Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng
Chương 584 - Chương 584: Đậu Đậu, Là Tôi, Tôi Tới Tìm Cô Đây (2)
/871
|
Đậu Đậu vội vàng nói, “Lấy tiền của ai cũng không thể lấy tiền của cô được! Có điều tôi vẫn có vài chuyện không hiểu, thiên kim đại tiểu thư như cô đây, sao lại làm cơm ngon như vậy hả?”
“Hồi nhỏ ở Mỹ, mẹ vẫn chưa có nhiều tiền như vậy, công việc rất mệt, toàn ăn đồ ăn nhanh, dạ dày cũng không tốt nên tôi đã học cách nấu cơm.”
Đậu Đậu ngạc nhiên, không ngờ Tiểu Bạch lại từng trải như vậy.
Tiểu Bạch vỗ tay cô, nói, “Cũng không gọi là khổ, đó cũng được xem như là một đoạn ký ức rất đẹp của đời người rồi.”
Nhìn thấy Đậu Đậu có vẻ không hiểu lắm, Tiểu Bạch giải thích, “Lúc đó mẹ tôi tuy bận nhưng mỗi ngày đều về ăn cơm. Bây giờ nhà có tiền rồi, bà ấy càng ngày càng bận. Sau khi có đầu bếp riêng, chỉ thỉnh thoảng mới về thăm nom rồi cho tôi tiền.”
“… Xin lỗi, tôi không biết.”
“Không sao đâu, tôi biết là bà ấy vẫn rất yêu tôi, chỉ là quá bận bịu.”
Đậu Đậu nhìn thấy cô cười không có chút sơ hở nào, chỉ có thể đùa vui nói, “Cô đã nói hết những gì tôi muốn nói rồi, tôi phải nói gì đây?”
“Ha ha, vậy thì không cần nói nữa.”
“Vậy không được, cần nói vẫn phải nói, người thích nói chuyện như tôi đây, không nói bức chết tôi thì làm sao?”
Đậu Đậu vẫn không thể kìm nén được, “Thật sự không cần Trương Khải Bình nữa?”
“… Không phải tôi không cần anh ấy nữa, là anh ấy không cần tôi.”
Tiểu Bạch nói tới đây dừng một chút, giọng nói có chút khàn khàn, “Anh ấy ở bên ngoài đã có người khác rồi. Vậy nên…”
“Không thể nào! Tính cách của Trương Khải Bình, cô nói anh ta đi xem mặt thì tôi tin, dù sao anh ta cũng hiếu thuận, nhưng nếu như cô nói anh ta phản bội cô ở bên ngoài có người khác, chuyện này thì tôi không thể không nói một câu công bằng rồi. Người như anh ta không thể làm được chuyện thất đức!”
Tiểu Bạch rủ mắt xuống, “… Tôi nghe thấy hết rồi.”
“Nghe thấy cái gì?”
“Tôi nghe thấy anh ấy… Bỏ đi, dù sao đều đã qua.”
Nhìn thấy Tiểu Bạch thật sự không có ý muốn nói, Đậu Đậu cũng ngại hỏi tiếp, chỉ có thể âm thầm hạ quyết tâm, về nhà sẽ tìm Trương Khải Bình tính sổ.
Khụ, tuy là cô không tin Trương Khải Bình sẽ làm ra chuyện này…
Nhưng Tiểu Bạch đã nói như vậy rồi, nhất định là phải có nguyên nhân, không đi hỏi rõ ràng, trong lòng cô sẽ cảm thấy khó chịu.
Nếu như hai người này vì hiểu lầm mà chia tay, vậy thật sự quá đáng tiếc!
Cuối cùng Đậu Đậu dặn dò kỹ lưỡng Tiểu Bạch, trước khi ra nước ngoài nhất định phải gọi điện cho cô.
Tiểu Bạch gật đầu, xách một vali có mật mã.
Đậu Đậu vừa tiễn Tiểu Bạch tới tầng dưới thì nhìn thấy một chiếc xe Rolls-Royce Phantom màu bạc đi tới. Xe dừng ở trước cửa Niệm Nô Kiều, từ trên xe bước xuống một anh chàng chân dài mặc vest đen, lộp cộp vài bước bước tới, đón lấy vali trong tay Tiểu Bạch nói, “Tiểu thư, mời lên xe.”
Đậu Đậu thở dài hộ Trương Khải Bình.
May mà lái chiếc xe này là tài xế, nếu không con heo chính trực Trương Khải Bình kia mãi mãi không thể đấu được với người ta!
Nhìn xem người ta chiều cao trên mét tám, lại còn làn da trắng bóc nữa, nhìn tiếp xem người ta… Khụ, tại sao mặt Yêu Nghiệt đột nhiên tối sầm vậy?
Đậu Đậu lặng lẽ nhìn Yêu Nghiệt một cái, xác định là hắn đang ghen, vội vàng đưa tay chọc chọc bên eo, “Này, Lão Cửu, chỉ là em đang thông cảm với Trương Khải Bình thôi, em đảm bảo nam nhân trên toàn thế giới cộng lại đều không bằng một ngón tay của anh.”
Yêu Nghiệt không tin, “Thật không?”
“Dĩ nhiên rồi! Trên thế giới này anh đẹp nhất!”
“Hồi nhỏ ở Mỹ, mẹ vẫn chưa có nhiều tiền như vậy, công việc rất mệt, toàn ăn đồ ăn nhanh, dạ dày cũng không tốt nên tôi đã học cách nấu cơm.”
Đậu Đậu ngạc nhiên, không ngờ Tiểu Bạch lại từng trải như vậy.
Tiểu Bạch vỗ tay cô, nói, “Cũng không gọi là khổ, đó cũng được xem như là một đoạn ký ức rất đẹp của đời người rồi.”
Nhìn thấy Đậu Đậu có vẻ không hiểu lắm, Tiểu Bạch giải thích, “Lúc đó mẹ tôi tuy bận nhưng mỗi ngày đều về ăn cơm. Bây giờ nhà có tiền rồi, bà ấy càng ngày càng bận. Sau khi có đầu bếp riêng, chỉ thỉnh thoảng mới về thăm nom rồi cho tôi tiền.”
“… Xin lỗi, tôi không biết.”
“Không sao đâu, tôi biết là bà ấy vẫn rất yêu tôi, chỉ là quá bận bịu.”
Đậu Đậu nhìn thấy cô cười không có chút sơ hở nào, chỉ có thể đùa vui nói, “Cô đã nói hết những gì tôi muốn nói rồi, tôi phải nói gì đây?”
“Ha ha, vậy thì không cần nói nữa.”
“Vậy không được, cần nói vẫn phải nói, người thích nói chuyện như tôi đây, không nói bức chết tôi thì làm sao?”
Đậu Đậu vẫn không thể kìm nén được, “Thật sự không cần Trương Khải Bình nữa?”
“… Không phải tôi không cần anh ấy nữa, là anh ấy không cần tôi.”
Tiểu Bạch nói tới đây dừng một chút, giọng nói có chút khàn khàn, “Anh ấy ở bên ngoài đã có người khác rồi. Vậy nên…”
“Không thể nào! Tính cách của Trương Khải Bình, cô nói anh ta đi xem mặt thì tôi tin, dù sao anh ta cũng hiếu thuận, nhưng nếu như cô nói anh ta phản bội cô ở bên ngoài có người khác, chuyện này thì tôi không thể không nói một câu công bằng rồi. Người như anh ta không thể làm được chuyện thất đức!”
Tiểu Bạch rủ mắt xuống, “… Tôi nghe thấy hết rồi.”
“Nghe thấy cái gì?”
“Tôi nghe thấy anh ấy… Bỏ đi, dù sao đều đã qua.”
Nhìn thấy Tiểu Bạch thật sự không có ý muốn nói, Đậu Đậu cũng ngại hỏi tiếp, chỉ có thể âm thầm hạ quyết tâm, về nhà sẽ tìm Trương Khải Bình tính sổ.
Khụ, tuy là cô không tin Trương Khải Bình sẽ làm ra chuyện này…
Nhưng Tiểu Bạch đã nói như vậy rồi, nhất định là phải có nguyên nhân, không đi hỏi rõ ràng, trong lòng cô sẽ cảm thấy khó chịu.
Nếu như hai người này vì hiểu lầm mà chia tay, vậy thật sự quá đáng tiếc!
Cuối cùng Đậu Đậu dặn dò kỹ lưỡng Tiểu Bạch, trước khi ra nước ngoài nhất định phải gọi điện cho cô.
Tiểu Bạch gật đầu, xách một vali có mật mã.
Đậu Đậu vừa tiễn Tiểu Bạch tới tầng dưới thì nhìn thấy một chiếc xe Rolls-Royce Phantom màu bạc đi tới. Xe dừng ở trước cửa Niệm Nô Kiều, từ trên xe bước xuống một anh chàng chân dài mặc vest đen, lộp cộp vài bước bước tới, đón lấy vali trong tay Tiểu Bạch nói, “Tiểu thư, mời lên xe.”
Đậu Đậu thở dài hộ Trương Khải Bình.
May mà lái chiếc xe này là tài xế, nếu không con heo chính trực Trương Khải Bình kia mãi mãi không thể đấu được với người ta!
Nhìn xem người ta chiều cao trên mét tám, lại còn làn da trắng bóc nữa, nhìn tiếp xem người ta… Khụ, tại sao mặt Yêu Nghiệt đột nhiên tối sầm vậy?
Đậu Đậu lặng lẽ nhìn Yêu Nghiệt một cái, xác định là hắn đang ghen, vội vàng đưa tay chọc chọc bên eo, “Này, Lão Cửu, chỉ là em đang thông cảm với Trương Khải Bình thôi, em đảm bảo nam nhân trên toàn thế giới cộng lại đều không bằng một ngón tay của anh.”
Yêu Nghiệt không tin, “Thật không?”
“Dĩ nhiên rồi! Trên thế giới này anh đẹp nhất!”
/871
|