lạc Thi Nhã đầy đủ thời gian nghe những lời bàn bạc này, sau đó đợi Lạc Thi Nhã sắc mặt nhợt nhạt ngồi lên xe, lúc này mới đạp ga lái xe đi.
Vợ hắn, lúc nào đến lượt thứ hàng trong ngoài bất đồng này ức hiếp chứ?
Mấy câu vừa rồi vẫn còn nhẹ đấy, nếu như hắn thật sự ra đòn, đảm bảo Lạc Thi Nhã sẽ thân bại danh liệt!
Đừng quên xà tộc của hắn còn có một nhóm đàn ông độc thân lớn đang dồi dào dục vọng...
Lạc Thi Nhã ngồi lên xe của Yêu Nghiệt, toàn bộ quá trình đều ngơ ngẩn. Cô ta lớn như vậy, từ trước đến nay chưa từng bị ai nói đến vấn đề tác phong cả.
Nhất định là Kim Đậu Đậu!
Kim Đậu Đậu làm sao có thể nói cô ta như vậy chứ?
Rõ ràng cô ta và Sở Minh Hiên chưa xảy ra chuyện gì cả!
Không được, không thể bỏ qua như vậy được, cô ta nhất định phải khiến Kim Đậu Đậu cũng nếm thử mùi vị bị người khác cướp mất tình cảm chân thành!
Nhưng bây giờ ấn tượng của ngài Cửu này với cô ta đã xấu như vậy, rốt cuộc cô ta phải làm sao mới có thể lọt vào mắt hắn được đây?
Trong lòng Lạc Thi Nhã có chuyện, ăn cơm vô cùng nhạt nhẽo. Nhìn Đậu Đậu ân ái trước mặt cô ta, cô ta hận không thể xông lên xé nát gương mặt đó ra.
Kim Đậu Đậu rốt cuộc có chỗ nào tốt? Tại sao những người đàn ông này đều thích cô ta?
Không được, cô ta nhất định phải nghĩ cách, nhất định phải khiến cho Kim Đậu Đậu cũng nếm thử tất cả những gì cô ta đã từng phải chịu!
/1918
|