Đậu Đậu chẹn họng Vương phu nhân một cái khiến bà ta liền không nói được gì thì Yêu Nghiệt bỗng nhiên nói, “Vợ biết nhảy à?”
Đậu Đậu nhìn hắn một cái___Khụ, hừm.
Yêu Nghiệt liền cười tủm tỉm tủm tỉm, không biết đang có chủ ý gì. Đậu Đậu vừa muốn hỏi hắn tại sao lại cười như vậy, thì hắn liền lặng lẽ đi làm bối cảnh.
Đậu Đậu, “…”
Vương phu nhân gậy ông đập lưng ông, căm hận hồi lâu, không hé nửa lời.
Trong không khí căng thẳng, Tôn Diểu Diểu mở lời, “Đậu Đậu, nghe nói sau khi cô tiếp quản Kim Dương Quang thì nó đã có thay đổi rất lớn, sản phẩm khi nào mới ra mắt thế?”
Đậu Đậu vốn định nói vài ngày nữa, nhưng lại nghĩ đến những sản phẩm này phải cần một tháng mới có thể thấy hiệu quả thần kì, vội vàng nói lảng, “Thay đổi lớn, sau một tháng.”
“Tại sao lại là một tháng? Dì Sở dùng có hiệu quả tốt như vậy, phải nhanh chóng ra mắt thị trường, để chúng tôi còn đến ủng hộ chứ.”
Không phải là Tôn Diểu Diểu nóng vội, mà thực sự là khuôn mặt của Sở Ngọc Bình thay đổi quá nhiều. Nghe nói kẻ nhà giàu mới nổi này một tay tung nghìn vàng ở Tụ Bảo Bồn, mua về không ít những dược liệu quý báu, cô ta vốn dĩ cũng giống như Đường Lưu Ly, cảm thấy đó chẳng qua cũng chỉ là giãy chết, nhưng nhìn thấy thay đổi của Sở Ngọc Bình, không thử thì thực sự không cam tâm!
Quan trọng là bọn họ đều đã gặp Sở Ngọc Bình, tuy trước đây không hiện rõ vẻ già nua nhưng nào có giống như bây giờ mặt mày rạng rỡ như vậy chứ!
Trước đây bà ấy có thể nói là một phụ nữ biết chăm sóc sắc đẹp rất tốt, bây giờ, nếu không phải là bọn họ biết bà ấy đã có một đứa con trai thì ai có thể tin rằng bà ấy đã làm mẹ.
Da của Tôn Diểu Diểu giống mẹ cô ta, thuộc loại da khô. Từ nhỏ đến lớn, cứ đến mùa đông là da dẻ bong tróc, hơn nữa còn lốm đốm đen đen vàng vàng, nhìn trông vô cùng già nua. Khi đi học, không ít người chưa từng nhìn thấy cô ta, không quen biết cô ta, đều sẽ tưởng rằng cô ta là giáo viên trong trường. Mỗi người đều chào cô giáo, phiền lòng lắm ok!
Cho nên cô ta có thể không nóng vội sao?
Trong lòng Đậu Đậu nghĩ, dắt nghé lâu như vậy, cuối cũng đã bắt đầu nói đến vấn đề chính rồi à?
Được thôi, dù sao đám mẹ con ở đây, cặp mẹ con họ Tôn có lẽ sẽ thấy hiệu quả nhiều nhất. Nghĩ đến đây, Đậu Đậu làm vẻ đành chịu không biết làm sao thở dài, “Làm ăn không tốt, Kim Dương Quang trước đây ở trong tay mẹ kế của tôi đã xảy ra việc lớn như vậy, tuy rằng tôi đã thay đổi phương pháp pha chế, nhưng ảnh hưởng mặt xấu vẫn còn. Hơn nữa còn cả phương diện về sản lượng và định giá.”
Đậu Đậu do dự một lúc, thấy một đám người đều đang nhìn cô, ngại ngùng cười gượng.
“Bởi vì dược liệu phụ gia đều rất hiếm có, cho nên sản lượng không cao, nhưng giá thành lại đắt đỏ, trước mặt dự tính là… con số này.”
Đậu Đậu đưa năm ngón tay ra, cả đám mẹ con đều lần lượt cười. Chẳng qua chỉ là năm mươi nghìn thôi mà, mỹ phẩm bọn họ tùy tiện sử dụng cũng là con số này.
Những người khác đều nghĩ như vậy, nhưng lại không nói như vậy. Vương phu nhân nghĩ thế, mở miệng luôn, “Năm mươi nghìn không đắt, chỉ cần hiệu quả tốt, tiền không phải là vấn đề.”
Đậu Đậu lắc lắc đầu, “Không, cháu nói là năm trăm nghìn.”
“Năm trăm nghìn!”
Vương phu nhân kinh ngạc, phản ứng lúc sau lại là. “Sao cô không đi cướp đi?”
Không chỉ có riêng Vương phu nhân kinh ngạc, đến cả Sở Ngọc Bình cũng có chút sững sờ. Sữa rửa mặt năm trăm nghìn?
Nói đi cũng phải nói lại, mỹ phẩm mà bà dùng đều là những loại trong tầng cao cấp. Ví dụ như son môi kim cương hơn ba trăm nghìn, hay nước hoa bản giới hạn hơn một triệu.
Một lọ sữa rửa mặt năm trăm nghìn, người bình thường chỉ có thể đứng nhìn từ xa. Nhưng với đám phu nhân cao quý này mà nói, cũng thật chỉ là hạt cát trong sa mạc.
Hơn nữa thứ đồ này… thực sự đáng giá!
Cho nên Đậu Đậu định giá như vậy, Sở Ngọc Bình hoàn toàn không có ý kiến gì. Hơn nữa với hiệu quả của nó, bảo bà bỏ cả triệu chục triệu thì bà cũng đồng ý.
Đậu Đậu nhìn hắn một cái___Khụ, hừm.
Yêu Nghiệt liền cười tủm tỉm tủm tỉm, không biết đang có chủ ý gì. Đậu Đậu vừa muốn hỏi hắn tại sao lại cười như vậy, thì hắn liền lặng lẽ đi làm bối cảnh.
Đậu Đậu, “…”
Vương phu nhân gậy ông đập lưng ông, căm hận hồi lâu, không hé nửa lời.
Trong không khí căng thẳng, Tôn Diểu Diểu mở lời, “Đậu Đậu, nghe nói sau khi cô tiếp quản Kim Dương Quang thì nó đã có thay đổi rất lớn, sản phẩm khi nào mới ra mắt thế?”
Đậu Đậu vốn định nói vài ngày nữa, nhưng lại nghĩ đến những sản phẩm này phải cần một tháng mới có thể thấy hiệu quả thần kì, vội vàng nói lảng, “Thay đổi lớn, sau một tháng.”
“Tại sao lại là một tháng? Dì Sở dùng có hiệu quả tốt như vậy, phải nhanh chóng ra mắt thị trường, để chúng tôi còn đến ủng hộ chứ.”
Không phải là Tôn Diểu Diểu nóng vội, mà thực sự là khuôn mặt của Sở Ngọc Bình thay đổi quá nhiều. Nghe nói kẻ nhà giàu mới nổi này một tay tung nghìn vàng ở Tụ Bảo Bồn, mua về không ít những dược liệu quý báu, cô ta vốn dĩ cũng giống như Đường Lưu Ly, cảm thấy đó chẳng qua cũng chỉ là giãy chết, nhưng nhìn thấy thay đổi của Sở Ngọc Bình, không thử thì thực sự không cam tâm!
Quan trọng là bọn họ đều đã gặp Sở Ngọc Bình, tuy trước đây không hiện rõ vẻ già nua nhưng nào có giống như bây giờ mặt mày rạng rỡ như vậy chứ!
Trước đây bà ấy có thể nói là một phụ nữ biết chăm sóc sắc đẹp rất tốt, bây giờ, nếu không phải là bọn họ biết bà ấy đã có một đứa con trai thì ai có thể tin rằng bà ấy đã làm mẹ.
Da của Tôn Diểu Diểu giống mẹ cô ta, thuộc loại da khô. Từ nhỏ đến lớn, cứ đến mùa đông là da dẻ bong tróc, hơn nữa còn lốm đốm đen đen vàng vàng, nhìn trông vô cùng già nua. Khi đi học, không ít người chưa từng nhìn thấy cô ta, không quen biết cô ta, đều sẽ tưởng rằng cô ta là giáo viên trong trường. Mỗi người đều chào cô giáo, phiền lòng lắm ok!
Cho nên cô ta có thể không nóng vội sao?
Trong lòng Đậu Đậu nghĩ, dắt nghé lâu như vậy, cuối cũng đã bắt đầu nói đến vấn đề chính rồi à?
Được thôi, dù sao đám mẹ con ở đây, cặp mẹ con họ Tôn có lẽ sẽ thấy hiệu quả nhiều nhất. Nghĩ đến đây, Đậu Đậu làm vẻ đành chịu không biết làm sao thở dài, “Làm ăn không tốt, Kim Dương Quang trước đây ở trong tay mẹ kế của tôi đã xảy ra việc lớn như vậy, tuy rằng tôi đã thay đổi phương pháp pha chế, nhưng ảnh hưởng mặt xấu vẫn còn. Hơn nữa còn cả phương diện về sản lượng và định giá.”
Đậu Đậu do dự một lúc, thấy một đám người đều đang nhìn cô, ngại ngùng cười gượng.
“Bởi vì dược liệu phụ gia đều rất hiếm có, cho nên sản lượng không cao, nhưng giá thành lại đắt đỏ, trước mặt dự tính là… con số này.”
Đậu Đậu đưa năm ngón tay ra, cả đám mẹ con đều lần lượt cười. Chẳng qua chỉ là năm mươi nghìn thôi mà, mỹ phẩm bọn họ tùy tiện sử dụng cũng là con số này.
Những người khác đều nghĩ như vậy, nhưng lại không nói như vậy. Vương phu nhân nghĩ thế, mở miệng luôn, “Năm mươi nghìn không đắt, chỉ cần hiệu quả tốt, tiền không phải là vấn đề.”
Đậu Đậu lắc lắc đầu, “Không, cháu nói là năm trăm nghìn.”
“Năm trăm nghìn!”
Vương phu nhân kinh ngạc, phản ứng lúc sau lại là. “Sao cô không đi cướp đi?”
Không chỉ có riêng Vương phu nhân kinh ngạc, đến cả Sở Ngọc Bình cũng có chút sững sờ. Sữa rửa mặt năm trăm nghìn?
Nói đi cũng phải nói lại, mỹ phẩm mà bà dùng đều là những loại trong tầng cao cấp. Ví dụ như son môi kim cương hơn ba trăm nghìn, hay nước hoa bản giới hạn hơn một triệu.
Một lọ sữa rửa mặt năm trăm nghìn, người bình thường chỉ có thể đứng nhìn từ xa. Nhưng với đám phu nhân cao quý này mà nói, cũng thật chỉ là hạt cát trong sa mạc.
Hơn nữa thứ đồ này… thực sự đáng giá!
Cho nên Đậu Đậu định giá như vậy, Sở Ngọc Bình hoàn toàn không có ý kiến gì. Hơn nữa với hiệu quả của nó, bảo bà bỏ cả triệu chục triệu thì bà cũng đồng ý.
/1918
|