Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
Chương 491: Chịu khó cố gắng cái gì? chịu khó cố gắng ở trên giường à? (1)
/1918
|
Đậu Đậu vừa cắn một miếng thịt, lập tức bị nghẹn. Nhưng thua người không thể thua chiến trận, cô suy nghĩ một chút, khẽ mỉm cười cũng nói một câu.
“Anh là nói anh giống như thịt ba chỉ sao? Chậc, em chưa từng nghe có ai khen mình như vậy đâu đấy.”
“Phụt.”
Tên Ngốc không nhịn nổi phì cười, sau khi cười xong phát hiện sư thúc công trừng cậu ta, cậu ta vội vàng gắp thức ăn cho Viên Viên giả vờ không nghe thấy gì cả.
Nhưng trong lòng cậu ta đã hoàn toàn bái phục sư thúc rồi.
Giống thịt ba chỉ?
Không thể không nói như vậy thật sự rất ngon miệng! Năng lực lý giải như thần của sư thúc quả nhiên không phải là thứ người bình thường có thể có. Nhìn biểu tình chọc người không thành lại còn bị nghẹn của sư thúc công đi, không nói gì nữa, mặc niệm ba giây cho sư thúc công.
Mặt Yêu Nghiệt co rút, im lặng tổng kết trong lòng, sách hướng dẫn nói lời yêu đương đã nói rõ - có thể nói, nhưng không thể nói nhiều.
Đậu Đậu chặn họng Yêu Nghiệt một câu, thấy hắn yên tĩnh, cuối cùng thở phào một hơi nhẹ nhõm. Không phải là cô không thích nghe hắn nói mấy cái này, quan trọng là trong phòng còn có ba đứa bé, cô vẫn còn cần chút mặt mũi!
Cơm đã yên lành ăn xong, cuối cùng có thể nói chút chuyện chính rồi. Núi Mạch Thượng trong mấy ngày nay sẽ mở ra, bọn họ phải chuẩn bị xong đồ dùng cần thiết - đồ ăn đồ uống đồ mặc. Dưới tình huống bình thường thì sẽ ở bên trong đó khoảng mười ngày nửa tháng.
Còn có một chuyện rất quan trọng nữa đó chính là trước khi vào núi, người của Cục bắt yêu sẽ sắp xếp nhân viên đến kiểm tra tu vi của tán tu, đạo sĩ bắt yêu tu vi chưa đến Lam Anh thì không thể vào bên trong.
Trước đó mỗi lần cô đến, đều không quan tâm đến mấy thứ này. Cô là đệ tử đắc ý nhất của đại sư Vân Tung núi Đạo Vương, ai dám ngăn cô? Nhưng bây giờ bọn họ là tán tu.
Đậu Đậu nói xong những chuyện cần chú ý, nhìn Tên Ngốc, hỏi cậu ta, “Bây giờ cậu đang ở đẳng cấp gì rồi?”
Vốn dĩ loại chuyện đẳng cấp này, chỉ cần đẳng cấp của cô đủ cao là có thể nhìn ra tu sĩ có tu vi thấp hơn cô. Nhưng gần đây Đậu Đậu khá lười biếng, hơn nữa Tên Ngốc là người mình rồi, hỏi trực tiếp là nhanh nhất, sao phải lãng phí sức lực đi nhìn chứ?
Tên Ngốc suy nghĩ một chút, nói, “Thiếu chút xíu nữa thôi là đến Lam Anh rồi. Hai ngày nay cố gắng một chút, chắc vẫn có thể đột phá.”
Đậu Đậu dùng cùi chỏ chọc Yêu Nghiệt, Yêu Nghiệt cầm một viên linh thạch ra khỏi ống tay áo, “Cầm đi.”
Hai mắt Tên Ngốc sáng lên, nhận lấy, thầm nghĩ cậu ta do dự lâu như vậy, chính là muốn hỏi xin sư thúc công cái này. Mấy ngày trước hai người giận dỗi nhau, cậu ta dùng hết linh thạch rồi cũng không dám mở miệng hỏi, sợ sư thúc công không còn là sư thúc công nữa. Mỗi lần nghĩ tới chuyện này, Tên Ngốc lại thở vắn than dài. Sư thúc công là người mình, nếu không phải sư thúc công nữa vậy thì chính là người ngoài rồi! Đồ của người ngoài, có thể không trả sao? Điều quan trọng cậu ta là người mới tu đạo, đi đâu ra mà tìm được thứ này trả lại cho sư thúc công chứ? Cho dù có thể tìm, màu sắc phẩm cấp gì đó... có thể như nhau sao? Bây giờ thì tốt rồi, hai người làm lành, sư thúc công vẫn là người mình, người mình thì không cần khách sáo nữa!
Nghĩ tới đây, Tên Ngốc nhận lấy linh thạch, sau đó tò mò hỏi, “Sư thúc, bây giờ người là đẳng cấp gì thế?”
Đậu Đậu, “... Thanh Anh.”
“Thanh Anh!”
Tên Ngốc cực kỳ hoảng sợ, “Sư thúc người thăng cấp cũng quá nhanh rồi đấy! Bây giờ người mới trọng sinh được mấy tháng chứ? Không thể nào? Không phải chứ? Cái cơ thể này của người không phải là không thể so sánh được với trước kia sao?”
Khóe miệng Đậu Đậu giật giật, “Tôi chịu khó cố gắng còn không được à?”
Cô sẽ không thừa nhận là song tu với Yêu Nghiệt đâu!
Lần trước bởi vì xuân dược này nọ với hắn, trực tiếp từ Tử Anh lao lên Lam Anh, thiếu chút xíu nữa thôi là có thể đến Thanh Anh rồi.
Hôm qua...
Dù sao bây giờ cô cũng là đạo sĩ bắt yêu đẳng cấp Thanh Anh!
“Anh là nói anh giống như thịt ba chỉ sao? Chậc, em chưa từng nghe có ai khen mình như vậy đâu đấy.”
“Phụt.”
Tên Ngốc không nhịn nổi phì cười, sau khi cười xong phát hiện sư thúc công trừng cậu ta, cậu ta vội vàng gắp thức ăn cho Viên Viên giả vờ không nghe thấy gì cả.
Nhưng trong lòng cậu ta đã hoàn toàn bái phục sư thúc rồi.
Giống thịt ba chỉ?
Không thể không nói như vậy thật sự rất ngon miệng! Năng lực lý giải như thần của sư thúc quả nhiên không phải là thứ người bình thường có thể có. Nhìn biểu tình chọc người không thành lại còn bị nghẹn của sư thúc công đi, không nói gì nữa, mặc niệm ba giây cho sư thúc công.
Mặt Yêu Nghiệt co rút, im lặng tổng kết trong lòng, sách hướng dẫn nói lời yêu đương đã nói rõ - có thể nói, nhưng không thể nói nhiều.
Đậu Đậu chặn họng Yêu Nghiệt một câu, thấy hắn yên tĩnh, cuối cùng thở phào một hơi nhẹ nhõm. Không phải là cô không thích nghe hắn nói mấy cái này, quan trọng là trong phòng còn có ba đứa bé, cô vẫn còn cần chút mặt mũi!
Cơm đã yên lành ăn xong, cuối cùng có thể nói chút chuyện chính rồi. Núi Mạch Thượng trong mấy ngày nay sẽ mở ra, bọn họ phải chuẩn bị xong đồ dùng cần thiết - đồ ăn đồ uống đồ mặc. Dưới tình huống bình thường thì sẽ ở bên trong đó khoảng mười ngày nửa tháng.
Còn có một chuyện rất quan trọng nữa đó chính là trước khi vào núi, người của Cục bắt yêu sẽ sắp xếp nhân viên đến kiểm tra tu vi của tán tu, đạo sĩ bắt yêu tu vi chưa đến Lam Anh thì không thể vào bên trong.
Trước đó mỗi lần cô đến, đều không quan tâm đến mấy thứ này. Cô là đệ tử đắc ý nhất của đại sư Vân Tung núi Đạo Vương, ai dám ngăn cô? Nhưng bây giờ bọn họ là tán tu.
Đậu Đậu nói xong những chuyện cần chú ý, nhìn Tên Ngốc, hỏi cậu ta, “Bây giờ cậu đang ở đẳng cấp gì rồi?”
Vốn dĩ loại chuyện đẳng cấp này, chỉ cần đẳng cấp của cô đủ cao là có thể nhìn ra tu sĩ có tu vi thấp hơn cô. Nhưng gần đây Đậu Đậu khá lười biếng, hơn nữa Tên Ngốc là người mình rồi, hỏi trực tiếp là nhanh nhất, sao phải lãng phí sức lực đi nhìn chứ?
Tên Ngốc suy nghĩ một chút, nói, “Thiếu chút xíu nữa thôi là đến Lam Anh rồi. Hai ngày nay cố gắng một chút, chắc vẫn có thể đột phá.”
Đậu Đậu dùng cùi chỏ chọc Yêu Nghiệt, Yêu Nghiệt cầm một viên linh thạch ra khỏi ống tay áo, “Cầm đi.”
Hai mắt Tên Ngốc sáng lên, nhận lấy, thầm nghĩ cậu ta do dự lâu như vậy, chính là muốn hỏi xin sư thúc công cái này. Mấy ngày trước hai người giận dỗi nhau, cậu ta dùng hết linh thạch rồi cũng không dám mở miệng hỏi, sợ sư thúc công không còn là sư thúc công nữa. Mỗi lần nghĩ tới chuyện này, Tên Ngốc lại thở vắn than dài. Sư thúc công là người mình, nếu không phải sư thúc công nữa vậy thì chính là người ngoài rồi! Đồ của người ngoài, có thể không trả sao? Điều quan trọng cậu ta là người mới tu đạo, đi đâu ra mà tìm được thứ này trả lại cho sư thúc công chứ? Cho dù có thể tìm, màu sắc phẩm cấp gì đó... có thể như nhau sao? Bây giờ thì tốt rồi, hai người làm lành, sư thúc công vẫn là người mình, người mình thì không cần khách sáo nữa!
Nghĩ tới đây, Tên Ngốc nhận lấy linh thạch, sau đó tò mò hỏi, “Sư thúc, bây giờ người là đẳng cấp gì thế?”
Đậu Đậu, “... Thanh Anh.”
“Thanh Anh!”
Tên Ngốc cực kỳ hoảng sợ, “Sư thúc người thăng cấp cũng quá nhanh rồi đấy! Bây giờ người mới trọng sinh được mấy tháng chứ? Không thể nào? Không phải chứ? Cái cơ thể này của người không phải là không thể so sánh được với trước kia sao?”
Khóe miệng Đậu Đậu giật giật, “Tôi chịu khó cố gắng còn không được à?”
Cô sẽ không thừa nhận là song tu với Yêu Nghiệt đâu!
Lần trước bởi vì xuân dược này nọ với hắn, trực tiếp từ Tử Anh lao lên Lam Anh, thiếu chút xíu nữa thôi là có thể đến Thanh Anh rồi.
Hôm qua...
Dù sao bây giờ cô cũng là đạo sĩ bắt yêu đẳng cấp Thanh Anh!
/1918
|